MỘT LẦN GẶP GỠ MỘT ĐỜI BÊN ANH

Editor: Bạc Xỉu

Sau một đoạn nhạc đệm như thế, mặt Tô Tinh Dã cũng đã đỏ bừng. Phút chốc, ánh mắt như muốn trốn tránh, đưa tay đấm vào vai anh, “Tại anh hết đó.”

Thẩm Vọng Tân cười chịu hai cái đấm của cô, sau đó nắm tay cô trong lòng bàn tay mình, khoé miệng giương lên, tiến lại gần cô.

Tô Tinh Dã trợn tròn mắt, “Anh… Anh định làm gì?”

“Bọn họ sẽ không quấy rầy mình nữa đâu, có thể tiếp tục được rồi.” Thẩm Vọng Tân bình tĩnh đáp.

Tô Tinh Dã cười cười ra sức giãy ra, đẩy vai anh, canh đúng thời điểm thì vọt ngay vào phòng ngủ, vừa chạy vừa nói “Không cho.”

Thẩm Vọng Tân nhìn bóng dáng cô vọt đi, trong mắt rõ ràng thấy được bất đắc dĩ cùng cưng chiều, “Chờ anh với.” Nói rồi anh nhâc chân chạy theo.

—— Hôn đi! Hôn ngay cho tôi! A a a a!!!

—— Tinh Tinh ngại kìa hahahaha đáng yêu quá đi

—— Ê muốn ngọt chết tui phỏng? Tui sắp tiểu đường rồi mấy má ơi!

—— Vọng Tinh kém quá, năm ngày phát sóng cặp nhà người ta hôn không biết bao lần, nhà chúng ta vẫn còn dừng ở chạm trán

Chờ Thẩm Vọng Tân tắm rửa xong ra ngoài, Tô Tinh Dã vốn còn đang nằm úp mặt trên giường chơi điện thoại cũng thoắt cái xoay người ngồi dậy, “Em đi đánh răng đây.”

Thẩm Vọng Tân gật đầu, “Đi đi, anh bóp sẵn kem đánh răng cho em rồi đó.”

Tô Tinh Dã “Ui” một tiếng rồi bước vội vào phòng tắm.

Sau khi vào phòng tắm, bàn chải đánh răng và và ly súc miệng được anh chuẩn bị trước đặt trên bồn rửa mặt, còn chưa kịp nhét bàn chải vào miệng thì Thẩm Vọng Tân bước vào, cô lỳ lạ nhìn anh, “Anh vào làm gì?”

Thẩm Vọng Tân vừa lau khô tóc vừa tiến lại gần cô.

Tô Tinh Dã hơi hơi cảm thấy có gì đó sai sai, theo bản năng lui về sau một bước, hỏi “Anh cũng rửa mặt à?”

“Thế anh… Á….” Cô đột ngột thét lên, bởi người kia tự dưng áp sát cô, duỗi tay ôm cô, khiến cô sợ tới mức bàn chải đánh răng nặn sẵn kem rơi hẳn vào bồn rửa mặt, tay cô vội bụm kín miệng, đôi mắt láo liên đầy kinh hoảng lo sợ. Tiêu rồi, hình như vừa nãy cô la lên to quá thì phải?

Thẩm Vọng Tân cười đặt bàn chải đánh răng trong tay cô xuống, không ừ hử gì trực tiếp áp môi mỏng lên.

“Ưm ưm… Sao anh lại làm thế… A…”

Cô ưm a không rõ chữ mà kháng cự, vừa hay tạo cơ hội cho anh lật thẳng phủ Hoàng Long (1).

(1)Phủ Hoàng Long: đô thành nước Kim thời xưa, nay là huyện Nông An, tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc. Sau dùng để chỉ sự hiểm yếu của địch.

Tô Tinh Dã vốn còn có thể phản kháng được vài tiếng, nhưng bị lật xong thì hoàn toàn không kêu được nữa. Khoang miệng cô bị đầu lưỡi linh hoạt của anh li3m láp hết một lần. Anh đã đánh răng rồi, vì cô cảm nhận được vị của kem đánh răng hương đào trong miệng anh.

Trong phòng tắm không có camera, vậy nên người xem livestream ban đầu chỉ thấy Tô Tinh Dã bước vào phòng tắm, sau đó Thẩm Vọng Tân cũng đi theo, chưa đến vài giây, trong đó truyền ra tiếng thét của Tô Tinh Dã. Cái tiếng thất thanh ấy hình như còn bị cái gì đó chắn lại trong họng…

—— Chời má! Chời má! Chời má!!!

—— A a a a a a a a a a a a

—— Các người đang làm gì thế hả! Làm gì thế hả!!!

—— Alo camera! Alo camera!! Hôn hả ba!!!

—— Tui muốn xem!!! Tui muốn cũng xem nữa!!! A a a a a a a

—— Má k1ch thích quá đó!!! K1ch thích quá rồi đó!!!

Nhóm nhân viên điều khiển phòng livestream của nhóm Thẩm Vọng Tân bên này che mặt, a a a a a a a a! Phòng livestream của đôi vợ chồng khác dưới mí mắt họ cho dù rải cơm chó cũng chưa làm họ kích động được vậy đâu!!!

……

Sau khi nụ hôn triền miên này kết thúc, Tô Tinh Dã hơi chột dạ liếc sang người vừa nãy bị cô cắn một cái trong lúc dây dưa, “Cái đó… đau… đau không?”

Thẩm Vọng Tân không đáp, chỉ là hơi cong môi, chậm rãi đưa lưỡi quét nhẹ qua chỗ trầy da trên khoé miệng. Tô Tinh Dã nhìn theo, vô thức nuốt nước bọt “ực” một cái. Nuốt xong, đỉnh vành tai lập tức  đỏ lên.

Thấy thế, Thẩm Vọng Tân không khỏi bật cười thành tiếng, còn là cái kiểu cười không hề “tém” lại một xíu nào, thế nên người xem ở bên ngoài chẳng nhìn thấy gì hết lại một đợt “ A a a a”, sao anh trai lại cười vui thế? Chuyện gì xảy ra vậy? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!!! Ngay lúc làn đạn còn đang kích động, mọi người chợt thấy Thẩm Vọng Tân bị đẩy ra từ phòng tắm, đúng vậy, không lầm đâu, là bị đẩy ra một cách mạnh bạo ấy, thậm chí bị đẩy ra xong thì cửa phòng tắm sau lưng cũng “rầm” một tiếng đóng lại luôn.

Thẩm Vọng Tân còn rất phối hợp run rẩy cả người, sau đó mở lòng bàn tay ra, nhún vai với camera.

—— Hahahahahahaha anh trai cũng đáng yêu quá rồi đó

—— Hình như tui hiểu sao anh trai bị Tinh Tinh đuổi ra ngoài rùi

—— Anh trai dám lẻn vào phòng tắm làm chuyện xấu cũng dám trực tiếp dio (2) trước mặt chúng ta nhaaa

(2) dio (ngôn ngữ mạng): nói trại đi của l4m tình.

—— Hahahahahaha chị em phũ phàng lầu trên có gan thì đi nói trước mặt anh trai đi?

—— Hahahahaha không dám không dám cùng lắm tui chỉ được cái giỏi võ mồm thôi

—— Có cái **, tui nghi mấy thánh tổ tái lắm mà, thôi dù sao tui cũng giữ chứng cớ rồi nhé

Thẩm Vọng Tân cũng không hay rằng fan nhà mình đang tổ lái cực gắt trên sóng trực tiếp, đúng lúc Tô Tinh Dã mới rửa mặt xong đi ra, chẳng nói chẳng rằng leo thẳng lên giường. Thẩm Vọng Tân khẽ cười, đi theo nói, “Em ngủ ngoan đã nhé, anh đi che camera.”

Nói đoạn, anh cầm khăn lông bước tới chỗ mấy camera trong phòng ngủ. Tô Tinh Dã vốn còn không định đáp lại anh tựa như nghĩ tới gì đó, thoắt cái xoay người, “Từ từ, để em!”

Nhưng cô vẫn chậm một bước, Thẩm Vọng Tân đã đến dưới camera gần nhất. Đường nét khuôn mặt khiến các fan thất điên bát đảo, 55555(*), anh trai đây chính là nhan sắc của thần tiên mà, quá quá đẹp!!! Ủa từ từ… hình như có gì đó sai sai? Trời má!!! Môi anh trai bị thương kìa!!! Đậu!!! Hoá ra hai người nãy trong phòng tắm kịch liệt vậy hả!!! Có k1ch thích quá hông mấy ba!!!

Thẩm Vọng Tân chưa nhìn giao diện chính của camera, ban đầu anh cơ bản cũng không ý thức được chuyện này, nhưng sau khi Tô Tinh Dã gọi giật anh thế anh mới hiểu ra, bèn giơ mặt ra gần camera hơn, đưa tay chỉ vết tróc da trên khoé miệng, chau mày lên án, “Nè các bạn xem đi, chậc chậc, cổ cắn tôi đó.”

Tô Tinh Dã nhìn há hốc mồm nhìn Thẩm Vọng Tân đi nước “mách” fan này.

—— Hahahahaha gì tên đàn ông mách lẻo này 30 tuổi thiệt hả???

—— Hahahahaha coi Tinh Tinh đằng sau ngố chưa kìa

—— Tui nỏ tin được anh trai vậy mà có thể làm ra cái chuyện mách lẻo này luôn á

—— Đồng chí không muốn bị cắn! Thì để tôi!!! Tôi tình nguyện để chị gái cắn nè!!!

—— Tui cười phọt thiệt đó! Má nó chứ vợ chồng thần tiên gì thế này a a a a

Thẩm Vọng Tân quay đầu lại nhìn thoáng qua Tô Tinh Dã trợn mắt tức giận đằng sau, lại sát lại camera, tiếp tục “Dù bị cắn thì cũng là tôi cam tâm tình nguyện, thật ra chẳng đau chút nào đâu.”

Làn đàn rớt nước mắt, đúng là thương nhau lắm cắn nhau đau!!! Muốn ăn cháo đá bát cẩu lương này ghê! Nhưng mà… ừm thật ra cũng có chút ngon… Khổ quá khổ quá!!! Bọn họ thật là khổ quá đi mất!!! Cơm gì mà cợt nhả vậy mấy ba!!!

Và thế là đêm hôm đó Thẩm Vọng Tân lại lên hot search, Thẩm Vọng Tân mách lẻo

Người qua đường chưa xem livestream đều chả hiểu gì, gì mách lẻo mà cũng lên hot search? Lại còn Thẩm Vọng Tân? Thế là tò mò click mở hot search! Sau khi xem xong lại hùng hùng hổ hổ bước ra! Má nó chứ! Đôi vơ chồng thúi này! 55555555 (3)……

(3) 555: Huhuhu.

Sáng sớm 8 giờ ngày hôm sau, livestream tiếp tục được mở, các fan lại vẫn như cũ anh dũng vào phòng. Vốn cho rằng thứ họ thấy sẽ là chiếc khăn che camera quen thuộc, nhưng ai ngờ đâu, đêm qua Thẩm Vọng Tân không che kĩ lắm, camera vừa hay ở đối diện giường bị rơi mất khăn che, sau đó mọi người có thể nhìn thấy một cách rõ ràng đôi vợ chồng son còn ngủ say trên livestream.

Các fan còn đang chìm trong ngạc nhiên chưa kịp phản ứng lại, chợt nghe trên giường vang lên tiếng rên nho nhỏ, tạm thời không nghe rõ là giọng của ai, nhưng mà bây giờ các cô ấy cũng không có thời gian suy ngẫm. Vài giây sau, đúng thật là có người dậy, chính là Thẩm Vọng Tân.

Thẩm Vọng Tân mắt nhắm mắt mở, theo thói quen tiếp tục ôm chặt người trong lồng nguc, giọng điệu lộn xộn mơ hồ, “Tinh Tinh, rời giường thôi.”

Tô Tinh Dã gối đầu lên xương bả vai anh, cũng đã tỉnh, nhưng vẫn còn ngơ ngác, lí nhí hỏi “Ngủ thêm chút nữa đi?”

“Rời giường đã, đưa em đi ăn sáng, nha?”

Tô Tinh Dã dụi dụi trên cổ anh, “Nhưng mà buồn ngủ quá à.”

Thẩm Vọn Tân nhẹ nhàng nâng má cô lên, môi mỏng lại gần hạ một nụ hôn, “Ngoan nào.”

“Nhưng mà buồn ngủ quá…”

Thế là anh lại tiếp tục bao vây cô lần nữa, cắn môi cô tinh tế mut lấy.

Nếu như không thấy một màn như thế, chỉ nghe tiếng thôi, hẳn sẽ không có fans nào nghĩ hai người đang hôn nhau, nhưng mà hiện tại….

—— Chời má!!! Chời má!!! Chời chời má!!!

—— Lạy Chúa cứu! Sáng sớm chơi manh động vậy có thấy healthy hông?

—— Chồi má ơi!!! Bên anh trai chắc hẳn không biết khăn che rớt mất rồi!!!

—— Các chị em yên lặng chút đi! Đừng để họ phát hiện!!!

—— Làn đạn chạy nhanh lên cho tui! Bảo vệ Vọng Tinh của chúng ta!

—— Cố lên mọi người!!!

Cũng may mới sáng sớm thế này chỉ có hai fans cứng nhiệt huyết bọn họ vào, đến nỗi lúc một số fans rồi thậm chí mấy fans qua đường nghe tin phong thanh nhảy vào xem thì phòng livestream đã bị các fans chạy làn đạn kín màn hình, ai ai cũng nhìn không thấu. Fans nhào vào cùng người qua đường có cảm tình với hai người cũng nhanh chóng tự giác “lên đạn”. Cảnh hot tui nhìn không thấy không quan trọng! Muốn chụp idol nhà tui á? Mơ đi!

Fan ngoại đạo đùa à! Idol nhà tụi tui không lẽ không cần mặt mũi hả! Cảnh hot kiểu này chỉ tụi tui được xem thôi!!! Muốn chụp hình á? Có mớ bình luận tràn màn hình này nè! Đám marketing đen lượn ngay cho ông mày!!!

Bên này trung tâm điều khiển của tổ đạo diễn cũng ngơ ngác, nhân viên công tác lắp bắp hỏi “Đạo… Đạo diễn, có cần tôi đóng màn hình này không?”

Hồng Diệu nhìn thoáng qua làn đạn đã lấp kín màn hình, giờ ông chẳng thể thấy cảnh giường chiều gì nữa cả, bất đắc dĩ, “Thế này còn cần đóng màn hình à?”

Nhân viên công tác đã hiểu.

Từ lúc hai người tỉnh dậy đến lúc nụ hôn chào buổi sáng kết thúc cũng chưa tới hai phút, tuy rằng không biết khăn che đã rớt, nhưng hai người vẫn biết còn đang ghi hình, tự nhiên cũng biết phân phải trái rõ ràng. Nụ hôn ngắn ngủi kết thúc, anh nhéo nhéo má cô, sau đó bế ngang cô đi đến phòng tắm. Lúc đi ngang chiếc camera nọ, bước chân Thẩm Vọng Tân đột ngột dừng lại.

Tô Tinh Dã ôm cổ anh, cũng thấy camera không che kia, vô thức “Á” một tiếng, “Cái này rớt hồi nào thế… Vừa nãy…”

Tô Tinh Dã tưởng tượng đến chuyện mới diễn ra, thật là vừa xấu hổ vừa tức muốn chết, vùi gò má nóng bỏng bên vào bên gáy anh, “Ngượng chết mất…”

Thẩm Vọng Tân cười cười, biết rõ hai người vừa nãy cũng không làm gì quá đáng, có chăng chỉ là hôn chào buổi sáng mà thôi, bèn dỗ cô “Không sao đâu mà, mình cũng đâu làm chuyện gì xấu đâu.”

“Anh còn nói… Anh còn nói được hả…” Tô Tinh Dã đấm lưng anh.

“Được được được, anh không nói, mình đi rửa mặt đi.”

Về phần làn đạn, ngay khi nghe được những tiếng đầu tiên hai người nói, fans cũng đã giảm dần dần lượng bình luận gửi đi, cũng thấy một màn Tô Tinh Dã được Thẩm Vọng Tân ôm tiến vào phòng tắm kia.

—— Hahahahaha con gái cưng (*) ngốc ngếch của tui rốt cuộc cũng nhận ra rồi!!!

(*) tác giả viết chữ trại đi theo ngôn ngữ mạng Trung Quốc.

—— Con gái cưng đừng sợ, không ai chụp được gì đâu!

—— Không sao đâu không sao đâu mà, có chúng tôi ở đây

—— Tui chết! Đáng yêu chết tui mất!!!

- -----oOo------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi