NAM CHỦ BỆNH KIỀU, SỦNG LÊN TRỜI

Edit: Tinh Niệm

Tiểu Hoa âm thầm cổ vũ cho ký chủ.

Trong mắt nó chỉ số thông minh của Thời Thù đại nhân sắp ngang với Tiểu Hồng rồi a.

Cũng không biết liệu có một ngày ký chủ sẽ ghét bỏ hắn hay không nữa.

Thời Thù đón Tô Yên đi rồi.

Tất nhiên, Tô Yên vẫn ở cùng Thời Thù trong khách sạn mãi cho đến ngày hôm sau.

Sáng sớm hôm sau là thứ bảy.

Cũng chính là ngày nên đi đến đoàn phim.

Tới đoàn phim, Chu Viện nhìn Tô Yên.

Ở phòng hóa trang, Chu Viện do dự thật lâu, vẫn là nói

"Em không sao chứ?"

Chu Viện hỏi, là chuyện hôm trước cái giá ngã xuống.

Tô Yên lắc đầu

"Em không có việc gì."

Thời Thù bị thương tương đối nghiêm trọng.

Cô lại không xảy ra chuyện gì.

Cũng bởi vì Thời Thù bị thương.

Thế cho nên xuất diễn của hắn đều lùi sau một tháng.

Một tháng này để hắn dưỡng thương trước đã.

Bộ phim truyền hình này quay về thời Đại Đường thịnh thế.

Là từ những năm cuối Tùy triều, Lý Uyên bắt đầu khởi nghĩa, mãi cho đến khi Lý Thế Dân đăng cơ niên hiệu Trinh Quán từ đó mở ra Thời Đường Phồn Vinh.

Bộ phim này không chỉ bao gồm những chuyện tình tình ái ái của nam nữ chính, mà còn quay về lịch sử chính trị là chủ yếu.

Cho nên, Thời Thù dưỡng thương một tháng này, cũng không làm chậm trễ tiến độ.

Hết thảy trước sau như một, muốn nói duy nhất có sự khác biệt.

Đại khái chính là trạng thái của Chu Viện.

Cô ấy vẫn luôn không giống bình thường.

Thường thường, ánh mắt sẽ nhìn về phía phương hướng Tô Yên.

Mày nhăn lại, mang theo một ít đánh giá cùng tìm tòi nghiên cứu.

Muốn hỏi chút cái gì, nhưng lại nói không nên lời.

Trạng thái như vậy vẫn luôn liên tục đến này bộ phim quay chụp sắp kết thúc.

Tô Yên vẫn như thường lệ.

Thứ bảy chủ nhật tới chỗ này làm trợ lý.

Thứ hai đến thứ sáu đi học.

Đương nhiên, lên lớp xong liền sẽ trực tiếp đi đến khách sạn tìm Thời Thù.

Buổi tối một ngày nào đó.

Thời Thù mặc áo ngủ màu trắng Tô Yên mua cho hắn.

Nằm ở trên giường chờ Tô Yên đi lên.

Kết quả đợi nửa ngày, Tô Yên vẫn là nghiêm túc học tập.

Trải qua hai tháng tu chỉnh, cánh tay hắn cũng tốt lên không ít.

Trên cơ bản đã khỏi hẳn.

Thời Thù nhìn bóng dáng gầy yếu kia.

Có chút ý muốn bắt người đến trên giường.

Lúc này.

Hắn dừng một chút.

Như là nhớ tới cái gì.

"Tiểu Quai."

"Ân?"

Tô Yên lên tiếng.

Một bàn tay hắn cầm đai lưng áo ngủ, một bên nói

"Sinh nhật 18 tuổi của em sắp tới rồi đúng không?"

Tô Yên gật gật đầu

"Ân"

Sau đó, Thời Thù lại nói

"Nếu anh nhớ không lầm, ngày sinh nhật của em chính là ngày thi đại học cuối cùng, có phải không?"

Tô Yên gật gật đầu

"Đúng vậy."

Cô muốn thi đại học.

Còn có năm ngày.

Thời Thù lẩm bẩm

"Nói cách khác, Tiểu Quai thi xong, chính là người lớn rồi."

Cũng có thể làm chuyện người lớn nên làm.

Hắn đợi lâu như vậy.

Rốt cuộc chờ được trái cây chín rồi.

Tô Yên không biết hắn rốt cuộc suy nghĩ cái gì.

Chỉ nghiêm túc xem tài liệu môn ngữ văn.

Lại mười phút sau.

Thời Thù rốt cuộc chờ không được.

Trực tiếp xuống giường.

Lập tức bế người từ trên ghế lên đưa tới trên giường.

Tô Yên còn chưa có buông bút trong tay

"Làm, làm gì?"

Thời Thù động động môi.

Yết hầu lăn lộn một cái chớp mắt.

Cuối cùng vẫn là ấm ách mà nói

"Ngủ."

Tô Yên thấy hắn một bộ biểu tình thực không vui.

Đang muốn nói cái gì.

Vòng tay màu đỏ trên cổ tay cô đột nhiên phát ra ánh sáng.

Là Chu Viện bên kia đã xảy ra chuyện.

Cô nhíu mày một chút.

Từ trong lòng ngực Thời Thù nhảy ra.

Thời Thù chỉ cảm thấy nhẹ một cái, đảo mắt trong ngực đã rỗng tuếch.

Tức khắc, sắc mặt của hắn liền đen.

Lại là Chu Viện kia.

Nghĩ nghĩ, Tô Yên đã từ cửa sổ nhảy ra ngoài.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi