MỸ KIỀU THÊ CỦA TA

Sức mạnh tình yêu kỳ diệu vô cùng, Tại Trung có Duẫn Hạo làm bạn, ở trên giường nằm hai ngày lại sinh long hoạt hổ.

“Bà xã, thân thể tốt lắm?” Duẫn Hạo từ phía sau ôm lấy thắt lưng Tại Trung, cho nên Tại Trung không nhìn được nụ cười phúc hắc của Duẫn Hạo.

“Ân, hoàn toàn tốt lắm, cục cưng cũng thật ngoan.” Tại Trung hạnh phúc rúc vào cánh tay mạnh mẽ của Duẫn Hạo.

“Chúng ta đây có thể hay không thể…” Duẫn Hạo ái muội liếm liếm vành tai đầy thịt của y còn hướng trong lỗ tai thổi khí.

Tại Trung đánh một cái, “A! Duẫn, đừng lộng nơi đó, hảo ngứa.”

“Ba tháng cấm dục đã sớm trôi qua, nên hảo hảo bù đắp cho ông xã đi.” Duẫn Hạo không để ý đến Tại Trung kháng nghị tiếp tục ôm hôn lấy y từ phía sau.

“Anh nói cái gì thì làm cái đó đi.” Tại Trung thẹn thùng nói.

Trên giường lớn, hai thân thể trần trụi dây dưa cùng một chỗ.

“Duẫn… ông xã…. cho ta… cho ta…” Bị tình dục tra tấn, Tại Trung có nhu cầu cần cấp bách phóng thích.

“Cho em cái gì a?” Duẫn Hạo biểu tình có chút tà ác, ngón tay đè lại đỉnh dục vọng của Tại Trung, “Có biết hay không anh vì sao làm vậy?”

Tại Trung lắc lắc đầu, bộ dáng sắp khóc.

“Đây là trừng phạt nho nhỏ với em, sau nay còn dám cùng nam nhân khác thân mật không? Còn lén lút hẹn hò với nam nhân khác không?” Duẫn Hạo áp sát mặt đối diện mặt Tại Trung, ngón tay vẫn như cũ tra tấn y.

“Ô ô… không được, nam nhân của em chỉ có một mình anh thôi.” Tại Trung nước mắt đều bị bức ra.

Nghe được đáp áp vừa lòng, Duẫn Hạo buông ngón tay ra, Tại Trung rốt cuộc được phóng thích.

“Đại phôi đản!” Tại Trung trừng mắt.

“Bảo bối, đây chỉ là trừng phạt nhỏ thôi nga.” Một bên nói, Duẫn Hạo ôm Tại Trung ngồi xuống, không ngừng vuốt ve tấm lưng hoạt nộn, miệng cũng không nhàn rỗi, hấp nhiều điểm phấn nộn trước ngực Tại Trung.

“Ân ân..” Tại Trung nhịn không được rên rỉ ra tiếng.

“Bảo bối, càng ngày càng hưởng thụ khoái lạc nha.” Duẫn Hạo thật vừa lòng phản ứng của y.

Nghe được Duẫn Hạo nói, Tại Trung cắn một ngụm vào vai Duẫn Hạo.

“Nga yêu, còn càng ngày càng dã man nữa!” Duẫn Hạo không giận mà cười.

“Ai cho anh chê cười em.” Giọng nghe như làm nũng.

“Không cười em, anh sẽ làm cho bảo bối của anh càng hưởng thụ.” Nói xong vuốt ve thắt lưng tuyệt đẹp, đi vào rãnh mông lấy tay cẩn thận tiến vào trong thân thể Tại Trung, thong thả trượt ra vào trong cơ thể.

Làm đủ trước đâu, Duẫn Hạo mới đem đỉnh phân thân của mình tiến nhập.

“A a a a!” Phân thân cực nóng tiến vào bên trong, Tại Trung ôm chặt Duẫn Hạo, cảm thụt được nhiệt tình của hắn.

“Bảo bối, anh bắt đầu động nga!”

“Ân.” Tại Trung nâng lên cái mông đón chào động tác của Duẫn Hạo.

Cảm giác được nhiệt tình của bảo bối, Duẫn Hạo không hề chần chờ, tốc độ nhanh hơn, một chút rồi một chút dùng sức tiến sâu vào, như muốn xỏ xuyên qua Tại Trung.

Hai người kết hợp chặt chẽ cùng một chỗ, môi cũng dính vào nhau. Duẫn Hạo đem đầu lưỡi đưa vào trong miệng Tại Trung, đoạt lấy hết thảy, Tại Trung ôm cổ Duẫn Hạo nhiệt tình đáp trả.



Buổi sáng hôm sau.

Một cái gối hướng vào mặt Duẫn Hạo đánh tới: “Đại phôi đản, anh sau này đừng hòng chạm vào em.”

“Bà xã, sao vậy?” Tiếp được cái gối của bà xã đại nhân, cười hì hì ôm bà xã.

“Anh xem, trên cổ của em, trên người đâu đâu cũng là dấu hôn, anh nói em làm sao ra đường gặp người khác.” Tại Trung quyệt miệng, giãy dụa không cho Duẫn Hạo ôm.

“Hắc hắc, ai kêu bà xã của anh ăn ngon như vậy.” Mặc kệ Tại Trung giãy dụa, vẫn gắt gao ôm lấy y.

“Ăn ngon? Anh cho em là quả đông lạnh a, luôn cắn em.”

“Bà xã, ngoan nga, mặc quần áo cao cổ không phải được rồi sao?”

“Hừ, nhiệt độ bên ngoài như vậy còn muốn em mặc áo cao cổ a. Tóm lại, anh đừng hòng chạm vào em.”

“Bà xã, anh không chạm vào em, em nói em nhẫn được sao? Bà xã của anh dường như rất vừa lòng cách phục vụ của anh nga.” Duẫn Hạo ái muội nói, còn nhân cơ hội hôn nhẹ lên mặt y.

Tại Trung một chưởng đem mặt Duẫn Hạo ra: “Nói đến anh, anh còn không đi làm a.”

“Đi ngay, lại cho anh hôn một cái.” Nói xong, Duẫn Hạo hướng mặt tới.

“A nha, tối qua còn hôn chưa đủ sao.” Nói là nói vậy còn không ngoan ngoãn để cho xo hôn nhẹ sao?

“Không đủ, cả đời đều hôn không đủ, anh đi làm đây. Hôm nay ở nhà hảo hảo nghỉ ngơi, tối qua làm bảo bối của anh mệt muốn chết rồi.” Lời nói ái muội.

Tại Trung lại cầm lấy cái gối hướng Duẫn Hạo quăng, bất quá Duẫn Hạo đã trốn ra khỏi cửa.



Văn phòng Duẫn Hạo.

“Xem tổng tài đại nhân của chúng ta bộ dạng rạng rỡ, nhất định là cùng bà xã giải quyết vấn đề êm đẹp lắm.” Hữu Thiên cùng Hữu Thiên ngồi trên quần bar trước văn phòng uống rượu.

“Phác Hữu Thiên, ngươi thật nhiều chuyện a, Tuấn Tú sao lại chịu được ngươi.” Tâm tình Duẫn Hạo quả thật không sai.

“Tú Tú của nhà ta thích nhất là ta nhiều chuyện.” Người nào đó còn rất tự hào nữa.

Duẫn Hạo chịu không nổi lắc lắc đầu, Duẫn Hạo buông ly rượu, vẻ mặt có chút nghiêm túc nói: “Hữu Thiên, ngươi đi nói cho Tuấn Tú biết, dặn Ân hách đem mấy tấm ảnh giao cho Toàn Tuệ Bân đi.”

“Sao phải làm vậy?” Hữu Thiên khó hiểu.

“Ngươi không muốn xem phim miễn phí sao?” Duẫn Hạo nhếch khóe môi.

“Ha ha, phim miễn phí đương nhiên muốn xem.” Hữu Thiên cười cười.



Tại nhà Tại Trung.

Tiếng chuông di động vang lên, Tại Trung bắt điện thoại. “Tiểu thất ca ca.”

“Tiểu Trung, dạo này ngươi không liên lạc với ta?”

“Nga, là… là vì Duẫn Hạo đã biết.”

“A? Hắn có trách ngươi không?” huc cũng nghĩ qua vấn đề này, hắn đối với tổng tài này có chút hiểu biết, nếu làm cho Trịnh Duẫn Hạo biết Tại Trung gạt hắn, có thể xảy ra chuyện lớn hay không?

“Ca, ngươi đừng lo lắng, bây giờ đã không có việc gì. Duẫn Hạo cũng đáp ứng cho ta tiếp tục làm việc, chính là hai ngày nay thân thể có chút không khỏe nên không gọi cho ngươi.”

“Không có việc gì thì tốt rồi, ngươi phải chú ý thân thể a.” Đông Húc biết Tại Trung đã mang thai bốn tháng.

“Ta biết rồi, ca.”

Gác máy, Tại Trung thấy bản thân thật hạnh phúc, nam nhân của y có khi rất bá đạo, nhưng đến cuối cùng cũng sẽ nhượng bộ, hơn nữa luôn sủng y, yêu y. Nghĩ vậy, Tại Trung nở nụ cười ngọt ngào.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi