NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: changee

Beta: Tinh Niệm

Quyển sách này nói về《Yêu vương giáng thế》cho nên Hoa Khuynh đại nhân phải trở thành Yêu Vương.

Bằng không thế giới mà quyển sách này xây dựng sẽ hoàn toàn sụp đổ."

"Tiếp tục."

"Theo kịch bản gốc, lúc chị công kích hắn tại thời điểm mấu chốt luyện công.

Hắn càng bi thống, sẽ càng nhanh chóng trở thành Yêu Vương.

Khi hắn trở thành Yêu Vương, cốt truyện sẽ không bị xáo trộn, không bị sụp đổ."

Âm thanh Tiểu Hoa càng ngày càng thấp.

Việc này đúng là cẩu huyết.

Nhưng, đây là thế giới khó khăn mà ký chủ muốn a.

Nếu nhiệm vụ dễ dàng hoàn thành như vậy, sao có thể được điểm trị số cao gấp đôi a.

Tô Yên nhắm mắt lại, sắc mặt trầm tĩnh.

Biểu tình gì cũng không có.

Đảo mắt một cái, thời gian đã trôi qua hơn một tháng.

Dù Hoa Khuynh vẫn chưa có ý định tiến tới vị trí Yêu Vương kia.

Nhưng vẫn có càng ngày càng nhiều yêu quy phục hắn.

Đầu tiên, chính là Ong Chúa.

Đối với thành ý của Ong Chúa, Hoa Khuynh không nói đồng ý, hay không đồng ý.

Nhưng ngày tháng trôi qua.

Chung quanh, những người nguyện đi theo phục tùng không ngừng gia tăng.

Cường giả vi tôn*

* Kẻ mạnh làm vua.

Ở Yêu giới, đạo lý này càng là chân lý.

Mà bọn họ, từ khách điếm đã dọn vào ở cung điện.

Chủ thành này, trực tiếp nhường cung điện của mình cho Hoa Khuynh.

Hơn nữa, còn tu sửa bên trong lẫn bên ngoài, càng thêm xa xỉ.

Vào ngày tiến giai cuối cùng của Hoa Khuynh.

Vẫn như thường lệ.

Tẩm cung to như vậy, trừ bỏ Tô Yên, tất cả mọi người không một ai được bước vào.

Hôm đó, sắc trời đen nhánh.

Như mọi ngày, Tô Yên bước vào nhà, một miếng một miếng ăn xong điểm tâm ở trên bàn.

Ngoài cửa, những yêu quy hàng cũng đều đang đợi thủ lĩnh của bọn họ thành công tiến giai.

Thậm chí bọn họ đều có thể tưởng tượng thủ lĩnh sẽ dẫn dắt mọi người đại sát tứ phương, san bằng Tu tiên giới.

Ong Chúa nhìn Tuyết Lang mới vừa vào.

Nói

"Ngươi nói, chờ thủ lĩnh luyện thành bí pháp, sẽ lợi hại đến trình độ nào?"

Tuyết Lang sắc mặt lạnh băng, mặc một thân hắc y, ôm một thanh kiếm dài dựa vào cạnh cửa.

Sau khi nghe thấy Ong Chúa dò hỏi.

Hắn giương mắt nhìn Ong Chúa một cái

"Không ai có thể địch nổi."

Ong chúa sững sờ.

Sau đó đồng ý gật đầu

"Lấy trình độ hiện tại của ngươi, có thể đỡ được mấy chiêu?"

"Không đến mười chiêu."

Tuyết Lang mặt không biểu tình.

Nhưng có thể dễ dàng nhận thấy hắn rất sùng bái Hoa Khuynh.

Có thể làm một kẻ võ si hoàn toàn sùng bái, chỉ có thể là người có sức mạnh cường đại không ai có thể vượt qua.

Lúc này, một cỗ cường đại uy áp xuất hiện.

Sắc mặt Ong Chúa trở nên trắng bệch.

Ngồi xuống để điều chỉnh hơi thở.

Tuyết Lang tuy rằng không giống Ong Chúa.

Nhưng vẫn là nhắm chặt hai mắt, nỗ lực đối kháng.

Không có cách nào, loại áp chế của huyết mạch thượng cổ, bọn họ vô pháp phản kháng.

Tuyết lang mở to mắt.

Nhìn vào tòa cung điện xa hoa kia.

"Sắp thành công."

Lời vừa nói ra.

Lại cảm nhận được cỗ uy áp kia, tan biến ngay lập tức.

Hai người đồng thời sửng sốt.

Liếc nhìn nhau.

Tuyết Lang phản ứng đầu tiên

"Đã xảy ra chuyện."

Ngày này, ánh trăng phá lệ rực sáng ngời.

Chiếu đến bên đường ngay cả sỏi đá cũng dễ dàng thấy được.

Trong cung điện.

Đôi mắt Hoa Khuynh ảm đạm, một tay chống giường.

Quanh thân hơi thở đã cực kỳ hỗn loạn.

Hắn cắn chặt răng, gằng từng câu từng chữ

"Vì cái gì?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi