MUỐN ĐI HẢ? DẮT EM THEO ĐÃ

Sáng sớm khi mặt trời còn chưa thức dậy, Nhi tròn mắt nhìn lên trần nhà với vẻ mặt đờ đẫn, ẻm lên tiếng:
- Hix… rốt cục rồi cả đêm cũng không ngủ…
- Sao vậy? – Tôi nằm ngay bên cạnh, khoanh tay sau đầu hỏi lại.
- Còn sao vậy àh? Anh…
- Anh làm sao?
- Huhu… - Nhi ôm mặt giả bộ khóc.
- Haha… Trời còn chưa sáng mà, ngủ đi…
- Hix…
Tôi kéo Em sát vào lòng mình rồi ôm nhẹ, cả 2 cùng chìm vào giấc ngủ muộn…
Thức dậy vào buổi trưa, tôi giật mình khi chuông điện thoại bỗng reo lên inh ỏi, nhanh chóng thức dậy chộp lấy điện thoại trước khi nó kịp đánh thức Nhi, tôi mở máy rồi thì thầm:
- Yo! nghe đây!
- DATE SAN!!! – Giọng Hanako hét lên.
- Àh anh đây! có chuyện gì vậy bé?
- Dắt em đi ăn kem!
- Ờ… chết anh quên… giờ mấy giờ rồi nhỉ?
- 11h trưa!
- Sặc! muộn vậy rồi á? em ăn trưa chưa?
- Chưa luôn!
- Giờ em đang ở đâu?
- Chỗ Simon san!
- Ok! đợi anh qua rồi đi ăn luôn…
- Dạ!
Tôi vừa cúp điện thoại thì giọng Nhi vang lên bên cạnh làm tôi giật mình:

- Nhỏ nào vậy hả? – Giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy sát khí.
- Hơ… em dậy rồi àh? àh… con nhỏ em anh á mà…
- Anh có em àh? – Nhi nheo mắt.
- Em quen biết thôi!
- Hừ… - Nhi lườm tôi.
- Sặc! đừng nói là em ghen á nhe? anh đang định dẫn em tới gặp con bé đây!
- …
Nhi chẳng nói chẳng rằng, đẩy chăn định bước ra thì bỗng sực nhớ ra đang không có mặc đồ, Em nhìn qua tôi. Tôi hiểu ý liền giả ngơ quay mặt đi chỗ khác và thầm nhủ: “Bày đặt ngại với ngùng nữa… mệt chị quá! Nhưng vậy mới dễ thương chứ! haha…”
Sau khi quần áo chỉnh tề, vệ sinh sạch sẽ, tôi chở Nhi chạy về lại tòa nhà Hurricane. Sau khi gửi xe tôi rút điện thoại ra gọi Hanako:
- Alo Hanako chan!
- Dạ !?
- Đợi anh trên tầng của boss nhé! anh đang lên á!
- Dạ… em với Simon san đang ngồi trên này nè…
- Ừ…
Tôi cất điện thoại rồi quay qua Nhi, thấy ẻm tỏ ra buồn buồn nhìn thương không chịu được. Khẽ mỉm cười, tôi nắm lấy tay Em rồi kéo đi tìm thang máy. Lên đến tầng trên cùng, trông thấy tôi và Nhi tay trong tay thì nhỏ Hanako lao nhao cả lên:
- Trời ơi! cái gì đây? gì đây? Date san? CHUYỆN GÌ ĐÂY???
- Àh ừ! Giới thiệu với em! đậy là Nhi, bạn gái anh, người anh hay kể với em á! tôi trả lời.
- Trời ơi ghen tỵ ghê! – Nhỏ nhe răng, nheo mắt.
- Haha…
Tôi quay qua Nhi:
- Àh! đây là Hanako! Hồi sáng anh nói với em rồi á! Cứ coi nó như em gái anh vậy…
- Hix… nhỏ dễ thương quá… - Nhi mếu máo, nước mắt rơm rớm.
- Ậy – Tôi tròn mắt nghĩ thầm – “Khen thôi mà lại mếu máo vậy là sao?”

- Chị chào em! Em đáng yêu lắm! – Nhi chào Hanako.
- Nè nè! Hình như em hiểu lầm cái gì đó rồi đúng không? – Tôi lên tiếng.
- … - Nhi nhìn tôi mếu máo.
- Haiz… Nhỏ này bị les đó! – Tôi lên tiếng.
- Hả???!!! – Nhi trợn mắt lên kinh ngạc.
Nhỏ Hanako đứng cạnh đó nhăn mặt gào lên:
- Nữa! đồ phân biệt chết tiệt! les thì làm sao mà phải dùng từ “Bị” hả???... Mồ…! – Dứt câu, ẻm phụng phịu lườm tôi.
- Haha… tại anh sợ chị em hiểu lầm!
- Huhu… anh kì thị em! Khi nào anh bị gay em trả thù cho coi!
- Ậy! nhưng anh đâu có gay cái con này… - Tôi trợn mắt.
- CÓ! ANH CÓ GAY! – Nhỏ gào lên.
- Ừ ừ… Thua em luôn! Vậy sau này anh bị gay rồi em kì thị lại nhé! – Tôi đành xuống nước.
- Hix… vậy là anh gay rồi nhé!
- Haiz… - Tôi ngán ngẩm.
Nhi khẽ đứng hình một lúc rồi lại mỉm cười trở lại, ẻm gạt phăng tôi sang một bên rồi đến bên cạnh vỗ vai Hanako:
- Thôi nín đi em! chị xin lỗi nãy hiểu lầm xíu… Anh Ryu cũng kì cục quá!
- Hix...
- Thôi vào đây với chị! chị còn phải chào chị Simon nữa…
- Dạ… - Hanako tiếp tục quay qua tôi – Blè…
Tôi trợn mắt lên ngơ ngác “Ơ!!!”. Lắc đầu ngán ngẩm tính trẻ con của con nhỏ, tôi cũng lẽo đẽo theo sau 2 nàng vào trong gặp boss tỷ.Vừa thấy chúng tôi boss tỷ mỉm cười mừng rỡ:
- Haha! Cái cặp này tới rồi đó àh? cặp tụi em là phiền phức nhất đó nhe!
- Yo, boss!

- Ừ! Trong hội mình cặp của em là cặp cuối cùng có triển vọng đó nhen! Haha…
- Vậy ạ? Haha… ủa mà sao chị chưa có bồ vậy?
- … - Nụ cười trên gương mặt chị vụt tắt, nhiệt độ trong phòng bỗng dưng như tụt một phát về luôn 0 độ C khiến ai nấy đều lạnh hết sống lưng.
- “Chết mẹ… lỡ mồm!” – Tôi mặt tái như đít nhái nghĩ thầm.
Khoảng lặng mãi mới được xua tan đi nhờ sự ngây thơ của Hanako:
- Em biết rồi! Chị cũng les như em đúng không?
- Hử? – Boss trừng trừng mắt, quay sát khí về hướng con nhỏ tội nghiệp.
- Àh ráá ?!... Kh… không phải ạ?... Hihi…– Nhỏ gượng cười mếu máo.
- Hừ… Chị ế! – Cuối cùng boss cũng chịu thừa nhận một cách… đầy kiêu hãnh.
Tôi gào lên ngay sau đó:
- Trời đất! nóng bỏng như chị mà ế á? – Ngay khi vừa dứt lời thì Nhi thụi luôn cho tôi một chỏ đau điếng.
- Haiz… chị cũng không biết nữa… hix… - Chị ta tiu nghỉu.
- Hay là… chị là chuyển giới nữ vậy? – Tôi xồn xồn lên.
- Tao đạp chết cha mày giờ! – Chị ta trợn mắt.
- Ậy!... – Tôi tái mét.
Nhi đứng bên cạnh nãy giờ thấy vậy thì cũng lên tiếng:
- Đồ biến thái này còn vô duyên hơn nữa… Tránh sang một bên - Ẻm nói rồi mỉm cười với boss - Hay là do tiêu chuẩn chị quá cao vậy?
- Hix… có người để lựa đã tốt! chẳng ai thèm ngỏ lời với chị cả… - Chỉ mếu máo.
- Kì vậy ta… Không có một ai luôn àh?
- Ừ… hix… thằng Duy nó nắm được thóp cái nó chọc chị quài…
- Hix… Em thấy chị hot quá trời luôn mà sao kì vậy trời??? Chị mặc bikini như thế này hấp dẫn kinh khủng luôn! Chị mới đi biển về àh?
- Không! lúc nào mà chị chả mặc như thế này…
- Sặc… - Nhi trố mắt.
Tôi đứng đằng sau thì khoanh tay lại và ngán ngẩm: “Hình như mình biết tại sao bà nội này ế rồi! haiz…”. Một người con gái vừa xinh đẹp, vừa sexy và bốc lửa như thế này sẽ rất hấp dẫn đàn ông nhưng những thằng trai ngoan, muốn yêu đương nhẹ nhàng thì sẽ chả dám tơ tưởng đâu. Và đương nhiên với địa vị của chị, sự thông minh và phong thái lãnh đạo tuyệt vời của chị cũng là thứ khiến những thằng trai đểu cũng phải vái lạy chứ đừng nói là dám mở mồm buông lời tán tỉnh…
Tôi lên tiếng:
- Thôi tạm gác qua một chút đi… sáng giờ chưa có gì bỏ bụng, đang đói mờ mắt đây! mọi người cùng đi ăn nhe!
- Đúng rồi á! chị đi chung với tụi em luôn cho vui – Nhi lên tiếng.

- Àh ừ… được rồi! đi thì đi! – Boss ậm ừ.
- Hihi… Biết đâu đi ra ngoài nhiều lại có người tán tỉnh á chớ! có khi chị hay ngồi trên phòng thế này cũng là một lý dó á! – Nhi cười.
- …
Chúng tôi cả nhóm 4 người kéo nhau đi ăn ở một nhà hàng gần đó. Trong bữa ăn, chúng tôi lại tiếp tục bàn luận về vấn đề hồi nãy.
Boss tỷ lên tiếng:
- Hix… Chuyện hẹn hò yêu đương là thứ duy nhất chị thất bại hoàn toàn…
- Hihi… tại chưa đến lúc thôi chị ơi! – Nhi cười.
- Chưa đến lúc gì nữa… Chị cũng gần 27 tuổi rồi còn gì nữa… thành gái già mất rồi…
- Hix… bình thường nhìn tự tin mà sao giờ tiêu cực thế! – Nhi gãi đầu.
- Mà hồi xưa thằng Ryu tán em như thế nào vậy?
- Àh… haha.. thực ra thì… là… em tán trước…
- WHAT THE FUCK!!! – Cả boss tỷ và Hanako đập bàn rầm rầm, đứng cả dậy.
- Ui! Bình tĩnh thôi! người ta nhìn kìa!!!
- Em có bị ai tẩy não hồi nào chưa vậy?
- Haha… thật á!
- Khó tin quá! Nhìn em như diễn viên vậy, còn thằng kia thì ẹc… như vầy! vậy mà…
Tôi ngồi bên cạnh ngứa gan:
- Hế lô! Àm hí ia…!!! (Hello, I’m here!)
- Haha… vừa chột vừa dị tật! Nhìn như xã hội đen ý! – Hanako cười cợt.
- “Thì anh mày là xã hội đen mà…” – Tôi thở dài.
Nhi lên tiếng bênh vực tôi:
- Em thích kiểu đàn ông ngầu với lại nam tính như vậy mà chị!
- Trời trời… coi nó bảo vệ bạn trai kìa.
- Thật mà! em không thích kiểu con trai lung linh như hàn quốc đâu! không đủ mạnh mẽ…
- Ừ ừ… được rồi… haha… Chọc bạn trai em tí nữa chắc em khóc luôn quá!
- Hix…


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi