NGÃ DỤC PHONG THIÊN

- Phần đại lễ thứ nhất, là một phần ấn ký mà lão phu sau khi thành tiên cảm ngộ, luyện hóa ngưng tụ ra được, ấn này tên là Tiên Nhân Chỉ Đường, chỉ có người tự thân thành tiên trong Cửu Sơn Hải, không tiếc tu vi ngã xuống, mới có thể luyện chế ra được, là bảo vật vì hậu bối tử tôn mà sáng tạo ra!

- Bảo vật này có thể giúp ngươi vấn đạo đại viên mãn, bước ra bước đầu tiên tiến về đỉnh phong, khi đạp nhập thăng tiên có người chỉ đường, có thể giúp ngươi tăng thêm ba thành nắm chắc có thể thành tiên!

- Vả lại một khi thành tiên, tiếp dẫn không còn là lực của viên tinh thần này nữa mà là trực tiếp tác động tinh không hàng lâm!

Trung niên nam tử nói xong, tay phải bỗng nhiên nâng lên, một phen đặt tại mi tâm, khi nhấc lên, trực tiếp từ mi tâm kéo ra một đoàn quang mang rực rỡ.

Một cỗ khí tức không thuộc về thế giới này từ trong quầng sáng này phát tán ra, khí tức này Mạnh Hạo chỉ mới cảm nhận một tia, tâm thần liền lập tức nổ vang, hắn có loại cảm giác mãnh liệt, trong hào quang này ẩn chứa lực lượng khủng bố, nếu là nổ tung, có thể đem trọn cái Nam Vực này trong nháy mắt hóa thành tro.

- Này...

Mạnh Hạo hô hấp dồn dập, kinh ngạc nhìn quang mang trong lòng bàn tay trung niên nam tử, cùng lúc đó Mạnh Hạo lại còn cảm nhận thấy được, sau khi lấy ra tia sáng này, khí tức của trung niên nam tử lập tức yếu đi một nửa, tinh không cùng mặt đất xung quanh có vẻ không ổn, xuất hiện dấu hiệu mơ hồ.

- Thành tiên khó... Có thể có Tiên Nhân Chỉ Đường này, khó khăn của ngươi sẽ giảm ít hơn nhiều, chỉ cần ngươi có thể trưởng thành đến một khắc thành tiên, ngươi liền có khả năng rất lớn bước ra được một bước kia!

- Vật ấy là phần đại lễ thứ nhất ta đưa cho ngươi!

Trung niên nam tử sắc mặt tái nhợt, thân thể cũng có chút tan rã, nhưng vẫn sang sảng cười, không chút ngập ngừng, đem Tiên Nhân Chỉ Đường hoàn toàn có đủ sức để dẫn đến vô số cường giả tranh đoạt này, trực tiếp đặt tại mi tâm Mạnh Hạo, quang mang kia nháy mắt dung nhập vào thân thể Mạnh Hạo.

Mạnh Hạo chấn động toàn thân, hai mắt nhắm nghiền, hồi lâu mở ra thì hắn lập tức phát hiện chính mình dường như cùng lúc trước có khác biệt rất lớn, nhưng lại phân không rõ rốt cuộc có cái gì bất đồng, chẳng qua là cảm thấy, dường như ý nghĩ rõ ràng hơn không ít.

- Phần đại lễ thứ hai ta đưa cho ngươi, ta nghĩ ngươi ắt hẳn cũng đã nghe qua, một trong tam đại kinh văn, Đạo Thần Kinh! Thái Linh, Đạo Thần, Trảm Thiên, ba bộ kinh văn, không chỉ là truyền lưu ở tinh thần mà ngươi đang sống, trong Cửu Sơn Hải, cũng đều truyền lưu tam đại kinh văn này!

- Đáng tiếc, thứ thế nhân vốn có, đều là tàn thiên, đến nay mà nói mới chỉ có hai người tập hợp được đầy đủ, đã lấy được xưng hô đạo cảnh, một trong số đó, là Đạo Thần núi thứ nhất!

- Thứ hai chính là Thái Linh của núi thứ chín các ngươi!

- Chỉ có hai cường giả này, góp nhặt đầy đủ Thái Linh Kinh cùng Đạo Thần Kinh, những người khác có được, chỉ là tàn quyển mà thôi, về phần Trảm Thiên Kinh thần bí nhất kia, đến nay đã qua vô số năm tháng, thủy chung không có ai thu thập đủ toàn bộ, cũng không tu luyện được đến cảnh giới đại viên mãn, không giành được danh hiệu Trảm Thiên.

- Mà Đạo Thần kinh này của lão phu, chỉ có một quyển, nhưng một quyển này, trình độ trân quý vượt qua mấy cuốn khác nhiều lắm, cuốn này là cuốn thần thức! Lão phu sở dĩ đạo chiến mà không chết, có liên hệ rất lớn với việc tu hành cuốn này.

- Bởi vì thần trí của ta cao gấp ba lần so với tu sĩ cùng cảnh giới, đây..... chính là ưu thế khi tu hành cuốn Đạo Thần này, gấp ba là cực hạn, nhưng nếu ngươi có thể lại đạt được các Đạo Thần tàn cuốn khác, còn có thể đề cao hơn!

- Thuật này, lão phu truyền cho ngươi!

Trung niên nam tử lại nâng tay phải lên, trong khoảnh khắc đặt tại trán Mạnh Hạo, ở trong đầu Mạnh Hạo, hiện lên một mảnh kinh văn, từng cái kinh văn đều phát ra hắc quang, đồng thời với việc in dấu ấn thật sâu trong đầu óc Mạnh Hạo, thân thể hắn ầm ầm chấn động, linh thức trong nháy mắt, điên cuồng bạo tăng.

Thời gian ngắn ngủn mấy cái hô hấp, linh thức của hắn liền gia tăng gần như gấp đôi, nếu lúc này tản ra ngoài đủ để tràn ngập bát phương.

Linh thức càng mạnh, thì đan khí sinh ra lại càng thêm nồng đậm, lấy đan khí thi triển thuật pháp, lại càng là kinh người, cực hạn khi thôi diễn chiêu thức thuật pháp, đồng dạng cũng vượt xa người khác.

Mà giờ khắc này, chỉ là khắc ấn mà thôi, Mạnh Hạo liền đã lấy được linh thức gấp đôi, có thể tưởng tượng, nếu hắn tu hành lâu dài, nhất định có thể không ngừng gia tăng!

Lúc này đây, đối với Mạnh Hạo mà nói, là một lần tạo hóa kinh người, gia thân của lần tạo hóa này, làm cho Mạnh Hạo hô hấp dồn dập.

- Thế nào, ngươi sở dĩ có thể trong một khắc liền gia tăng gấp đôi linh thức, là vì nửa con rồng kia, bạch long lực chủ về thần thức, lấy tu vi của ngươi, còn chưa đủ để hoàn toàn tiêu hóa, cần chậm rãi dung hòa có thể làm cho thần trí của ngươi, gia tăng ổn định!

Trung niên nam tử cười nói.

- Bạch long... Đây không phải là hư ảo sao?

Mạnh Hạo cảm thụ được linh thức trong cơ thể gia tăng, hắn giờ phút này nắm chắc đối với Kết Đan trong nháy mắt bạo tăng, giờ phút này nghe lời trung niên nam tử nói, Mạnh Hạo theo bản năng mở miệng.

- Tuy nói là hư ảo!

Trung niên nam tử ánh mắt bỗng nhiên trừng lớn, tay phải nâng lên vỗ lên đầu Mạnh Hạo một cái.

- Tiểu tử tham ăn ngươi à, đó là con bạch long khô duy nhất còn lại của ta mấy năm nay rồi, tuy nói hiệu quả kém rất nhiều, nhưng vốn định là trước khi chết có thể ăn cho thỏa mãn một phen, đáng tiếc đáng tiếc, ngươi thế mà ăn mất một nửa.

- Thôi thôi, ta lúc trước còn chưa nói hết, phần lễ vật thứ nhất cùng thứ hai đã cho ngươi rồi, hiện tại cho ngươi một phần đại lễ cuối cùng... Tiểu tử kia, ngươi phải nhớ kỹ cho ta, nếu ngươi không thể mang theo truyền thừa của ta trở lại Hổ Lao tinh, lão phu cho dù chết rồi, cũng đều đi theo nguyền rủa ngươi!

Trung niên nam tử dường như có chút không cam lòng, giống như đối với tạo hóa nơi này của Mạnh Hạo, bộ dạng có chút ghen tị, thở dài, tay phải bỗng nhiên nâng lên, một phen xâm nhập bộ ngực mình, rồi mạnh mẽ kéo xuống, trực tiếp từ bên trong thân thể của mình, túm ra một đoàn bạch sắc quang mang.

Tia sáng này, mang theo mùi thơm ngát nhàn nhạt, khi tràn ra làm cho Mạnh Hạo sửng sốt, hắn có thể thấy rõ ràng, tại trong bạch sắc quang mang kia, ẩn chứa một miếng lăng phiến màu trắng.

- Đây là...

- Đây là do một ngụm tiên linh khí của lão phu biến thành, trong đó ẩn chứa truyền thừa thuộc về lão phu có thể dẫn ngươi đến Hổ Lao tinh. Truyền thừa này chỉ có sau khi ngươi đem ngụm khí tức tiên linh này hòa tan được hết, mới có thể nhìn đến.

- Đến lúc đó ngươi nếu muốn học, cũng có thể học, tóm lại đưa đến Hổ Lao tinh cho lão phu là có thể!

- Nhưng mà dựa theo tính toán của ta, ngươi không có mấy trăm năm, rất khó hấp thu hoàn toàn.

Trung niên nam tử nói thầm một câu, chịu đựng đau lòng, đem lăng phiến màu trắng này, trực tiếp đặt tại bụng Mạnh Hạo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi