NAM THẦN QUỐC DÂN, CỬU THIẾU XIN THỈNH GIÁO (CHÚ ÚT TỔNG TÀI YÊU KHÔNG NÀO)

Lục Cảnh Hoành bình thường không có nhiều sở thích, vuốt râu hùm Diệp Tu Bạch là một trong số những sở thích đó.

Hai người trước đây là tử địch, mặc dù bây giờ quan hệ đã được cải thiện, trở thành nửa bạn nửa thù nhưng mỗi lần nhìn thấy Diệp Tu Bạch gặp xui xẻo, Lục Cảnh Hoành lại cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Cũng giống như lúc này vậy.

Thấy sắc mặt Diệp Sơ Dương mỗi lúc một sa sầm, Lục Cảnh Hoành dường như cũng cảm thấy đã đùa đủ rồi. Vì thế liền vội vàng làm động tác ngậm miệng với Diệp Tu Bạch và vội vàng im lặng.

Thấy vậy Diệp Tu Bạch chỉ lạnh lùng nhìn đối phương không nói gì.

Quảng cáo hôm nay phải quay cả ngày.

Khi nghỉ giải lao, Diệp Sơ Dương vào biệt thự nois gì đó với Lục Cảnh Hoành và Diệp Tu Bạch đang đứng ở cửa số, còn Mạt Tử Nghiên thì bị mấy fans không biết nghe tin ở đâu tìm đến bao vây.

Fans của Nancy đa phần là nam giới, nhưng đồng thời cũng có không ít nữ giới, đặc biệt là những fans nữ chừng hai mươi tuổi như trước mặt.

Mấy fans nữ liền nhét gấu bông cỡ bự vào tay Mạt Tử Nghiên, đỏ mặt lấy hết dũng khí nói: "Nancy, hãy tiếp tục cố gắng nhé! Chúng tôi luôn ủng hộ bạn!"

Nghe vậy, nụ cười trên mặt Mạt Tử Nghiên càng trở nên thâm thúy: "Cám ơn, tôi sẽ cố gắng."

Mạt Tử Nghiên vừa dứt lời, mấy cô gái tóc vàng liền đưa mắt nhìn nhau, một cô bối rối xoa cằm nói khẽ: "Nancy, cho hỏi Diệp có ở đây không vậy?"

Mạt Tử Nghiên: "Mọi người tới thăm tôi hay là tới thăm cậu ấy vậy?"

Nói xong, Mạt Tử Nghiên liền thấy mấy người trở nên vô cùng căng thẳng, cô nhướng mày nói tiếp: "Đừng căng thẳng, tôi chỉ hỏi vậy thôi. Nếu như là tới thăm tôi thì tôi sẽ nói cho các bạn biết cậu ấy ở đâu, nếu như là... hừ hừ, các bạn tự tìm."

Mạt Tử Nghiên nói tới đây, mấy cô gái cũng không ngốc.

Đều mỉm cười nói tới tìm cô.

Thấy vậy Mạt Tử Nghiên cuối cùng cũng hài lòng, gọi với vào cửa sổ biệt thự: "Tiểu soái ca Diệp Sơ Dương, fans của cậu tới thăm cậu, mau xuống đi!"

Diệp Sơ Dương ở bên kia bất ngờ nghe thấy tiếng gọi liền kéo Lục Cảnh Hoành đang dựa vào cửa sổ ra, sau đó giơ tay vịn lên khung cửa, thò đầu ra ngoài.

Khi nhìn thấy mấy cô gái, cô sững người một chút sau đó bật cười chào hỏi và đi xuống lầu.

Lục Cảnh Hoành thấy vậy lại quay lại vị trí cũ, ánh mắt nhìn lên người Diệp Sơ Dương. Thấy thiếu niên mỉm cười bước tới trước mặt mấy fans nữ, anh bất giác chớp chớp mắt nói: "Bây giờ tôi nói nghiêm túc với cậu nhé, khuôn mặt của thằng nhóc nhà cậu rất dễ thu ong hút bướm. Tôi thấy rằng cậu tốt nhất hãy đại cáo thiên hạ rằng cậu có bồ rồi thì hơn."

Trong lòng Lục Cảnh Hoành, dung mạo của Diệp Sơ Dương chắc chắn có thể đứng hạng một trong số vô số người anh từng gặp. Đương nhiên hạng một ở đây chỉ đơn thuần là đẹp hay không đẹp.

Diệp Tu Bạch cũng đẹp, anh cũng đẹp nhưng đều không thể sánh với vẻ tinh tế của Diệp Sơ Dương.

Người này, nếu như một ngày nào đó thực sự gợi tình...

Chắc chắn rằng bất luận nam hay nữ đều phải điên cuồng.

Mặc dù Lục Cảnh Hoành cho rằng khả năng Diệp Sơ Dương gợi tình không lớn bằng Diệp Tu Bạch, nhưng tục ngữ có câu chả ai nói trước được điều gì, đề phòng trước vẫn hơn.

Diệp Tu Bạch nghe anh nói vậy liền trầm ngâm một lát.

Thực ra anh cũng biết rất rõ, chỉ là thời cơ chưa tới mà thôi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi