NAM THẦN QUỐC DÂN, CỬU THIẾU XIN THỈNH GIÁO (CHÚ ÚT TỔNG TÀI YÊU KHÔNG NÀO)

Edit: Snow

Giọng nói vừa xong,Diệp Sơ Dương tựa hồ cảm thấy cũng có vài phần đạo lý.

Nàng gật gật đầu,dò hỏi:" Cô gái phía dưới kia có lai lịch gì? "

" Lai lịch không rõ ràng lắm,bất quá cũng chỉ là nữ nhân được nuôi dược từ nhỏ ". Lục Cảnh Hoành đạm thanh giải thích nói:" Những phụ nữ như thế từ nhỏ đã được nuôi bằng dược, dần dần bản thân họ sẽ sinh ra những tác dụng giống như xuân dược. Cho nên lúc này cậu mới có thể thấy những trò hề của những người đó",

Nghe vậy Diệp Sơ Dương chớp mi, trong ánh mắt lộ ra một tia ngoài ý muốn.

" Tuy nhiên những phụ nữ như vậy cũng hiếm gặp lắm,bọn họ được bồi dưỡng từ nhỏ,tuổi tác lớn dần thì cần dùng dược càng nhiều tác dụng dược càng ngày càng lớn, rất nhiều người không chịu nổi tình nguyện lựa chọn cách tự sát ". Lục Cảnh Hoành tiếp tục giải thích nói.

Nhưng đó cũng chỉ là nghe nói,còn thật giả cũng không có người xác nhận qua.

Rốt cuộc đối với đám người Lục Cảnh Hoành mà nói công việc hàng ngày nhiều, lấy đâu thời gian mà đi quan tâm loại sự tình này

Đương nhiên nói theo cách tàn nhẫn một chút thì mặc kệ những cô gái này như thế nào,những lời đồn đại này có phải sự thật hay không đều không có quan hệ gì đến bọn. Tự nhiên bọn cũng không có lãng phí thời gian đi điều tra những chuyện này.

" Nga, kỳ thật cũng không phải chỉ là nữ nhân ". Lục Cảnh Hoành nói,ánh mắt chăm chú vào thân hình mảnh khoảnh của Diệp Sơ Dương, trầm tư một lúc sau lại nói:" Đàn ông giống như cậu lớn lên đẹp trai cũng dễ bị người ta theo dõi "

" Không phải anh nói từ nhỏ được bồi dưỡng sao? ". Diệp Sơ Dương đang nghe Lục Cảnh Hoành nói đoạn sau, động tác trên tay dừng lại một chút, sau đó quay đầu hỏi ngược lại.

" Từ nhỏ được bồi dưỡng loại này, chỉ có quan hệ đến tác dụng của mị thuật có cường đại hay không mà thôi ".

Lục Cảnh Hoành nói chuyện, giống như bất đắc dĩ xua tay mà nói:" Cũng phải nói trước với cậu một tiếng, từ sự kiện ASI tập kích cậu cũng đã nhìn ra, đất nước L không giống như đất nước Z bình tĩnh ổn định, nên ngày thường cậu nên cẩn thận một chút "

Lục Cảnh Hoành vừa nói xong, Diệp Sơ Dương chưa kịp lên tiếng thì Diệp Tu Bạch đứng một bên đã gật gật trước.

" Kế tiếp có thể một đoạn thời gian tới tôi cùng Lục Cảnh Hoành có khả năng sẽ rời khỏi nơi này, mình cậu ở lại đây phải cẩn thận chút ". Diệp Tu Bạch bổ sung

Nguyên bản cái kế hoạch này chỉ là kế hoạch,còn chưa có ấn định thời gian nên Diệp Tu Bạch cũng chưa có thông báo cho Diệp Sơ Dương. Nhưng lúc này sẵn Lục Cảnh Hoành nói đến thì hắn tự nhiên cũng thông báo luôn.

Nghe hai người nói xong Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt nhìn tiểu thúc nhà mình, lại nhìn sang Lục Cảnh Hoành,cuối cùng cái gì cũng chưa hỏi chỉ chớp mắt gật đầu tỏ ý mình đã biết.

Nhìn thấy phản ứng này của Diệp Sơ Dương, Lục Cảnh Hoành thấy có điểm ngoài ý muốn. Phản ứng này của Diệp Sơ Dương có phải hay không quá lãnh đạm rồi?

" Sao cậu không hỏi thử hai chúng tôi đi đâu, làm gì?"

" Cho nên rốt cuộc là hai người đi đâu làm gì? ". Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt hỏi.

Lục Cảnh Hoành: “…… Cậu như vậy liền có vẻ đang cố tình.”

Mắt thấy chạm đất cảnh hành biểu tình càng thêm bất đắc dĩ, Diệp Sơ Dương không khỏi cười lên tiếng, “ Em có ngốc đâu. Anh và chú ấy hôm nay nếu là vì vũ khí thiết kế kia tới, kế tiếp tất nhiên là muốn đi làm cái kia vũ khí. Không phải sao?”

Lục Cảnh Hoành: “…… Anh cảm thấy cậu quá thông minh, về sau có thể coi như cái gì cũng không biết, như vậy tương đối làm người ta đau đầu”

“ khả năng kia cũng không quá dễ dàng, làm một người có chỉ số thông minh cao thiên tài giả dạng cái gì cũng không biết thật sự có điểm khó khăn.” Diệp Sơ Dương bày ra vẻ mặt vô tội xua tay nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi