Năm Tô Ức Đình bảy tuổi, trở thành bạn học cùng trường với Lục Kiều Sâm.
Lục Kiều Sâm năm hai, Tô Ức Đình năm nhất, lớp hai người ở hai tòa nhà dạy học khác nhau, cách nhau 100m, nhưng Tô Ức Đình lại thường xuyên vào lúc nghĩ giữa tiết, ở chỗ hành lang trước cửa lớp mình, nhìn thấy thân ảnh Lục Kiều Sâm, mỗi lần nhìn anh, trong tay anh đều sẽ cầm lấy đủ kiểu quà vặt nhỏ, bởi vì hai người quen biết, Lục Kiều Sâm luôn sẽ chia cho cô một ít quà vặt.
Thế giới của trẻ con, ngây thơ đơn giản, những quà vặt kia, liền giống như mỗi một viên mật đường, luôn ngọt vào đáy lòng Tô Ức Đình, cô và Lục Kiều Sâm, có lẽ chính là bắt đầu hoàn toàn quen biết từ lúc đó, sau khi tan học, lúc chờ không được phụ huynh tới đón, hai người sẽ luôn kết bạn cùng chơi đùa ở trên sân thể dục.
Vào năm lớp một của Tô Ức Đình, không cẩn thận cầm lấy cục đá đập hư thủy tinh tầng dạy học, là Lục Kiều Sâm gánh trách nhiệm, sau đó Lục Kiều Sâm bị giáo viên trừng phạt quét dọn sân thể dục một tuần, còn bị gọi phụ huynh, yêu cầu 200 đồng phí sửa chữa.
Vào năm lớp hai của Tô Ức Đình, cuộc thi cuối kỳ không có thi tốt, Tô Ức Đình sợ về nhà bị mẹ mắng, trốn tránh ở trong phòng học không dám ra ngoài, cuối cùng là Lục Kiều Sâm giúp cô giải quyết vấn đề khó.
Lục Kiều Sâm xé bài thi của cô, nói với Tống Thanh Xuân - mẹ Tô Ức Đình là anh không cẩn thận đánh mất bài thi của Tô Ức Đình, còn lời thề son sắt nói với Tống Thanh Xuân, Tô Ức Đình thi đứng nhất lớp.
Tống Thanh Xuân rất cao hứng, nhưng mà cao hứng đó chỉ duy trì trong thời gian trên đường về nhà, bởi vì Lục Kiều Sâm không biết, Tô Chi Niệm - ba Tô Ức Đình có siêu năng lực, Tô Ức Đình bởi vì ác ý giấu giếm, tối đó bị Tống Thanh Xuân cho đối diện tường suy ngẫm hai tiếng.
Vào năm lớp ba của Tô Ức Đình, phòng học của Lục Kiều Sâm dời đến tầng dạy học gần sân thể dục, xuyên qua cửa sổ, Lục Kiều Sâm đúng lúc có thể xem rõ cảnh sân thể dục.
Chiều thứ tư, là thời gian Lục Kiều Sâm tự học, Tô Ức Đình học lớp thể dục ở trên sân thể dục, lúc Tô Ức Đình chạy bộ, té ngã trên đất, anh ném bút trong tay xuống, chạy nhanh ra khỏi phòng học, bất chấp câu hỏi của giáo viên phía sau, vọt tới sân thể dục, lúc nhìn thấy Tô Ức Đình ngã không nghiêm trọng, anh mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, phía sau liền truyền tới tiếng răn dạy thầy chủ nhiệm cảnh cáo anh không tôn trọng giáo viên, một mình chạy ra khỏi phòng học.
Vào năm lớp bốn của Tô Ức Đình, cô không cẩn thận trật thương chân, Lục Kiều Sâm cõng cô đi rất xa.
.
.
Vào năm lớp năm của Tô Ức Đình, Lục Kiều Sâm học trung học cách hai cây số.
Vào năm lớp sáu của Tô Ức Đình, là Lục Kiều Sâm vòng đường xa, đi xe đạp đưa đón tan học.
Tô Ức Đình học trung học, vẫn là cùng một trường với Lục Kiều Sâm, lần này lớp của hai người, không còn là phân bố ở trên hai tòa nhà dạy học khác nhau nữa, mà là ở cùng một tòa nhà.
Lục Kiều Sâm lầu ba, Tô Ức Đình lầu bốn.
Đứa bé học sơ trung, tiếp xúc sự vật mới mẻ càng ngày càng nhiều, biết vật cũng càng ngày càng nhiều, nam sinh và nữ sinh không giống như là tiểu học xen lẫn ở cùng một chỗ nữa.
Đại đa số đều là nam sinh chơi với nam sinh, nữ sinh chơi với nữ sinh, ngoại trừ hoạt động tập thể, gần như là nam nữ sinh không có giao tiếp gì quá nhiều, mà trong ngày thường chỉ cần có nam sinh và nữ sinh nào thân mật một chút, luôn sẽ bị truyền ra một ít "vụ tai tiếng nhỏ".
Sau đó, Lục Kiều Sâm và Tô Ức Đình quen biết nhiều năm liền bị rất nhiều người lặng lẽ nói xấu.
Tô Ức Đình là ở nửa học kỳ đầu của sơ trung năm nhất, lúc trốn học với người cùng bạn, bạn ngồi cùng bàn vô cùng thần bí hỏi cô, Lục Kiều Sâm lầu dưới có phải là bạn trai cô không, cô mới biết chính mình bị mọi người truyền ra "vụ tai tiếng nhỏ" lâu như vậy..