NÀY ANH! YÊU EM ĐI

Nhưng liệu, làm một người tổn thương, và còn là một đứa con gái trẻ con nửa người lớn thì xin lỗi có đơn giản không?
Nó, trong tâm trạng ủ rủ, mệt mỏi bước về nhà, dáng người nhỏ bé từng bước chậm rãi, thỉnh thoảng lại ngước mắt nhìn bầu trời, như cố nuốt cái chất lỏng có vị mặn đó vào trong. Hôm nay, ba mẹ nó đi làm cả, may là thế nếu không lại làm ầm lên vì dáng vẻ nó bây giờ. Thật tệ hại.! Vừa mở cửa phòng, đập vào mắt nó lại là căn phòng đối diện. Tim nó lại đau, lần nữa, nước mắt không làm chủ lại tự rơi, nó khóc nức nở. Nhanh chóng đóng cửa sổ và buông rèm. Nó hiện tại, không muốn nhìn thấy cái gì có liên quan đến anh cả..
Cửa phòng bật mở, nhỏ bước vào. thấy nó đang ôm mặt khóc, nhỏ không khỏi đau lòng:
-Ừm, đừng khóc nữa, mày mà thế là tao khóc theo luôn giờ.
-Hức, anh ấy không cần tao mày ạ, trước giờ là toàn tao hoang tưởng thôi, là tao ngộ nhận, tự cho mình là bạn gái anh. hức.. lẽ ra.. hức tao...
Nói đến đây, cổ họng nó nghẹn ứ, chả thốt ra lời nữa.
-Mày việc gì phải khóc chứ, trên đời này thiếu gì trai, tên đó không cần mày thì mày việc quái gì hắn ta. Cái tên xấu xa, khốn kiếp đó..!!
Nhỏ rít trong miệng, mặt mày đầy sát khí. Nó, tự nhiên ngẩng đầu lên, quẹt ngang dòng nước mắt đang chảy.
-Mày đừng nói xấu anh, mày nói xấu anh chả khác gì đang đấm vào mặt tao cả.

-Cái con kia, mày bị tên đó làm cho hóa điên rồi.
-Không, quan điểm của tao là không nói xấu người đã từng thích, vì dù người đó có tệ thế nào thì cũng là người mà tao đã lựa chọn.
Giọng nó nhỏ dần, nhỏ dần, nhìn lên trần nhà màu xanh. Nó thấy lòng mình lạnh lẽo. Nhỏ nhìn nó, thở dài cái rõ dài. Ngán ngẩm!
-Ừm, đi dạo phố xả tress đi.
Nói rồi nhỏ kéo nó đi luôn, không cho nó cơ hội từ chối. Hai đứa đi bộ dọc đường, mua ít bỏng ngô và bánh rán. Gió đông tạt vào mặt lạnh buốt. "Ừm, nó lạnh y hệt anh vậy"
-À, mày với anh Huy sao rồi.
-Hứ, bạn bè gì mày, tao nói bao lần rồi. Ừm, tao với anh ý đang hẹn hò
-Ố ồ, hay à nha.
Nó nheo nheo mắt, chun mũi trêu nhỏ, nhỏ thuận tay đấm nó phát, nó giả bộ đau đớn:
-ax, cái con yêu quái này, thật tội nghiệp cho lão Huy.
-Ashiiiiii. cái con tiểu yêu kia, đừng thấy tao nhân nhượng mà đè đầu đè cổ tao nhá.
Vừa nói. nhỏ vừa bóp cổ nó.
-AAAAAAAAAAAAA. thả ra, con điên, chết luôn giờ.
Nhỏ buông tay, nó ra kiểu đấm gió, rồi cả 2 lè lưỡi cười đùa.
Nó và nhỏ đi vào một quán gần đó, thì có một đám người, cả nam cả nữa, nhìn như độ anh Huy, anh Duy nhìn nhỏ chỉ trỏ, có người còn bĩu môi. Nhỏ rất khó chịu, nó tính kéo nhỏ ra thì có một anh bước tới, nhìn nhỏ, ánh mắt có chút ma quái của những kẻ lưu manh giả danh tri thức.

-Chào bé, bé là Linh, người yêu mới của Huy hotboy à.
Tên đó vừa hỏi, vừa cười, mấy người phía sau cũng bắt đầu cười, nụ cười chế nhạo, có chị khác xen vào:
-Ôi dào, mới gì, chắc lại sắp cũ rồi đấy, haha
-Ax, tao thấy em này nai tơ, mà trông cũng đáng yêu nhỉ, tao cá là được 2 ngày.
-Gì mày, 2 ngày á, nhiều thế, tao cá 1 ngày rưỡi...
Bọn họ nói cười xôn xao, thực tình chẳng xem ai ra gì. Nhỏ nắm chặt tay, tức giận, nó thấy thế bèn lên tiếng bênh bạn:
-Các người...
Nhỏ kéo nó ra sau, không để cho nó nói hết, giọng đều đều:
-Ồ, thế à, vụ các cược này chắc vui lắm, nhưng mà em chắc ở đây toàn là các anh các chị ghen tị với em cả, nếu không sao lại quan tâm thế?
Nhỏ cười nhếch mép, nó nghe mà thầm tán dương nhỏ bạn, lấy lại là một thánh nói móc của a2, nó lên tiếng:
-Mày thật là, chắc gì người ta đã ghen tị với mày, chỉ là ghen ăn tức ở thôi, haiz, chắc lại muốn được như mày, mà không được nên quay sao nói xấu ý mà.

-Ờ ha, tao cũng nghĩ y chang mày nè.
Nói rồi cả 2 nhìn nhau cười, nụ cười nhạt, chứa đầy sự coi thường, nhóm người kia cứng miệng, đầu sắp có dấu hiệu bóc khói.
-haha, đó là tại bạn anh nó thương bé nên mới nhắc trước vậy thôi, không tin thì bé thiệt thôi hà.
-Ớ mày, nãy giờ là người ta có lòng tốt đó mày-Nó tỏ bộ ngây thơ nhìn nhỏ, nhỏ cũng không kém:
-Ơ, thế ra nãy giờ trách nhầm à, hơ hơ.-Quay sang đám người kia-Cơ mà anh chị cũng rảnh thật, tự nhiên đi lo chuyện bao đồng, haiz, mà cái chính là em chả cần anh chị khuyên đâu ạ.
-Ây da, ai lại nói thế với người tốt, con bạn em nó không biết ăn nói, anh chị cứ ngồi mà lo chuyện đi nhé, em đi trước đây ạ, chúc anh chị bao đồng luôn luôn thành công ạ
Nói rồi nó kéo tay nhỏ lôi đi, cả 2 mặt rạng ngời vẻ chiến thắng, đi được một đoạn khá xa, cả 2 lại trở về với tâm trạng thật, mỗi đứa đuổi theo một suy nghĩ riêng.. "hình như hôm nay là ngày rắc rối nhất trong những ngày rắc rối hay sao ấy". Một ngày chủ nhật đau đầu.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi