Editor: May
Ngày đó là thứ sáu, buổi liên hoan đồng nghiệp trong ngành, sau khi kết thúc, trên đường Tống Thanh Xuân lái xe về nhà, đúng lúc đi qua một cửa hàng, cô chợt nhớ tới kem dưỡng da trong nhà mình vừa dùng xong vào tối hôm qua, liền trực tiếp chuyển tay lái rẽ vào bãi đỗ xe dưới đất của cửa hàng.
Vận khí cô cũng rất tốt, đến kịp ngày cuối cùng giảm giá quý của cửa hàng.
Những năm này, cô đều luôn đang dùng đồ trang điểm nhãn hiệu đó, hiệu quả không tệ, cho nên trực tiếp đều mua một phần cả những đồ chưa dùng hết, tính tiền xong, giảm gần 6,5%.
Người phục vụ in hóa đơn, lúc Tống Thanh Xuân xếp hàng tính tiền, lật tìm trong túi xách mình một lúc lâu cũng không lục ra được ví tiền.
Cô cho rằng ví tiền rơi ở trên xe, do đó liền nói một câu xin lỗi với người phục vụ, vội vàng chạy đi bãi đỗ xe, tìm khắp cả xe, đến cóp sau cũng không bỏ qua, nhưng vẫn không tìm đưọc ví tiền, sau đó cô mới hậu tri hậu giác nghĩ đến, ngày hôm qua về nhà đúng lúc cô cần dùng keo dính cao su, lúc ra cửa chỉ mang ví tiền, lúc trở về liền tùy tiện ném ở trên bàn trang điểm, sáng nay dậy trễ, chạy đi làm, quên bỏ ví tiền vào trong túi.
Không mang tiền, mua đồ thế nào?
Tống Thanh Xuân cũng không phải luyến tiếc chiết khấu hôm nay, mà vốn đã hưng trí bừng bừng lựa chọn lại không thể mua, thật có chút mất mát, lại cộng thêm đêm nay cô cũng thật sự cần kem dưỡng da kia...!
Cửa hàng cách nhà họ Tống một quãng đường rất dài, nếu như cô về nhà lấy ví tiền rồi quay lại, sợ là cửa hàng muốn đóng cửa rồi.
Chẳng qua nơi này ngược lại cách chỗ Tần Dĩ Nam không xa, dù hiện tại anh chưa không tan tầm, từ công ty anh tới đây, cũng chỉ là chuyện hai mươi phút.
Tống Thanh Xuân ngẫm nghĩ, liền quyết định tìm Tần Dĩ Nam tới đây giúp cô trả khoản tiền này.
Do đó cô không có nghĩ nhiều liền lấy điện thoại di động ra, nhập vào phía trên WeChat ba chữ "Tần Dĩ Nam" kia, thuận tay nhấn ra tên người thứ nhất, sau đó nhanh chóng gõ một đoạn nội dung, gửi qua: "Em ở cửa hàng bên trung tâm thương mại, quên mang ví tiền, nhưng muốn mua vài thứ, anh ở nhà hay ở công ty? Nếu như thuận tiện, tới đây giúp em trả khoản tiền này nha!"
Tiếp đó Tống Thanh Xuân lại gửi một câu: "Em thật sự cần dùng gấp, đêm nay liền muốn dùng."
Sau đó còn đánh theo mấy biểu cảm cười tươi ở phía sau
Sau khi Tô Chi Niệm trọng thương mới khỏi, trôi qua luôn rất bận rộn, bận rộn của anh đều là lấy cớ để cho chính mình không cần nhớ thương người phụ nữ đó quá nhiều.
Nhưng dù là như vậy, anh vẫn cố ý vô ý đi nhìn cô mấy lần.
Chỉ là trong mấy lần đó, cô cũng không có nhìn thấy anh.
Một lần là lúc tan tầm, anh ở trong âm thanh hỗn loạn, nghe được tiếng cô, sau đó lái ở trên đường rất lâu, cuối cùng tìm được xe cô, anh đi theo sau xe cô, chậm rãi từ từ vòng nửa thành Bắc Kinh.
Anh nhìn thấy chỗ bị đụng hư sau xe cô đã sửa xong, nhưng cô không có liên hệ Trình Thanh Thông, có lẽ là đi chỗ bảo hiểm của mình đi.
Một lần là anh ra khỏi Kim Lăng, đúng lúc bắt gặp cô lên xe Tần Dĩ Nam.
Sau đó một mình đứng ở bên đường thất thần rất lâu, anh nhớ tới, hai ngày trước anh từng ở Kim Lăng gửi tới tờ phiếu đã ký tên, hóa ra cô thật có dùng tờ phiếu anh quanh co lòng vòng tặng cho cô để tới nơi này ăn cơm.
Còn có một lần là lúc anh tan tầm về nhà, đi qua dưới lầu công ty TW, anh lại có thể nghe thấy tiếng cô tăng ca thảo luận công việc với người khác.
Anh dừng xe vững vàng, xuống xe dựa vào ở trên cửa xe, ngửa đầu nhìn chằm chằm tầng phòng làm việc sáng đèn chỗ cô rất lâu..