MỘT THAI 6 TIỂU BẢO BẢO - TỔNG TÀI DADDY BỊ TRA TẤN

Cô vẫn là rút lui cho tốt trước đã.

Mười phút sau mấy đứa nhóc sẽ xuất hiện rồi.

"Tôi kêu người đi mua."

"Không cần đâu, tự tôi đi mua là được rồi”

"Mua đồ gì?"

Đào Anh Thy mim môi không nới lời nào, cô vẫn duy trì sự bình tĩnh, nhưng trong nội tâm cô mới biết rõ. Mặc kệ là thứ đồ gì thì Tư Hải Minh cũng đều sẽ có thể sai người mua về được, dù sao thì ngay cả băng vệ sinh anh cũng đã từng mua rồi.

Dưới ánh nhìn chăm chấm của Tư Hải Minh, cô nói: "Đài truyền hình có mấy đứa nhóc tới đây, chị Thiên Di kêu tôi đi đón một chút”

"Vậy cô đeo ba lô làm gì?" Con ngươi đen tuyên của Tư Hải Minh mang theo vẻ thâm trầm.

"Bởi vì mấy đứa trẻ muốn tới đây, thế nên tôi mới muốn đi mua chút đồ ăn” Đào Anh Thy nói.

Nói như vậy, vẫn tốt hơn so với việc bị Tư Hải Minh nghi ngờ.

Sau khi nói xong, nhất thời bầu không khí trong thang máy trở nên trầm thấp, một sự nặng nề đè ép toàn bộ lên tim Đào Anh Thy.

Anh trực tiếp ép cô lên vách tường trong thang máy, phát ra một tiếng vang, Đào Anh Thy bị nhốt giữa vách tường thang máy và Tư Hải Minh, cô cảm giác cả trái tim đều bị nhấc lên tới cuống họng rồi.

"Có phải là tôi đã từng nói là không liên quan đến cô rồi sao?" Con ngươi Tư Hải Minh nghiêm túc mà nhìn cô, giống như một cây kim bén nhọn.

Người của nhà họ Tư bên kia là đối nghịch của Tư Hải Minh.

"Hay là nói, qua lại với anh ta còn tốt hơn là chọc giận tôi?"

Đào Anh Thy đè ép tâm tình khẩn trương xuống: "Tôi cũng chỉ là nhất thời không đành lòng mà thôi."

"Không cần thiết."

Tư Hải Minh nảm lấy cảm của cô, hơi dùng sức: "Gần đây có liên hệ với bên kia nữa hay không?”

"Không có. Tôi có thế thê với trời, điện thoại của cô ta tôi cũng không muốn nhận nữa là" Đào Anh Thy nói.

"Vậy thì cắt đứt cho sạch sẽ vào" Con ngươi đen nhánh của Tư Hải Minh lộ ra vẻ hung ác.

Đào Anh Thy nghĩ thâm, giống như anh vậy sao?

Cô biết rõ mình không có khả năng làm được giống như Tư Hải Minh vậy, nhưng cô vẫn là muốn trấn an Tư Hải Minh trước đã: "Tôi sẽ làm được mà."

Thang máy đi tới tầng dưới cùng, đinh một tiếng rồi mở ra, người ở bên ngoài đang chuẩn bị tiến vào, lúc nhìn thấy người ở bên trong là ai thì lập tức tránh qua một bên, căng thắng thân người, lễ độ cung kính mà đứng đó.

Khí tràng lãnh liệt khắp người của Tư Hải Minh tỏa ra.

Đào Anh Thy đi theo ra thang máy, cô nhìn thấy hai hàng người vội vội vàng vàng ở phía trước, còn có Tư Hải Minh đi càng lúc càng xa, trong lòng cô gấp đến độ cũng không biết nên làm cái gì cho tốt bây giờ, chỉ có thể đứng ngây ngốc ở đó.

Tư Hải Minh ở đây thì cô còn có thể đi sao? Bây giờ xác suất đi xuống gặp sáu đứa nhóc còn lớn hơn đó.

Cho dù không thể gặp được sáu đứa trẻ đi nữa thì cũng thôi đi, mà Tư Hải Minh cứ một mực xuất hiện ở đây, đây không phải là càng đáng sợ hơn sao?

Đào Anh Thy giật mình một cái, cô chuẩn bị nhanh chóng tìm một góc bí mật nào đó mà gọi điện thoại.

Tìm Võ Ái Nhi.

"Tư Hải Minh ở đài truyền hình, đến lúc cô thể hiện rồi đó "

"Đến ngay đây"

Lúc Võ Ái Nhi nhận được điện thoại của Đào Anh Thy là lúc cô còn đang quay phim, vừa nghe đến Tư Hải Minh, phim cũng không muốn quay nữa, cô ta kiêu ngạo mà oán giận với đạo diễn: "Câm miệng, tôi áp diễn là chuyện ngày một ngày hai sao?"

Đào Anh Thy nói chuyện điện thoại xong thì xoay người, Trương Thiên Di vừa đúng lúc đi tới hỏi cô: "Người bảo cô đi đón đâu?"

"Cái kia... người nằm quyền của tập đoàn Vương Tân đến đây rồi, tôi phải đi qua đó một chuyến "

Đào Anh Thy nói: "Cho nên, hoạt động đón đám trẻ rồi dẫn chúng đi tham quan đài truyền hình, sợ là tỏi không thế lộ điện được rồi”

"Anh Hải Minh đến rồi?”

"Đúng vậy, đang bảo tôi qua đó.'

"Vậy cô nhanh đi qua đó đi" Trương Thiên Di làm ra vẻ như không biết gì hết.

"Cảm ơn chị Thiên Di"

"Muốn cảm ơn tôi thì nói mấy lời tốt trước mặt anh Hải Minh giúp tôi, lỡ như mà sau này anh ta chướng mắt cô, nói không chừng còn đến phiền tôi nữa đó"

Trương Thiên Di tự mình đi đón đám nhỏ, mà Đào Anh Thy thì chuẩn bị nhanh chóng trốn đi.

Ngàn vạn lần không cần phải chạm mặt ở đài truyền hình đâu.

Cô làm bộ như muốn đi tìm Tư Hải Minh, thật ra là chạy vào trong nhà vệ sinh chờ Võ Ái Nhi.

Cô ngồi trên bồn cầu đợi mấy đứa nhỏ trở về, còn chờ Võ Ái Nhi nhanh chóng chạy tới đây hấp dẫn sự chú ý của Tư Hải Minh đi.

Cô vừa mới ngồi xuống chưa bao lâu thì điện thoại trong ba lô vang lên, là tiếng báo tin nhắn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi