NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Lúc nói chuyện, trong đầu Lương Lan Nhất nháy mắt hiện lên hình ảnh mọi người đối với nàng ta tránh còn không kịp.

Sau đó là chính mình bị tên ma đầu Tô Yên kia đánh ngã trên mặt đất.

Lương Lan Nhất nắm chặt tay.

Cuối cùng trong đầu dừng lại ở hình ảnh nam tử khí chất thanh lãnh bên người Tô Yên.

Hắn mặt mày tựa như ở bất kỳ thời điểm nào cũng mang theo lãnh đạm.

Trong lòng, không biết là cảm giác gì.

Duỗi tay nắm lấy Kim Đan đầy máu tươi của biểu tỉ mình.

Nàng nắm chặt viên kim đan, vốn dĩ thân hình run rẩy cũng dần dần ổn định.

Mà bên cạnh, Tưởng Tùng nói

"Ma tu ai cũng giết, biểu tỷ ngươi vì ma tu mà chết đi, ngươi càng muốn mạnh mẽ để báo tù cho tỷ tỷ ngươi."

Lương Lan Nhất dừng một chút, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Tưởng Tùng.

Cố làm ra vẻ trấn định, nhưng lời nói ra nói còn tia run rẩy

"Là ngươi giết nàng."

Tưởng Tùng trong mắt hàm chứa tơ máu, hắn từng câu từng chữ phản bác

"Kể cả khi tỷ tỷ ngươi sống sót, tu vi nàng đã chịu tổn thương nghiêm trọng, đời này đều không thể khoẻ lại, đối với nàng chính là đả kích trí mạng."

Đại khái làm việc ác luôn luôn có trăm ngàn lời biện hộ, sau đó biến sự tình rõ ràng có thể làm người sợ hãi, thay đổi thành chuyện hiển nhiên nên là như thế.

Nhìn một cái, Lương Lan Nhất cũng dần dần nghiêng về phía Tưởng Tùng.

sau đó, Tưởng Tùng tiếp tục nói

"Ta giết nàng, là vì tốt cho nàng, mà hết thảy chuyện này xảy ra tất cả đều là bởi vì Tô Yên, bởi vì nữ ma đầu kia!"

Tay hắn dừng trên tay Lương Lan Nhất

"Ngươi luyện hóa Kim Đan của tỷ tỷ ngươi, là thay nàng báo thù."

Lương Lan Nhất nhìn Kim Đan trong tay, chính là gần ba mươi năm tu vi a.

Lương Lan Nhất khóe môi run run, chung quy khát vọng đối với sức mạnh vẫn là tất cả

" Được "

Một chữ rơi xuống.

Tưởng Tùng biết, Lương Lan Nhất cuối cùng sẽ đáp ứng.

Cho nên thần sắc trong mắt hắn không có gì phập phồng, chỉ là đem lý do vừa nãy lặp lại một lần nữa.

"Ma giáo giáo chủ Tô Yên, xâm nhập vào di vật mộ tổ, hủy hoại mọi thứ, cũng đem đi bảo tàng tông sư.

Bị tỷ tỷ ngươi trong lúc vô tình gặp được, nàng giết tỷ tỷ ngươi, hơn nữa moi nội gan nàng, trình độ tàn nhẫn này, làm người sợ hãi, phải diệt trừ để giới tu tiên được thanh tịnh."

Nuốt một ngụm nước miếng, nhìn tỷ tỷ chết không nhắm mắt, biểu tình Lương Lan Nhất có chút hỗn loạn, bắt đầu lặp lại lời Tưởng Tùng vừa mới nói

"Ma giáo Tô Yên, xâm nhập di vật mộ tổ ở Khanh Ngọc Sơn ·····."

Nàng một lần một lần nhắc mãi.

Tưởng Tùng mới chậm rãi vừa lòng.

Nếu muốn kết quả, đây chính là kết quả hoàn mỹ nhất.

Chỉ là một mình hắn, lực thuyết phục không đủ.

Lại thêm Lương Lan Nhất có quan hệ với Lương Vân Nguyệt, đem tin tức truyền ra ngoài thì chắc chắn độ tin tưởng sẽ tăng cao.

Ba người thành hổ, hơn nữa Tô Yên vốn dĩ bạo ngược làm nhiều việc ác.

Năm phong chủ Khanh Ngọc Sơn có Lương Vân Nguyệt đã chết, hơn nữa cách chết còn tàn nhẫn như vậy, lúc này đây, nhất định có thể phát động toàn bộ thanh tu nhân sĩ của Tu Tiên giới,tiến hành thảo phạt Tô Yên.

Đương nhiên, giáo chủ Tô Yên đại nhân của chúng ta tự nhiên không biết mình bị người nhớ thương.

Nàng chỉ nghĩ, ừm, hoàn mỹ giải quyết nhiệm vụ Tiểu Hoa phát, có thể hồi giáo rồi.

Bị Phượng Dụ ôm, Tô Yên thất thần cùng Tiểu Hoa nói chuyện

"Tiểu Hoa"

"Ký chủ!"

"Ta đã lấy được kiếm băng kia, có phải đã hoàn thành nhiệm vụ rồi không?"

Tiểu Hoa cẩn thận xem nội dung mới nhất về 《 tu tiên 》, sau đó nói

"Ký chủ, nhiệm vụ của ngài đã hoàn thành một phần ba, sắp tới ngài sẽ ·· ách ··· bị thảo phạt, tu vi tẫn hủy, sau đó không đến một năm lại nghịch tập lần nữa khôi phục trình độ cao nhất, sau đó bị nam chủ hoàn toàn đánh ngã đi lĩnh cơm hộp được luôn rồi."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi