MỘT GIẤC TỈNH DẬY HỈ ĐƯƠNG CHA

Tả tiểu béo và Ason không thể có con, còn Lâm Dương và vợ vì lý do công việc nên cũng không có kế hoạch có con.

Vì thế Tiểu Bách Tuế trở thành vật sủng của cả nhà.

Mọi người chỉ cần rảnh rỗi đều sẽ đến nhà Đoạn Ngôn ôm bé đi chơi.

Bách Tuế càng lớn càng đáng yêu, gương mặt trắng trắng mũm mĩm, đôi mắt to đen trong suốt, miệng nhỏ luôn thích nhét nú.m vú giả.

Khi ngậm nú.m vú giả, thịt má vẫn còn phồng lên.

Cuối tuần hôm đó Ason và Tả tiểu béo hẹn bọn họ đi dã ngoại, đưa Bách Tuế thả diều.

Ason yêu thích đứa trẻ nhất, miễn là Bách Tuế đến tay y, thì không một ai có thể lấy đi được nữa.

Mấu chốt là Bách Tuế ở cùng y cũng rất tốt, đối với các cha nuôi khác đều cool ngầu, chỉ có đối với Ason, bé sẽ trở nên mềm mại hơn rất nhiều.

Xe chạy đến vùng ngoại ô, mọi người mang theo thức ăn xuống, trải vải hoa ra đem đồ ăn nhẹ và đồ uống bày đầy đất.

Ason đã đưa Bách Tuế đi thả diều, nhìn từ xa, người thanh niên xinh đẹp bên chân là một đứa trẻ, hình ảnh này thật đẹp.

Tả tiểu béo vẫn nhìn chằm chằm, lấy điện thoại di động ra chụp một cái.

Trong album điện thoại di động của hắn, ngoại trừ hình ảnh của Ason thì đều là ảnh của Bách Tuế, hoặc là ảnh của Ason và Bách Tuế.

Hắn nói với Đoạn Ngôn: "Nếu tôi có thể cùng em ấy có một đứa con thì tốt rồi."

Đoạn Ngôn vỗ vỗ vai hắn nói: "Cậu đừng nghĩ lung tung, hai người thật vất vả mới ở bên nhau, quý trọng lẫn nhau là được."

Đoạn Ngôn từng cảm thấy mình và Hứa Dặc đã đủ quanh co, không nghĩ tới tình yêu của Tả tiểu béo cùng Ason lại càng thêm thăng trầm.

Lúc trước là Tả tiểu béo bởi vì tự ti, nhất định phải biến thành Alpha, kết quả thân thể càng ngày càng hư hại, còn dùng thuốc đến tích nước béo lên.

Đoạn Ngôn nhớ rõ lần Tả tiểu béo uống say khóc nói: "Ngôn ca, tôi thiếu chút nữa đã thành công, tôi đã ngửi thấy mùi pheromone của tôi một lần rồi, là mùi bạc hà, tôi... tôi rõ ràng đã ngửi được một lần rồi..."

Vốn có hy vọng, sau đó chút hy vọng này lại tan vỡ, Tả tiểu béo hoàn toàn tuyệt vọng.

Hắn quyết tâm cắt đứt liên lạc với Ason, nhưng vẫn không nhịn được quan tâm đến động thái của Ason, nhiều năm nay vẫn lặng lẽ theo dõi y.

Sau khi Ason đến Trung Quốc, Tả tiểu béo cũng trở về vài lần.

Hắn chỉ dám len lén nhìn ánh đèn sáng ngời dưới phòng làm việc của Ason, suy đoán người trong lòng rốt cuộc đang làm gì, nhưng chưa từng đi qua.

Hắn nghĩ, chỉ cần Ason tìm được một nơi trốn tốt, hắn nhất định có thể buông bỏ mối quan hệ này.

Nhưng nhiều năm trôi qua, Ason vẫn độc thân.

Sau khi biết được Tả tiểu béo đã làm chuyện ngu xuẩn, Ason cũng ngu xuẩn một hồi.

Y đã đặt hẹn phẫu thuật loại bỏ tuyến thể, y nói, nếu y cũng trở thành Beta, Tả tiểu béo sẽ không có gánh nặng tâm lý lớn như vậy, có thể bình tĩnh chấp nhận chính mình?

Trước khi phẫu thuật, tuyến thể phải được tiêm rất nhiều chất để cho nó ngủ đông.

Ason là Omega cấp SS, y phải chịu đựng nhiều hơn nhiều.

Y bắt đầu chán ăn, đôi khi thậm chí không cả uống được nước.

Ngày bọn họ hẹn cơm với Đoạn Ngôn, Hứa Dặc nhìn ra sự khác thường của y, Đoạn Ngôn gọi điện thoại cho Tả tiểu béo, nhắc nhở hắn một lần.

Tả tiểu béo nhanh chóng trộm trở về từ Mỹ.

Hắn lặng lẽ cho người đi hỏi thăm động thái của Ason, sau khi biết được Ason sắp phẫu thuật, Tả tiểu béo đều choáng váng.

Hắn ngăn cản Ason không làm chuyện tổn thương đến cơ thể.

Ason ngây thơ nhìn hắn nói: "Anh có thể làm điều đó, tại sao em không thể? Nếu em là Beta, anh sẽ yêu em đúng không? Ý em là, yêu rồi muốn kết hôn ấy."

Tả tiểu béo lúc đó mập đến biến dạng, hắn nói: "Anh yêu em, anh vẫn luôn yêu em. Nhưng anh như vậy, em thấy anh như vậy, anh xứng sao?"

Ason chọc vào bụng hắn nghiêm túc nói: "Rất dễ thương, nếu anh để ý em quá gầy, em cũng có thể tăng cân."

Không, hắn không muốn dày vò với Ason nữa, hắn thực sự không muốn.

Chuyện tình cảm, tại sao phải suy nghĩ nhiều như vậy? Hắn yêu Ason, hắn dám nói, trên thế giới này không ai yêu Ason hơn hắn, vậy tại sao hắn còn rối rắm với giới tính?

Sau khi trùng tu tốt, Tả tiểu béo bắt đầu giảm cân, cũng đem trọng tâm sự nghiệp đặt trở về trong nước, hắn muốn cùng Ason xây dựng một gia đình, thuộc về nhà của bọn họ.

Lần đầu tiên hắn chống lại cha mình, đến nỗi cha hắn đã cắt đứt mọi lối thoát cho hắn.

Trong những thời điểm khó khăn nhất của cuộc sống, Ason đã ở bên cạnh hắn, Đoạn Ngôn đã cho hắn vay hàng triệu đô la để bắt đầu kinh doanh.

Tả tiểu béo cảm thấy mình vô cùng may mắn, người yêu và bạn bè chưa bao giờ từ bỏ hắn.

Hắn trân trọng cuộc sống hiện tại và Ason.

Chỉ tiếc là hắn và Ason không thể có con, vì vậy cả hai đều đặt tất cả những kỳ vọng và tình yêu của mình cho Bách Tuế.

Ason chỉ cần có thời gian rảnh sẽ quấn lấy hắn làm nũng: "Chúng ta đi thăm Tiểu Bách Tuế đi, Tiểu Bách Tuế chắc chắn đã lớn hơn rồi, hẳn là phải mua quần áo mới cho thằng bé mới được."

Kỳ thật Bách Tuế làm sao thiếu đồ bọn họ mua chứ? Đồ chơi và quần áo của Bách Tuế đã chiếm đầy hai phòng trong nhà.

Mọi người mỗi lần lấy cớ mua đồ cho Bách Tuế chính là muốn tới ôm bé mà thôi.

Tả tiểu béo nhìn Ason dẫn Bách Tuế chạy vui vẻ, hắn cười nói với Đoạn Ngôn: "Lúc trước vốn định đi nhận nuôi một đứa nhưng Ason không muốn, em ấy nói muốn thân với Bách Tuế hơn."

Đoạn Ngôn: "Không còn cách nào mà, con trai tôi quả thật khiến người ta yêu quý."

Hứa Dặc đang giúp Bách Tuế vắt nước trái cây, anh nói với Đoạn Ngôn: "Vậy sao anh không thương con trai nhiều hơn? Còn luôn bắt nạt thằng bé."

Đoạn Ngôn buông tay: "Anh bắt nạt nó lúc nào chứ? Hơn nữa, đứa nhỏ không thể chiều quá được, dù sao cũng phải có người hù dọa nó, bằng không sau này nó sẽ lật trời."

Tả tiểu béo: "Lật trời? Không phải chứ, tính cách như này của Bách Tuế là giống cậu cơ mà."

Đoạn Ngôn: "..."

Bách Tuế chạy đã mệt lại trở về bên cạnh Hứa Dặc.

Bới tay Hứa Dặc hô: "Sữa sữa, con muốn uống sữa."

Hứa Dặc đem nước trái cây đã chuẩn bị xong cho bé, Bách Tuế vầm bình nước nhỏ của mình ừng ực uống nước trái cây.

Đoạn Ngôn: "Con đã lớn như vậy rồi còn đòi uống sữa, không sợ người khác cười sao."

Nói xong, còn cố ý làm động tác xấu hổ với Bách Tuế.

Đứa bé uống đủ nước, đặt bình nước xuống, phun chữ vô cùng rõ ràng: "Cha tối hôm qua còn tìm ba đòi uống sữa kìa, cha mới xấu hổ."

Hứa Dặc đỏ mặt, vội vàng che miệng Bách Tuế.

Đoạn Ngôn ho khan một tiếng, xấu hổ nói: "À cái đó, các người đừng nghĩ lệch, tôi chỉ bảo lão bà giúp tôi nấu sữa thôi."

Tả tiểu béo: "Chúng tôi cũng không nghĩ lệch gì mà, cậu vội vàng giải thích cái gì?"

Tiểu Bách Tuế vô tội chớp chớp mắt, cha giải thích cái gì? Tuế Tuế không nói dối mà.

Cha hư lắm, còn làm ba khóc, chờ Tuế Tuế trưởng thành rồi nhất định phải bảo vệ ba!

_Toàn văn Hoàn_

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi