NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Trịnh sinn

Beta: Tinh Niệm

Hắn giơ tay, ý bảo hai người phía sau

"Theo như lời vị nữ sĩ này, lần hợp tác này sợ là vô pháp tiến hành rồi."

Nói đoạn, liền muốn làm bộ đứng dậy rời đi.

Đối diện, Tô Vũ sốt ruột không được, cứ nghĩ đây là một chuyện rất đơn giản, nào biết người này thật sự khó đối phó.

Lúc này, một vị trợ lý đi đến

"Trịnh chủ tịch, Tô vũ nữ sĩ không phải người đẩy mạnh lần hợp tác này, cụ thể công việc vẫn là phải chờ nhóm Tô phó tổng tới tự mình thương lượng cùng ngài."

Vị này chính là trợ lý bên người Tô chủ tịch, rất có quyền uy.

Tô Vũ nỗ lực duy trì ý cười, nửa ngày mới nói ra được mấy chữ

"Mời, ngài chờ một lát."

Trịnh Loan ngồi ở chỗ đó không nói chuyện, chỉ là nhìn thoáng qua thời gian.

Vị trợ lý kia cực kỳ hiểu chuyện, mở miệng

"Tô phó tổng sắp tới, sẽ không trì hoãn quá nhiều thời gian của ngài."

Ngay khi vừa dứt lời, bóng dáng Tô Yên mặc tây trang, sạch sẽ nhanh nhẹn đã xuất hiện ở trong phòng hội nghị.

Trong tay cô cầm một cây bút ký tên, đứng ở cửa đối mặt cùng Trịnh Loan.

Theo sau, Trịnh Loan cười khẽ một chút, mí mắt buông xuống, không hề nhìn cô, giống như bọn họ liền thật là người xa lạ đã gặp qua vài lần mà thôi.

Lúc này, vị kia trợ lý lại lần nữa nói

"Tô Vũ nữ sĩ, còn mong ngài nhường một chút, nơi này còn có hội nghị quan trọng muốn trao đổi."

Lời này, trêи cơ bản chính là đuổi khéo Tô Vũ đi.

Cô ta xấu hổ đứng dậy, đứng sang bên cạnh, trêи mặt giống như là bị lửa đốt.

Từ nhỏ đến lớn cô ta còn chưa bao giờ bị mất mặt mũi như vậy.

Tay Tô Vũ nắm chặt bút ký tên trong tay.

Tô Yên kéo ghế dựa qua ngồi xuống. Cô nhìn thời gian, quay đầu lại nói

"Lát nữa trợ lý của tôi cùng nhân viên công tác tham gia dự án này sẽ đến đây, mong trợ lý Tiền nhớ cho họ vào."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Người nọ gật đầu một cái

"Được, Tô phó tổng."

Nói xong, tầm mắt Tô Yên quay lại trêи người Trịnh Loan, nghiêm túc nói

"Xin hỏi chủ tịch Trịnh có dị nghị gì với hợp đồng không?"

Trịnh Loan nâng mí mắt lên, nhìn lướt qua Tô Yên.

Khẩu khí mạc danh

"Tô phó tổng cũng thật làm giá."

Tô Yên đặt bút ở trêи bàn, nói

"Lần đẩy mạnh hợp tác này bởi vì công tác có điều động nên sẽ có Tô Vũ tới tiếp tục công tác của tôi. Vừa nãy không phải là do tôi đến trễ. Mà vốn cho rằng đây chỉ là một cái hội nghị nhỏ ký hợp đồng liền kết thúc."

Đôi mắt Trịnh Loan đen nhánh sâu kín nhìn chằm chằm Tô Yên cả nửa ngày

"Quý công ty quả nhiên tài đại khí thô."

Tô Yên mở miệng

"Còn tạm."

Hai người nói chuyện làm không khí trở nên phá lệ khẩn trương, toàn bộ phòng họp đều trở nên ngưng trọng.

Lúc này, trợ lý của Tô Yên dẫn theo sáu nhân viên công tác trình diện.

Lúc bắt đầu, vô luận nam hay nữ, tầm mắt đều nhịn không được quét đến mặt Trịnh Loan.

Không có biện pháp, sống lâu như vậy, lần đầu thấy một người lớn lên có thể đẹp như vậy.

Hoàn mỹ đến không thể bắt bẻ.

Cho đến khi ánh mắt Trịnh Loan quét một vòng.

Mọi người động tác nhất trí cúi đầu.

Nếu không biết, còn tưởng rằng Trịnh loan ngồi ở đối diện bọn họ mới là lãnh đạo.

Tô Yên mở miệng đánh vỡ trận im lặng này

"Chủ tịch Trịnh có gì muốn hỏi, hiện tại có thể hỏi."

Trịnh Loan nhìn Tô Yên, chậm rãi bắt bẻ

"Trêи hợp đồng viết chia làm tỉ lệ 3:7, cô cảm thấy hợp lý?"

Tô Yên gật đầu

"Hợp lý, 30% lợi nhuận trêи cơ bản là thuộc về quý công ty tay không bộ bạch lang."

Cánh môi Trịnh Loan gợi lên độ cong, nở nụ cười

"30%? Cô là muốn qua mắt ai?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi