NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Tinh Niệm

Cô vẫn chưa đi đến chỗ giường bệnh, mà là ngồi ở trên sô pha nghỉ ngơi.

Cởi bỏ nút thắt trên áo khoác.

Lạch cạch một tiếng, ném kiện trong tay vào trên bàn.

"Diệp Tiêu, cậu muốn cùng ta kết hôn?"

Thanh âm lãnh đạm, hơn nữa bản thân cô nghiêm túc lại có khí thế lạnh băng.

Làm không khí trong phòng bệnh càng thêm nghiêm túc khẩn trương.

Thật lâu sau.

Thanh âm khàn khàn rầu rĩ sau rèm vải vang lên

"Ân"

"Cho ta một cái lý do."

Lại qua thật lâu, người kia mới nói

"Tôi tin tưởng cô."

Thanh âm kia khàn khàn lợi hại, nghe có chút suy yếu.

Tô Yên biểu tình không có gì biến động.

Như cũ cúi đầu

"Ta không có ý định kết hôn cùng cậu, đổi người khác."

Cô dựa vào trên sô pha, thanh âm thong thả truyền ra.

Thật lâu sau thanh âm suy yếu khàn khàn kia lại nhược nhược vang lên

"Không có."

Tô Yên nhắm mắt lại xoa giữa mày.

Một lát sau, nói

"Nếu không có đối tượng muốn kết hôn, ta đây liền đi trước, nếu có người ái mộ, nhớ rõ gọi điện thoại cho Triệu phó quan."

Tiểu Hoa líu lưỡi, thân xác mà ký chủ nhà mình bám vào này, cách nói chuyện, còn có nhất cử nhất động, công khí mười phần a.

Đặc biệt là khi ký chủ nói lời này, vừa nghe như thế nào còn cảm thấy là đang khi dễ người ta đây?

Khi Tô Yên nói phải đi, mặt sau rèm vải phát ra động tĩnh.

Sau đó, rèm vải bị xốc lên.

Một người nam tử, mặc bệnh phục thuần trắng sắc, thực gầy ốm, thế cho nên nhìn qua như là lọt thỏm trong bộ bệnh phục kia.

Da thịt tái nhợt, ngũ quan tinh xảo, khẽ cắn môi, như là đã chịu khi dễ vậy.

Tay nắm chặt rèm vải, run rẩy.

Yết hầu trên dưới lăn lộn.

Thật lâu sau, ấp ủ ra một câu

"Cô có thể cho tôi một cơ hội hay không?"

Bộ dáng kia, thật sự đáng thương hề hề.

Tô Yên nhìn hắn, động tác chuẩn bị rời đi dừng một chút.

Đứng ở cửa nhìn hắn thật lâu.

Cuối cùng, đi đến trước mặt hắn.

Vừa tới gần mới phát hiện, Tô Yên mới cao tới cằm hắn.

Tô Yên buông xuống đôi mắt, duỗi tay đỡ lấy cánh tay hắn.

Diệp Tiêu sửng sốt.

Đại khái là không nghĩ tới cô sẽ đột nhiên hành động như vậy.

Diệp Tiêu khẩn trương mở miệng

"Tôi, tôi, cô nguyện ý sao?"

Tô Yên nhìn thoáng qua đôi chân trần của hắn, nói

"Lên giường ngồi."

Diệp Tiêu thành thành thật thật, chậm rì rì ngồi trở lại mép giường.

Triệu phó quan canh giữ ở cửa bị một màn đột nhiên phát sinh này làm cho không kịp trở tay.

Đại khái là không nghĩ tới Tô Yên vừa mới nãy còn lạnh như băng, một bộ không muốn quan tâm đến người tự nhiên này, giờ lại đột nhiên thay đổi.

Mà thống tử vô dụng- Tiểu Hoa ngay lúc này lên tiếng

"Leng keng, phát hiện trên người Diệp Tiêu mang theo mảnh nhỏ Chủ Thần, mời ký chủ hoàn thành công lược."

Khi Tiểu Hoa phát xong nhiệm vụ này, mới phát hiện.

Oa, hóa ra nam nhân suy yếu trước mắt này là nam chủ đại nhân a.

Khi Tiểu Hoa đang kinh ngạc.

Tô Yên đã đỡ Diệp Tiêu ngồi lại trên giường bệnh.

Nhìn về phía hắn, nói

"Trước khi kết hôn cầu phải làm kiểm tra sức khỏe, tố chất thân thể của anh không đạt tiêu chuẩn. Chờ đến khi các chỉ số đủ tư cách, lại kết hôn."

Chỗ cửa truyền đến tiếng hút khí giật mình.

Đánh chết Triệu phó quan cũng không nghĩ tới, chính mình thế nhưng thấy được cảnh Tô thượng tướng cầu hôn.

Hơn nữa lại là cùng một tên.... người tự nhiên suy yếu như vậy.

Diệp Tiêu bên này cũng ngây ngẩn cả người.

Đáy mắt không biết vì sao có chút đỏ lên, nhìn qua giống như một chú chó con sợ hãi bị vứt bỏ, đôi mắt ướt dầm dề

"Cô, cô là muốn cùng tôi kết hôn?"

"Đây không phải nguyện vọng của anh sao?"

Tô Yên hỏi lại một câu.

Sau đó, Diệp Tiêu nhanh chóng gật đầu hai cái.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi