MỘNG ẢNH TÌNH


Được rồi em yêu, em nghỉ ngơi đi.

Tối anh đưa em đến gặp bà nội nha cục cưng.
Trần Bách Ngôn thả tay cô ra, giọng điệu đùa giỡn.
- Cmn, buồn nôn chết tôi.
Bạch Âm thè lưỡi.
Cung Từ Ân đứng bên ngoài nhìn trúng cảnh đó cũng muốn tắt thở.

Anh chưa từng thấy Trần Bách Ngôn cư xử theo kiểu ngọt ngào này.

Hai người bọn họ rốt cuộc là có mối quan hệ gì ta.

Với sự tò mò của mình, anh nhất định phải điều tra rõ ràng mới chịu.

Cung Từ Ân suy nghĩ kế hoạch, Trần Bách Ngôn lén lút yêu đương với người phụ nữ khác.

Quả nhiên là tin chấn động, nếu để cho báo trí bắt gặp thì...Độc thân cũng đã 33 năm, ăn chay chán rồi nên hắn muốn đổi khẩu vị hả.

Vậy mà có người năm xưa mạnh miệng công bố " Tôi, thà chọn độc thân sống tự do chứ không lấy vợ mà để nhà có nóc.

" Trần Bách Ngôn ơi là Trần Bách Ngôn, thật khiến Cung Từ Ân anh bất ngờ.
- Nhớ, phải thật xinh đẹp nhưng không kém thanh lịch cho buổi ăn tối hôm nay.
Hắn căn dặn.
- Để xem.
Bạch Âm cười nham hiểm.
- Cô đừng có giở trò.
Trần Bách Ngôn cảnh cáo.
- Kịch bản, anh định không soạn nó để tôi diễn à?
- Không cần, cô cứ tùy tiện ứng biến.

Một cô gái thông minh như cô, chắc không có gì là khó khăn cả.
" Ôi trời, hắn tự đề cao mình rồi tự thất vọng.

"
Bạch Âm sờ mũi.
- Hên xui nha chủ tịch Trần.
- Sửa lại cách xưng hô ngay, trong bàn ăn cấm gọi tôi là chủ tịch Trần.

Cô làm thế, bà nội tôi không thể không nghi ngờ.

Trần Bách Ngôn nói.
- Baby boy?
- Pet?
- Tổng đài Vinaphone?
- Heo mập hay Ngọc Hoàng?
- Hoàng tử trong mơ chẳng hạn hoặc Chí Phèo thì sao? Tôi thấy tất cả đều ok nhỉ, nghe hợp.
Bạch Âm chống cằm.
Trần Bách Ngôn mặt đen xì.
- Quả bí ngô, phải ha tôi gọi anh là quả bí ngô.

Hahaha, tuyệt vời!
Cô ôm bụng cười lăn lộn trên giường bệnh.
- Cười đủ chưa?
Hắn khoanh tay không vui.
- Hahaha, xin lỗi chủ tịch.
Bạch Âm bịp miệng.
- Cô đó, phối hợp cho tốt.
Trần Bách Ngôn lại nhéo nhẹ má cô.
- Anh yêu nếu không thì ông xã.
" Cmn, cái nào cũng gớm kinh khủng.

"
Bạch Âm ớn lạnh toàn thân.
Dung Tĩnh đợi mãi mà chẳng thấy cô gái đến.

Không phải Thời Sơ Hạ nói xong công việc sẽ qua khách sạn chơi với bà sao.

Đến trưa rồi, bóng dáng cô vẫn chưa xuất hiện.

Thời Sơ Hạ? Acacia? Thôi kệ, gọi Tiểu Hạ cho nó thân thiết.

Bà quên xin số điện thoại tiện liên lạc rồi nên không alo cô được.

Dung Tĩnh lúc này nhận tin nhắn từ cháu nội " Anh Hai bảo sẽ nói chuyện với bà vào lúc 7h tối nay, địa điểm cháu thông báo bà sau nhé! ".

Dung Tĩnh đọc xong nhận thấy cơ hội tốt.

Thằng cháu nội lớn của bà sẽ thích Thời Sơ Hạ cho mà xem.

Một cô gái gần như hoàn hảo, tốt bụng xinh đẹp đầy bản lĩnh thật xứng đáng để trở thành cháu dâu tương lai.

Dung Tĩnh vuốt ngực tự hào bản thân, lão phu nhân thử lòng người qua đường và cái kết mãn nguyện.
" Bà già ăn mày câm miệng cho tôi.

Ai cho phép người như bà có quyền phát biểu ở đây.

"
- Một phút ăn mày nhưng lại ăn may cả đời.
Dung Tĩnh bật cười nhấn số gọi Ryder.
- Alo, cậu mau tra thông tin về cô người mẫu đảm nhận Vedette cho buổi trình diễn trang sức đá quý tổ chức trong cuối tuần này.
" Tôi nhận lệnh, thưa lão phu nhân.

"
- Cháu dâu yêu quý của bà, một khi ta đã chấp nhận cháu thì sẽ không bao giờ để cháu chịu thiệt thòi bất cứ ai.

Những kẻ dám âm mưu hãm hại cháu, ta thay cháu trừng phạt kẻ đó hahaha.
Dung Tĩnh - người bà mà Trần Bách Ngôn mãi mãi tôn trọng trong lòng.
" Cốc! "
" Cốc! "
" Cốc! "
Lão phu nhân mở cửa phòng.
- Thưa bà, tôi đến đưa quần áo mới theo yêu cầu.
Cô nhân viên phục vụ mỉm cười.
- Cảm ơn cô.
" Tạm thời Thời Sơ Hạ mình không thể dẫn đến chào hỏi cháu trai, hay là cứ ăn tối trò chuyện thuyết phục thằng bé vậy.

Đợi tới buổi sự kiện của Quý Chu Huệ tạo điều kiện cho hai đứa hahaha.

"

Tối, chung cư Serein.
- Acacia, cô ăn mặc kiểu gì thế này.
Trần Bách Ngôn đỡ trán không tin vào mắt mình.
Người phụ nữ đứng trước mặt hắn, phong cách thời trang nhìn quê mùa cực kỳ.

Bạch Âm cố tình diện đồ thế đấy, cô lại còn trang điểm khó nhìn nữa.

Trần Bách Ngôn tức giận giật lấy mái tóc giả của cô ném xuống đất.

Bạch Âm son môi hồng cánh sen, đánh má hồng quá lố.

Phấn mắt chói màu xanh nước biển đậm, quần áo trông rất lòe loẹt.

Có sự lạm dụng quá nhiều màu sắc làm mất vẻ đẹp giản dị, tự nhiên.

Các màu sắc không phù hợp với nhau do đó khiến người đối diện không thấy đẹp mắt.

Ngày thường Bạch Âm đâu có như thế này, rõ ràng là cô đang muốn chọc tức hắn.
- Đẹp đẹp, anh sao vậy chứ.

Đúng là không am hiểu về fashion.
Bạch Âm bĩu môi.
- Cô có biết tôi đây đã từng được mời tham dự biết bao nhiêu show thời trang nổi tiếng không hả? Về lĩnh vực này, tôi tự tin chuyên sâu hơn cô đấy Acacia.
Trần Bách Ngôn ngứa mắt đưa tay lau đi vết son môi kia.
- Chúng ta còn nhiều thời gian, tôi sẽ biến hóa cô lại.
Bạch Âm:...
" Không được, mình không muốn trở nên xinh đẹp.

"
- Cô đừng có mà chống đối tôi.
Trần Bách Ngôn kéo cô ngồi vào xe, hắn lái với tốc độ khá nhanh.

Bạch Âm sợ hãi nhắm mở một mắt.

Ải này, cô có thoát cũng hơi khó.

Tên đàn ông đáng ghét kia coi bộ quyết tâm ra mắt cô với bà nội hắn rồi.

Bạch Âm thở dài, đây là trường hợp đầu tiên trong cuộc đời cô.

Tự nhiên không bị người ta ép giả làm bạn gái.

Cô hết cách, nhưng mà không sao.

Đánh đổi một thứ mới có được điều mình muốn.

Buổi trình diễn trang sức đá quý kia, cô nhất định phải đến.

Xong chuyện cô tính sổ Trần Bách Ngôn sau cũng không muộn.


Ê mà khoan, hình như Bạch Âm đã quên mất tiêu bà lão đang chờ mình ở khách sạn Hill.
20 phút trôi qua,
- Xin chào Trần tiên sinh, ngài cần chúng tôi giúp gì ạ?
Một nhóm nhân viên khom người cung kính.
- Đây là bạn gái tôi, giúp cô ấy trở thành một công chúa dịu dàng chứ không phải nữ hoàng quyền lực.
Trần Bách Ngôn tay vòng eo Bạch Âm.
- Nè anh, tôi có thể tự làm.
Cô thì thầm nhỏ tiếng.
- Ngoan ngoãn nghe lời.
Bạch Âm:...
- Mời tiểu thư đi theo chúng tôi.
Trần Bách Ngôn ngồi chờ đọc báo.
Cũng may là hắn có dự đoán không hay về chuyện này mà đến đón Acacia sớm hơn một tiếng.

Quả nhiên, người phụ nữ luôn thích chống đối hắn.

Nhưng như vậy, hắn mới cảm thấy hứng thú không nhàm chán như những người khác.

Trần Bách Ngôn hy vọng bà nội thích Acacia.

Với tính tình của bà, chắc chắn sẽ đặt nhiều thử thách cho cô.

Hắn tin rằng, cô dư sức vượt qua tất cả.

Acacia, không phải là người bình thường.

Bà nói đã thay hắn tìm kiếm một cô gái khá hoàn hảo à.

Trần Bách Ngôn lắc đầu, hắn lấy vợ cho hắn chứ không phải lấy vợ cho bà nội.

Quyết định mấu chốt vẫn thuộc về Trần Bách Ngôn hắn.
- Lấy vợ?
Trần Bách Ngôn mặt hơi ngơ ngơ.
" Nóc nhà? No no no.

Con gái cưng Pha Lê chưa đủ hành chết mình sao chứ hả.

".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi