NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Yên không nói gì.

Tinh Nam xem cô trầm mặc, tươi cười lớn chút

"Em thích tôi sao?"

Không cô gái nào lại không thích gương mặt này của hắn cả.

Tô Yên thấy hắn càng nói càng không dừng được.

Rốt cuộc, nói

"Tôi không thích nữ."

Vừa dứt lời.

Tươi cười trên mặt Tinh Nam cứng đờ.

Vừa mới còn một bộ dáng phóng điện tán tỉnh, đảo mắt liền thay đổi.

Tinh Nam cúi đầu, đánh giá chính mình.

Dù cho hắn cực lực che dấu, vẫn là có thể nhìn ra trong động tác có chút hoảng loạn.

Qua một hồi lâu.

Hắn xác định mình không có vấn đề gì.

Lúc này mới ngẩng đầu, một tay chống cằm, lười nhác nói

"Em gái nhỏ, trò đùa này một chút cũng không buồn cười."

Tô Yên gật gật đầu

"Ân"

Cô cam chịu đây là trò đùa.

Chuyện của người khác, cô từ trước đến nay đều không muốn quản nhiều.

Đặc biệt là nhìn qua, người đối diện thực để ý chuyện mình nữ giả nam trang bị người khác phát hiện.

Lúc này, nhân viên cửa hàng đã làm xong bánh kem.

"Quý khách, đây là bánh kem ngài muốn."

Chỉ thấy trong một cái hộp nhỏ vuông vức.

Có một đóa hoa hồng nở to ở bên trong.

Cạnh đó còn có hai cánh hoa rụng rời.

Nếu không nhìn kỹ sẽ không biết nó là giả.

Cũng sẽ không có người cho rằng đây lại là một cái bánh kem.

Nó thực quý.

Nhưng lại rất thật.

Tô Yên ra tiếng

"Cảm ơn."

Người phục vụ thấy đối phương thực vừa lòng.

Liền cất hộp bánh vào túi giấy, đưa cho cô.

Nhân viên đang muốn nhìn theo vị này khách hàng này rời đi.

Kết quả vừa quay đầu lại, lúc này mới phát hiện Tinh Nam ngồi đối diện.

Người phục vụ biểu tình cứng lại.

Trong mắt mang theo kinh ngạc không thể ức chế.

Tinh Nam cười cười.

Xem, đây mới là phản ứng của con gái khi nhìn thấy cô.

Tinh Nam đứng dậy.

Đi theo Tô Yên ra ngoài.

Tô Yên đi trên phố trong chốc lát, liền phát hiện người tên Tinh Nam kia vẫn luôn đi theo mình.

Cô cúi thấp đầu.

Rẽ vào ngõ nhỏ bên cạnh.

Tinh Nam cũng đi theo vào.

Tô Yên xoay người, ngẩng đầu

"Có việc sao?"

Tinh Nam dựa vào ven tường

"Có."

"Chuyện gì?"

"Sao cô lại phát hiện tôi là con gái?"

Tinh Nam vừa nói ra, liền tỏ vẻ cam chịu mình là nữ giới.

Tô Yên chớp chớp mắt

"Tùy tiện đoán."

Tinh Nam thở dài, từng bước một đi tới trước mặt Tô Yên

"Tôi tự nhận mình ngụy trang rất thật. Ở trong giới giải trí ngây người nhiều năm như vậy, cũng không bị những người khác phát hiện ra, cô sao có thể vừa liếc mắt một cái liền nhìn thấu?Tôi rất tò mò."

Cô ta không lại cố tình hạ giọng nói chuyện.

Ngữ điệu khôi phục bình thường.

Là một loại thanh âm thực sạch sẽ.

Vừa nghe còn có chút khó phân biệt nam nữ, nói là thanh âm nam sinh cũng sẽ có người tin tưởng.

Nhưng mà thanh âm như thế nào thì xứng với khuôn mặt như thế đó.

Sẽ cho người một loại cảm giác cool ngầu.

Tô Yên

"Vừa mới nãy cô ngồi ở đó xem móng tay, chỉ có con gái mới có động tác như vậy."

Tinh Nam sửng sốt

"Xem móng tay?"

"Khi xem móng tay, con gái đều sẽ theo bản năng khép lại bốn ngón gập về trước mặt để xem. Mà nam sinh thì không.*"

 Khép tay như này nè

* Khép tay như này nè.

Việc này liên quan đến tính hướng của nam nữ.

Tinh Nam không nghĩ tới mình chỉ xem cái móng tay cũng sẽ bại lộ giới tính.

Cô nhìn từ trên xuống dưới gô gái trước mắt này.

Có chút hứng thú nói

"Cô đang làm gì đó? Tâm lý học? Nghiên cứu biểu tình??"

"Không nghề nghiệp"

"Vậy.... có hứng thú tới làm trợ lý cho tôi hay không?"

Tô Yên lắc đầu

"Không."

Tinh Nam đút tay vào trong túi, từng bước tới gần Tô Yên.

Cô lộ ra bất đắc dĩ

"Việc này là bí mật. Cô muốn cái gì mới có thể không nói ra?"

Tô Yên ngẩn người.

Ba giây đồng hồ sau

"Có thể đòi tiền không?"

Tinh Nam gật đầu

"Đương nhiên"

Nếu có thể dùng tiền giải quyết thì không thể tốt hơn.

Tô Yên ra tiếng

"Cô có thể cho tôi nhiều nhất là bao nhiêu?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi