NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Tinh Niệm

Kết quả là, Cesar cứ duy trì một cái tư thế như vậy.

Ôm Tô Yên tiếp tục lên đường.

So với trước kia, tốc độ chậm không ít.

Đại khái là sợ quấy nhiễu đến tiểu giống cái đang ngủ mơ trong lòng mình.

Mà không biết là do mới khai huân hay như thế nào mà tính tình Caser tốt hơn không ít.

Ánh mắt nhìn Tô Yên không còn mất kiên nhẫn nữa.

Dù cô có gặm trái cây thực chậm, cũng sẽ không thúc giục.

Chỉ an an tĩnh tĩnh nhìn cô ăn trái cây.

Còn cảm thấy bộ dáng cô làm gì đều cực kỳ đẹp.

Cứ như vậy, một người một thú ban ngày lên đường, buổi tối tìm sơn động ngủ.

Mà Cesar cũng không biết là vì sao.

Mỗi buổi tối mặc kệ đi bao xa đều phải ôm Tô Yên đi tìm sơn động ngủ.

Ngẫu nhiên, hai người dù không ân ân ái ái, Cesar cũng muốn ôm Tô Yên ngủ.

Đến nỗi loại tình huống cái gì mà ngủ cách cô mấy mét này, Cesar sớm đã quên ở sau đầu.

Chỉ hận không thể để Tô Yên dính vào trên người hắn.

Còn Tô Yên thì sao?

Mỗi buổi sáng, đều sẽ nhìn thấy trước mặt mình bày đủ loại trái cây.

Còn có cửa động truyền đến hương vị tiêu nướng BBQ.

Chờ ăn uống no đủ, lại bắt đầu một ngày lên đường.

Đối với thú nhân mà nói.

Kỳ thật một ngày chỉ cần ăn một bữa.

Số lần bọn họ ăn cơm ít.

Nhưng ăn lượng cơm lại lớn.

Từ khi Cesar có tiểu giống cái của mình.

Lại còn là một giống cái ăn ít cơm.

Cesar dần dần từ một bữa, thành hai bữa, rồi lại đến ba bữa.

Dù sao chỉ cần Tô Yên đói thì sẽ luôn có đồ ăn.

Từ khi cùng Tô Yên ở trong sơn động kia như vậy lại như vậy.

Cesar giống như là thay đổi thành một người khác.

Đối xử với Tô Yên quả thực có thể dùng hai bốn chữ "cẩn thận tỉ mỉ" để hình dung.

Ở trong lòng hắn, Tô Yên về sau chính là tiểu giống cái của mình.

Cho nên phải đối tốt với cô.

Đặc biệt là tiểu giống cái còn thực tự ti.

Hắn phải để cô tự tin lên mới được.

Hai người cứ trôi qua những ngày tháng ngọt ngọt ngấy ngấy như vậy.

Đảo mắt đã hơn một tháng.

Tô Yên sớm đã thích ứng việc hắn cẩn thận tỉ mỉ chiếu cố.

Cho nên không cảm thấy gì.

Trái lại, Tiểu Hoa nhịn không được tặc lưỡi.

Vốn dĩ cho rằng Cesar đại nhân là người kiêu ngạo.

Nó còn sợ hắn không tốt với ký chủ.

Còn đang mặt ủ mày ê tìm đối sách cho ký chủ.

Nào biết, Cesar đại nhân đối xử tốt với ký chủ như vậy.

Quả thực chính là bạn trai trung khuyển nhị thập tứ hiếu.

Vào sáng sớm một ngày nọ.

Tô Yên mê mê hoặc hoặc ngồi ở trên tảng đá, mệt không chịu được.

Đêm qua mệt.

Thế cho nên ngày hôm nay tỉnh lại, đến bây giờ mặt trời đã ở trên cao mà còn không có tinh thần.

Một lát sau.

Gió nổi lên.

Trận gió này không còn nóng đến nỗi hận không thể nướng chín người như ngày thường.

Mà nó lại mang theo một tia lạnh lẽo.

Còn có một chút ẩm ướt.

Giống như là... điềm báo trời sắp mưa.

Tô Yên bỗng nhiên tỉnh lại, ngẩng đầu nhìn về phía không trung.

Ở thời đại thú nhân này, trời rất ít mưa.

Nửa năm hay một năm cũng không thấy được một lần mưa to.

Nhưng rất thần kỳ, cây cối rừng cây nơi này đều lớn lên rất tươi tốt.

Hơn nữa tài nguyên nước phong phú.

Tô Yên đứng lên từ trên tảng đá.

Trên bầu trời thổi qua một đám mây đen, che khuất thái dương nóng bức.

Dưới thời tiết nặng nề này, những cơn gió mát mẻ thổi tới.

Bạch hùng đang đứng trong suối nước tắm gội, xoa xoa cái bụng ẩm ướt, hưởng thụ gió lạnh khó gặp này.

Tầm mắt hắn lướt qua trên người Tô Yên.

Vừa chuyển đầu, liền thấy được cô đứng ở trên tảng đá.

Tô Yên cúi đầu, không biết suy nghĩ cái gì.

Cesar nghi hoặc trong chớp mắt, đi ra từ suối nước.

Sau đó tới trước mặt Tô Yên

"Suy nghĩ cái gì vậy?"

Tô Yên ngẩng đầu.

Sợi tóc bị gió lạnh thổi tản ra.

Cô nói

"Trời sắp mưa."

Cesar gật đầu

"Ân, trời mưa rất tốt."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi