NẾU CÒN KIẾP SAU

Hai người ra xe,Vương Thanh nhanh chóng hỏi Đại Vũ địa chỉ nhà sau đó kêu quản gia chạy tới.Chiếc xe dừng trước con hẻm nhỏ,Vương Thanh kêu quản gia:

- Cứ về đi,không cần đợi chừng nào tôi muốn về thì tôi gọi.

Đại Vũ nhanh chân đi vào con hẻm đi theo sao là Vương Thanh,lần đầu tiên thấy nơi này nên Vương Thanh dùng ánh mắt vừa đi vừa quan sát nơi bảo bối sống.Đi một hồi cũng tới nhà,Đại Vũ móc chìa khoá ra mở cửa cả hai người bước vào trong.Căn nhà không to lắm nhưng các hoạ tiết trong nhà rất ư là đẹp,ngôi nhà nhìn rất ngăn nắp và sạch sẽ.Đại Vũ nhanh chóng lên lầu,mở cửa vào phòng Vương Thanh cũng lẵng lặng đi theo sau lưng.Vừa bước vào,căn phòng càng làm Vương Thanh bất ngờ hơn là toàn hình dán songoku,khẽ mỉm cười

" Bảo bối em coi,năm nay em bao nhiêu tuổi rồi hả? " Vừa hỏi vừa cười haha.Đại Vũ cũng vừa đặt cặp lên bàn vừa đùa lại:

- Chỉ mới 3 tuổi thôi a.haha

Hai người cứ như hai đứa con nít nhìn nhau mà cười.Xong Đại Vũ đi vào phòng định tắm,rồi đi giặt đồ "Bảo bối,hay cho ca ca tắm chung với được không? Ca ca cũng đang rất nóng,rất khó chịu "

" Không được,chờ bảo bối tắm xong rồi tắm sau đi! " vừa nói vừa lấy khăn định đi vào phòng thì Vương Thanh đã chặn trước cửa phòng tắm,xoa đầu Đại Vũ rồi nở nụ cười nham hiểm nói:

- Cái gì cũng đã thấy rồi,còn ngại làm gì.Đi cho ca ca vào tắm với,nha nha nha.

Đại Vũ cũng hết cách:

- Đúng là,thôi vào tắm cũng ₫ược trời đang rất nóng a.Mau vào nào.

Hai người vào phòng tắm,Đại Vũ cởi bỏ hết những thứ vướng viếu trên người,bước tới mở vòi sen vì nhà cậu không có thiết kế bồn tắm như nhà Vương Thanh.Vương Thanh cũng nhanh chóng cởi hết,hai người lúc này cứ trần như nhộng,Vương Thanh bước tới sau Đại Vũ nhẹ nhàng ôm cậu từ phía sau." Buông ra mau,tắm nhanh em còn đi giặt đồ,làm đồ ăn trưa nữa."

Cánh tay hư hỏng của Vương Thanh lại dần dần mân mê hai cái đỏ hồng kia mặc cho Đại Vũ nói.Đưa miệng gần vành tai liếm nhẹ,rồi chợt nói khẽ " Anh quả thật đang rất đói Bảo Bối,nhưng anh không muốn ăn cơm mà là muốn ăn em a "

Tiếng vòi nước cứ tí tách rơi,kèm theo bao nhiêu dục vọng của hai người họ.Đại Vũ đằng sau có lẽ do bị kích thích tới điên cuồng,quay trở mình đem môi của cậu tiến sâu vào khoan miệng của Vương Thanh,hai cái đầu lưỡi cứ thi nhau lục lọi,khám phá tiếng rên nhẹ vang lên " ư...ưm...ưm"

Hai người khám phá nhau một hồi,Vương Thanh bèn ₫ưa tay đến chỗ Tiểu Bảo Bối chăm sóc cho nó,vừa xoa xoa vừa nắn nắn làm Đại Vũ không chịu được nữa.

" Mau..a..m..a....u.Nhanh lên Bảo bối rất muốn ra ".Vương Thanh khoé miệng nhếch nụ cười dâm đãng nói nhỏ vào tai Đại Vũ

" Bảo bối,xin lỗi điều này thì anh không cưng chiều em được đâu "

" Nhanh nhanh đi mà,sắp không chịu ₫ược,rất khó chịu "

Đôi bàn tay nhẹ nhàng xoa nhẹ tiểu bảo bối rồi nhanh chóng buông ra.Với lấy khăn tắm lau người cho Đại Vũ.Làm cậu hụt hẫn,Tiểu bảo bối cũng bất chợt từ từ trở về hình dạng tiểu yêu tinh nhỏ ban đầu.Bất chợt Vương Thanh nhấc bỗng thân người Đại Vũ từ trong phòng tắm bước tới chiếc giường ngủ kia.Thả cậu nằm xuống một cách nhẹ nhàng,mặt hai người đối diện lại với nhau. Vương Thanh nhẹ nhàng kề môi mình đem chiếc lưỡi lại một lần nữa tiến sâu vào.Thấy lưỡi Đại Vũ cũng dần dần hoạt động,liền nắm bắt cơ hội mút lấy nó,không để lưỡi Đại Vũ chạy thoát,nước bọt hai người ngọt ngào cứ hoà dần vào nhau.Thoả mãn xong ở khoan miệng,cậu ta liền rê chiếc lưỡi đỏ kia xuống hai cái ti đỏ hồng be bé kia mà cắn mút,Đại Vũ cũng dần dần bị thu phục đành nằm ₫ó bất ₫ộng mà hưởng thụ.Thanh âm nhẹ nhàng lại cùng nhịp thở vang lên " Ưm..aaa..ưm"

Vương Thanh nghe thanh âm dâm dục đó lại càng kích thích hơn,chiếc lưỡi quái ác lại tiến đến Tiểu Bảo Bối.Dùng cả khoang miệng bao trùm lên Tiểu Bảo bối,dùng hết kĩ thuật lưỡi điêu luyện áp dụng lên bảo bối,cái đầu lưỡi nhẹ nhàng tách hai vách ngăn kia ra mà ngoáy sâu đến nỗi Đại Vũ không chịu được mà rên to " A..aaa...aaa không nhịn được nữa rồi ca ca "

Nói xong thì một dòng sữa đục nhanh chóng tuôn trào vào cái thứ đang bao trùm tiểu bảo bối kia.Vương Thanh đem hết những tinh hoa quý giá đó mà nuốt hết xuống bụng.Bảo bối bây giờ tới lượt ca ca,quay lại mau Đại Vũ ngay ngô trả lời " Quay lại thì làm sao mà làm cho ca ca ₫ược a "

Vương Thanh cười rồi đem Đại Vũ lật lại,cắn nhẹ vào cổ của cậu rồi nói khẽ

" Anh muốn thao em bảo bối,như vậy em sẽ mãi thuộc về em"

" A..a..a không muốn mau buông em ra,nhanh nhanh "

Mặc Đại Vũ la hét Vương Thanh vẫn cứ kìm hai cảnh tay cậu lại,trấn an " Đừng lo bảo bối,sẽ không sao đâu,sẽ không đau đâu mà "

Đại Vũ nghe vậy cũng không dãy dụa nữa đành nghe lời.Vương Thanh lại dùng hết tất cả kĩ thuật mà mình biết áp dụng vào cái hang nhỏ bé đó,cậu dùng nước bọt để làm trơn chỗ đó rồi nhẹ nhàng dùng từng ngón tay ngoáy sâu vào " Đau,dừng lại,rất đau a~" nước mắt Đại Vũ cũng chợt rơi xuống.Vương Thanh cứ vẫn tiếp tục,vừa làm vừa nói " Bảo bối thả lỏng ra nào,sẽ không đau nếu em chịu thả lỏng " Đại Vũ nghe vậy thì cũng làm theo thả lỏng cơ thể.Từng ngón tay Vương Thanh cứ tiếng vào trong tiểu cúc bảo bối.Cơn đau lúc nãy cũng dần dần biến mất thay vào đó là,cảm giác rất thoải mái,quả thật rất tuyệt.Vương Thanh cũng thấy được ánh mắt Đại Vũ đã dần thay đổi thành ánh mắt hưởng thụ.Đem những ngón tay,bỏ ra cầm lấy Tiểu Thanh của mình nhanh chóng tiến sâu vào,Đại Vũ nhanh chóng cảm thấy cảm giác khác lạ liền khẽ rên lên " ư...a.....rất thoải mái,nhanh nữa đi ca ca,bảo bối rất muốn "

Tiểu Thanh cũng đang bị bó chặt bởi cái lỗ kia,làm Vương Thanh cũng chịu không nỗi,còn nghe những lời kích thích này liền rên to " ư...a..aa quả thật rất chật a...a.rất chật " Hai thanh âm dục vọng của cái tuổi 18 nhanh chóng hoà vào nhau,tốc độ của Vương Thanh cũng dần tăng tốc.Cả hai cùng nhau hưởng ứng cảm giá sung sướng.Bỗng tiếng rên lại to lên " A.aa..aa " cả hai cự vật cùng một lúc phun trào những dòng tinh hoa kia.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi