"Nếu em không tin thì có thể gọi bác sĩ Trần hôm qua đến khám cho em đối chất. Ông ta có tiêm cho em thuốc giảm dược thanh nhưng bởi vì thuốc kích dục trong người em là loại thuốc mới được nghiên cứu phát triểni gần đây nhất nên ông ta cũng thúc thủ vô sách (Bó tay, không có cách nào giải quyết). Sau đó, trước kích dục trong người em phát tác, em rất khó chịu, em quấn lấy tôi muốn tôi và em....."
"Được rồi, đừng nói nữa!" Mặt Ngũ Y Y lại đỏ lên.
"Tôi nhất định phải nói. Tối hôm qua, nếu không phải tình huống như vậy, tôi chắc chắn sẽ không đụng đến em. Tôi dùng tính mạng của mình cam đoan với em, tôi căn bản không muốn phát sinh quan hệ với em khi em không tình nguyện. Tối hôm qua chỉ là bất đắc dĩ thôi."
Ngũ Y Y cắn môi, cúi thấp đầu, lộn xộn cắn đầu ngón tay.
Xấu hổ...... Nhưng vẫn bực bội và tức giận.
"Nói như vậy......" Ngũ Y Y nhẩu miệng nhỏ lên, ngập ngừng nói: "Anh với tôi.... Hai chúng ta..... Thật sự đã xảy ra chuyện đó rồi hả?"
Hoắc Phi Đoạt đột nhiên tiến tới, trêu chọc cô: "Chuyện đó mà em nói, có phải là chỉ làm việc tình không?"
Quả nhiên mặt Ngũ Y Y lại đỏ lên, cúi đầu thấp hơn nữa.
"Ừm."
Bên môi Hoắc Phi Đoạt thoáng qua nụ cười: "Đương nhiên rồi. Dược tính của loại thuốc kích dục này rất lớn, làm lần một lần hai cũng không thể giải trừ được. Tối hôm qua tôi phải hầu hạ em tới bốn giờ sáng em mới yên tĩnh, không theo tôi đòi làm tiếp nữa."
Ngũ Y Y rất muốn chui xuống hầm rồi.
Xấu hổ chết đi được!
Nói đi nói lại, thực ra là cô quấn lấy người Hoắc Phi Đoạt, muốn người ta 'ái ái' với mình!
Nghe thấy chưa, tối hôm qua là cô muốn, cô muốn, muốn không ngừng thấy được đi, mọi người đều nói , nàng tối hôm qua là vẫn muốn, vẫn muốn, muốn không ngừng, cùng người ta tới tận bốn giờ!
Mẹ ơi, đúng là có thể đi chết rồi, quá mất mặt!
Bởi vì quá xấu hổ và giận dữ, Ngũ Y Y lấy cốc sữa còn chưa uống vừa nãy tới, uống ừng ực, mượn cái này giảm bớt sự xấu hổ.
Hoắc Phi Đoạt cũng không trêu chọc Ngũ Y Y nữa, nói tiếp: "Nói đúng ra thì tối hôm qua tôi vì cứu em mới làm tình cùng em."
Ngũ Y Y đang uống sữa suýt sặc.
Tên gấu này, sao cứ mở miệng ra là "làm tình" thế? Từ này rất nhạy cảm đó!
Hoắc Phi Đoạt nhìn khuôn mặt khó xử của Ngũ Y Y, cực kỳ đáng yêu.
Ngón tay thon dài của Hoắc Phi Đoạt gõ lên mặt bàn, chậm rãi nói: "Cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp. Tối hôm qua tôi cứu cái mạng nhỏ của em, em phải biết báo đáp."
Ngũ Y Y cả kinh giương mắt nhìn người đàn ông đẹp trai đối diện.
Mày kiếm dày rậm, có chút giả dối.
"Tối hôm qua tôi hầu hạ em tổng cộng sáu giờ, mà còn là sáu giờ loại cường độ cao chất lượng cao. Em nợ tôi, không một thì cũng hai. Tôi cũng không bắt chẹt em, dù sao thì chúng ta cũng coi như là người quen, để em chiếm tiện nghi. Vậy thì...... Bồi thường bằng thân xác đi."
Phốc ——
Ngũ Y Y phun hết sữa ra ngoài.
Cô mở tròn mắt, ngạc nhiên nhìn Hoắc Phi Đoạt: "Thân xác... Bồi thường bằng thân xác?"
Hoắc Phi Đoạt bắt chéo chân, vuốt vuốt cằm: "Cũng không. Cho nên nói là em chiếm tiện nghi. Làm người phụ nữ của tôi, bồi thường bằng thân xác, nói thế nào thì cũng là em thơm lây."
Đôi môi cô bắt đầu run rẩy.
Dựa vào cái gì thế?
Dựa vào cái gì mà thân thể của một thiếu nữ như cô bị tên xấu xa này giày vò, đến bây giờ xương cốt vẫn còn đau, phía dưới còn tê dại mà giờ lại thành cô mắc nợ hắn?
Đây là ngụy biện xằng bậy ở đâu vậy?
"Không thể! Tôi không đồng ý!"
Ngũ Y Y tức giận, thở hổn hển đứng bật dậy.