MỸ NHÂN BỊ THƯƠNG CHINH PHỤC TINH TẾ

Biên dịch: Yên Hy

Thẩm Ngôn đi rồi, trung tâm kiểm tra đo lường một lần nữa trở về yên tĩnh.

Nhân viên công tác bộ phận kiểm tra độ xứng đôi nhỏ giọng thảo luận cảnh tượng vừa rồi, bỗng nhiên cảm nhận được hơi thở băng tuyết mát lạnh, rất nhạt, lại không thể bỏ qua.

Mấy cô vừa nâng mắt đã nhìn thấy Alpha mặc thân đồ tác chiến trắng đứng yên trước quầy, vẫn duy trì khoảng cách không xa không gần.

Ngón tay thon dài bọc trong bao tay trắng khi chạm nhẹ vào chuông phục vụ, riêng đứng đó thôi cũng có thể cảm nhận được cảm giác xa lạ mãnh liệt, tựa như vầng trăng sáng trên bầu trời không thể với tới.

Tóc dài màu bạc đặc biệt, ngũ quan tuấn mỹ lập thể, đồ tác chiến không dính bụi trần, khí chất thanh lãnh cấm dục, tên Alpha này lập tức xuất hiện trong đầu các cô —— Hạ Lăng, là Hạ Lăng!

Nhân viên công tác tức khắc kích động không thôi, không chỉ vì chính mắt gặp được vương bài kiêm đóa hoa cao lãnh của Học viện Quân sự Đế quốc, còn mơ hồ đoán được mục đích hắn tới đây.

Thẩm Ngôn vừa mới đi, cho nên, cho nên, là suy nghĩa của các cô sao!

"Hạ, Hạ thần, ngài muốn tra độ xứng đôi với Omega nào sao?"

"Ừ." Hạ Lăng hoàn toàn không phủ nhận, hàng mi dài hơi rũ, quang não đảo qua, trực tiếp báo số Pheromone của mình, "Phiền toái tra giúp tôi độ xứng đôi với Thẩm Ngôn."

A a a a a.

Nhóm CP đã điên cuồng hét trong lòng, giọng cô cao lên, mặt đầy hưng phấn nói: "Tới ngay!"

Hạ Lăng nhìn dụng cụ kiểm tra đo lường, đáy mắt gợn sóng xanh thẳm từ trước đến nay bình tĩnh không gợn sóng trong mắt lộ ra một tia chờ mong, ngón tay khớp xương rõ ràng đặt bên người nắm chặt, cả hô hấp cũng không ổn định.

Không sai, hắn đang khẩn trương.

Cảm xúc này đã có từ tối qua, tích lũy dần dần, thẳng đến giờ phút này đã gom thành đỉnh núi.

Cho dù là hắn cũng nhịn không được ảo tưởng, có lẽ độ xứng đôi của hắn với Thẩm Ngôn sẽ gần 50%, ngay tại điểm quan trọng chưa được hiển thị.

Cho nên mới không biểu hiện ra.

Trong không khí tràn ngập hương gỗ tuyết nhàn nhạt, như yên tĩnh đến trước giông bão.

"... Kiểm tra xong, ngài cùng Thẩm Ngôn có độ xứng đôi là 33.33%."

Nhân viên công tác có chút xấu hổ nói ra kết quả, đồng thời biểu tình mang theo chút nghi hoặc.

Như thế nào còn mang số lẻ chứ, trừ tình huống đặc thù, kết quả giống nhau đều là số nguyên mới đúng.

Chẳng qua, 33.33%, độ xứng đối này xác thật... Không tính cao.

Nhân viên công tác trơ mắt nhìn khóe môi Hạ Lăng mím thành một đường thẳng, lạnh lẽo quanh thân càng sâu, đôi mắt xanh thẳm từ trước đến nay bình tĩnh chằm chằm con số này, cả không khí cũng đọng lại, nháy mắt cô có cảm tưởng Hạ thần muốn phá hủy máy móc này.

... Nhất định là ảo giác.

Cánh tay nhân viên công tác run run sắp đông cứng, ừm, nhất định là ảo giác.

"Tôi muốn thử lại một lần." Giọng nói thanh lãnh phảng phất muốn kết băng.

".............."

Nhân viên công tác khẽ nuốt nước miếng: "A, có thể, đương nhiên có thể."

Vài giây lúc sau.

"Kia, cái kia, Hạ thần." Beta nữ thật cẩn thận nhìn hắn, sắp khóc đến nơi: "Ngài xem, thật là 33.33%......"

Cứu, cứu mạng.

Đây là áp lực của A cao cấp sao?

Rõ ràng chỉ đứng đó, tầm mắt không dời đi, nhưng cảm giác áp bách đầy khí thế đập thẳng vào mặt, ss, quá đáng sợ.

"... Kỳ thật, độ xứng đôi cũng không quá thấp."

Nhân viên lặng lẽ đắp chăn hiếm khi được lấy ra lên đùi, "Ngài thử nghĩ xem, cũng không có alpha nào có độ xứng đôi với Thẩm Ngôn hơn 50%, con số này cũng đã vượt qua 66% người......"

Nghe thấy giải thích này, sắc mặt Hạ Lăng hơi hòa hoãn một chút, hắn buông mắt xuống, tầm mắt mang theo độ ấm ở 33.33% mấy giây, ngay sau đó không nói lời nào xoay người rời đi.

Các nhân viên thở phào nhẹ nhõm, yên lặng quấn chăn nhỏ, cảm thấy hơi lạnh.

Nhưng mà rất nhanh, Thiệu Tinh Lan cũng từ phòng nghỉ đi ra.

Y kỳ thật đã sớm muốn ra, nhưng anh trai Thẩm Ngôn từ chối không không cho bọn họ lại đây, bên cạnh đó Hạ Lăng đáng ghét bên cạnh cũng không có động tĩnh, y đành phải kiềm chế kích động, cưỡng bách mình ngồi trong phòng.


Anh ta phải bình tĩnh lại, nếu không sẽ không thể cạnh tranh với alpha đầy mưu mô kia.

Còn về Lục Vân Thiên kia, ha.

Đôi mắt màu hổ phách của chàng trai xẹt qua một tia âm lãnh, tin tức truyền tới Tinh Võng, rất nhiều người đều đang nói Nhị điện hạ thích anh trai Thẩm Ngôn, còn có người chụp được ảnh bọn họ đi công viên giải trí.

Lúc vừa nhìn thấy ảnh chụp, y tức giận đến mức đánh móp cái bàn.

Quá chán ghét, một tên khó ưu Hạ Lăng còn chưa đủ, lại xuất hiện một tên Lục Vân Thiên.

May mắn, đối phương đã có Omega thiên định.

Nghĩ đến đây, Thiệu Tinh Lan lại vui vẻ nở nụ cười, đôi mắt cong lên, một lần nữa biến trở về thành chàng trai ngây thơ không rành thế sự.

Y bước ra phòng, đi thẳng đến quầy phục vụ trung tâm đo lường.

Alpha tuy rằng còn chưa thành niên, nhưng chiều cao 1m86, đường cong cơ bắp giấu bên dưới quần áo cùng với khí thế cường đại đều chứng minh đây là một Alpha cao cấp, cho dù nhìn hắn có vẻ rất vô hại.

"Vừa rồi Hạ Lăng kiểm tra độ xứng đôi." Cánh tay chàng trai tì trên bục, một tay chống cằm, đôi mắt hổ phách trong veo không tì vết, "Hắn coi với ai, là anh trai Thẩm Ngôn sao?"

Tuy rằng thoạt nhìn đối phương nâng khóe môi, nhưng nhân viên công tác lại run lập cập, lạnh tóc gáy như bị rắn độc, "Này... Chúng tôi có quy định......"

"Xem ra là vậy." Chàng trai tự trả lời, giọng chợt lạnh xuống dưới, mặt không biểu cảm nhìn các cô, "Độ xứng đôi có bao nhiêu?"

"............"

"......33.33%." dưới khí thế áp bách của Alpha cao cấp, nhân viên công tác nơm nớp lo sợ trả lời.

Đồng thời trong lòng thở dài, mới vừa đi một người lại tới một người, chuyện gì đây?

33.33%, 33.33%, 33.33%...... Thiệu Tinh Lan thất thần lẩm bẩm tự nói, có vẻ không cao lắm.

Nhưng dưới điều kiện 50%, giống như cũng không thấp.

Sắc mặt chàng trai âm u bất định, thậm chí không khí chung quanh cũng ám lạnh lẽo âm u, làm người ta khó thở.

Y đứng tại chỗ suy tư thật lâu, cuối cùng vẫn cảm thấy độ xứng đôi của mình sẽ càng cao hơn hắn.

Tinh thần thể của y và anh Thẩm Ngôn thập phần phù hợp, nhất định sẽ cao hơn so với hắn.

Đúng, nhất định sẽ cao hơn!

Cho dù cao hơn 0.01% cũng là cao!

"Em biết rồi, cảm ơn hai chị ~"

Âm lãnh quanh người chàng trai tan đi, tươi cười sáng ngời một lần nữa hiện lên khuôn mặt non nớt, đôi mắt màu hổ phách hơi cong, có vẻ ngoan ngoãn lễ phép.

Giọng y lần nữa biến trở về kiểu thiếu niên trong sáng, nhìn hai người chớp chớp mắt: "Yên tâm đi, em sẽ không nói ai."

Nhìn thân ảnh đối phương rời đi, nhân viên công tác đồng thời rùng mình, một lúc lâu sau mới thoát khỏi cảm giác lạnh lạnh từ lòng bàn chân.

Chàng trai hỉ nộ vô thường này, thật sự đáng sợ quá.

*

"Cậu cũng tỉnh rồi."

Bác sĩ tư nhân chuyên phục vụ hoàng thất - Hề Uyên nặng nề thở dài, nhìn về phía Lục Vân Thiên nhíu mày ngồi dậy từ khoang trị liệu, sắc mặt nghiêm túc: "Dùng một lần tiêm thuốc ức chế cao như thế, chỉ cần một cái liều đã quá đủ, cậu không muốn sống nữa à!"

Thuốc ức chế cường độ mạnh này, chỉ cần một ống đã có thể làm suy yếu Alpha, huống chi đối phương dùng tận bốn ống.

Ngay cả kim tiêm bị bẻ gãy ở cơ bắp, có thể nghĩ dùng lực bao lớn.

Trừ cái này ra, còn dùng dao ngắn đâm mạnh vào cánh tay, thời điểm anh ta nhìn thấy vết thương, ghế dựa nhiễm đầy máu tươi, thật sự quá thê thảm.

"... Không có việc gì."

Lục Vân Thiên che lại đầu đau muốn nứt ra ngồi dậy, vừa mở miệng đột nhiên ho khan, giọng nói như đang ngậm một khối than cháy, vừa chát vừa nóng, nghẹn thanh không thành bộ dáng.

Hề Uyên đúng lúc lấy tới một ly nước ấm, Alpha uống một hơi cạn sạch, thuận tiện bổ sung hai bình dịch dinh dưỡng, mới cảm giác trên người có sức lực.

"Cậu hà tất cần làm vậy? Thuốc ức chế căn bản không có hiệu quả với độ xứng đôi 100%."

Hề Uyên là thiên tài giới y học, đồng thời cũng là bạn tốt Lục Vân Thiên, anh ta nói thẳng không cố kỵ: "Thiên định của cậu, Omega tên Thẩn An kia tốt xấu cũng là quý tộc, lớn lên cũng không kém.


Nếu không thể chống cự, dứt khoát xuôi theo đi."

Thấy bạn tốt thờ ơ, anh ta đẩy gọng kính vàng trên mũi: "Tôi nghiêm túc.

Căn cứ quy tắc lực hấp dẫn Pheromone, chung quy cậu và cậu ta chung quy sẽ ở bên nhau. Cứ giằng co như vậy, không bằng tận lực rút ngắn quá trình này, cậu ta ổn, cậu ổn, mọi người cũng ổn."

"Sẽ không." Lục Vân Thiên nâng khuôn mặt tái nhợt lạnh lùng nhìn anh ta, trong mắt tràn ngập lệ khí: "Tôi sẽ không ở cùng cậu ta."

Trừ bỏ Thẩm Ngôn, anh không có khả năng thích bất kỳ người nào khác.

Hề Uyên nhún vai, không tỏ ý kiến.

Anh ta chuyên môn nghiên cứu tư liệu về thiên định.

Một đôi thiên định trước đó cũng cho rằng như thế, đáng tiếc cuối cùng vẫn ở bên nhau. Chẳng sợ Alpha trước đó có Omega thương, còn có đứa nhỏ.

Đây vừa lúc chứng thực thiên đình không thể chống cự.

Sự phù hợp dựa trên pheromone này là không thể tránh khỏi, giống như bản chất, bản năng.

Không chỉ có anh ta, tất cả mọi người cam chịu sự thật này.

Ngay cả cha Lục Vân Thiên biết được tin, cũng nhanh chóng gọi video tới.

Khuôn mặt hoàng đế bệ hạ nghiêm túc xuất hiện trên màn hình, ngữ khí không có phập phồng: "Nếu độ xứng đôi con cùng Thẩm an đạt tới 100%, thì mau thành hôn đi, tranh thủ sớm chút sinh ra người thừa kế."

Tuy rằng Thẩm gia không phải danh môn vọng tộc, nhưng thiên định vô pháp chống cự, đây là kết quả tốt nhất.

Đứa con thứ hai thứ hai có Tinh thần lực cấp bậc S kinh người, dưới tác dụng độ xứng đôi 100% tốt đẹp, nhất định sẽ sinh ra đứa nhỏ xuất sắc nhất, thậm chí rất có khả năng kế thừa tinh thần lực cường đại của bố nó.

Việc này với hoàng thất tới nói tuyệt đối tin tức tốt.

Nghĩ đến như thế, làm thông gia với Thẩm gia không phải không thể tiếp thu.

Nhìn vẻ mặt đương nhiên của cha, Lục Vân Thiên nhắm mắt, mắt đào hoa lại mở là một mảnh hờ hững, tiếng nói lạnh băng, từng câu từng chữ chui ra từ kẽ răng: "Con đã có người thương, tuyệt, đối, không, thành, hôn, cùng, cậu, ta."

Nói xong mặc kệ đối phương nhíu mày muốn nói, trực tiếp tắt máy.

Sau khi gác máy, cơ bắp cánh tay của Alpha co giật, anh đấm vào bức tường bên trong khoang n điều trị, phát ra tiếng vang nặng nề.

Bực bội, phẫn uất cũng không đủ để hình dung cảm giác này.

Chỉ là một độ xứng đôi mà thôi, lại giống như mọi người đồng thời cam chịu sự thật này, căn bản không ai quan tâm suy nghĩ anh.

Ngoài lúc đọc tư liệu về Thẩm Ngôn đảo mắt nhìn, y cả Thẩm An là ai cũng không biết, càng chưa từng gặp đối phương.

Độ xứng đôi 100%, thiên định không thể kháng cự, thật sự... quá buồn cười.

Trên mặt tái nhợt của Lục Vân Thiên đầy trào phúng.

Lúc này anh cảm giác chính mình tựa như một con dã thú bị nhốt trong lồng sắt, người chung quanh bố trí thiên la địa võng ngăn cản anh đi ra, mà anh liều mạng kêu gào, tình nguyện mình đầy thương tích cũng muốn thoát khỏi nhà giam này, thoát khỏi xiềng xích gông cùm của thiên định.

Chẳng sợ... phải trả cái giá thật đắt.

Alpha nửa dựa vào khoang trị liệu hít sâu mấy cái, hòa hoãn cảm giác hít thở không thông trong ngực, ngón tay khớp xương rõ ràng click mở quang não.

Quả nhiên, trên Tinh Võng đã phủ đầy tin tức.

# Lục Vân Thiên & Thẩm An, cặp đôi thiên định thứ năm xuất hiện!!# [bạo]

#Bối cảnh Thẩm An được đưa ra ánh sáng,

Lại là em trai song sinh của Thẩm Ngôn! Đáng tiếc Ánh sáng Omega đã sớm thoát ly Thẩm gia#

# Nhị điện hạ sắp có được thiên định của mình, vô số mộng đẹp của Omega vỡ nát #

# hai người lần đầu tiên chạm mặt, thế nhưng Lục Vân Thiên bỏ xuống thiên định một mình rời đi, nguyên nhân vì sao? #

# video Thẩm An phỏng vấn tới rồi, nói thẳng chính mình phi thường vừa lòng thiên định #

......


Lục Vân Thiên vô cảm nhìn xuống từng dòng, nhìn đến tin tức không có Alpha nào có độ xứng đôi vượt quá 50% với Thẩm Ngôn bỗng chốc dừng lại, thần kinh căng chặt rốt cuộc thả lỏng xuống.

May mắn, không có Alpha nào có độ xứng đôi cùng Ngôn Ngôn, anh còn có cơ hội.

Alpha chống môi không chút huyết sắc ho khan vài tiếng, khóe miệng xuất hiện nụ cười tươi đã lâu không thấy.

Này là tin tức tốt duy nhất từ lúc anh tỉnh lại.

Tin tức này giống tia sáng phá tan mây mù, để anh trong tuyệt vọng có chỗ thở d.ốc, đồng thời cũng mang đến sức mạnh vô hạn.

Lục Vân Thiên thẳng người, uống luôn viên thuốc khẩn cấp, sau đó thả vào miệng hai viên đá, cảm giác thiêu đốt ở yết hầu dịu hơn một ít, lập tức gọi cho cấp dưới: "... Nói cho truyền thông, đem hot search liên quan đến thiên định toàn bộ xóa đi, còn có ——"

Lạnh lẽo từ miệng vẫn thấm đến đánh lòng, đáy mắt Alpha lại nổi lên áp lực đỏ: "Giúp tôi điều tra tư liệu Thẩm An cùng Thẩm gia, toàn bộ, không được bỏ lỡ chuyện gì."

Lục Vân Thiên bấu chặt ngón tay vào khoang trị liệu bên cạnh, tóc vàng trên trán che khuất cặp mắt đào hoa câu nhân, cả âm u đáy mắt.

Bất luận quý tộc nào sau lưng đều không thể hoàn toàn sạch sẽ, bọn họ quen dùng quyền thế lẫn tiền tài giành phúc lợi cho mình, muốn tra luôn tìm được vài thứ.

Dĩ vãng xem quan hệ Thẩm Ngôn với Thẩm gia nên không điều tra sâu, nhưng đã có thứ gọi là độ xứng đôi 100%, anh đành phải nắm chặt lấy nhược điểm đối phương, khiến Thẩm Ngôn vĩnh viễn không gặp mặt bản thân.

Rút củi dưới đáy nồi là biện pháp giải quyết vấn đề tốt nhất.

Chẳng qua trước đó, anh muốn người nọ hoàn toàn mất đi hy vọng với thiên định, muốn cho cậu ta biết—— cho dù mình là thiên định của cậu ta, cũng không có bất cứ tác dụng gì.

......

Làm xong việc này, Lục Vân Thiên khó chịu th.ở dốc vài tiếng, đè lại huyệt Thái Dương trướng đau, giãy giụa từ khoang trị liệu đứng dậy.

Hề Uyên vừa lúc phối thuốc trở về, nhìn đến anh nhíu mày sửa sang lại cổ áo, "Cậu đi đâu? Hiệu quả thuốc ức chế còn chưa——"

"Trung tâm kiểm tra đo lường." Lục Vân Thiên trực tiếp đánh, ngữ khí khô khốc không ai được vào: "Đừng ngăn cản tôi."

Anh không thể lại đợi, muốn lập tức kiểm tra độ xứng đôi với Thẩm Ngôn.

"... Từ từ." Hề Uyên đẩy mắt kính, vẻ mặt lãnh đạm tiêm cho anh hai lọ thuốc: "Tôi đi cùng cậu, miễn cho cậu lại té xỉu."

Chờ hai người đi vào trung tâm kiểm tra đo lường, đã gần tới thời gian tan tầm.

Nhận thấy có tiếng bước chân tới gần, nhân viên công tác đầu cũng chưa nâng, "Kiểm tra độ xứng đôi với Thẩm Ngôn đúng không? Báo họ tên với mã số Pheromone, cũng cần quét quang não."

Nhân viên công tác làm riết thành quen.

Chiều nay không biết bao nhiêu Alpha tới, tất cả đều tới thử độ xứng đôi với Thẩm Ngôn, cũng là ngày bận rộn nhất trung tâm kiểm tra đo lường.

Bởi vì không đủ người, còn đặc biệt điều hai đồng sự lại đây.

Không hổ là ánh sáng Omega, quả thực quá được hoan nghênh!

Hơn nữa căn cứ vào mã số Pheromone, có không ít Alpha cao cấp, diện mạo ai cũng tuấn tú.

Cô làm đây đã nhiều năm, trước nay chưa thấy qua số lượng nhiều như thế, còn toàn Alpha ưu tú, thật sự làm người ta người hoa cả mắt, đồng thời cũng mãn nhãn mắt.

Phỏng chừng cộng lại cũng đủ tạo thành một hạm đội.

Nghe nói không chỉ chỗ này của cô, trung tâm kiểm tra đo lường khu vực tinh cầu khác cũng giống nhau, đều bị bao phủ bởi Alpha đến kiểm tra độ xứng đôi.

"Lục Vân Thiên. Mã số Pheromone... Khụ, A-1047." Thanh âm khàn khàn truyền đến, mang theo vài phần căng thẳng không dễ phát hiện.

???

Nhân viên công tác tức khắc kinh ngạc ngẩng đầu.

Lục Vân Thiên, cha mạ ơi, cư nhiên là Nhị điện hạ thật kìa!

Anh không phải Thẩm An kia là thiên định sao?

Nhớ tới trên hot search nói Nhị điện hạ sớm đã có người trong lòng, cô nàng giống như được trực tiếp hóng dưa.

"Kết quả kiểm tra... Đã có chưa?" Lục Vân Thiên hít sâu một hơi, ngữ khí có chút vội vàng.

Tay anh nắm chặt, cơ bắp toàn thân vì khẩn trương mà cứng đờ, mắt đào hoa câu nhân cất giấu hai phần khẩn trương, ba phần chờ mong, làm nhân viên đỏ cả mặt.

"... Lập tức có ngay."

Không hổ là tình nhân trong mộng của vô số Omega, nhìn gần quả thật đẹp trai xỉu.

Cặp mắt đào hoa kia vừa là thâm thúy lại đa tình, thực dễ dàng làm người ta sa vào trong đó.

"Kiểm tra xong, độ xứng đôi của ngài cùng Thẩm Ngôn là 33.33%."

Như thế nào lại là 33.33%?

Nhân viên công tác mặt đầy nghi ngờ, con số này hình như đã nhìn đến ở đâu.

Bởi vì suốt một ngày kiểm tra quá nhiều lần, cô suy nghĩ vài giây mới nhớ lại.

Ah, đúng rồi, là Hạ Lăng!


Lúc ấy cô đã cảm thấy con số này không cao, bất quá bị áp lực quá mạnh vẫn phải giải thích một phen, haizz.

Xác thật không cao, cho nên ——

Nhân viên công tác như có cảm giác mà ngẩng đầu.

Quả nhiên như cô dự đoán, Alpha cau mày, lại đi phía trước gần một ít, thân ảnh cao lớn trước bục rơi xuống một bóng lớn, đồng thời mang đến cảm giác áp bách mãnh liệt.

Hai tròng mắt anh gắt gao nhìn chằm chằm con số này, đáy mắt dần dần lan tràn ra màu đỏ.

Cô thậm chí nghe được tiếng đốt ngón tay ma sát crộp crộp.

Cứu, cứu mạng.

Nhân viên công tác sợ hãi nghĩ, cô sẽ không phát sinh tai nạn lao động chứ?

"Lại thử một lần." Tiếng nói trầm thấp áp lực.

"............"

Lịch sử luôn giống nhau đến bất ngờ.

Vài giây sau.

"... Điện hạ, xác thật là 33.33%." Dưới đáy lòng cô nhân viên yên lặng thở dài, cuối cùng dứt khoát nhường vị trí, để anh tự tới xem, "Cho dù ngài có kiểm tra bao nhiêu lần đều là độ xứng đôi này."

Lục Vân Thiên không chút do dự bước chân dài đi qua, trầm mặc nhìn lướt qua, sắc mặt càng ngày càng đen.

Chỉ thấy hệ thống phía dưới biểu hiện chỉ số cao nhất: 46%, chỉ là không có tên.

" Alpha có độ xứng đôi cao nhất với Thẩm Ngôn... Là ai?!"

Trước mắt Lục Vân Thiên tối sầm, duỗi tay đỡ trán, ngón tay khớp xương rõ ràng bởi vì dùng sức mà trở nên trắng bệch, không cam lòng cùng ghen ghét điên cuồng cắn nuốt trái tim, ngay cả trong miệng cũng nếm được mùi máu tươi nồng đậm.

Nếu Alpha này có mặt ở đây, rất có khả năng sẽ phát sinh sự kiện đổ máu.

"Này... Chúng tôi có quy định......"

Lục Vân Thiên không mang theo bất luận cảm tình mà nhìn cô một cái, đôi mắt nhiễm huyết sắc âm trầm đến đáng sợ, trong lòng nhân viên cả kinh, há miệng thở d.ốc, cuối cùng vẫn khai ra cái tên: "... Hàn Duệ."

Cô hôm nay đã bị uy hiếp hai lần, mệt tâm quá.

Hàn Duệ.

Lục Vân Thiên có chút khó chịu tựa lưng một nửa vào ghế ngồi, một tay đỡ lấy trán th.ở dốc.

Trong trí nhớ không tồn tại tên này, xem ra Ngôn Ngôn không có giao thoa với hắn ta.

Đau buồn trong lòng đau hòa hoãn một ít, chỉ là, anh còn có vấn đề để tâm hơn.

"Hạ Lăng thì sao, độ xứng đôi của hắn cùng Thẩm Ngôn... Là bao nhiêu?"

Thời điểm hỏi ra những lời này, anh có thể cảm nhận được chua xót trong giọng nói của mình, như trái tim bị một bàn tay nắm chặt, để anh dường như không thở nổi.

Lỡ như độ xứng đôi Hạ Lăng cao hơn anh ——

Sẽ không, nhất định mình cao hơn hắn!

Bàn tay to lớn của Alpha dùng một chút lực, trực tiếp bẻ gãy một mép bàn.

Nhân viên công tác nuốt nước miếng, cuối cùng dứt khoát bất chấp tất cả, trực tiếp nhắm mắt lại nói: "33.33%, giống với ngài."

Không khí đình trệ.

"... Giống nhau, sao có thể giống nhau?! Tôi không tin."

Sắc mặt Lục Vân Thiên âm trầm đến mức có thể tích ra nước, tầm mắt quét tới quét lui trên hàn hình, kiệt lực tìm kiếm lỗ hổng, cuối cùng rốt cuộc tìm được rồi::"33. 33% chỉ là hai chữ số sau dấu thập phân, không phải kết quả cuối cùng."

Vẻ mặt cô nhân viên vẻ mặt nghi hoặc: "A?"

Chẳng qua cũng là biểu hiện bình thường.

Lục Vân Thiên lạnh lùng thốt ra: "Độ chính xác không đủ, tôi muốn xem 100 chữ số sau dấu thập phân."

Anh nhất định sẽ cao hơn Hạ Lăng, cho dù là 0.0000001% vẫn là cao hơn, độ xứng đôi của anh và Ngôn Ngôn nhất định sẽ vượt qua đối phương!

Hề Uyên vô cảm đẩy mắt kính, hận không thể tới chích cho bạn tốt một mũi.

Xem ra lần này không chỉ có cơ thể suy yếu, khả năng đầu óc cũng cháy hỏng rồi.

Nhân viên công tác: "...... Được rồi."

Vài giây sau, cô nhân viên mỉm cười: "Ngượng ngùng, cho dù kéo đến 1000 số, cũng giống nhau."

***

Like và bình luận ủng hộ tôi nha!!! / Hoan nghênh tới check lỗi chính tả ~~~


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi