MỖI NGÀY ĐỀU BỊ CHÍNH MÌNH CAY KHÓC

"Thứ này quá quý trọng." Chu Bách Triết đẩy tinh hạch, lắc đầu cự tuyệt: "Cái này trả lại cho anh, anh có thể dùng nó để thăng cấp."

Dù sao thì tinh hạch cấp bảy cũng rất khó gặp.

Áo Cổ Đinh nhướng mày: "Tôi không cần tinh hạch để thăng cấp."

Chu Bách Triết nghẹn, suýt chút nữa đã quên mất người trước mất là một hiện tượng bug, căn bản không giống phần lớn nhân loại cần dùng tinh hạch để thăng cấp, anh chỉ cần loại ớt cay nhất thế giới là có thể dễ dàng thăng cấp, thực sự khiến người ta căm hận.

"Như vậy tôi cũng không nhận được, anh có thể đưa cho người khác."

Áo Cổ Đinh khoanh tay, nhướng mày: "Nếu em có thể tìm được người sắp thăng lên cấp sáu trên thế giới này, tôi sẽ lập tức đưa viên tinh hạch này cho người đó."

Chu Bách Triết sửng sốt, cẩn thận nghĩ lại thì có chút câm nín, nói vậy thì quả thật không có người nào có thể dùng viên tinh hạch này.

Áo Cổ Đinh tiếp tiệp nói: "Thứ này giao cho em mới có thể tạo thành lợi ích lớn hơn."

Chu Bách Triết trầm tư một lúc: "Tôi biết rồi."

Áo Cổ Đinh thấy vậy thì lộ ra nụ cười mỉm hiếm thấy, một người vẫn luôn nghiêm nghị kiệm lời đột nhiên mỉm cười như vậy sẽ mang tới cảm giác rung động mãnh liệt nhất.

Tim Chu Bách Triết đập như trống nổi, vội vàng cúi đầu né tránh ánh mắt nóng bỏng của đối phương, dập đầu lắp bắp: "Có chuyện này tôi quên nói cho anh biết."

Tuy là, chuyện này Áo Cổ Đinh đã biết rồi."

Áo Cổ Đinh bắt chéo chân, nhếch môi: "Nói đi."

"Trước lúc con trùng biến dị cấp bảy kia chết, nó cũng nói một câu là----- tất cả bọn mi đều phải chết, trùng tộc cao cấp sắp tới." Chu Bách Triết thuật lại cho Áo Cổ Đinh nghe, gương mặt đầy sầu lo.

Chỉ là trùng biến thôi đã khó đánh như vậy, thật sự không tưởng tượng được trùng tộc cao cấp sẽ lợi hại tới mức nào.

Bất quá cậu nhớ rõ có một con trùng biến dị từng nói, không chỉ trùng tộc cao cấp mà còn một chủng tộc lợi hại hơn được gọi là ----- nhân loại cao đằng.

Nhân loại cao đẳng tựa hồ giống như Áo Cổ Đinh.

Bởi vì trùng biến dị cấp bảy từng nhận nhầm Áo Cổ Đinh là nhân loại cao đẳng, có thể suy đoán nhân loại cao đằng đã triệt để từ bỏ chuyện dùng kiếm kích quang làm công cụ, thay vào đó là dị năng tinh khiết.

Đó cũng là nguyên nhân vì sao dị năng giả dùng lá dị năng mạnh hơn dị năng giả bình thường.

"Chuyện trùng tộc cao cấp tồn tại đừng để ai biết." Áo Cổ Đinh căn dặn.

Chu Bách Triết gật đầu: "Tôi biết."

Không chỉ chuyện trùng tộc cao cấp, còn một chuyện quan trọng hơn nhất định phải mau chóng thực hiện là khai thác một lượng lớn khoáng thạch để chế tạo kiếm kích quang đỉnh cấp đối phó với đám trùng biến dị gần nhất cực kỳ ngang ngược kia.

Áo Cổ Đinh lập tức dùng quang não liên lạc cấp dưới, để bọn họ mang hết toàn bộ tinh hạch trong kho hàng tới, thậm chí ngay cả tiền cũng mang đi mua tinh hạch, cuối cùng đưa tới phủ tướng quân, tiền không phải vấn đề, càng nhiều tinh hạch càng tốt.

Áo Cổ Đinh trầm mặc, anh vốn muốn từ từ tiến hành, thế nhưng sự tình bây giờ lại quá cấp bách, trùng tộc cao đẳng bất cứ lúc nào cũng có thể tới nơi này, nếu đến tận khi đó nhân loại mới bắt đầu chuẩn bị thì đã không còn kịp nữa rồi.

Đối với hết thảy những chuyện này, Chu Bách Triết căn bản không biết gì cả, phần lớn thời gian cậu đều ở trong phủ tướng quân vui chơi giải trí, đồng thời nói quản gia lấy nón trò chơi ảo trong truyền thuyết mà mình thèm thuồng đã rất lâu rồi, khó lắm mới tới được nơi phát triển nhất, cậu tự nhiên muốn chơi thử một lần.

Quản gia có chút khó xử nói: "Nón trò chơi ảo cần phải kết nối sóng điện não nhân loại mới có thể khởi động, tôi thật không biết ngài có dùng được hay không."

Sóng điện não của nhân loại?

Chu Bách Triết ý vị sâu xa nói: "Thứ này chưa chắc chỉ có nhân loại mới dùng được."

Quản gia bất đắc dĩ, chỉ có thể đưa nón qua: "Cứ dựa vào hướng dẫn ở bên trong là được.

Chu Bách Triết gật đầu lập tức nhảy lên ghế sô pha, sau đó đội nón trò chơi ảo vào, tuy thứ này rất lớn nhưng chỉ cần nằm trên ghế thì vấn đề này không còn là vấn đề nữa.

Cảm giác tê dại truyền tới giống như tinh thần lực bị thứ gì đó kết nối, thế giới trước mắt Chu Bách Triết nháy mắt biến thành tối đen, sau đó lại bừng sáng, cậu đi tới một nơi giống như thế giới giả tưởng.

[Hoang nghênh bạn đã tới thế giới giả tưởng, kiểm tra được đây là lần đầu tiên bạn dùng nón ảo, bạn có muốn sử dụng trợ lý ảo không?]

[Bạn có muốn sử dụng trợ lý ảo không?]

Thấy Chu Bách Triết không có động tĩnh, âm thanh kia lại vang lên.

Chu Bách Triết suy nghĩ một chút, dù sao cũng là lần đầu tiên dùng thứ này, sử dụng trợ lý ảo sẽ tốt hơn.

"Có."

[Bạn muốn chọn thiết lập hình tượng ảo ngẫu nhiên hay tự thiết lập?"

"Ngẫu nhiên."

[Hình tượng ảo đã được thiết lập ngẫu nhiên, chúc bạn chơi game vui vẻ.]

Dứt lời, âm thanh kia nháy mắt biến mất, thế giới trước mắt biến hóa, chợt biến thành một nơi có đồng cỏ xanh mướt trăm hoa đua nở muôn chim hót véo von, cảnh sắc cực kỳ chân thực.

Chu Bách Triết nhạc nhiên không thôi, cậu vươn tay, ánh mắt ngẩn ngơ, qua thật lâu sau mới mấp máy môi: "Mình rốt cuộc cũng có thể nhìn thấy tay của mình rồi."

Chỉ đôi tay này cực kỳ xa lạ, không phải đôi tay vốn có của đời trước.

Thế nhưng vẫn làm Chu Bách Triết cảm thấy rất hết sức kích động.

Đúng lúc này, trước mắt đột nhiên huyễn hóa ra một con heo có cánh, còn là bản chibi, nó hừ hừ mũi rung rung cái bụng tròn vo.

"Xin chào người chơi, tôi là trợ lý ảo heo đáng yêu, bạn muốn xem hướng dẫn người chơi mới không?"

Heo đáng yêu?

Cái tên này thật sự phù hợp với hình tượng của con heo này, Chu Bách Triết đứng dậy, gật đầu: "Muốn."

"Vâng, trước tiên bạn hãy thiết lập hình tượng của mình trong trò chơi." Heo ảo giơ móng heo, trước mắt xuất hiện màn hình thiết lập nhân vật, bên trong phân ra rất nhiều chủng loại, đếm không xuể.

Chu Bách Triết nhìn sơ qua một chút, có chút hoa mắt nhức đầu, vội vàng nói: "Tùy tiện chọn cái nào cũng được, tốt nhất là bình thường một chút."

Heo ảo một lần nữa giơ móng heo: "Vâng, người chơi."

Ngay sau đó bảng nhân vật biến mất, chỉ còn một nhân vật đứng ở đó, nhân vật này thoạt nhìn rất bình thường, đưa vào giữa đám người tuyệt đối sẽ rất mờ nhạt.

Chu Bách Triết rất thỏa mãn với hình tượng này, vội vàng hỏi: "Bây giờ tôi có thể tiến vào thế giới giả tưởng chưa?"

Cậu đã không thể chờ được nữa.

Heo ảo lộ ra nụ cười công thức hóa: "Đương nhiên có thể, hi vọng bạn chơi game vui vẻ, nếu gặp bất kỳ vấn đề gì trong trò chơi hãy gọi trợ lý ảo, tôi sẽ xuất hiện giúp bạn giải quyết."

Chu Bách Triết gật đầu, giây tiếp theo thế giới trước mắt xoay chuyển, khoảnh khắc sau đó liền nghe thấy tiếng trò chuyện náo nhiệt, Chu Bách Triết nhìn ngắm xung quanh, ngoài ý muốn phát hiện nơi này là một con phố, thế nhưng điều làm Chu Bách Triết khiếp sợ không phải nơi này quá chân thật, tỷ như nhiệt độ mặt trời này kia đều rất chân thật.

Điều làm Chu Bách Triết khiếp sợ là những sinh vật phi nhân loại ở trên đường.

Thoạt nhìn, xa xa có người đầu trâu mặc quần áo bó sát vác một cây đao lớn đi tới trước, trên chóp mũi lớn còn đeo một cái khoen.

Ngoại trừ người đầu trâu thì cũng còn không ít sinh vật hình thù kỳ quái, tỷ như một sinh vật nhìn giống chất nhờn ma quái slime đang nhảy tới nhảy lui, người xung quanh vẫn thực bình tĩnh, tựa hồ không hề kinh ngạc với sinh vật kia.

Trời ạ, thế giới game giả lập ở thế giới tương lai chân thật đến mức này rồi sao?

Cậu thích a!

Chu Bách Triết kéo kéo cổ áo, giống như một vị quan lớn đi trên đường, thấy cái gì cũng cảm thấy mời mẻ.

Có cửa hàng bán thức ăn, bán đồ chơi, còn có bán đủ trang phục mốt.

Thẳng đến khi nhìn thấy cửa hàng cơ giáp, Chu Bách Triết vô thức đi vào, người đàn ông bên trong mỉm cười nói: "Cứ tùy tiện xem, có việc cần cứ gọi."

Chu Bách Triết gật đầu, bắt đầu quan sát....

*

Phủ tướng quân.

Quản gia tròn mắt, qua một hồi lâu vẫn chưa lấy lại tinh thần.

Cái này... cái này...

Áo Cổ Đinh vừa vặn mới từ bên ngoài trở về, vào nhà liền chú ý tới dáng vẻ trợn mắt há hốc mồm của quản gia nhà mình, không khỏi có chút ngạc nhiên: "Quản gia, xảy ra chuyện gì?"

Quản gia chỉ sô pha, giọng nói khô ran: "Nguyên soái, ngài, ngài xem bên kia kìa."

Áo Cổ Đinh nhìn sang, con ngươi trầm tĩnh thoáng lộ ra chút kinh ngạc.

Trên ghế sô pha...

Một cái cây chỉ cao tầm mười cm đang chui đầu trong nón trò chơi ảo, nằm không nhúc nhích, giống như có thể thông qua nón trò chơi ảo tiến vào thế giới giả tưởng vậy.

"Nguyên soái, này chứng tỏ cái cây này có chỉ số IQ không thua gì nhân loại, sóng não của nó cũng giống hệt sóng não nhân loại, bằng không nó căn bản không thể nào tiến vào thế giới giả tưởng." Biểu tình quản gia rất chấn động, ông không ngờ trên thế giới này cư nhiên lại có sinh vật đáng sợ như vậy.

Nếu sinh vật này có số lượng tới hàng trăm hàng ngàn hàng thì nhân loại chắc chắn sẽ diệt vong.

Chú ý tới sắc mặt quản gia có chút trắng bệch, Áo Cổ Đinh hiểu rõ đối phương nghĩ gì, nhân loại đã bị trùng biến dị kinh sợ, hiện giờ thấy sinh vật gì mới lạ cũng đều bài xích cùng có cái nhìn ác ý.

Tim Áo Cổ Đinh co rút, không hiểu sao cảm thấy khó chịu, trầm giọng nói: "Quản gia, em ấy là sự tồn tại tôi thừa nhận, về sau không được hoài nghi nữa."

Quản gia sửng sốt, cũng không hỏi vì sao, chỉ khẽ gật đầu: "Tôi biết rồi, nguyên soái an tâm."

Quản gia rất hiểu tính cách nguyên soái nhà mình, có thể chân chính tiến vào tâm của nguyên soái, lại còn được ngài tiếp nhận, trên thế giới này căn bản không có được mấy người, mà vị sinh vật phi nhân loại này có thể coi là người đầu tiên được Áo Cổ Đinh nguyên soái để tâm đến vậy.

Tâm tư quản gia xoay chuyển, thế nhưng biểu tình không hề để lộ chút gì.

"Nguyên soái, trong kho hàng đã chất đống không ít tinh hạch, tiếp theo nên làm gì?" Quản gia chuyển sang chính sự.

Vài ngày nay nguyên soái chi tiền mua một lượng lớn tinh hạch, mặc dù tận lực giấu giếm nhưng hiện giờ ngài chính là anh hùng tinh tế, nhất cử nhất động đều bị bốn phương tám hướng chú ý.

Nguyên soái đột nhiên điên cuồng thu thập tinh hạch, cũng đổ vào không ít tiền, hành động đột ngột như vậy làm rất nhiều người bắt đầu suy đoán nguyên do.

Đồng thời cũng có không ít người hoảng loạn, rất sợ xảy ra chuyện gì đó.

Thật vất vả giải quyết xong hai con trùng biến dị cấp bảy, tinh cầu này đang nằm ở thời kỳ hồi phục, không thể nào chịu nổi lần thứ hai thương tổn.

Quản gia báo cáo với Áo Cổ Đinh, Áo Cổ Đinh gật đầu: "Tôi biết rồi."

Một giờ sau-----

Trên mạng tinh tế, Áo Cổ Đinh phát ra bản thông báo thứ nhất.

Mà bản thông báo này nháy mắt dâng trào một đợt sóng lớn trong thế giới loài người...

[end 130]

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi