Biên dịch: Yên Hy
Toàn bộ sân huấn luyện chừng hơn mười nghìn tân sinh tiến hành môn cận chiến, lớp tinh anh đứng ở vị trí trung tâm, không thể nghi ngờ là nhóm được chú ý nhất.
Trước công chúng, trước mắt bao người, ai cũng không ngờ được Lục Vân Thiên lại dám trắng trợn như thế.
Tuy rằng giúp học sinh mang đồ bảo hộ cũng là một trong số công việc của trợ giảng, nhưng cá nhân nào cũng có thể nhìn ra lòng Tư Mã Chiêu của anh.
(*)Những người yêu Tam quốc đều biết về câu nói nổi tiếng, "lòng dạ Tư Mã Chiêu người người đều rõ". Câu nói này dùng để mô tả dã tâm và tham vọng của một người nào đó mà ai trong thiên hạ cũng biết.
Đậu, thật không biết xấu hổ!
Đây là suy nghĩ nội tâm của vô số quân giáo sinh.
Thẩm Ngôn là đối tượng khuynh mộ của không ít Alpha, Beta thậm chí Omega.
Trước khi nhập học cậu đã là tiêu điểm bàn luận của mọi người, nhìn thấy người thật rồi, dung nhan Omega xinh đẹp đến không chân thật, cùng biểu hiện xuất sắc tại trận đấu giao lưu, càng làm cậu trở thành nhân vật thần tượng trong cảm nhận vô số tân sinh.
Nói không khoa trương, Thẩm Ngôn đủ để được gọi Omega trong mộng của muôn vàn quân giáo sinh.
Lúc này bất luận người nào có tiếp xúc với cậu, đều sẽ khiến cho những người khác có địch ý.
Bởi vậy, nghe được câu thân mật Ngôn Ngôn kia, rất nhiều Alpha tức giận đến đỏ mắt.
Hận không thể một bước ấn Lục Vân Thiên ở trên mặt đất, hung hăng đánh hai quyền lên khuôn mặt soái khí của anh kia!
chờ đấy.
Vốn các Alpha đã không phục anh làm trợ giảng, lúc này trong lồng ngực hoàn toàn bị phẫn nộ nhấn chìm, ánh mắt nhìn về phía đối phương lộ ra tàn nhẫn.
Hơn hai mươi Alpha lớp tinh anh, bọn họ không tin không có một ai có thể thắng.
Chỉ cần có người thắng được Lục Vân Thiên, đối phương còn mặt mũi nào mà đến làm trợ giảng.
Bị các loại tầm mắt nóng rực, chán ghét, ghen tị nhìn chằm chằm, nội tâm Lục Vân Thiên không hề gợn sóng.
Nhị hoàng tử đế quốc, anh sớm đã thành thói quen bị người khác vây xem.
Thẩm Ngôn cũng tương tự, đối ánh mắt xung quanh tập mãi thành quen.
Cho nên quân giáo sinh khác nhìn thấy, bầu không khí giữa hai người có cảm giác người khác không dung nhập vào được, lửa trong lòng tức khắc càng thêm mạnh mẽ.
Lục Vân Thiên vẫn có chừng mực.
Trừ bỏ câu nói lúc mới bắt đầu, anh không có bất kỳ hành động gì khác, tận chức tận trách mà sắm vai trợ giảng.
Đôi mắt đào hoa kia tràn ngập nghiêm túc, cùng bộ dáng lười biếng phân tán ngày thường khác một trời một vực.
Anh tuyệt đối sẽ không để Thẩm Ngôn bị thương tại môn cận chiến.
Thiếu niên dưới sự trợ giúp của anh mặc lên đồ bảo hộ.
Làm trường quân đội đứng đầu bốn trường lớn, Học viện Quân sự Đế quốc đầy giàu có, sử dụng vật liệu tốt nhất, cho nên rất nhẹ nhàng, khi mang sẽ không ảnh hưởng đến cử động nào.
Trừ bỏ phần đầu được một lá chắn được tạo tự động bảo vệ, những nơi khác đều là trang bị giảm xóc cùng giảm bớt lực, dùng để bảo vệ vị trí yếu như ngực bụng, khóa được điều chỉnh tự động, rất tiện lợi.
Lục Vân Thiên kiên nhẫn giúp Omega mang tốt mỗi một đồ bảo hộ, động tác phá lệ tinh tế.
Khi đối phương toàn bộ chuẩn bị ổn rồi, anh ở phía trước cẩn thận kiểm tra một phen, lại vòng đến phía sau kiểm tra mỗi một tấc, như thế lặp lại, bảo đảm không còn chỗ sót.
Kế tiếp là máy đo sức mạnh cho cánh tay và chân
Máy kiểm tra sức mạnh là một kiểu dây đeo rất mỏng, mặt trên chứa đầy các cảm biến, có thể kiểm tra sức mạnh của động tác tấn công trong vòng 0,01 mili giây.
Dụng cụ đo lường này tổng cộng có bốn cái, chia ra mang phía trên hai cánh tay và cẳng chân.
Vì bảo trì độ nhạy, yêu cầu kề sát da thịt.
Thiếu niên cởi khuy măng sét của đồ tác chiến, dọc theo cẳng tay mảnh khảnh rồi xắn lên đến khuỷu tay.
Da thịt Omega còn muốn trắng hơn sữa bò, đường cong cánh tay trôi chảy, ẩn chứa sức bật, da thịt dưới ánh mặt trời lộ ra khuynh hướng cảm xúc tựa bạch ngọc, bóng loáng oánh nhuận.
Rất nhiều tân sinh không tự giác đem ánh mắt lại đây, lại bị Alpha cao lớn dùng thân hình chặt chẽ chặn tầm mắt.
!
Đệch, thật là... Một chút cũng không nhìn tới.
Các tân sinh lén lút chửi thầm, cái gì mà Nhị điện hạ tôn quý, quả thực chính là một con chó dữ bảo vệ đồ ăn.
Bọn họ cũng muốn nhìn người đẹp nữa.
Đồ tác chiến che đến kín mít bọn họ nhìn không tới gì cả, thật vất vả có một lần cơ hội còn bị chặn.
Ý tưởng muốn xử lý Lục Vân Thiên càng thêm mãnh liệt.
Trang bị chân cũng cần phải đeo, đứng hiển nhiên không quá tiện, chỉ có thể ngồi dưới đất.
Lớp thường cũng được giảng giải những việc cần chú ý, bắt đầu cho học viên mặc thiết bị bảo vệ.
Trên mười nghìn quân giáo sinh là một đội ngũ khổng lồ, trên đất trống sân huấn luyện ngồi đầy người, các tân sinh duỗi thân chân dài, không cẩn thận sẽ đụng tới người bên cạnh.
Chẳng qua sau trải qua huấn luyện sớm, mọi người đều sơ sài hơn, cũng không thèm để ý điều này.
Lớp thường mấy Beta đứng thao tác.
Bọn họ nỗ lực áp thân mình xuống, dẩu mông cao lên, kéo ống quần từ cổ chân chỗ lên, tư thế không quá lịch sự, bị Alpha hàng phía sau cười nhạo mông lớn.
"Đừng đứng, vẫn ngồi xuống đi."
"Nhường một chút, nhường một chút, mau cho tao vị trí đằng kia."
"Má, chân mày sao duỗi dài vậy, đá đến tao rồi, lăn sang một bên đi ——"
......
Trải qua huấn luyện sớm, ngăn cách giữa cách tân sinh dường như bị tan biến, quan hệ trở nên thân mật rất nhiều.
Thẩm Ngôn nhìn quét một vòng, vừa định tìm chỗ đất trống ngồi xuống, lại bị Lục Vân Thiên ngăn cản.
Anh biết, một khi thiếu niên ngồi xuống, người vây quanh bên cạnh nhất định không thể thiếu, khả năng sẽ còn nương các loại lý do không cẩn thận đụng tới thân thể đối phương.
Khói mù đáy mắt Alpha chợt lóe qua, anh sao có thể cho phép phát sinh loại chuyện này.
"Để anh làm."
Giọng nói từ tính trầm thấp của Lục Vân Thiên vang lên bên tai, mắt đào hoa câu nhân thời điểm nhìn Thẩm Ngôn đựng đầy ôn nhu.
Anh nhận lấy dụng cụ đo lường trong tay người nọ, không chút do dự quỳ một gối xuống.
Anh cúi đầu, tóc vàng lóa mắt rũ từ trên trán xuống, thân thể nghiêng về phía trước, ngón tay khớp xương rõ ràng dừng ở mắt cá chân mảnh khảnh của thiếu niên, xắn ống quần cậu về phía trước, động tác rất nhẹ nhàng.
Toàn bộ hình ảnh tựa như thị vệ trung thành đang toàn tâm toàn ý hầu hạ của nhân cuat anh, không có một chút cao ngạo cùng tự tôn của Alpha đỉnh cấp.
Cẳng chân trần thẳng tắp của thiếu niên dần dần lộ ra, đường nét cơ bắp rất đẹp, sờ vào trơn bóng như bạch ngọc, dưới ánh mặt trời dường như tỏa ra ánh sáng trắng.
Hô hấp Lục Vân Thiên không khỏi dồn dập hơn, anh cưỡng chế lại xúc động muốn hôn lên đó, động tác nhanh chóng đeo dụng cụ đo lường vào trên cẳng chân thiếu niên, tiếng lạch cạch vang lên giòn vang, ngay sau đó lập tức thả ống quần xuống dưới.
Toàn bộ thời gian quá trình liên tục quá ngắn, hơn nữa có thân hình anh che đậy, người nhìn được cũng không nhiều.
Không ít Alpha sững sờ tại chỗ, sắc mặt phức tạp.
Quỳ gối dưới ánh mắt của người khác, đây là một loại tổn hại đến lòng tự tôn kiêu ngạo của bất kỳ alpha nào. Huống chi thân phận của anh là hoàng thất, nhị điện hạ của đế quốc, thân phận cao quý cỡ nào.
Để tay lên ngực tự hỏi, ít nhất bọn họ... Không làm được.
Cho nên, anh ta đối với Thẩm Ngôn ——
Còn có những đồn đãi trên mạng đó, có lẽ đều là thật sự?
Thẩm Ngôn cũng hoảng hốt, chờ anh từ đứng dậy trên mặt đất, nhịn không được nói: "Anh... Không cần như vậy."
Không cần như vậy... Cậu có cảm giác không nói nên lời.
Tóm lại, với tư cách là một alpha, hành động như vậy hiển nhiên đại biểu cho thân phận yếu kém, đồng thời cũng lờ mờ tượng trưng cho một loại hèn mòn cùng thần phục, hoàn toàn không để ý đến tôn nghiêm của A cao cấp.
"Không sao, anh không ngại." Lục Vân Thiên cong cong môi.
Anh trước nay không để ý ánh mắt người khác, anh chỉ để thái độ của người anh thích.
Alpha không dấu vết nhìn bốn phía chung quanh, dưới đáy lòng cười lạnh.
Kỳ thật động tác vừa rồi của anh cũng là đang biểu thị chủ quyền công khai. Dụ.c vọng mãnh liệt của Alpha cao cấp hận không thể làm tất cả mọi người biết mục đích của chính mình, Thẩm Ngôn không cho phép bất luận kẻ nào mơ ước.
*
Hai phút cuối cùng, Lục Vân Thiên kiểm tra trang phục thiếu niên xong, nhanh chóng mặc đồ bảo hộ lên người, khởi động nóng cơ thể đơn giản.
Những người khác lớp tinh anh đều mặc xong trang bị, chiến đấu chạm vào là nổ ngay.
Ánh mắt Thiệu Tinh Lan nhìn về phía Lục Vân Thiên vô cùng âm lãnh, một màn vừa rồi cực kỳ làm y đau lòng.
Nhìn dáng vẻ thân mật đối phương với anh trai Thẩm Ngôn, trong lòng phẫn nộ, ghen ghét, ủy khuất đồng thời trồi lên, hốc mắt thiếu niên lập tức đỏ, vừa tức vừa ủy khuất.
Y muốn cho cái người đáng ghét này lập tức cút ra Học viện Quân sự Đế quốc!
Mà y sẽ là người kết thúc đối phương.
Thiệu Tinh Lan nhanh chóng điều chỉnh tốt biểu cảm, "Báo cáo, em xin là người đầu tiên đối chiến với trợ giảng Lục!"
Lục Vân Thiên nghe vậy nhướng mày: "Thật ngại quá, trình tự đối chiến do tôi quyết định. Người đầu tiên không phải cậu."
Thiếu niên tức giận đến cắn răng, ánh mắt lạnh lẽo đối diện anh, vẫn đành chỉ có thể âm thầm nuốt xuống khẩu khí này, thề rằng thời điểm thi đấu nhất định phải cho anh đẹp mặt.
Lục Vân Thiên lựa chọn một Alpha tên Cao Cách tới đối chiến, cậu ta xếp hạng ở vị trí giữa trong lớp tinh anh, vừa lúc dùng để làm nóng người.
Mọi người dưới sự chỉ dẫn của giáo viên lui về phía sau, đồng thời không gian quay cuồng, sân huấn luyện cận chiến mọc lên ở trung tâm.
Hình dạng nó cùng loại với sân đấu quyền anh, diện tích lại lớn hơn nó bốn lần, cũng đủ hai bên duỗi chân giơ nắm đấm, là chỗ thi đấu tiêu chuẩn.
Chung quanh có rào chắn cùng thiết bị phòng hộ, mặt đất cũng là một loại vật liệu chống rơi có tính đàn hồi nhất định, có thể giảm thiểu thương tổn mà không ảnh hưởng đến công kích.
Cao Cách cùng Lục Vân Thiên đi lên võ đài, chia ra đứng hai sườn trái phải.
Hai người đều là Alpha vóc người cao lớn, đơn phương nhìn từ thể chất sẽ không ra ai sẽ thắng.
Quân giáo sinh lớp tinh anh chung quanh, người lớp khác cũng dưới sự ngầm đồng ý của giáo viên vây quanh lại đây, các Alpha điên cuồng cổ vũ cho Cao Cách, về phần Lục Vân Thiên bên kia, người cổ vũ chiếm đa số là Omega.
Một phút đếm ngược bắt đầu, hai người đã sẵn sàng tư thế, hai bên đối diện hung ác, điều chỉnh vị trí cùng khoảng cách cho nhau, trong không khí tràn ngập mùi thuốc súng dày đặc.
Tiếng còi vang lên, Cao Cách cất bước vọt qua, tay phải đấm thẳng đến mặt đối thủ, cùng với đá chân sắc bén, tốc độ cực nhanh!
Lục Vân Thiên đã sớm đoán trước động tác của cậu ta, thành thạo nghiêng người tránh né, ngay khi đối phương ở trạng thái chưa thu thế, một cú móc từ dưới lên trên đánh trúng cằm, phát ra tiếng răng rắc làm người ta ê răng.
Nhân cơ hội tầm nhìn đối phương bị hạn chế, Lục Vân Thiên liên tục đấm hai cú tàn nhẫn vào bụng, bị Cao Cách hấp tấp dùng cánh tay đón đỡ, cho dù mang theo dụng cụ bảo hộ, cánh tay cũng bị lực mạnh mẽ hung ác này đánh đến tê dại.
Trong mắt cậu ta hiện lên khiếp sợ, không dám cứng đối cứng, bắt đầu chật vật trốn tránh, đáng tiếc một khi sinh ra tâm tư, đã thua từ khí thế.
Lục Vân Thiên đuổi theo không bỏ, một cú đá bên hông khiến Cao Cách ngã xuống đất, phát ra âm thanh chói tai, người sau lăn lộn trên mặt đất để tránh né cũng tấn công vội vàng, hoàn toàn vào thế bất lợi.
Trên người bọn họ mang theo máy kiểm tra sức mạnh trung thực tải lên dữ liệu, nhìn đến con số không thay đổi bao nhiêu của hay bên, rất nhiều người hít ngược một hơi lạnh, ánh mắt người lớp tinh anh nhìn về phía Lục Vân Thiên cũng không còn giống như trước.
Trong thời đại tinh tế, đơn vị sức mạnh tấn công được đặt tên là SA, thường được gọi là Saro, đây là một phương pháp thống kê sức mạnh khác.
Bình thường 300 Saro đã có thể đánh nát xương sọ của một Alpha bình thường, vượt qua 1000 Saro đối với Alpha cấp A trở lên mà nói, đã thuộc về thương tổn nghiêm trọng, vượt qua 1500 Saro chính là thương tổn trí mạng.
Trang bị bảo vệ xa hoa sẽ ngăn cản được hai phần ba lực công kích, nhưng ngay cả như vậy, công kích vượt qua 1000 Saro với bất cứ ai mà nói đều rất khó chịu đựng.
Nhưng mà nói chung, Do các yếu tố khác nhau như tư thế lực, hạn chế của đối thủ và các yếu tố khác, mà mỗi lần tấn công gây ra sát thương rất khác nhau, có thể là đòn trước chỉ là 50 SA, đòn tiếp theo đã thành 200 SA. Cho dù các cuộc thi đấu chuyên nghiệp lực đánh tay cũng không đến mỗi một kích vượt qua 300SA.
Nhưng mà dựa theo số liệu truyền tới, dường như mỗi một công kích của Lục Vân Thiên đều vượt qua 800SA!
Hơn nữa lực độ tương đối đều, cơ bản bảo trì ở mức 800-1000 Saro.
Đây là điều rất khó làm được, chứng minh anh có thể khống chế chuẩn xác mỗi lực mà từng khối cơ bắp trên cơ thể mang đến lực bạo phát.
Thật đáng sợ.
Các tân sinh nghe tiếng đập bộp bộp trên võ đài mà run bần bật, Nhị hoàng tử điện hạ này trong phương diện cận chiến tuyệt đối là người chuyên nghiệp.
Trận đấu giữa Alpha và Alpha luôn cực kỳ kịch liệt, từng đấm không chút lưu tình, nhiều lần đến thịt, tiếng va chạm khiến người ê răng cùng tiếng kêu r.ên đau đớn vang lên không ngừng.
Chẳng qua, thay vì nói hai thế lực chiến đấu ngang bằng, không bằng nói đơn phương chèn ép, Cao Cách thở d.ốc nặng nề, mồ hôi rào rạt đổ xuống, che lại bụng, bụng máu mũi giàn giụa, hiển nhiên đã không chống đỡ nổi, chỉ đang mạnh mẽ duy trì tôn nghiêm lớp tinh anh.
Lục Vân Thiên sử dụng đều là động tác cơ bản nhất, bao gồm đấm thẳng, đấm xoay, đấm trên, cùi chỏ, đá bên, v.v., nhưng động tác của anh lại cực kỳ chuẩn xác, như thể anh đang hướng dẫn động tác cơ bản cho sinh viên năm nhất, không ít người xem đến mê mẩn.
Ước chừng một phút sau, Cao Cách bị một đấm ngã đập xuống đất, hồi lâu không đứng dậy được, đồ bảo hộ ở eo, bụng và cánh tay đều bị xé toạc, nằm trên mặt đất đầy đau đớn.
Lực một chiêu này đã vượt quá 1200SA, giá trị thương tổn bùng nổ, nhân viên chữa trị đã chuẩn bị xong dụng cụ cấp cứu bên cạnh.
Mà hô hấp Lục Vân Thiên chỉ hơi dồn dập một ít, ngay cả mồ hôi cũng không chảy ra bao nhiêu, đối lập này làm tâm Alpha khiêu chiến tiếp theo đều lạnh.
Sau khi hai ván đấu kết thúc, thiếu tá Phong Tề nhìn bọn học sinh đang sững sờ, nghiêm nghị nói: "Đừng chỉ lo xem náo nhiệt, nghiên cứu kỹ các động tác của trợ giảng Lục, xem anh ta thắng dựa vào các động tác cơ bản như thế nào."
"Vâng!"
Đây vừa là một trận thi đấu, cũng là dạy học thực chiến.
Các Alpha phía trước tràn ngập địch ý với Lục Vân Thiên lúc này đã hoàn toàn chịu phục.
Đối phương không chỉ có thể nhẹ nhàng chiến thắng bọn họ, còn dựa cơ hội này tiến hành chỉ đạo, thân phận trợ giảng này hoàn toàn xứng đáng.
Liên tiếp tiến hành mười mấy trận, thể lực Lục Vân Thiên cũng tiêu hao không ít, thừa dịp tạm dừng giữa trận, lau đi mồ hôi trên trán, bước chân dài đi tới chỗ rào chắn.
Omega quanh đó, thậm chí nhóm Beta đều không tự chủ tim đập nhanh hơn.
Mái tóc vàng của Alpha bị mồ hôi ướt nhẹp, lộ ra khuôn mặt đẹp trai quá thể, mồ hôi chảy xuống theo cánh mũi cao thẳng, uốn lượn xuống chỗ hầu kết cử động, cực kỳ gợi cảm, còn có thể thấy được hình dáng cơ bụng thông qua đồ tác chiến, như trở thành hormone di động.
Lục Vân Thiên không liếc mắt nhìn bọn họ một cái, ánh mắt chuẩn xác khóa chặt Thẩm Ngôn, cười cười đi qua, mắt hoa đào lấp lánh như có móc câu: "Ngôn Ngôn, làm phiền em có thể giúp anh lấy hai bình dịch dinh dưỡng được không."
Một loạt dược phẩm bổ sung ở phía dưới rào chắn, giơ tay là có thể bắt được, hành động này của anh có nghĩa gì không cần nói cũng biết.
A a a a a a.
CP Lục Vân Thiên X Thẩm Ngôn này tuyệt đối là thật, tuyệt đối!
Mọi người vừa rồi còn mặt đỏ tim đập nháy mắt tiến vào trạng thái CP điên cuồng, đậu mé, Nhị điện hạ cũng biết chơi quá.
Chỉ uống dịch dinh dưỡng em lấy gì đó, chết mất thôi.
Không khí thật vất vả mới hòa hoãn, Lục Vân Thiên lại lần nữa thành tình địch số một của các Alpha.
Cho dù anh có thể đảm nhiệm trợ giảng lớp tinh anh, cũng là trợ giảng không biết xấu hổ! Phi.
Phẫn nộ của Thiệu Tinh Lan hoàn toàn thể hiện vào đối chiến với Lục Vân Thiên, cú đám công kích thẳng đầu tiên đã có độ thương tổn hơn 1000SA, hoàn toàn là tiết tấu muốn đánh trọng thương đối thủ.
Mà Lục Vân Thiên cũng hoàn toàn thay đổi cách đánh, không còn là động tác dạy học nữa, còn tăng tốc độ lên gấp đôi, các loại tổ hợp kỹ năng mức cao đều dùng ra, còn có cách đấu gian xảo từ chợ đen.
Đây là phương thức cận chiến mọi người chưa từng gặp qua.
Hai bên người tới tôi đi tranh đấu không ngừng, mỗi người đều có vết thương nhẹ bất đồng, chỉ có điều rõ ràng là Lục Vân Thiên vào thế mạnh hơn.
Phương diện cận chiến của Thiệu Tinh Lan vốn không chuyên nghiệp bằng đối phương, hơn nữa huấn luyện sớm tiêu hao thể lực quá lớn, có thể chống được hiện tại đã là kỳ tích.
Đùng một tiếng, thiếu niên lại một cú đá quét ngang bên sườn, trực tiếp đá bay nặng nề ngã trên mặt đất, toàn bộ võ đài đều lung lay theo, tiếng vang nặng nề kia làm tất cả mọi người thấy ê ê.
Mà một cú này trực tiếp vượt qua 1500SA, cho dù có dụng cụ bảo vệ ngăn cản, cũng là một cú cực kỳ nghiêm trọng.
Thiếu niên cảm giác bụng cùng phần lưng đau nhức, phảng phất ngũ tạng lục phủ đều di chuyển, máu tươi chảy xuống theo khóe miệng, nhưng y vẫn muốn giãy giụa đứng dậy.
Lục Vân Thiên đứng từ trên cao nhìn xuống y, tay phải vẫn luôn hoạt động, khớp xương nắm kêu tiếng rắc rắc.
Kỳ thật anh rất muốn bóp chặt cổ khóa yết hầu y, cho anh một đòn trí mạng, chỉ là cũng chỉ là mong muốn mà thôi.
Anh là trợ giảng Học viện Quân sự Đế quốc, hơn nữa quan trọng nhất chính là —— Ngôn Ngôn cũng có mặt.
Anh không thể phá hư hình tượng của mình trong lòng đối phương.
"Cậu thua. Người thua không có tư cách tiếp tục." Lục Vân Thiên có ý vị.
Thiệu Tinh Lan rất nhanh bị nâng xuống, thời điểm đi ngang qua Thẩm Ngôn nắm lấy tay cậu, suy yếu nói: "Anh trai Thẩm Ngôn... Em đau quá, thật là khó chịu...Anh đi cùng em một chốc... Được không?"
Con ngươi Lục Vân Thiên nguy hiểm nheo lại, trận chiến kế tiếp đẩy nhanh tốc độ hơn.
Omega cùng nhân viên y tế chăm sóc một phen, thiếu niên rơi vào trạng thái nửa hôn mê, vẫn cứ gắt gao bắt lấy tay cậu.
Lúc này, Lục Vân Thiên cũng khiêu chiến xong.
Hơn hai mươi Alpha lớp tinh anh không có một người đánh thắng, toàn bộ thừa nhận thân phận trợ giảng của vị Nhị điện hạ này, cũng thua tâm phục khẩu phục.
Lu Yuntian kiệt sức rời khỏi sàn đấu, phớt lờ tiếng la hét và cổ vũ của các tân sinh viên, đến bên cạnh Thẩm Ngôn, khuôn mặt lạnh lùng bẻ từng ngón tay của Thiệu Tinh Lan ra.
Thiếu niên đang hôn mê như cảm giác được điều gì, lông mi ướt dầm dề bắt đầu tràn ra nước mắt, từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống bên má, khóe miệng dính miệng vết máu, nhìn dáng vẻ thê thảm.
Động tác Lục Vân Thiên dừng một chút, anh vẫn lần đầu tiên nhìn đến một Alpha cao cấp khóc thành như vậy, nước mắt giống như chảy bất tận, hoàn toàn không phù hợp đặc tính của Alpha cao cấp.
Lúc sau phản ứng lại anh ở trong lòng cười lạnh, ha, biết giả bộ thật.
Biết tính cách Ngôn Ngôn ăn mềm không ăn cứng phải không?
Anh không tiếp tục bẻ tay đối phương ra, ngược lại nói với thiếu niên: "Dựa theo ước định, Thiệu Tinh Lan thua phải hít đất 300 cái, cậu ta như thế này không thể làm rồi, để anh làm."
Thẩm Ngôn nhìn trạng thái anh, hơi nhíu mày: "Thể lực anh cũng sắp đến cực hạn rồi, để tôi làm."
Lục Vân Thiên cầm tay cậu, câu môi cười: "Không cần, anh là trợ giảng, nên như thế."
Chậc, không biết đối phương tỉnh lại có thể tức chết không.
Sau khi kết thúc 10 phút nghỉ ngơi, hơn hai mươi Alpha khiêu chiến tự động xếp thành một hàng, bắt đầu hít đất.
Lục Vân Thiên chào thiếu tá theo kiểu chào quân đội tiêu chuẩn: "Báo cáo, Thiệu Tinh Lan vẫn chưa tỉnh, tôi sẽ thay thế cậu ta."
Phong Tề tán thưởng liếc nhìn anh, tên nhóc này mặc dù rất khoa trương nhưng lại rất giỏi thu phục lòng người.
Quân giáo sinh cũng kính nể nhìn anh, đồng thời nội tâm rất hổ thẹn, dù sao trước đó còn nghi ngờ đối phương, không nghĩ tới Alpha lại không so đo hiềm khích trước đây.
Lúc đất làm được 100, cho dù lớp tinh anh như bọn họ cũng thở hồng hộc, mồ hôi ướt đẫm, rốt cuộc cũng vừa trải qua thi đấu cận chiến kịch liệt.
Thẩm Ngôn cuối cùng cũng miễn cưỡng trấn an Thiệu Tinh Lan, nhìn bộ dáng trán Lục Vân Thiên nổi gân xanh, "Báo cáo, em tới giúp trợ giảng hoàn thành phần còn thiếu!"
Những người khác cũng đều đứng ra tỏ vẻ có thể thay thế đối phương.
Nhưng Omega đã bắt đầu rồi.
Cậu dùng hai tay chống đỡ người, thân thể mảnh khảnh duỗi thẳng thành một đường thẳng, ngón chân duỗi thẳng, tư thế chuẩn đến mức có thể đưa vào sách giáo khoa.
Mà thể lực cậu vẫn như ban ngày, tốc độ cực nhanh.
Cuối cùng, Lục Vân Thiên và cậu cùng nhau hoàn thành 300 cái hít đất.
Thời điểm Thẩm Ngôn đứng lên kéo luôn cả Alpha, hai người nhìn nhau cười, lại là bầu không khí không ai chen vào được.
*
Biên dịch có lời muốn nói:
Máy cắt trà xanh = Lục Vân Thiên =)))