MỤC THẦN KÝ

Long Kỳ Lân cùng Yên nhi cẩn thận từng li từng tí đi ra từ phía sau hắn, nhìn lên vô số cao thủ Thanh Long Thiên Cung trong bầu trời, trong lòng thình thịch đập loạn.

- Long Bàn, kết thúc rồi sao?

Yên nhi dưới sự khẩn trương, thân bất do kỷ hóa thành Tiểu Thanh Tước rơi vào trên đầu to của Long Kỳ

Lân, dùng móng vuốt gãi gãi da đầu Long Kỳ Lân, thấp giọng nói:

- Công tử giống như đánh Chuyển thế thân Đông Đế cho quá thảm rồi...

Nơi xa, đột nhiên truyền đến một tiếng ầm vang tiếng vang, cũng là một tòa cung điện bị Chuyển thế

thân Đông Đế đụng xuyên rốt cuộc không chịu nổi, lung la lung lay ngã xuống.

Tòa cung điện này ngã xuống không sao, những cung điện khác cũng đi theo ầm ầm ù ù ngã xuống, để

các cường giả Long tộc trên bầu trời từ trong lúc khiếp sợ bừng tỉnh.

Yên nhi càng khẩn trương, tóm đến Long Kỳ Lân đầu càng ngày càng ngứa.

Long Kỳ Lân lấy lại bình tĩnh, nói nhỏ:

- Có thể kết thúc hay không thì rất khó nói, bất quá lần này giáo chủ đến Đông Cực Thiên bái phỏng Đông Đế, Đông Đế lại muốn mượn giáo chủ tên tuổi đến lập uy, giáo chủ cũng bất quá chỉ là phản kích thôi.

Yên nhi không hiểu ý nghĩa.

Bất quá, Long Kỳ Lân lại thấy rất thấu.

Lần này Đông Đế hiển nhiên có ý tứ chèn ép tên tuổi Mục Thiên Tôn ở trong đó, bởi vậy chuyến này thanh thế to lớn, kinh động đến hơn phân nửa Long tộc Thanh Long Thiên Cung.

Nếu như vẻn vẹn khảo nghiệm tiềm lực Tần Mục, không cần thiết để toàn bộ văn võ quần thần Thanh Long Thiên Cung trình diện, cũng không có tất yếu kinh động nhiều người như vậy, hiển nhiên Đông Đế

có mang tâm tư khác.

Đông Đế muốn mượn Tần Mục Thiên Tôn tên để tạo uy tín của mình, cũng có thể thông cảm được.

Những năm gần đây, Thanh Long Thiên Cung bấp bênh, thời gian Cổ Thần ngày càng lụn bại, tên tuổi Thiên Đình Thập Thiên Tôn càng ngày càng vang, thậm chí có đôi khi Thập Thiên Tôn làm việc, khinh thường mượn dùng tên tuổi Cổ Thần Thiên Đế trên danh nghĩa cộng chủ này, trực tiếp lấy danh nghĩa Thiên Tôn hạ lệnh.

Dám can đảm không theo, khám nhà diệt tộc, cũng chỉ là của một ý niệm các Thiên Tôn.

Nguy cơ Thanh Long Thiên Cung cũng bị đám người Đông Cực Thiên nhìn ở trong mắt, trên có Thập Thiên Tôn chèn ép, dưới có Đông Thiên Thanh Đế từng bước ép sát, bây giờ lại có Thần khí Ngự Thiên Tôn tay nâng sáu tòa thần thành từ Thiên Đình giáng lâm, hoả lực tập trung mấy trăm vạn Thần Ma!

Mà lại Thần khí Ngự Thiên Tôn tay nắm ấn pháp, trực chỉ Thanh Long Thiên Cung, càn rỡ không gì sánh được, chèn ép lòng tin Long tộc Đông Cực Thiên.

Đông Đế làm Cổ Thần Tứ Ngự, cũng hoàn toàn chính xác cần một cơ hội đề chấn sĩ khí đề chấn lòng tin.

Chèn ép Tần Mục, một là có thể cho Tần Mục biết địa vị mình trong hợp tác, không có những Cổ Thần như bọn hắn duy trì, Tần Mục không thành tựu được gì!

Trong hợp tác, bọn hắn những Cổ Thần này là chủ, chiếm cứ vị trí chủ đạo, Tần Mục là thứ, chỉ có thể

dựa theo chỉ thị của bọn họ mà làm việc;

Hai là, tên tuổi Mục Thiên Tôn mặc dù không kịp Thập Thiên Tôn bây giờ, nhưng cũng là nguyên lão cao nhất trên mặt nổi Thiên Minh, để Tần Mục tự mình ăn quả đắng ở trong tay, vẫn như cũ có thể dựng nên hình tượng Cổ Thần vô địch trong lòng con dân của mình.

Tần Mục đi vào Đông Cực Thiên, Đông Đế định ra hai trận khảo nghiệm, dụng ý ở chỗ này.

- Chỉ là hắn không có nghĩ, Mục Thiên Tôn cũng là Thiên Tôn nha.

Long Kỳ Lân lắc đầu, Đông Đế từ vừa mới bắt đầu đã đánh nhầm chủ ý, cảm thấy có thể khống chế Tần Mục, chiếm tiện nghi của Tần Mục. Nhưng mà làm Cổ Thần hắn một mực cao cao tại thượng, nhưng không có nhìn thấy thời đại đã thay đổi, Cổ Thần trên đời này đã không phải là tồn tại mạnh nhất.

Mà Tần Mục làm một trong tam kiệt Duyên Khang biến pháp, mục đích của hắn cũng không phải siêu việt Cổ Thần, mà vô luận Cổ Thần hay Tân Thần, đều phải cúi đầu với mình.

Mục đích của Tần Mục cùng Cổ Thần tự nhiên không nhất trí với nhau, thậm chí trình độ nào đó có thể

nói là đối lập, Đông Đế muốn khống chế Tần Mục, Tần Mục há có thể cam tâm tình nguyện?

Lại thêm Tần Mục vị Mục Thiên Tôn này lúc trước còn có chút trình độ, nhưng những năm gần đây trình độ càng ngày càng ít, Duyên Khang kiếp chính là ma luyện một trận lớn lao, vô luận tu vi nội tình hay mưu trí lòng dạ, hắn đều tăng lên lớn lao.

Lại trải qua chuyến đi Thái Hư, bây giờ Tần Mục mặc dù không dám nói vô địch cùng cảnh giới ở trong Thiên Tôn, nhưng thắng qua chuyển thế thân Cổ Thần còn không nói chơi.

Đột nhiên, lại là một tiếng ầm vang tiếng vang truyền đến, lại có thêm một cổng đền to lớn hình rồng đập xuống.

Yên nhi nguyên bản đã yên lòng, nghe được tiếng vang này nhịn không được móng vuốt nắm chặt, lật lại một mảnh vảy rồng trên đầu Long Kỳ Lân.

Long Kỳ Lân bị đau, nhưng nhịn đau không nói.

Trên bầu trời, rất nhiều Long tộc to to nhỏ nhỏ tựa hồ bị cổng đền sụp đổ xuống thanh âm bừng tỉnh, nhao nhao lấy lại tinh thần, bọn hắn chẳng ai ngờ rằng sẽ có kết cục này, chỉ sợ Đông Đế cũng không có ngờ tới là kết cục này.

Ánh mắt của bọn hắn hướng Tần Mục mà xem, Tần Mục đứng trên long đảo, đã thu Kiếm Hoàn, bởi vì cái gọi ngàn người chỉ trỏ, vô tật mà chấm dứt, bị nhiều như vậy Long tộc cao thủ nhìn chăm chú, Tần Mục vẫn như cũ thản nhiên.

- Đại ca, làm sao bây giờ?

Văn võ bá quan Thanh Long Thiên Cung nhao nhao hỏi thăm Nguyên Long thái tử.

Nguyên Long thái tử cũng mất chủ ý, hắn mặc dù là tồn tại Đế Tọa cảnh giới một mình đảm đương một phía, nhưng tại Đông Cực Thiên, hắn tựa như cổng đền vừa ngã xuống kia, nhìn xem ngăn nắp, kì thực không có tác dụng gì.

Đông Cực Thiên chân chính đương gia làm chủ vẫn là Phụ Thần hắn - Đông Đế, quyền lực trong tay hắn cũng không có bao nhiêu.

Đông Đế trường sinh cửu thị, d*c vọng khống chế rất mạnh, hắn làm đại thái tử, Nguyên Long có thể tu luyện tới Đế Tọa cảnh giới, dựa vào thời kỳ thời đại Thượng Hoàng hỗn loạn, hắn hạ giới chinh chiến, thoát khỏi bóng ma Đông Đế, lúc này mới có thể tu thành Đế Tọa.

Nhưng mà thời đại Thượng Hoàng kết thúc, trở lại Đông Cực Thiên, hắn lại về tới dưới bóng ma Đông Đế.

Tại dưới bóng ma phụ thân, hắn không làm chủ được.

Nhưng vào lúc này, trong Thanh Long Thiên Cung một cỗ khí tức phong cách cổ xưa mênh mông bay lên, càng ngày càng mạnh, thân thể khổng lồ của Đông Đế quay quanh trên Thanh Long Thiên Cung, một vòng lại một vòng, vảy màu xanh chiếu ra ánh nắng, lân phiến như gương, phản ứng bốn phía cung điện vô cùng rõ ràng lại trong kính.

Đầu rồng Đông Đế ở vào trên không Lăng Tiêu điện, chầm chậm dò xét xuống tới, râu rồng bay múa, đi vào trên không long đảo Dao Trì, râu rồng đánh vào trên mặt nước Dao Trì, nhấc lên từng đạo sóng lớn.

Tần Mục ngẩng đầu, nhìn lên đầu rồng Cổ Thần đang rủ xuống này, cười nói:

- Đông Đế bệ hạ, trận khảo hạch này, ta xem như thông qua chứ?

Đông Đế híp híp long nhãn to lớn, theo dõi hắn, sau một lúc lâu, ha ha cười nói:

- Xem như thông qua được. Mục Thiên Tôn rất có tiềm lực tiềm năng, tương lai không thể kém hơn so với Thập Thiên Tôn.

Tần Mục nhẹ nhàng thở ra, cười nói:

- Cũng may không để Đông Đế bệ hạ thất vọng. Không biết Linh Bảo sơn kia...

Miệng rồng khép mở, Đông Đế cười nói:

- Ta đáp ứng ngươi, tự nhiên sẽ cho ngươi. Chỉ là Linh Bảo sơn này rất nặng, không biết ngươi có thể lấy lên được hay không.

Tần Mục đầy mặt tươi cười:

- Đông Đế bệ hạ yên tâm, ta nhất định có biện pháp lấy đi! Mục đích ta đi vào Đông Cực Thiên chính là gặp gỡ cùng Đông Đế, liên lạc tình cảm, miễn cho lạnh nhạt. Bây giờ ở Đông Cực Thiên cũng làm phiền gần tháng thời gian, không cần quấy rầy địa chủ nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi