NAM THẦN KIÊU NGẠO Ở NHÀ TÔI NÓI YÊU EM 99 LẦN



Lễ tân nghe Trình Thanh Thông nói xong, gọi điện thoại cho khu tổng giám đốc, nhận được trả lời là, hiện tại Tần Dĩ Nam đang bận, bảo Trình Thanh Thông chờ.

Công ty Tần Dĩ Nam vừa mới xây dựng, không giống xí nghiệp Tô thị có được một tòa nhà, đại sảnh tầng một có thiết kế khu nghỉ ngơi, cho nên Trình Thanh Thông chỉ có thể chờ ở cửa.

Cô không ăn cơm trưa, nhưng lại sợ bỏ lỡ thời gian nhàn rỗi của Tần Dĩ Nam, cho nên không dám đi loạn.

Lúc cô ra cửa, mang một đôi giày cao gót tám centimeter, đứng lâu, bắp chân có chút đau, liền nằm sấp ở trên lan can ngoài cửa một lát, hoặc là dựa vào đứng ở trên vách tường một lúc.

Lần chờ đợi này, Trình Thanh Thông chờ đủ hai tiếng, mới nhận được thông báo của lễ tân, nói cô có thể đi gặp Tần Dĩ Nam.

Trợ lý Tần Dĩ Nam tới chỗ lễ tân dẫn Trình Thanh Thông đi, trên dọc đường, hai người không có trò chuyện gì.


Lúc Tần Dĩ Nam mới lập công ty, anh còn từng hỏi thăm ý kiến của cô về một vài thiết kế của công ty, cô tra baidu rất nhiều tư liệu, thiết kế cho anh nhiều phần phong cách trang hoàng, anh ở trên cơ sở thiết kết của cô, làm một ít cải tiến, sau đó liền đưa cho công ty trang hoàng.

Lúc đó anh còn từng nói với cô, chờ đến khi công ty đi vào quỹ đạo, liền mang cô tới tham quan công ty mà bọn họ cùng thiết kế.

Khi cô nghe được lời nói công ty mà bọn họ cùng thiết kế của anh, đáy lòng cô rất vui mừng.

Nhưng vui mừng của cô không duy trì được bao lâu, anh và cô liền ly hôn, về sau công ty của anh trang hoàng xong, nhưng cô lại không thể có tư cách tới tham quan.

Công ty của anh thật là trang hoàng dựa theo phong cách anh và cô cùng thiết kế vào lúc trước, hình ảnh chân thật bên ngoài còn đẹp hơn hiệu quả trên bản vẽ rất nhiều.

Nhưng cô lại không có quá nhiều tâm tình quan sát, cô nhìn dần dần tới gần phòng làm việc của tổng giám đốc, đáy lòng càng hốt hoảng lợi hại.

Trợ lý gõ cửa phòng làm việc của Tần Dĩ Nam ba cái, bên trong truyền tới âm điệu mà Trình Thanh Thông quen thuộc: "Mời vào."

Trợ lý đẩy cửa ra, đứng ở cửa, không vào trong, mà là đưa tay ra hiệu xin mời với Trình Thanh Thông: "Trình tiểu thư, mời vào trong."
Trình Thanh Thông miễn cưỡng cười với trợ lý một chút, bước đi vào, sau đó trợ lý liền cẩn thận đóng cửa phòng làm việc nặng nề lại, phát ra một tiếng vang răng rắc trầm thấp, khiến cho tâm Trình Thanh Thông hung hăng run lên hai cái.

Phòng làm việc của Tần Dĩ Nam rất lớn, đối diện với cửa phòng làm việc chính là bàn làm việc của anh, phía sau là một giá sách, phía trên bày đủ kiểu tập văn kiện.

Anh ngồi ở trước bàn làm việc, đang gọi điện thoại, âm thanh trầm thấp ôn nhu.

Trình Thanh Thông không quấy rầy Tần Dĩ Nam, đứng ở cửa, yên tĩnh chờ đợi.

Qua khoảng năm phút, Tần Dĩ Nam cúp điện thoại, nâng mí mắt, nhìn cô chăm chú, sau đó chỉ chỉ ghế sofa, nói với Trình Thanh Thông: "Ngồi đi."
Trình Thanh Thông nâng mí mắt, nhìn thoáng qua Tần Dĩ Nam, đứng tại chỗ không động.

Tần Dĩ Nam thấy cô không ngồi, cũng không miễn cưỡng, rút một điếu thuốc từ trong một hộp thuốc lá, châm, kẹp ở đầu ngón tay, hít một ngụm, mới mở miệng hỏi: "Xin hỏi, Trình tiểu thư tìm tôi có chuyện gì?"
Cho dù trước khi Trình Thanh Thông tới đây, đã nghĩ xong lý do thoái thác, nhưng khi thật chân chính muốn mở miệng, cô vẫn trở nên hơi không biết phải làm sao.

Chưa đầy một lát, Tần Dĩ Nam liền hút nửa điếu thuốc, cách sương khói lượn lờ, anh nhìn thoáng qua cô gái trầm mặc không nói, lại mở miệng lần nữa: "Trình tiểu thư, lát nữa tôi còn có chuyện khác phải làm, không có nhiều thời gian ở nơi này lãng phí với cô đâu.".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi