NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Diên Diên

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên đi về phía trước từng bước một.

Thân ảnh gầy yếu, bộ dáng mảnh mai.

Còn có hơi thở giống cái nồng đậm tản mát ra.

Đặc biệt là bên người cô không có bất kì giống đực nào bảo hộ.

Tô Yên xuất hiện, dẫn tới một đám giống đực ngo ngoe rục rịch.

Một giống cái hình người lắc lư ở chỗ này.

Thật sự là quá dụ hoặc!

Rốt cuộc, một con khỉ tay dài răng nanh sắc nhọn nhịn không được nữa.

Trong miệng phát ra tiếng kêu vừa cổ quái vừa hưng phấn.

Chạy như điên nhắm thẳng phương hướng của Tô Yên.

Nó nhất định phải đi trước, nếm được tư vị của giống cái này.

Để cô sinh hạ cho nó bầy khỉ con.

Càng muốn, tiếng kêu càng hung tợn.

Cho đến khi, phanh!

Lý tưởng thì rất tốt đẹp, hiện thực quá tàn khốc.

Trong nháy mắt răng nanh cùng cánh tay dài của con khỉ bị túm chặt, ném ra xa mấy chục mét.

Trong lúc văng ra làm ngã rất nhiều cây cối trong rừng.

Nó ngã trên mặt đất phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.

Tô Yên vừa ra tay.

Làm các giống đực có mặt xung quanh đều sửng sốt.

Tiếp đến, lại có rất nhiều con gầm rú mà đến.

Tiểu giống cái này còn rất lợi hại a.

Như vậy thật sự kích thích bọn nó.

Khiến cho một con tiếp theo một con giống đực tất cả đều chạy về hướng Tô Yên.

Chim ưng có móng vuốt sắc bén, tốc độ quỷ dị phóng đến.

Một con tiếp theo một con.

Nhưng mà không một ai có kết cục tốt, đều bị ném vùn vụt ra ngoài.

Tô Yên nhìn một đám thú nhân quyết chí tìm đường chết, thật nhiều a.

Cô nhìn thoáng qua hướng Cesar rời đi.

Cô còn có chuyện khác phải làm, không thể dư sức ở đây mà đấu với bọn họ.

Suy nghĩ trong chốc lát, Tô Yên dừng động tác.

Sau đó, đứng yên tại chỗ, nhìn đám thú nhân hưng phấn mà đến.

Ánh mắt cô nhàn nhạt, từng câu từng chữ lên tiếng

"Cách xa ta một chút."

Thanh âm nghiêm túc, Tiểu Hoa không hề cảm thấy một lực sát thương nào.

Nhưng mà những thú nhân giống đực đang hưng phấn kia bất giác đều ngừng lại bước chân.

Thậm chí tiếng kêu hưng phấn cũng chợt tạm dừng.

Một đám thú nhân hai mặt nhìn nhau.

Thật đúng là không còn có con nào dám tới gần Tô Yên.

Tô Yên xách váy, tiếp tục đi về phía trước.

Vừa đi, vừa móc ra một viên kẹo sữa dâu tây bỏ vào miệng.

Thuận tiện xoa xoa đầu.

Ưm, đau đầu.

Tiểu Hoa sửng sốt hơn nửa ngày, thật lâu lúc sau mới hưng phấn mà phản ứng lại.

Đúng vậy, ký chủ có năng lực ngự thú.

Đám thú nhân có thể hóa thành hình người thì thế nào?

Xét đến cùng vẫn là thú.

Ký chủ nói cái gì, bọn họ đều sẽ nghe a!

Có một cái bàn tay vàng như vậy.

Tiểu Hoa hưng phấn đến hỏng máy rồi.

Nếu nó có thể hóa thành hình người khẳng định có thể thấy nó bling bling mở to mắt.

Tràn đầy sùng bái nhìn Tô Yên.

Ký chủ của nó thật là lợi hại.

Thật vui vẻ a ~~~

Nhưng mà Tô Yên bên này không hề dễ chịu.

Đầu đau đến lợi hại.

Muốn cho một đám thú nhân nghe lời, cần dùng tinh thần lực, cũng chính là có liên quan đến dung lượng não.

Cô lúc trước đều tăng giá trị thể lực, dung lượng não lại rất ít.

Hơn nữa đối mặt với cô không phải chỉ một con thú nhân.

Mà là một đám thú nhân.

Thế cho nên mới vừa nói xong, đầu liền đau đớn dữ dội.

Cô một bên xoa xoa giữa trán, một bên đi về phía trước.

Vị ngọt của kẹo dâu tây tràn ngập trong miệng.

Tô Yên bước bước chân, tiếp tục đi theo dấu vết Bạch Hùng để lại.

Một bên khác, Cesar sau khi bực bội đi vào một mảnh đất trống.

Hắn đứng ở chỗ đó.

Không biết vì sao dường như càng thêm táo bạo so với lúc ở cùng Tô Yên chỗ suối nước.

Hắn không ngừng quay đầu lại nhìn con đường từng đi qua.

Tiểu giống cái của hắn vì sao còn không tới?

Chẳng lẽ là gặp phải giống đực nào lợi hại?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi