NAM CHÍNH ANH BẮT NHẦM NGƯỜI RỒI

Yết hầu của người đàn ông di chuyển lên xuống, ực một tiếng, uống hết thứ nước ngọt ngào của cô.

Tần Tranh ngẩng đầu, trên mặt vẫn còn dính vệt nước, nhướng mày hỏi cô: “Có thu được “khoái cảm” không vậy, nghiên cứu sinh?”

Mắt Tang Nhược mê mang vì ngón tay anh vẫn đút trong miệng cô, không nói được nên chỉ có thể lắc đầu.

Anh nhướng mày: “Không à?”

Anh làm bộ cúi đầu xuống: “Vậy tôi liếm lần nữa nhé?”

Tang Nhược gấp đến độ nói ồm ồm: “Không…”

Anh rút tay ra, lau đi nước bọt trên khoé miệng cô: “Không trêu em nữa.”

Tần Tranh mặc quần lót lại cho cô.

Cô chảy nhiều nước đến nỗi dọc theo mông xuống tận váy, làm ướt cả quần lót.

Phía dưới ướt đẫm khiến Tang Nhược không được thoải mái, cô cứ nhúc nhích mông khiến anh không làm được.

Ánh mắt anh tối sầm: “Em mặc tạm vào trước đã, khi nào về nhà thì thay.”

Sau khi chỉnh váy cho cô xong, anh đứng dậy ôm cô vào lòng và hôn lên trán cô rồi hỏi: “Sướng không em?”

Vành tai Tang Nhược đỏ lên, ngoan ngoãn trả lời: “Có ạ.”

Cô rất thành thật. Tần Tranh véo má cô, dụ dỗ: “Lần sau muốn nữa không?”



Nếu không thể trực tiếp làm tình với cô thì nếm thử mùi vị bằng cách khác vậy.

Tang Nhược rũ mắt: “Thôi không cần đâu, làm nhiều sẽ khiến sức lực anh hao tổn đó.”

“…” Tần Tranh cảm thấy bất lực, bây giờ anh không thể cùng chuyên gia lý thuyết này tranh luận nữa, chỉ còn cách trầm giọng giả bộ đáng thương: “Liếm cho em khiến tôi cảm thấy trống rỗng quá. Em có thể bổ sung cho tôi chút tinh lực được không?”

Cô gái nhỏ sững sờ, cánh tay anh rõ ràng còn ôm chặt eo cô đây, làm gì thấy yếu ớt chỗ nào.

Cô có chút do dự: “Làm thế nào…”

Tay Tần Tranh đã đặt ngay trên ngực cô, khàn giọng nói: “Cho tôi bú sữa đi.”

Lần ở phòng thử đồ quá ngắn ngủi, lại ở bên ngoài, căn bản anh ăn chưa đủ no. Vừa nghĩ đến cặp vú đáng yêu của cô, anh chỉ muốn ăn nó thôi.

Tang Nhược dao động, lúc không bị anh cắn quả thật cô rất thoải mái…

Tần Tranh không ngừng cố gắng: “Tôi vừa làm em sướng tận hai lần mà em ích kỷ thế à?”

Khuôn mặt trắng nõn của cô gái ửng đỏ, nhưng vẫn không trả lời.

Anh nâng cằm cô lên, hạ giọng nói: “Tôi đã cạo râu rồi, lần này sẽ không làm em đau nữa đâu.”

Cô rũ mắt lặng im. Tần Tranh đã hiểu, trìu mến hôn nhẹ lên khóe miệng cô.

Người đàn ông kéo khóa sau lưng rồi lột váy xuống, lộ ra cặp vú của cô gái.



Anh cởi áo lót của cô ra, hai tay nâng nó lên, nôn nóng muốn được ăn.

Anh không ngừng mút lấy bầu ngực của cô, hàm răng cứa vào mang đến từng đợt tê dại.

Anh vừa bú vừa nói: “Tuổi em còn nhỏ mà ngực to nhỉ?”

Nói như thế là do miệng anh chỉ ngậm được một nửa, phần còn lại lộ ra bên ngoài.

Tang Nhược lạnh lùng đáp: “16 tuổi về cơ bản đã phát triển toàn diện rồi.”

Tần Tranh bật cười hai tiếng, hai tay ép đôi vú sát lại rồi mút núm vú: “Tôi sẽ ăn nhiều hơn nữa để lớn nhanh hơn.”

Hàm răng anh nhẹ nhàng cắn đầu ti, bàn tay nổi gân xanh với khớp xương rõ ràng nắm lấy bầu ngực của cô mà nhào nặn.

Anh bú như thể muốn hút sữa trong nó.

Tang Nhược rên khẽ, anh lập tức thả lỏng, sợ lại làm cô đau.

Thay vào đó, Tần Tranh đã lưu lại dấu hôn đỏ hồng ngay bầu ngực trắng nõn của cô, nước bọt cũng dính trên đó.

Hai tay xoa bóp mạnh mẽ, thịt vú hằn ra giữa kẽ tay anh, bị chà đạp đến mức đáng thương.

Anh quét lưỡi vòng quanh quầng vú cô, vòng tay qua eo rồi vùi toàn bộ gương mặt vào ngực cô.

Mùi sữa xộc vào mũi, anh mút nhẹ đầu vú phát ra âm thanh “chụt chụt”.

Tang Nhược ôm cổ anh, như người mẹ dung túng đứa con của mình.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi