NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Tịnh Uyển

Beta:Tinh Niệm

Chỉ thấy trong xe mui trần có một người phụ nữ mặc áo hai dây màu trắng có đai đeo kèm thêm quần đùi ngắn nóng bỏng.

Chân mang giày vải trắng.

Từ trên xe đi xuống.

Chân dài hiện ra.

Tóc dài màu đen uốn lượn.

Người phụ nữ dường như hứng thú với Tô Yên.

Tháo kính râm màu đen.

Một đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào Tô Yên.

Ngũ quan tinh xảo, đôi môi đỏ khẽ cười.

Đôi mắt kia phảng phất như chứa cả bầu trời sao sáng.

Nhìn một cái, sẽ khiến người khác nhớ mãi khắc sâu.

Người phụ nữ mang theo nét thành thục trưởng thành, tuy rằng nhìn rất giống một cô gái nhỏ.

Hẳn là lớn tuổi hơn Tô Yên.

Tô Yên chớp chớp mắt, yên lặng lùi ra sau.

Người phụ nữ càng bước gần về phía Tô Yên.

Nhìn cô đánh giá.

Sau một lúc lâu, cô ta lên tiếng

"Chỉ một mình?"

Tô Yên gật gật đầu.

Cô ta cũng gật gật đầu theo

"Xin chào, tôi tên Tuyên Vân Chi."

Nói xong, Tô Yên cũng chậm rì rì lên tiếng

"Xin chào, tôi là Tô Yên."

Nghe được tên Tô Yên, không biết tại sao, cô cảm thấy đôi mắt của người phụ nữ này càng sáng lên.

Nhưng chẳng mấy chốc, người phụ nữ lại quay đầu sang hướng khác.

Cô nàng nhai kẹo cao su trong miệng, nghịch nghịch mái tóc của mình

"Vùng hoang vu này có rất ít xe chạy ngang qua. Đi, tôi chở cô đi một đoạn."

Tô Yên liếc nhìn người phụ nữ tên Tuyên Vân Chi.

Mặc dù ánh mắt của cô nàng nhìn về phía cô có chút kỳ quái.

Nhưng cô không cảm thấy ác ý.

Bèn gật đầu

"Cảm ơn."

Sau đó, cô ngồi vào ghế phụ.

Người phụ nữ đeo kính râm lên.

Sau đó, khởi động xe chạy đi.

Một đường hai người không nói chuyện.

Tựa hồ chỉ là đơn giản trùng hợp gặp nhau, đi nhờ một đoạn đường thôi.

Cho đến khi vào thành phố.

Tuyên Vân Chi nhìn về phía Tô Yên, đôi môi đỏ nở nụ cười

"Tôi tới thành phố X này không lâu, không biết ở đây có nơi nào chơi vui không?"

Trong khi nói chuyện, Tuyên Vân Chi lấy ra một chai cola lạnh đưa cho Tô Yên.

Hành động của cô nàng quá tự nhiên, cho nên khi Tô Yên nhận lấy đồ uống lúc sau mới nhận ra, họ thực sự chỉ mới chỉ gặp nhau lần đầu tiên.

Uống một ngụm Coca lạnh.

Thanh âm Tiểu Hoa vang lên

"Ký chủ, chỗ chơi ở thành phố X có câu lạc bộ đêm Hoàng gia, quán bar Dạ Sắc, Thỏ Ngọc bảo bối."

Tô Yên lặp lại theo lời của Tiểu Hoa.

Tuyên Vân Chi huýt sáo một tiếng.

Nếu không phải cô nàng lớn lên xinh đẹp, còn từ siêu xe đi ra.

Người không biết còn tưởng đây là một tên côn đồ.

Tuyên Vân Chi lấy ra một tấm danh thiếp từ ô vuông bên cạnh.

Đưa nó cho Tô Yên

"Một tháng sau, hãy nhớ gọi cho tôi."

Tô Yên nghi hoặc

"Làm cái gì?"

"Đi ra ngoài chơi."

Tuyên Vân Chi nói đến đúng lý hợp tình.

Tiếp theo, cô nàng lại nói

"Tôi cho cô đi nhờ, cô cùng tôi đến những nơi đó chơi một vòng, đồng giá trao đổi, chuyện bình thường mà."

Tô Yên cầm danh thiếp gật đầu

"Được."

Tuyên Vân Chi nhai kẹo cao su, môi đỏ hiện lên ý cười.

"Cô sống ở đâu?"

"Tiểu khu Ngọc Long số 3."

Chiếc xe gầm rú chạy về phía trước.

Chẳng mấy chốc, liền đến nơi Tô Yên nói.

Nơi này thực sự không hợp với nội thành.

Tiểu khu nhìn qua có chút rách nát, hẳn là đã xây dựng từ lâu.

Tô Yên xuống xe.

Tuyên Vân Chi nghịch nghịch tóc, đi xuống, dựa vào thân xe thể thao.

Tháo kính râm ra nhìn vào tiểu khu trước mặt.

Ngón tay gõ gõ lên xe thể thao.

"Sống ở đây?"

Tô Yên cũng ngẩng đầu nhìn về phía tiểu khu

"Chắc vậy."

Tuyên Vân Chi nhướng mày nhìn Tô Yên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi