NẾU YÊU CHỈ LÀ GẶP THOÁNG QUA



Một cỗ chân khí không biết từ đâu ép tới phía sau Hiệp Phàm, kiếm trong tay không tự chủ được đi về phía trước, lúc nàng cầm kiếm không dùng chân khí để giữ kiếm, tại Hoàng Thượng chỉ là một tên bệnh hoạn tay trói gà không chặt, không cần dùng chân khí cũng có thể khống chế hắn, nhưng, chân khí đột nhiên xuất hiện này làm nàng không kịp phòng bị, trên mũi kiếm có vết máu mờ nhạt, khăng khăng tiến về phía trước.
Tim Hiệp Phàm muốn rớt ra ngoài.
Đối phương nghĩ nàng không biết võ công, cho nên cũng không dùng chân khí nhiều lắm, Tư Mã Hi Thần thật sự coi nàng là công cụ sao, lúc nàng mới gặp hắn, nàng biết hắn trêu đùa nàng, dùng tình cảm làm công cụ “dụ dỗ” nàng, nhưng, lại có lúc nàng cảm thấy hắn chỉ là háo sắc, không có ý tứ gì khác, nhưng mà, hiện tại, nàng rất muốn xoay mũi kiếm đâm cho hắn một nhát.
Nàng cố gắng giữ kiếm dừng lại, Hoàng Thượng đáng thương hình như là lần đầu tiên thấy mình bị chảy máu, ai u một tiếng, thân mình mềm nhũn, ngã lăn trên đất, sau đó, một đám người xông tới, Hiệp Phàm nhắm mắt lại, kiếm trong tay rơi trên mặt đất, nước mắt tràn mi, nàng thích Tư Mã Hi Thần, thích người có bộ dáng tương tự với người mà nàng thích kiếp trước, nhưng mà, kết quả lại giống nhau, nàng, cuối cùng cũng chỉ là một loại công cụ.
Quân lính đang muốn đen nàng bắt lại, Hoàng Thượng đột nhiên nói:“Đừng làm khó xử nàng, ta có chuyện muốn nói với nàng.”
Hiệp phàm ngơ ngác đứng, mờ mịt nghĩ: Vì sao, Tư Mã Hi Thần không có chút động tĩnh nào ? Chẳng lẽ dùng chỉ dùng khí lực, thấy không thương tổn được Hoàng Thượng liền không hành động tiếp sao ?

“Để bọn họ rời khỏi đây đi.” Hoàng Thượng được người nâng đứng dậy, nhìn Hiệp Phàm, Tư Mã Hi Thần với Kiều Hà, thanh âm run run nói.
“Đi thôi.” Thanh âm của Tư Mã Hi Thần nhẹ nhàng vang lên bên tai, Hiệp Phàm nghe thấy, cảm thấy thật chói tai, nàng cúi đầu, nghĩ, cõ lẽ một kiếm kết liễu Hoàng Thượng, có thể hoàn thành được ý nguyện của cỗ chân khí kia, tối thiểu, có lẽ người này sẽ nhớ rõ đã từng có người vì hắn mà làm được việc gì.
***
Tiến vào Hiệp vương phủ, liền thấy Bằng Lúc Y lạnh lùng đứng ở trong viện, kiếm trong tay máu còn nhỏ giọt, Tư Mã hi thần bật thốt lên hỏi:“Ngươi đã làm cái gì?”
“Ta giết nhạc phụ đại nhân của ngươi !” Bằng Lục Y lạnh lùng nói,“Hi Thần, ngươi làm cho ta quá thất vọng, tại sao ngươi lại ngăn cản Thiên Tố ?!”
Hiệp phàm vọt vào phòng, trong phòng tràn đầy máu, cha mẹ nàng, đang nằm trong vũng máu.
Trong viện, mặt Tư Mã hi thần trầm như nước, nhìn chằm chằm Bằng Lục Y, khàn giọng hỏi:“Vì sao ngươi dám tự chủ trương làm ra việc này ?”
“Nếu lúc ấy ngươi không ngăn cản Thiên Tố, chân lực của nàng đủ để Hiệp Phàm một kiếm kết liễu Hoàng Thượng, nhưng ngươi lại ngăn cản Thiến Tố, buông tha cho cơ hội tốt như vậy, hiện tại, ta chỉ có thể để người của Hà phủ ra mặt, kết liễu Hiệp lão đầu, như vậy, thiên hạ đều biết, Hoàng Thượng là một hôn quân vô đạo, cũng tiện cho chúng ta lấy lý do này để thảo phạt tên Hoàng Thượng vô dụng này!” Bằng Lục Y mặt không biến sắc nói,“Đây vốn là từng bước kế hoạch của chúng ta, lúc ấy, nếu không phải Hiệp lão nhân này đứng về phía Lý Cường, Lý Cường làm sao biết chỗ mẫu thân ngươi đang ở, cũng vì thế mà làm mẫu thân ngươi mất mạng !”
“Hiệp Phàm không phải làm công cụ của chúng ta, chuyện của phụ thân nàng cũng nàng có quan hệ gì ?” Tư Mã Hi Thần thấp giọng nói,“Ta không muốn lợi dụng nàng!”
“Ngươi không muốn lợi dụng nàng?!” Bằng Lục Y bật cười nói,“Ngươi nói lời này là muốn lừa ai, trong lòng ngươi chưa từng buông tha cho bất cứ kẻ nào, từ lúc ngươi bắt đầu, không phải đã muốn lợi dụng nàng sao, ngươi thích hay không thích loại người nào, nuôi ngươi lớn lên sao ta lại không biết. Ngươi căn bản là không thích nàng, trong tình cảm, ngươi vĩnh viễn là một con người keo kiệt!”
“Ta có lẽ không thích nàng, nhưng, ta tuyệt đối không đáp ứng dùng nàng trở thành công cụ!” Trong lòng Tư Mã Hi Thần tức muốn thổ huyết.

“Lúc trước lựa chọn nàng chính là ngươi, là từ ba tỷ muội chọn trúng nàng, ngươi nói, bộ dáng nàng trông thuận mắt, cũng không ngu ngốc, kế hoạch sẽ tiếng hành dễ dàng hơn, nếu như ngươi thích nàng, vì sao sau khi cưới nàng, ngươi cùng nàng vẫn chưa viên phòng, ngươi cũng không đem tín vật của mẫu thân để lại giao cho nàng, không có tín vật của mẫu thân ngươi, nàng không được coi là con dâu của Tư Mã gia!” Bằng Lục Y lạnh lùng nói.
Trong phòng,Hiệp Phàm quỳ gối trước thi thể của cha mẹ, mặt không biểu tình, cứng ngắc như đá.
Ánh mắt Lam thị đột nhiên hơi hơi mở, nhìn chằm chằm Hiệp Phàm, thanh âm suy yếu khó nghe, nhẹ nhàng gọi:“Phàm nhi.”
“Nương!”
“Nhớ kỹ câu nói này của nương,” Lam thị suy yếu nói,“Đây là Hiệp gia chúng ta thiếu nợ Tư Mã gia, là phụ thân của ngươi sai trước, trăm ngàn lần không đươc phép…báo…thù –”
“Nương!” Hiệp phàm bi ai không thể phản ứng, nghe không hiểu mẫu thân nói cái gì.
“Ngươi hảo hảo…sống…tốt — .” Lam thị tiếc nuối nhắm mắt lại.
Bên ngoài, Tư Mã Hi Thần nhìn chằm chằm Bằng Lục Y, thanh âm lạnh như băng không có chút tình cảm,“Hiệp Phàm vốn vô tội, hành động năm đó cuả Hiệp gia, không có quan hệ gì với nàng.”

“Hừ, cha nợ con trả, kể cả thời điểm đấy nàng chưa sinh ra, chỉ có thể nói số nàng ta không tốt, ai bỏa nàng ta là nữ nhi của Hiệp lão đầu ! Ta không tiếc hi sinh một nha đầu thân cận làm tiểu thiếp của hắn, mới hỏi thăm ra được chi tiết mọi chuyện, Hiệp phàm vô tội ? Nếu nói vô tội, ngươi vô tội còn nhiều lắm, đâu chỉ có một mình nàng!” Bằng Lục Y lạnh lùng nói.
Tư Mã Hi Thần không nói gì thêm.
“Thân ngươi mang gia cừu quốc hận, mà chỉ vì con gái một cừu nhân mà mềm lòng, thiếu chút nữa đại sự bị hủy, nếu ngươi không mềm lòng, Hiệp Phàm kia đã sớm giết chết Hoàng Thượng, chúng ta cũng không phải lãng phí nhiều máu và sinh mệnh của những người khác, nay, chỉ sợ sẽ lại thêm một hồi tinh phong huyết vũ.” Bằng Lục Y khổ sở nói,“Chẳng lẽ ngươi quên thảm trạng của cha mẹ ngươi lúc ấy ?! Tình cảnh mười dặm máu chảy thành sông, chẳng lẽ ngươi thật sự không nhớ rõ ? Chẳng lẽ ngươi quên mẫu thân ngươi bị người ta đóng băng, nay vẫn đang cất chứa ở trong hoàng cung không biết nơi nào? Chẳng lẽ ngươi đã quên xương cốt của phụ thân ngươi vẫn treo trong đại lao ?– năm đó nếu không có Hiệp gia tham dự, Lý Cường làm sao tìm được tung tích của cha mẹ ngươi ? Nay ngươi nói Hiệp Phàm vô tội, chẳng lẽ mấy trăm gia đinh trong Tư Mã gia từ trên xuống dưới phải chết là do có tội sao ?”
Tư Mã Hi Thần không nói gì.
“Cho nên, ta biết, ngươi căn bản sẽ không yêu nàng, thấy nàng, sẽ giống như thấy được thảm trạng của cha mẹ ngươi, nàng, không lúc nào không làm ngươi nhớ tới chuyện tình của cha mẹ ngươi, nữ nhân ngươi không thích ngươi cũng có thể cùng các nàng mây mưa, nếu như ngươi thật sự thích nàng, tại sao lại không thân cận với nàng, ngươi cũng nàng chỉ đang diễn trò mà thôi!” Bằng Lục Y không chút lưu tình nói.
“Đúng vậy, ta nhìn thấy nàng, là liền nghĩ tới chuyện của mẫu thân, nếu ngày đó Hiệp gia không để lộ tin tức, bây giờ mẫu thân của ta đã có thể yên nghỉ,” Tư Mã Hi Thần gằn từng tiếng nói, biểu tình thống khổ, chau mày,“Nhưng, ta không muốn lợi dụng Hiệp Phàm!”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi