NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

An Đồng nhìn thấy cánh tay Trịnh loan cũng sửng sốt, hắn không nghĩ tới sẽ nghiêm trọng như vậy.

Thuốc mỡ kia, thiếu chủ mỗi ngày đều bôi. Là hắn tận mắt nhìn thấy đó!

Trịnh loan rút tay về, cười khẽ

"Tô phó tổng đã có thời gian tới cười nhạo cấp dưới của tôi, chi bằng suy nghĩ nên làm như thế nào để tôi có thể vừa lòng, ký xong hợp đồng này thì hơn. Vì công ty cô mà kiếm ích lợi nhiều một chút."

Tô Yên không dám dùng sức túm, sợ hắn bị thương.

Cô nói

"Đi bệnh viện."

Trịnh Loan cười châm chọc, tới gần Tô Yên

"Tô Phó tổng không khỏi tự cho mình vị trí quá cao đi. Chỗ nào có tư cách quản chuyện của tôi?"

Tô Yên nhíu mày.

Cô nhìn gương mặt này, rất muốn tiến lên xoa nhẹ giúp hắn.

Trịnh loan càng tới gần, liền thấy trêи cổ Tô Yên có vết cắn, đã kết vảy, vết cắn cũng mờ đi.

Đây là do hắn cắn.

Nghe cô nói không muốn cùng hắn ở bên nhau liền tức giận, lúc ấy hận không thể đem nữ nhân này một ngụm cắn chết.

Tô Yên nhìn hắn dựa lại gần, liền kéo cánh tay không bị thương của hắn.

"Đi bệnh viện."

Cô lại một lần nữa nói.

Sau đó chính là lôi hắn đi ra ngoài.

Lúc này An Đồng không nói lời nào, chủ động làm tài xế lái xe, Tô Yên cùng Trịnh Loan ngồi ở sau xe.

Một đường chạy đến bệnh viện.

Tiểu Hoa nhìn, cảm xúc ký chủ hình như không ổn định lắm.

Dần dần, suy nghĩ tình huống mấy ngày nay, cảm thấy cảm xúc ký chủ bắt đầu không ổn như vậy là từ lúc ra khỏi Minh giới.

Vẫn luôn héo héo, đôi khi lại thực nôn nóng, cực kỳ giống bộ dáng khi gặp trời mưa.

Hiện giờ, cẩn thận suy nghĩ.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Chẳng lẽ ký chủ biến thành cái dạng này, có quan hệ cùng Trịnh Loan?

Nó nghĩ, sau đó càng cân nhắc thì lại càng cảm thấy có đạo lý.

Lại nhìn xem Trịnh loan, dọc đường đi vẫn luôn nhắm mắt lại, cũng không thèm để ý Tô Yên.

Chờ tới bệnh viện, hắn là bị Tô Yên kéo vào.

Bác sĩ kiểm tra miệng vết thương của hắn một chút, sau đó nhịn không được nói

"Cậu.... không thể chỉ bị đổ một chút nước ấm lên tay mà thành cái dạng này được, đây là nhiều lần bị phỏng, trình độ nghiêm trọng đều sắp đạt tới cấp bậc cao nhất rồi."

Nói xong, bác sĩ một bên kế đơn thuốc, nói

"Cái này phải cẩn thận dưỡng thương, trong ba ngày tới phải đến châm cứu giảm nhiệt. Cô chẳng lẽ không có phát hiện hắn bị sốt nhẹ sao? Nếu là chờ đến buổi tối, sợ là muốn sốt đến mơ hồ."

Bác sĩ có chút không tán đồng nhìn người đàn ông kia. Nói xong, lại nhìn về cô gái bên cạnh đang gắt gao lôi kéo tay hắn.

Là một cô gái khá xinh đẹp, có vẻ đang rất mất kiên nhẫn.

Bác sĩ kia mở miệng

"Cô gái, đây là bạn trai cô đi? Xem trang phục cô chắc là công việc rất bận đi? Nhưng mà dù vội hay không cũng nên quan tâm bạn trai mình một chút. Đừng mất kiên nhẫn, khi nên chăm sóc thì vẫn nên để ý nhiều hơn. Dù sao công việc và bạn trai đều quan trọng như nhau a."

Bác sĩ kia còn chưa nói, thằng nhóc này lớn lên đẹp như vậy, chắc hẳn sẽ có không ít người nhớ thương đâu. Nếu cô không hảo hảo quý trọng, làm tên nhóc này thương tâm, phỏng chừng những vệ tinh kia đều phải tranh cướp mà dành hắn.

Dù sao diện mạo tiểu tử này đúng là có thể khiến đám con gái tranh đoạt mà.

Trịnh Loan vốn dĩ còn thấy rất phiền với tên bác sĩ nhiều chuyện này, nhưng mà nghe xong lời cuối cùng kia, lông mi Trịnh Loan run rẩy.

Hắn nghiêng đầu nhìn Tô Yên bên cạnh, chỉ thấy cô nhíu mày bực bội tỏ vẻ không có chút kiên nhẫn nào.

Thân thể Trịnh Loan cứng đờ trong chớp mắt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi