MỸ NHÂN BỊ THƯƠNG CHINH PHỤC TINH TẾ

Biên dịch: Yên Hy

Ngay khoảng cách nghe được từ Vua dị thú, ngoài tuyệt vọng vô tận, trong đầu Hạ Lăng chợt hiện lên một ít hình ảnh rách nát.

"Khởi động kế hoạch khẩn cấp B, mọi người, dùng tốc độ nhanh nhất lui lại!" Lời nói rõ ràng kiên định xuất hiện bên tai hắn, mang theo kiên quyết không màng tất cả.

Hình ảnh vừa chuyển, ánh sáng vàng chói mắt bùng nổ trung tâm bóng đêm, muôn vàn chùm sáng chợt phụt ra, đâm thủng màn đêm. Màu đen dày đặc và không đáy dần dần tiêu tan trong ánh sáng, khiến toàn bộ bầu trời đầy sao sáng như ban ngày.

Dư vị của vụ nổ bùng nổ thành từng đợt, những làn sóng Tinh thần lực hỗn loạn dần dần bao trùm toàn bộ hành tinh, ánh sáng vàng tràn ngập mọi ngóc ngách, giống như một sự thanh lọc cuối cùng——

Hạ Lăng một chống cái trán mồ hôi lạnh ròng ròng, sắc mặt tái nhợt đến dọa người.

Hắn không biết đó là gì, lại có thể cảm nhận được bi thống cực hạn, cảm giác tuyệt vọng như nước biển bao phủ, ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn.

Alpha khép nửa mắt, hốc mắt đỏ bừng, hai tay thon dài hữu lực gắt gao chế trụ vòng eo gầy của đối phương, cơ bắp cánh tay gồng thành độ cung rõ ràng, dùng sức đến mứcđốt ngón tay trở nên trắng bệch, lực lớn cứ như muốn khảm cả người cậu vào cơ thể.

Phảng phất chỉ có như vậy, mới có thể xác nhận trước mắt này còn tồn tại chân thật.

Giọng hắn vừa nhỏ vừa run rẩy, ngữ khí lại phá lệ kiên định.

Hắn sẽ bảo vệ Thẩm Ngôn, chẳng sợ trả giá bằng cả sinh mạng cũng không tiếc.

"Tôi sẽ bảo vệ em."

Những lời này phảng phất một cái búa đập vào trong lòng Thẩm Ngôn.

Thần sắc Omega có chút hoảng hốt, trong ấn tượng vẫn luôn là cậu bảo vệ người khác, vẫn là lần đầu tiên nghe được có người nói phải bảo vệ chính mình.

Nói không rõ là cảm giác gì, cậu chỉ cảm thấy trái tim không chịu khống chế mà nhảy lên, cái loại cảm giác trướng trướng mang theo một chút chua xót, rõ ràng hơn bất cứ lần nào trước đây.

Cánh tay đối phương ép quá chặt, như kìm sắt giam cầm cậu chặt chẽ, không khí trong lồng ng,ực đều bị đè ép đến mức hơi không thoải mái.

Nhưng Thẩm Ngôn chỉ hơi hơi nhíu mày điều chỉnh hô hấp chính mình, vẫn chưa làm ra bất kỳ phản kháng, ngược lại có chút do dự mà vươn cánh tay ôm lại đối phương.

Hạ Lăng thế này làm cậu nhớ đến dáng vẻ đối phương trong Kỳ nhạy cảm, rõ ràng thân là Alpha cao cấp, lại ẩn ẩn mang theo một cảm giác yếu ớt rách nát, làm người không thể từ chối.

Thiếu niên nâng lên lòng bàn tay ấm áp dọc theo phần lưng căng thẳng của Alpha từ trên xuống dưới vỗ nhẹ, như đang trấn an cảm xúc hắn.

Cơ thể hai người cách quần áo mỏng manh dán chặt chẽ, Thẩm Ngôn có thể cảm nhận được cơ ngực cứng rắn, nhiệt độ cơ thể cùng với tiếng tim đập kịch liệt của đối phương, một chút lại một chút, dị hữu lực thường.

Trừ bỏ đối phương, còn có chính cậu, bịch bịch bịch như đánh trống reo hò màng tai, có vẻ nhanh hơn một ít so thường ngày.

Cậu tận lực xem nhẹ nội tâm khác thường, động tác đầu ngón tay càng thêm mềm nhẹ.

Qua thật lâu, Hạ Lăng mới thoát ly khỏi cảm xúc kề bên tuyệt cảnh này.

Hô hấp Alpha nặng nề, mặt mày thanh lãnh bị mồ hôi lạnh tẩm ướt, dưới ánh đèn sáng nhẹ. Hắn nhắm mắt, mày ninh chặt rốt cuộc thư hoãn vài phần, thân hình cứng đờ cũng dưới sự trấn an tinh tế của người nọ dần dần thả lỏng lại.

Lúc đã bình tâm lại, xúc cảm mới vừa rồi bị bỏ qua vào giờ phút này trở nên vô cùng rõ ràng.


Hắn có thể cảm nhận được lòng bàn tay Omega đang chuyển động dọc theo sống lưng hắn xuống phía dưới, động tác rất nhẹ, lại mang đến kh,oái cảm như điện, đầu ngón tay xẹt qua mỗi một tấc đều làm cơ bắp hắn bắt đầu căng chặt.

Thống khổ, áp lực, tuyệt vọng mới vừa rồi, tại một khắc gần như toàn bộ thay đổi thành một loại cảm xúc khác, đó chính là —— khát vọng Omega.

Alpha nhắm mắt, mặt mày thanh lãnh nhiễm một tia d.ục vọng, hô hấp trở nên dồn dập vài phần, hắn thả lỏng một chút cánh tay cánh tay đang nắm chặt vòng eo người nọ, lại vẫn như cũ không buông ra.

Hắn muốn cứ như vậy vẫn luôn ôm đối phương, vĩnh viễn không buông tay.

"Hạ Lăng, anh ổn hảo chút nào chưa?" Thẩm Ngôn giống như đã nhận ra điều gì, đầu ngón tay hơi dừng.

"... Ừa." Alpha đem cằm dựa vào đầu vai cậu, tóc dài màu bạc rơi rụng tại cổ, mang đến xúc cảm tê ngứa.

Giọng hắn thấp thấp, mang theo vài phần khàn khàn khó có thể khắc chế: "Để tôi lại ôm trong chốc lát, có thể chứ?"

"......"

Lông mi nhỏ dài nồng đậm của Thẩm Ngôn nhẹ nhàng run rẩy, không trả lời, xem như ngầm đồng ý động tác của hắn.

Alpha đem cánh tay buộc chặt, vùi đầu trong bờ vai của cậu, thân hình cao lớn ôm cả người thiếu nên vào lồng ng,ực, vẫn duy trì không thả. Tư thế kìm giữ người nọ mười phần chiếm hữu.

Hương gỗ tùng lạnh nhàn nhạt vờn chung quanh thiếu niên, thật nhẹ, lại như từng sợi tơ nhện chặt chẽ, dính nhớp bao chặt lấy cậu, chẳng thể chạy thoát. Sau tai là hô hấp nóng rực, dồn dập, áp lực của đối phương phả bên, gợi cảm câu nhân.

Không biết vì cái gì, Thẩm Ngôn cảm thấy mặt hơi nóng, khuôn mặt trắng nõn xuất hiện một tia màu đỏ nhàn nhạt, cảm giác không khí đều trở nên loãng đi.

......

Chờ quân giáo sinh khác đi vào thư viện, hai người sớm đã về chỗ ngồi.

Nhưng không khí rõ ràng bất đồng với trước đó.

Dáng ngồi Hạ Lăng như cũ không thể chỉ trích, đồng phục chiến đấu mỏng manh thẳng lưng, quần áo phẳng phiu không một nếp nhăn, khí chất vượt trội như núi tuyết cô độc làm người ta khó đến gần.

Nhưng mà hai tròng mắt xanh thẳm của hắn lại yên lặng nhìn chăm chú vào Omega đối diện, dường như vứt lại hết thảy rụt rè cùng lãnh đạm, chỉ nghĩ cứ như vậy nhìn người mình thích.

Giống như bắt đầu từ vừa rồi, có cái gì trở nên không giống nữa.

Alpha rũ mắt, giờ phút này ở trong lòng hắn chuyện gì cũng đều trở nên không quan trọng, hắn chỉ muốn nhìn đối phương, bảo vệ đối phương, phảng phất chỉ có như vậy mới có thể lấp đầy nội tâm hư không, được đến thỏa mãn lâu rồi mới có.

Đầu ngón tay trắng của Thẩm Ngôn lật xem sách, màu phấn nhạt sau tai còn chưa tan đi, ở trên da thịt trắng như ngọc càng thêm tuyệt sắc.

Mắt tím đọc nhanh như gió nội dung trên sách, đại não dựa vào năng lực nhớ kỹ không cần nhìn lại.

Đối diện tầm mắt nhìn về phía cậu chân thật như thực thể, thói quen bỏ qua ánh mắt mọi người từ trước đến nay của thiếu niên lại chả thể làm lơ được.

Nỗi lòng có chút phiền loạn.

bộp một tiếng, sách vở bị khép lại đặt một bên, Thẩm Ngôn đứng dậy đi đổi một quyển khác.

"Tôi giúp em." Hạ Lăng đi theo đứng dậy, đầu ngón tay lành lạnh nhẹ nhàng cầm cổ tay cậu, ngón tay Alpha ngày thường mang theo một tia lạnh lẽo lúc này lại mang theo nhiệt độ nóng bỏng.


"... Không cần." Ngữ khí thiếu niên nhiều thêm một tia mất tự nhiên, cậu cảm giác chỗ mình bị nắm lấy thật nóng, giống như bị đốt cháy, xúc cảm rõ đến mức muốn hất tay đối phương ra.

Alpha chậm rãi buông tay cậu, đôi mắt xanh thẳm xẹt qua một mạt mất mát, môi mỏng gắt gao mím lại.

Hắn không trở về, mà đi theo phía sau Omega, duy trì khoảng cách nhất định với cậu, nhưng tầm mắt lại không rời đối phương phút nào.

Hạ Lăng chẳng lẽ lại tiến vào Kỳ nhạy cảm sao? Thẩm Ngôn nghĩ.

Cậu biết không sẽ nhanh đến vậy, nhưng Alpha thế này rất giống trong Kỳ nhạy cảm, có chút... Không, là rất dính người.

Lục Vân Thiên xuất hiện, đánh vỡ bầu không khí kỳ quái giữa hai người.

"Ngôn Ngôn." Nhị điện hạ hôm nay thay đổi một thân lễ phục màu xanh biển, thể hiện dáng người hoàn mỹ của anh, mắt đào hoa dồn dập thời điểm nhìn đến người trong lòng phá lệ ôn nhu, làm người ta nhịn không được trầm mê trong đó.

Nhưng mà khi tầm mắt anh quét đến Hạ Lăng đối diện, tâm tình nháy mắt kém đi.

Thời gian kế tiếp, hai Alpha đỉnh cấp đầy ghen ghét, cả người tản ra khí lạnh cự người ngàn dặm, nhưng ai cũng không quấy rầy đến thiếu niên.

Thẩm Ngôn liếc mắt một cái nhìn Hạ Lăng đối diện, Alpha lại khôi phục lạnh nhạt cùng xa cách ngày xưa, hơi thở băng tuyết quanh thân càng thêm nồng đậm, đem ánh mắt không mang theo độ ấm chuyển dời đến màn hình điện tử trước mặt.

Trong lòng cậu yên lặng nhẹ nhàng thở ra, Hạ Lăng rốt cuộc khôi phục bình thường.

Chỉ có điều, cậu hồi tưởng lại phản ứng đối phương, là lúc bản thân hỏi ra câu kia, mới xuất hiện không khoẻ mãnh liệt.

Thú tinh cấp SS trở lên hoặc làVua dị thú, chúng không hề có quan hệ gì với hắn.

Hay nên nói Hạ Lăng biết điều gì đó?

Hẳn sẽ không.

Nếu biết cái gì, hắn nhất định sẽ nói cho mình.

Cậu lại bắt đầu nhớ đến cảnh tượng mình tự bạo, xúc tua màu đen dính nhớp của Vua dị thú gắt gao cuốn lấy Linh Vũ , tinh thần ô nhiễm ghê tởm theo đó mà đến, khởi động hệ thống tự bạo, cậu nháy mắt bao phủ trong ánh sáng trắng chói mắt nóng rực ——

Đúng lúc này, Khu não chợt truyền đến đau đớn bén nhọn, bị Omega mạnh mẽ nhịn xuống, không có biểu hiện ra bất luận cái gì dị thường.

Cảm giác này đã thật lâu không xuất hiện.

Cậu biết ký ức mình vì Khu não bị tổn thương hỗn loạn không chịu nổi, có lẽ chờ bản thân chân chính khôi phục có thể nhớ lại toàn bộ.

Thẩm Ngôn không suy nghĩ điều này, đem lực chú ý tập trung tới mặt trên cuốn 《giới thiệu tập tính thú tinh》.

Đến nỗi nhóm quân giáo sinh từ địa phương khác vội vàng tới, bao quanh phòng học tư nhân, cậu đã quen làm lơ ánh mắt sùng báo, hâm mộ kia.

*


Khu thảo luận diễn đàn Học viện Quân sự Đế quốc.

Kể từ khi bài đăng trong diễn đàn lên đỉnh, vị trí Thẩm Ngôn đã trở thành chủ đề nóng nhất.

【 có ai biết đàn em Thẩm Ngôn dời khỏi thư viện, đi sân huấn luyện nào không? 】

336L: Đàn em Thẩm Ngôn sân huấn luyện cơ giáp!! Tới nhanh!

Bình luận phía dưới nháy mắt phá nghìn.

Hai tiếng sau khi kết thúc đối chiến cơ giáp, đầu ngón tay Thẩm Ngôn run rẩy, đồ tác chiến trên người đã ướt đẫm.

Tóc mái trên trán Omega bị mồ hôi ướt nhẹp, lộ ra khuôn mặt tinh xảo, da thịt hơi mướt mồ hôi dưới ánh sáng tự nhiên chiếu xuống càng có vẻ trong suốt, mắt tím như được nước tẩy ra, xinh đẹp đến kinh người.

Đồ tác chiến thấm ướt kề sát người, vòng eo gầy cùng đường cong cơ bắp như ẩn như hiện, cả người lộ ra gợi cảm cùng dụ hoặc khó có thể miêu tả.

Cậu mới từ nơi sân ra tới, đã dẫn tới vây xem một nhóm quân giáo sinh, trường hợp một lần bùng nổ, biển người tấp nập chen chúc lộn xộn.

Nhưng mà nháy mắt tiếp theo, một kiện áo choàng màu trắng bạc khoác trên người Omega, che đậy kín mít đi thân hình cao gầy của thiếu niên.

Hạ Lăng đứng trước mặt đối phương, không màng mồ hôi chảy xuống dọc theo cổ mình, lông mi hơi rũ, ngón tay thon dài giúp cậu cài tốt thắt lưng.

"Cảm ơn." Không biết vì sao, Thẩm Ngôn luôn cảm giác một màn này hình như đã từng gặp, giống như... Có người đã giúp cậu làm không chỉ một lần.

Cậu vuốt chất vải áo choàng mượt mà, mặt trên còn mang theo hương gỗ lạnh, nhàn nhạt quanh quẩn ở cánh mũi, rất dễ chịu.

Cậu rất thích.

"!!!"

"... Hết mất phúc lợi rồi."

"Động tác quá nhanh, ảnh chụp cũng không kịp, aiz."

"Nói nhỏ chút, mày không biết Alpha cao cấp nghe rất thính à?"

Tầm mắt Hạ Lăng lạnh nhạt đã quét lại, bọn họ sôi nổi ngậm miệng lại.

Pheromone Hương gỗ mùa đông tràn ngập bốn phía, mấy Alpha đứng gần không tự chủ lui ra phía sau vài bước, e sợ bị Pheromone lượng cao cấp áp quỳ xuống mặt đất.

"Đàn em Thẩm Ngôn——" có người không chịu thua kêu, thanh âm sang sảng: "Đàn em có Alpha của mình chưa, thấy tôi thế nào?"

Alpha này tên Tiêu Mộ cũng là lớp tinh anh, cũng là lớp 3 giống Hạ Lăng, bề ngoài sáng lạn rất được hoan nghênh, thực lực có thể xếp đến hai mươi, xác thật có chút vốn liếng.

Người chung quanh phát ra tiếng cười thiện ý, bắt đầu nghị luận.

"Đàn em khẳng định còn không tìm được đối tượng."

"Đúng rồi, tao lần trước kiểm tra độ xứng đôi với đàn em Thẩm Ngôn, 40%."

"Tao cũng thử rồi, 37%, trời, thấp quá."

"Nghe nói cao nhất chính là 46%, hình như bên trường quân đội Tinh Hà."

"Vậy, độ xứng đôi của tao là 44%, mày cảm thấy cơ hội tao có lớn không?"

......


Khuôn mặt tuấn mỹ của Hạ Lăng như bao trùm một tầng sương lạnh, lạnh đến dọa người.

Hắn nghe được xung quanh thảo luận về độ xứng đôi, mà độ xứng đôi của hắn cùng Thẩm Ngôn chỉ có 33.33%.

Rất thấp.

Alpha nhắm mắt, môi mỏng mím thành một đường thẳng tắp.

Hắn không muốn thừa nhận, kỳ thật nội tâm đang ghen ghét những người có độ xứng đôi cao hơn, chẳng sợ những phương diện khác họ đều không bì kịp hắn.

Về phần Tiêu Mộ... Hai tròng mắt xanh thẳm lạnh băng, hắn sẽ không để đối phương lại có suy nghĩ này.

Từ nay về sau, mỗi lần huấn luyện Tiêu Mộ đều sẽ được đóa hoa cao lãnh thực lực đứng đầu lựa chọn, một tuần bốn lần vào viện, cảm nhận được đủ dụ.c vọng chiếm hữu của Alpha cao cấp mạnh đến nhường nào.

Vì mạng nhỏ chính mình, anh ta rốt cuộc không dám xuất hiện trước mặt Omega.

Thẩm Ngôn cũng nghe được bọn họ bàn luận, chỉ là độ xứng đôi với cậu mà nó không có ý nghĩa gì.

Còn về có đối tượng hay không——

Không biết vì sao, cậu theo bản năng nhìn về phía Hạ Lăng bên cạnh.

Đối phương cũng đang nhìn cậu, đôi mắt sâu thẳm tựa đại dương kia, mặt hồ đóng băng vừa rồi trong phút chốc vỡ vụn, lạnh băng tan đi, chỉ còn dư lại ôn nhu.

Bản thân bọn họ không biết, người chung quanh lại nhìn đến rõ ràng, bầu không khí không coi ai ra gì nào, người khác căn bản không có biện pháp dung nhập vào.

Nếu là Alpha khác còn tốt, nhưng cố tình là Hạ Lăng.

Con át chủ bài Học viện Quân sự Đế quốc, thực lực xếp hạng nhất liên tục hai năm, còn là con trai nguyên soái, xuất thân thế gia thượng lưu.

Cho dù gia thế, thực lực, giá trị nhan sắc đều là hạng nhất.

Aiz, hình như thật sự không có cơ hội.

*

Vào buổi tối, Thẩm Ngôn nhận được điện thoại từ nguyên soái Ứng Trạch.

Đối diện ông lão tinh thần vẫn còn khỏe mạnh, khuôn mặt đầy hòa ái, nhưng khí thế trên người lại làm nhân tâm rùng mình.

Nguyên soái Ứng Trạch: "Tôi đã thương nghị với hiệu trưởng Hạ, buổi sáng ngày mai sẽ có người đón cháu đến quân bộ."

Thẩm Ngôn gật đầu: "Được."

Đây là hiệp nghị của cậu cùng quân bộ, cậu đã chuẩn bị làm tốt trị liệu tinh thần lực bạo động.

Nguyên soái Ứng Trạch cười: "Vốn dĩ tính toán phái sĩ quan phụ tá của tôi đi, không nghõ tới thượng tướng Phó Tắc Tuyên cùng các sĩ quan của quan đầu số tám chủ động xin ra mặt. Đến lúc đó sẽ do bọn họ phụ trách, có bất luận yêu cầu gì có thể đưa ra."

Ông đang chuẩn bị hỏi một chút tình huống của cháu trai Ứng Bác Thần, bị giọng nói thúc giục của các sĩ quan khác từ phía sau truyền đến, với tư cách là người đứng đầu trong ba đại nguyên soái của đế quốc, ông rất nhanh cúp máy.

Mà tin nhắn của thượng tướng Phó Tắc Tuyên không quá vài giây đã gửi tới.

【7 giờ sáng mai, tôi tới đón cậu. 】

Thẩm Ngôn: 【 Được. 】


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi