NAM GIA HỮU NGỌC


Nhà họ Bách ở thành phố B cũng được tính là có chút danh tiếng, bản thông báo đoạn tuyệt quan hệ vừa đăng lên đã gây ra một phen chấn động cho giới thương nhân kinh doanh vàng bạc đá quý trong thành phố.
Đứa con nuôi của nhà họ Bách...!là đứa nào?
Trường học của Bách Nam cũng chứng kiến một mùa dưa nở rộ, đám sinh viên tỏ vẻ không thể tin được —— Hóa ra Bách Nam nổi tiếng lại là con nuôi nhà họ Bách cực kỳ giàu có kia? Hoàn toàn không nhận ra luôn! Rồi cắt đứt quan hệ lại là chuyện quỷ quái gì? Còn bản thỏa thuận thanh toán nợ nần...! trò gì thế? Ân oán nhà giàu ngay sát vách, nhưng bọn tôi xem không hiểu gì cả có biết không.
Có người tò mò, đương nhiên sẽ có người đi moi tin.
Dần dần, chuyện quá khứ Bách Nam được nhà họ Bách nhận nuôi bị đào ra, sau đó mọi người mới nhận ra rằng Bách Tây —— nếu Bách Nam là con nuôi, vậy cái cô tiểu thư cao ngạo nhà họ Bách kia không phải là em gái của Bách Nam hay sao?
Nhưng hình như hai anh em nhà này không hề có chút giao lưu nào ở trường cả...
Vào lúc các loại suy đoán bay đầy trời, Bách Tây dùng acc thật xông lên diễn đàn trường học, giữa một topic thảo luận khí thế ngùn ngụt, ném ra một câu —— Bách Tây tôi không có loại anh trai vô sỉ lòng tham không đáy như thế!
Sinh viên trong trường lại chấn động một phen, diễn đàn trường yêu cầu đăng ký account bằng mã số sinh viên, cái cô nickname "Bách Tiểu Tây" không phải là nhân vật chính đấy chứ?
Sau đó lại là một vòng đào bới mới, vài tiếng đồng hồ sau, các sinh viên cuối cùng đi đến kết luận —— không sai, cô em kia thật sự chính là Bách Tây!
Bạch Phú Mỹ đang ở ngay cạnh mình đó các bạn tôi ơi!
Diễn đàn sôi trào, các chạn vương sôi nổi dụ dỗ quỳ liếm, đám sinh viên nữ thì khinh bỉ căm ghét mấy thủ đoạn cua gái quá lộ liễu, hai bên tranh cãi không ngừng.
Hai ngày sau, lần thứ hai Bách Tây xuất hiện trên diễn đàn, tự mở một topic tường thuật kĩ càng tỉ mỉ "ân oán" của Bách Nam và gia đình mình, câu từ tràn đầy trách móc và chán ghét, miêu tả cậu trở thành một tên tham lam gia sản nhà cha mẹ nuôi, lừa gạt đe dọa ông nội, tiểu nhân đê tiện leo được vào nhà quyền quý liền vong ân phụ nghĩa.
Chỉ một thời gian ngắn tiếng chửi mắng dè bỉu lan tràn.
Topic chạy đến trang thứ tư, bài viết lên tiếng của một cô bạn trong trường lại khiến đám đông chấn kinh.
[ Một Ô Vuông Xếp Đầy XO: Cái topic này toàn nói láo, đúng là vô sỉ.

Để tôi nói cho mà nghe, học phí đại học bốn năm của Bách Nam và sinh hoạt phí, tất cả đều do anh ấy tự mình kiếm, không lấy của gia đình một đồng nào.

]

Câu lên tiếng này dường như mở ra một dòng chảy mới, hội ủng hộ Bách Nam sôi nổi trồi lên phát ngôn, không đến một tiếng đồng hồ sau, tình huống đã quay ngược một trăm tám mươi độ.
[ —— Cô mới là đồ tiểu nhân đê tiện, cả nhà cô đều đê tiện! Bách Nam học giỏi có tiếng, thầy yêu bạn mến, cô bôi nhọ anh ấy như vậy không sợ buổi tối gặp ác mộng sao! ]
Diễn đàn trường học cần có mã số sinh viên mới đăng ký được, nói cách khác, những người lên tiếng giúp Bách Nam này không thể là người thuê từ nơi khác tới.
Quần chúng hóng drama không rõ chân tướng cân nhắc lại một chút...!Nếu không phải đi thuê, vậy có khi nào là bạn bè được cậu ta nhờ tẩy trắng hộ không?
Đám bạn ủng hộ Bách Nam cười hiền từ, âu yếm ném icon đầu chó, bảo đúng rồi, tụi này đều là bạn thân của anh ấy, tự mình lên tiếng đấy.
Sau đó, đến trang thứ tám hướng gió lại thay đổi.
[ Mộc Đầu Anh: Tôi là bạn thân của Tiểu Nam đây, mấy đứa loser đầu đất bị lừa bịp cùng với đám chạn vương kia, có biết người ủng hộ Tiểu Nam là những ai không? Tra IP đi, là tất cả nữ sinh trong ký túc xá trường này đấy, ha ha ha ha, chúc bọn mày độc thân cả đời, thôi tiếp tục đi quỳ liếm con nhỏ Bạch Phú Mỹ kia đi.

]
Đoạn mỉa mai này vừa đăng lên, cuộc chiến chính thức tiến vào giai đoạn gay cấn, từ công kích nhân thân đến các loại giao lưu thân mật với phụ huynh đối phương, hai bên loser và nữ hán đấu qua đấu lại không biết mệt.
Phương Lệ vừa lòng gật đầu, híp mắt, click vào tài khoản của Bách Tây, gửi tin nhắn —— Nhãi ranh, dám bôi nhọ Tiểu Nam, ra đây cho chị nói chuyện!
Bách Nam lại hoàn toàn không biết đến cuộc chiến gió tanh mưa máu bên ngoài, cậu tắt điện thoại, nhốt mình trong nhà vùi đầu gấp gáp làm đơn hàng —— búp bê ⅓ sắp hoàn thành, đã đến giai đoạn cần tập trung chăm chút.
Sau một loạt công đoạn tẻ nhạt đổ khuôn, tẩy rửa rồi tô màu, vương miện, ngai vàng và quyền trượng cho búp bê cuối cùng đã chế tác thành công.
Đến đây, đơn hàng xem như đã hoàn thành được hơn một nửa.
Ngọc tủy và mã não khảm trên quyền trượng và ngai vàng là do Ban Ngọc cung cấp, đá quý gắn trên váy và vương miện cũng lấy từ nhà hắn.
Đương nhiên, toàn bộ đều là đồ thật.
Không biết Ban Ngọc gom góp được một đống vật liệu ngọc thừa từ bao giờ, mài mài khắc khắc, cuối cùng đáp ứng đủ toàn bộ số đá quý cần gắn trên váy áo và vương miện cho búp bê.
Các mảnh ngọc lấp lánh hay chuỗi ngọc viên kia đều là thật đấy! Trong đó thậm chí có vài hạt được mài từ phỉ thúy cực phẩm!
Bách Nam run rẩy hỏi giá, thiếu gia lắm tiền Ban Ngọc nổi giận, nói toàn bộ đều làm từ vật liệu thừa không dùng đến nữa, tiền bạc cái gì! Tất cả đều miễn phí, miễn phí!

Bách Nam hít một hơi khí lạnh, sau khi bộ váy cho búp bê may xong, run tay gắn mớ đá quý thật lên mặt váy.
Mấy viên ngọc mài từ phỉ thúy thượng hạng Bách Nam không dám đụng tới, cậu bớt chút thời gian dùng chỉ bạc xâu lại, làm thành vòng cổ nho nhỏ cho búp bê, gói lại tặng cho hội phú bà chơi doll trên WeChat.
Các dì rất vui vẻ, hào hứng đeo lên cho búp bê, chụp hình khoe ngay lên mạng xã hội.
Sau đó giới chơi doll lại sôi trào một lần nữa —— Vờ lờ, dân có tiền đúng là mất nhân tính, trang sức cho búp bê đeo cũng dùng ngọc thật, tuy chỉ bé xíu có một chút thôi, nhưng là ngọc thật đấy trời ơi! Có chừa đất cho người nghèo chơi doll nữa không!
Thời gian giao hàng cận kề, Bách Nam nhìn búp bê ⅓ đã trang điểm lộng lẫy giữa mớ đá quý hoa lệ, thở dài bi thương, sau đó chụp mấy tấm ảnh gửi cho Dung Tây.
[ Nam Ốc: Có đó không? Đơn của bạn hoàn thành rồi, deal giá thôi.

【 hình ảnh 】【 hình ảnh 】【 hình ảnh 】]
[ Dung Tây: Chủ shop, đá quý gắn trên váy búp bê...!là đồ thật đấy à? Tôi thấy độ sáng của bọn nó hơi không giống bình thường.

]
[ Nam Ốc: Thật đấy, bạn chuẩn bị tinh thần tốn tiền đi, vì phải cố gắng làm giống nhất cho bạn nên tôi gắn toàn bộ bằng đồ thật hết.

]
Tịch Dung bên kia màn hình thở sâu, chăm chú nhìn con búp bê xinh đẹp lộng lẫy đến không thể rời mắt khoảng một phút, quyết đoán gõ chữ.
[ Dung Tây: Ra giá đi, bao nhiêu tôi cũng trả, tác phẩm này quá tuyệt, tôi rất hài lòng.

]

Để khai quật nhân tài, lần này anh ta phải chi lớn, Tịch Dung đẩy mắt kính, yên lặng cho chính mình một lý do cực kỳ chính đáng.
Thấy câu trả lời của khách hàng, trái tim Bách Nam cuối cùng đã thả lỏng được một nửa, gì nhỉ...!thôi, khách chịu trả tiền là tốt rồi.
Cuối cùng hai bên đồng ý với mức giá sáu vạn tám ngàn tệ.

Sau khi Bách Nam nhận được tiền hàng, lại cầm tiền đó đi mua nguyên liệu, bắt đầu bổ sung hàng hóa cho shop online.
(68.000 tệ nếu tính tỉ giá 3k6 thì rơi vào khoảng ~245 triệu đồng Cụ Hồ)
Tốn thêm mấy ngày bận rộn, chờ cho đám vệ sĩ của Ban Ngọc lấy hết hàng hóa đi giao, Bách Nam mới sụp mắt bò lên giường, quấn chăn ngủ bù.
Ngủ một giấc tỉnh dậy, cả thế giới đã thay đổi.
Bách Nam ngơ ngác nhìn shop nhà mình, F5, lại tiếp tục F5, sau đó nổi điên —— giao diện màu hồng phấn này là thế nào vậy!
Giao diện hoàn toàn mới, khu vực phân loại hàng hoàn toàn mới, giá cả hoàn toàn mới, thêm một đám...!nhân viên chăm sóc khách hàng cũng hoàn toàn mới.
Cậu click chuột vào ô chat với nhân viên tên Tiểu Hân.
[ Nam Ốc: Bạn là ai? ]
[ Tiểu Hân: Nam Nam, bác gái đây, cháu dậy rồi à? Ăn cơm chưa? Cuối tuần sang nhà bác chơi đi, đúng rồi, mấy chiếc gương cháu tặng xinh quá, các dì thích lắm, còn nói muốn gặp cháu cảm ơn đấy.

]
Tay Bách Nam run rẩy.
[ Nam Ốc: Các dì thích là được ạ.

]
Cậu tắt giao diện chat, di chuột, giữa một dãy nhân viên chăm sóc khách hàng Tiểu Giáp Tiểu Ất Tiểu Bính Tiểu Đinh, chọn cái tên Tiểu Đinh, ấn vào.
[ Nam Ốc: Anh là? ]
[ Tiểu Đinh: Chào cậu Nam, tôi là vệ sĩ tương lai của cậu, bây giờ đang tạm thời làm nhân viên chăm sóc khách hàng, cậu yên tâm, chúng tôi sẽ làm việc chăm chỉ.


]
[ Nam Ốc:...Cố lên.

]
Cậu buông chuột ra, yên lặng suy nghĩ ba mươi giây, sao đó chọc chọc Tiểu Ngọc.
[ Nam Ốc: Tiểu Ngọc, chuyện cửa hàng là sao thế? ]
[ Tiểu Ngọc: Nam Nam, anh đang tiến hành chuyển đổi hình tượng cho cửa hàng! Em yên tâm, anh sẽ giúp em kiếm ra một đống tiền! ]
[ Nam Ốc: Chuyển hình? Cái giao diện hồng phấn kia...!]
[ Tiểu Ngọc: Em không thích à? Anh tìm người thiết kế chuyên nghiệp đấy! ]
Cậu nhìn lại cửa hàng tràn ngập hơi thở thiếu nữ mộng ảo, lau mặt, đánh chữ.
[ Nam Ốc: Không, em thích lắm.

]
Dù sao cũng đã giao cửa hàng cho Tiểu Ngọc toàn quyền quản lý, thôi...!Tiểu Ngọc vui là được.
—-------------------
Lời tác giả:
Ban Ngọc 【lật bàn 】: Tôi là công! Là công! Dung mạo có thể đẹp như hoa, nhưng cũng có năng lực trấn giữ nhà cửa, còn có thể kiếm tiền cho Nam Nam tiêu, tôi không phải công thì ai mới phải? Ai phải!
Bách Nam 【 ôm lấy, hôn 】: Ừ, anh phải mà.
Ban Ngọc 【 run tay đỏ mặt 】: Thế này cũng, cũng còn tạm được, hừ!
Đã nói từ đầu rồi, cho nên, Ban Ngọc là công 【 ôm mặt 】, hắn thật sự là công mà..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi