Edit: Lune
Quý Miên nhanh chóng đảo mắt khắp giảng đường, cố gắng tìm kiếm bóng dáng của Tống Ngọc, sau đó xác nhận lại lần nữa với hệ thống:【Cậu ấy là mục tiêu nhiệm vụ của tôi lần này phải không?】
Hệ thống:【Đúng thế.】
Nhưng qua mấy giây vẫn không có ai lên tiếng đáp.
Vị giáo sư già ngẩng đầu nhìn lên rồi gọi lại lần nữa: "Tống Ngọc?"
Vẫn không có ai trả lời.
"Vắng mặt ngay tiết đầu tiên à?" Vị giáo sư già chau mày: "Cũng gan đấy."
"Lớp 3, Tống Ngọc..." Ông vừa nói vừa ghi vài nét lên sổ điểm danh.
Không cần nghĩ cũng biết muốn trừ điểm người này.
Quý Miên nghe thấy có người ngồi bên trái nói nhỏ: "Trí Khải, Tống Ngọc là bạn cùng phòng kia với bọn mình phải không..."
"Không biết." Người được gọi là "Trí Khải" có giọng nói quen thuộc, giọng điệu rất khó chịu.
Nghe thấy giọng nói này, Quý Miên quay đầu nhìn sang, quả nhiên là cái cậu cao gầy ban nãy.
"Cậu ấy không đến báo danh chắc là có chuyện gì rồi, giờ mà bị trừ điểm thì phải làm sao?" Người nói chuyện là một bạn nam tóc xoăn tự nhiên, ngồi ngay bên cạnh cái cậu cao gầy kia.
Hà Trí Khải: "Lo chuyện bao đồng thế nhỉ? Có khi cậu ta nghỉ học luôn để ôn thi lại ấy chứ."
"Nhỡ không phải thì sao." Cậu bạn tóc xoăn lo lắng nói: "Liệu có bị trừ điểm không?"
30 điểm không phải là con số nhỏ, nhất là sinh viên năm nhất rất coi trọng điểm tích lũy trung bình, toán cao cấp lại lắm tín, bị trừ 30 điểm thế này thì coi như hết cứu vãn.
"Có phải trừ điểm cậu đâu, trừ thì trừ thôi chứ sao."
Cậu bạn tóc xoăn mím môi, định nói gì đó, song há miệng một lúc vẫn chẳng nói nên lời.
Cậu bạn tóc xoăn vẫn muốn nói với thầy một tiếng, nhưng với người rất ngại giao tiếp như cậu ta thì đúng là không làm nổi. Hơn nữa cũng không rõ tình hình cụ thể của Tống Ngọc thế nào...
"Này, sao vậy?" Quý Miên đột nhiên thò đầu sang, nói chuyện với cậu bạn tóc xoăn qua Giả Văn Bác.
"!!" Cậu bạn tóc xoăn bị cái đầu đột ngột thò sang làm cho giật cả mình.
Gáy Quý Miên quay về phía Tạ Hành, người nọ không khỏi nhìn cậu lâu hơn.
Cậu bạn tóc xoăn ngơ ngác đáp: "À à, thì là, thầy vừa gọi tên bạn cùng phòng với tớ, nhưng cậu ấy chưa đến báo danh, tớ cũng không rõ tình hình cụ thể thế nào nữa."
Mới khai giảng được vài ngày, các lớp vẫn chưa bầu ban cán sự, thậm chí phần lớn sinh viên trong lớp còn chưa gặp mặt nhau.
"Ồ..." Quý Miên trầm ngâm đáp một tiếng.
Trên bục giảng, vị giáo sư già đã điểm danh đến lớp 4:
"Lý Hân Ý."
"Có ạ."
"Lộ Chu."
"Có ạ." Quý Miên trả lời xong thì tiện thể kêu lên: "Thầy ơi, bạn Tống Ngọc vẫn chưa đến báo danh, khả năng là có tình huống đặc biệt thầy ạ."
Bên cạnh, ánh mắt của Tạ Hành lập tức trở nên vô cùng phức tạp.
... Đây là lần đầu tiên hắn thấy có người lo chuyện bao đồng đến mức can thiệp cả vào chuyện của lớp khác đấy.
Giọng điểm danh của giáo sư già dừng lại, ông ngẩng đầu lên: "Chưa đến báo danh?"
"Vâng."
"Ừ, tôi biết rồi." Giáo sư già trông thì nghiêm khắc nhưng lại dễ nói chuyện bất ngờ: "Khi nào bầu xong lớp trưởng, lớp trưởng lớp 3 kiểm tra tình hình xem thế nào, bao giờ Tống Ngọc đến thì bảo em ấy tới gặp tôi."
Chỉ với mấy câu mà sóng gió nhỏ này đã được giải quyết.
Cậu bạn tóc xoăn ngẩn ra, vô thức nhìn về phía Quý Miên.
Quý Miên mỉm cười thân thiện với cậu ta. Khuôn mặt đẹp lúc cười lên trông còn đẹp hơn nữa. Cậu bạn tóc xoăn đỏ mặt, gãi đầu, thậm chí còn không dám nhìn cậu.
Giờ giải lao, Quý Miên gối đầu lên bàn chợp mắt một lúc.
Lúc chạy nhảy bên ngoài thì tinh lực tràn trề, nhưng hễ vào lớp là lại buồn ngủ liên tục.
Chuông vào học vang lên, cậu ngóc đầu dậy, vẻ mặt vẫn còn ngái ngủ.
Vì cậu ngủ quay mặt về phía Tạ Hành nên lúc tỉnh dậy vô tình trông thấy điện thoại trên mặt bàn bên cạnh.
Trên màn hình đang hiển thị video giới thiệu một căn hộ hai phòng ngủ và hai phòng khách, còn Tạ Hành đang xem chăm chú.
Quý Miên thoáng ngơ ngác, hỏi: "Tạ Hành, cậu định thuê nhà à?"
Giả Văn Bác bên cạnh nghe thấy câu này thì ngạc nhiên quay đầu lại.
"Ừm." Thấy sắp vào học, Tạ Hành khóa màn hình.
Thấy Quý Miên vẫn còn vẻ mặt mơ màng như mới ngủ dậy, hắn sợ đối phương hiểu lầm nên vẫn giải thích thêm một câu: "Không liên quan gì đến các cậu, chỉ là tôi thích sống một mình hơn thôi."
Quý Miên gật đầu tỏ vẻ đã hiểu: "Mấy khu chung cư gần trường cho thuê nhiều lắm, cậu xem nhiều vào, kiểu gì cũng tìm được chỗ rẻ."
Nói xong, cậu lại thấy lời khuyên này hơi thừa.
Căn hộ mà Tạ Hành vừa xem ít nhất là hai phòng ngủ và hai phòng khách, đồ đạc bày biện cũng rất đầy đủ, rõ ràng là người không thiếu tiền.
"Ừ." Tạ Hành ừ một tiếng.
Tuần đầu tiên nhập học, lịch học không nhiều lắm, có nhiều môn phải sang tuần thứ hai thứ ba mới chính thức bắt đầu.
Năm nhất Đại học A có tiết tự học buổi tối, lớp 4 chọn một buổi tối tự học để mở cuộc họp lớp, bầu ban cán sự.
Lúc Quý Miên ăn tối xong đến nơi, trong phòng tự học buổi tối đã có mấy người ngồi rải rác rồi.