NAM THẦN KIÊU NGẠO Ở NHÀ TÔI NÓI YÊU EM 99 LẦN



Cuộc đời của anh hoàn mỹ hết thuốc chữa.

Nhưng mà, chỉ có một mình anh biết, đó chỉ là mặt ngoài, cuộc đời của anh đã sớm tràn ngập thê lương, đầy rẫy vết thương.
-
Hai năm trước, lúc Trình Thanh Thông nhận chức ở “Khách sạn Tứ Quý”, có thuê một gian phòng ở Bắc Kinh.

Lúc đó cô, chưa từng nghĩ đến rời khỏi Bắc Kinh, vốn cho rằng để cho tiền thuê nhà rơi xuống thấp nhất, ký là hợp đồng hai năm.

Trên hợp đồng có quy định, không thể trả phòng thuê trước và cho thuê lại, cho nên trong hai năm Trình Thanh Thông ngốc ở Thượng Hải, căn nhà này luôn không thể trả.

Thời gian như nước chảy, mắt thấy liền đến thời gian trả phòng, một tháng trước Trình Thanh Thông đã liên lạc với chủ cho thuê.


Sở dĩ lựa chọn lúc này, là bởi gì mấy ngày qua, Kim Trạch ở nước Mỹ muốn tới Bắc Kinh một chuyến, cô cần theo anh tham dự một tiệc tối, cho nên dứt khoát vào lúc Kim Trạch đặt vé cho cô, cô để cho anh ta đặt trước một tuần, thừa dịp anh ta chưa đến Bắc Kinh, cô trước trả phòng cho thuê, dọn dẹp đồ mình để lại ở Bắc Kinh, thuận tiện giải quyết thủ tục trả phòng, chờ đến khi anh ta đến Bắc Kinh, hai người tụ họp, làm xong công chuyện của anh ta, sẽ cùng về thượng hải.

Trình Thanh Thông ngồi là chuyến bay sớm, cô không đi ở khách sạn, mà là trực tiếp trở về căn nhà mình thuê, dùng một buổi chiều, quét sạch sẽ cặn nhà rất lâu không có người ở.

Chờ đến khi tất cả đều thu dọn thỏa đáng, Trình Thanh Thông đã rất mỏi mệt không chịu nổi, nhưng cô lại không có chút xíu buồn ngủ, cô đứng ở trước cửa sổ, nhìn thành phố quen thuộc mà xa lạ ngoài cửa sổ, sau khi trầm mặc thật lâu, cuối cùng vẫn trở về phòng, đổi một bộ quần áo, cầm lấy ví tiền, ra cửa.

Trình Thanh Thông không có nơi đặc biệt muốn đi, chỉ là tùy tiện ra ngoài dạo chơi.

Rời đi gần hai năm, về Bắc Kinh lần nữa, tuy rằng rất nhiều nơi nhìn giống như trước đây, nhưng lại đã có thay đổi rất lớn.

Đến mỗi một nơi cô từng quen thuộc, luôn bảo tài xế xe taxi dừng lại, cách cửa sổ xe nhìn sững sờ rất lâu, sau đó lại cho tài xế tiến về phía trước.


Xe taxi vòng thành phố Bắc Kinh, lái lung tung không có mục đích gần hai tiếng, cuối cùng liền vòng đến cửa “Kim Bích Huy Hoàng“.

Kim Bích Huy Hoàng, như tên của nó, cho dù cô không ở Bắc Kinh thời gian dài như vậy, nó đổi phong cách trang hoàng, nhưng vẫn là bộ dáng Kim Bích Huy Hoàng.

Lúc Trình Thanh Thông nhìn đến bốn chữ “Kim Bích Huy Hoàng” đèn neon lấp lánh này, chuyện cũ giống như là thủy triều, bỗng chốc bao phủ cô, cô nghĩ cũng không nghĩ liền cho tài xế xe taxi ngừng xe.

Cô trả tiền xe, đẩy cửa xe ra xuống xe, đến gần cửa chính Kim Bích Huy Hoàng một khoảng cách, sau đó dừng bước lại, ngẩng đầu, nhìn tòa nhà cao tầng, ngơ ngẩn thất thần.

Lần đầu tiên gặp gỡ anh ở nơi này, anh cũng không có chú ý đến cô, lần đó anh tựa vào trên vách tường cửa phòng rửa tay, khuôn mặt bi thương giống như thất tình.

Lần thứ hai gặp gỡ anh ở nơi này, cô giúp đại BOSS ký xuống một phần hợp đồng, chính mình uống say rượu, mơ mơ màng màng đến gần nhà vệ sinh, đến người cũng không thấy rõ, liền té ngã ở trong lòng người đó, anh thuê cho cô một gian phòng, còn đút cho cô uống nước xong, không có giống người khác thừa cơ làm chút chuyện xấu nào, rất thân sĩ rời đi.

Lần thứ ba gặp gỡ anh ở nơi này, anh uống say rượu, cô thuê cho anh một gian phòng, cũng là bắt đầu từ một đêm đó, vận mệnh của anh và cô chính thức quấn quýt ở một chỗ.

Ngẫm nghĩ cẩn thận, câu chuyện của anh và cô, là bắt đầu ở “Kim Bích Huy Hoàng” này..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi