NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Cho nên trước kia cô mới lạnh như băng, sống như người máy biết thở.

Cho đến khi Quân Vực xuất hiện.

Hắn rất khó hiểu, lì lợm la ɭϊếʍ, lại còn hay giận dỗi cô. Thấy cô không có phản ứng gì sẽ lại chạy tới dính lấy cô, giống như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Làm cho tay chân cô luống cuống, liên tiếp lui về phía sau, còn chưa kịp suy nghĩ được gì, hắn đã trở thành một người rất quan trọng với chính mình.

Tô Yên khuấy loạn ly nước trái cây, chìm vào cảm xúc của bản thân.

Tiểu Hoa còn đang sửng sửng sốt sốt, nỗ lực lý giải những điều ký chủ vừa nói.

Kỳ thật nó không hiểu lắm, vẫn mơ mơ màng màng, nhưng lại cảm giác ký chủ vô cùng lợi hại.

"Ký chủ thật là lợi hại!!"

Tiểu Hoa cảm thán.

Câu nói này, đương nhiên là có tình cảm chân thật của nó.

Tiểu Hoa lại hỏi

"Ký chủ, sao chị lại biết hắn sẽ gọi chị đến phòng khách sạn? Vạn nhất hắn ta không làm như vậy thì sao?"

Tô Yên cắn cắn ống hút, nói

"Ta nói với hắn, tìm một địa điểm kín đáo, không bị paparazzi chụp lén."

Tiểu Hoa mờ mịt

"Cho nên?"

"Ngoại trừ ở nhà, thì chỉ còn khách sạn. Hơn nữa, đây cũng chính là nơi hắn ta muốn."

Vừa khéo được Tô Yên cho hắn tùy chọn địa điểm. Tất cả đều thuận lợi, nước chảy thành sông

Tiểu Hoa lúc này liền an tĩnh. Không biết có phải nó cảm thấy tự ti vì bản thân là một cái hệ thống mà lại ngốc đến thế. Im lặng thật lâu, không nói lời nào.

Tô Yên ở nhà ăn bên dưới uống nước trái cây. Mãi cho tới 9h đúng, cô mới rời nhà ăn đi lên trêи.

Vào thang máy, bấm tầng 8.

"Tinh" một cái, cửa thang máy mở ra.

Tô Yên nhìn thấy một cái đầu rụt vào bên trong ở chỗ ngoặt.

Đằng kia là phòng 8678. Vừa nghĩ ngợi, cô vừa đi tới phòng, cạch một tiếng, cửa phòng mở ra, trong phòng truyền ra thanh âm.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Khi cô thấy cửa phòng khép hờ, đã nghe thấy tiếng nói làm nũng

"Anh Hoa Duyên, Châu Nhi rất nhớ anh."

Dưới ánh đèn, chỉ thấy Hoa Châu khuôn mặt buồn bã, ôm chặt lấy Hoa Duyên.

Mà Hoa Duyên bị bất ngờ, vô cùng sửng sốt, theo bản năng liền vòng tay ôm lấy Hoa Châu, xoa đầu cô ta.

"Châu Nhi sao lại tới đây? Sao lại không nghe lời anh như vậy?"

Tô Yên đứng ở cửa phòng nhìn cảnh này. Cô quay đầu, nhìn về phía chỗ ngoặt cuối hành lang dài, chỗ đó lộ ra mấy cái camera.

Tô Yên vẫy vẫy paparazzi, ý bảo bọn họ mau tới đây.

Nhóm paparazzi sửng sốt, quay đầu nhìn nhau. Do dự một lúc, vẫn vội vàng xách máy quay chạy tới chỗ Tô Yên.

Đi qua còn chưa kịp nói gì liền nghe thấy trong phòng truyền tới tiếng nói chuyện của một nam một nữ, vô cùng ái muội, hai người còn ôm nhau.

"Anh Hoa Duyên, Châu Nhi lại chuẩn bị đi du học rồi, thật sự Châu Nhi rất nhớ anh, tại sao anh không ngủ lại với em?"

Paparazzi trời sinh đã có lỗ tai hóng chuyện bát quái vô cùng nhạy bén, mấy cái camera đang quay vào Tô Yên, đồng loạt đổi hướng chĩa vào trong phòng qua khe cửa khép hờ.

Hai người trong phòng kia còn đang quấn quýt, tình chàng ý thϊế͙p͙, làm sao phát hiện ra chuyện này được.

Hoa Duyên mở miệng

"Chốc nữa Tô Yên sẽ tới đây. Châu Nhi về nhà chờ anh, anh nói chuyện với cô ta xong sẽ về yêu thương Châu Nhi."

"Anh có chuyện gì dấu Châu Nhi sao?"

Hoa Duyên sủng nịch

"Châu Nhi muốn biết chuyện gì, anh sẽ nói cho Châu Nhi chuyện đó, chờ anh trở về, sẽ cẩn thận giải thích cho Châu Nhi, nhé???"

Nói xong, Hoa Duyên yêu thương hôn lên trán Hoa Châu một cái.

Những cử chỉ thân mật, cùng với những gì hai người nói đều đã bị ghi lại.

Mà lúc này, nhóm paparazzi đã bị dọa cho mất mật, tam quan sụp đổ.

Đây là cái chuyện gì?

Ôi mẹ ơi.

Anh trai và em gái???

Vậy đại minh tinh Tô Yên chính là... bị lôi ra làm lá chắn cho hai người kia lén lút bên nhau??

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi