NGÀI FRED! TẠI SAO LÀ EM


Đồng hồ con lắc kêu lên vài tiếng điểm đúng 10 giờ đêm, ngoài trời mưa vẫn chưa dừng lại.
Trương Ý Nhi biết rõ chuyện ấy, cô cũng nhận thức được Frederick Nhược Đông đối với cô rất tốt, không phải chỉ đơn thuần coi cô như “thuộc hạ”.

Như hắn từng nói cô vừa là thuộc hạ cũng vừa là người phụ nữ của hắn.

Chỉ là thời điểm hiện tại với năng lực “âm vô cực” của mình cô không thể nào đứng chung vào hàng ngủ những cánh tay đắc lực cùng với Đan Đan, Lion và Khai Tâm để bảo vệ hắn, làm trợ thủ cho hắn.
Người con gái cụp mi, sự cuồng nhiệt trong cơn lửa tình dần bị cái lạnh xâm chiếm.

Cô ôm lấy cổ hắn vùi cả khuôn mặt ửng hồng vào cần cổ ấm áp, hít sâu mùi vị mà cô đã nghiện từ bao giờ.

Trên vai lần nữa được phủ chiếc áo choàng lông cừu to lớn và ấm áp: “Em chỉ có tài vẽ vời, chơi trống và… cái mũi nhạy cảm này.” Người con gái như nũng nịu cọ cọ chóp mũi vào cổ hắn.
Frederick Nhược Đông hơi ngẩn người, hắn chưa bao giờ biết thích một ai đó bao gồm cả nam lẫn nữ, đối với Trương Ý Nhi hắn cũng không xác định rõ, hắn chỉ biết mình rất để ý, rất quan tâm tới cô nhóc.

Thấy Mạc Chính Thiên đến thăm cô hắn khó chịu, tại bữa tiệc hôm đó - tuy đã lợi dụng cô nhưng hắn không có ý định đẩy cô cho Mạc Chính Thiên, đến cả nhìn mấy tấm ảnh xinh xắn của cô do Huyền Bạch chụp cũng khiến hắn không thoải mái.

Hắn không rõ yêu là thế nào, mà hắn cũng không quan trọng chuyện đó, hắn chỉ có một suy nghĩ rằng cô là người phụ nữ của hắn thì những tên đàn ông khác đừng mong có thể đến gần cướp cô đi.

Hắn mang ý chiếm hữu lớn với Trương Ý Nhi nhưng không muốn làm tổn thương cô.

Việc hắn cài Chip BC101 vào não cô và chưa có sự đồng ý của cô cũng không khiến hắn thấy áy náy hay nghĩ rằng đó là làm tổn thường đến cô, bởi vì những thuộc hạ của hắn đều phải mang Chip BC101.

Và tại sao Lion lại ra điều ngạc nhiên khi hắn ra lệnh phẫu thuật ghép Chip vào não Trương Ý Nhi, bởi cô là người phụ nữ duy nhất sau khi lên giường với hắn lại được hắn trọng dụng.

Dù thân phận của Trương Ý Nhi rất phức tạp.
Đến giờ hắn vẫn chưa tìm ra được manh mối gốc rễ sinh ra cô hay việc… cô có liên quan đến bản đồ kho báu mà các thế lực lớn đang ra sức tìm kiếm.
Đó mới chính là nguyên nhân hắn chọn cô.
“Học viện hoàng gia Phong Khởi, nghe chưa?” Hắn nâng khuôn mặt bé nhỏ lên, nhìn sâu vào con ngươi quá thuần khiết đó, hắn vẫn khó tin khi trên đời còn có người sở hữu một cặp mắt thanh thuần, không chút vẩn đục.

Cho đến khi gặp cô… hắn không thích những người quá ngu ngốc, cũng chẳng ưa những kẻ quá quỷ quyệt, đương nhiên hắn không thể ghét chính mình được.

Bình thường hay mắng cô ngốc nghếch thật ra hắn có thể nhìn được cô có rất nhiều tài năng chẳng hạn như việc nhạy cảm với mùi hương, đến cả mùi thuốc lá được che giấu bởi tầng tầng lớp lớp do chính chuyên gia điều chế riêng cho hắn mà cô cũng có thể ngửi ra được thành phần nicotine trong đó.

Không phải chỉ dừng lại ở sự nhạy cảm nữa, mà là khứu giác của cô đã đạt đến cảnh giới có thể ngửi ra cả những mùi ẩn giấu sâu trong cái vòng mà tưởng chừng như nó không tồn tại.
Trương Ý Nhi gật đầu: “Có nghe ạ.” đương nhiên đã nghe qua, ai cũng sẽ mong muốn được học tại một môi trường theo tiêu chuẩn của quốc tế chẳng những đạt chuẩn mà còn nằm trong top 100 trường đại học tư nhân xuất sắc nhất thế giới cả về trang thiết bị, thành tích,...!và cả học phí đắt đỏ cũng trong top.

Bởi vậy mới kèm theo hai chữ “hoàng gia” chính là để chứng minh chỉ có con em giới quý tộc mới có thể đổ vào Phong Khởi.

Đương nhiên cũng có một số trường hợp ngoại lệ nhưng gần như là hi hữu.
“Nơi đó sẽ dạy cho em bản lĩnh để trở thành một người phụ nữ mà đến đám đàn ông cũng không dám khinh nhờn.” Ý hắn đã rõ như ban ngày, hắn muốn đưa cô vào Học viện hoàng gia Phong Khởi.
Thân thể Trương Ý Nhi cứng đờ, cô kinh ngạc nhìn hắn chằm chằm, bờ môi mấp máy một lúc rốt cuộc cũng thốt thành lời: “Em chỉ muốn trở thành người phụ nữ xứng đáng với Frederick Nhược Đông.”
Lần đầu tiên có một người phụ nữ dám gọi thẳng cả tên lẫn họ của hắn.


Quả nhiên tất cả những chữ “duy nhất”, “đầu tiên” hay “ngoại lệ” đều chỉ dành cho mỗi người con gái đang ngồi trong lòng hắn.

Cô đang bày ra toàn bộ sự trung thành mình có cho hắn thấy rằng cô sẽ không bao giờ phản bội hắn.

Quá khứ không tính, hiện tại và tương lai đã đủ rồi.
Người đàn ông bật cười đặt lên trán cô một nụ hôn tán thưởng: “Muốn vậy thì em phải đủ mạnh để khiến đám Lion phục trước.

Nếu chỉ có sự ủng hộ của mình tôi, em sẽ mãi mãi là ‘người phụ nữ của Frederick Nhược Đông’ mà không phải ‘Trương Ý Nhi’.

Hiểu chưa?” Nhìn cái vẻ mặt thẩn thờ này, hắn chỉ có thể thở dài chờ đợi thôi.

Mà đầu tiên cô phải bảo vệ được chính mình đã, rồi hãy nói đến bảo vệ hắn.
Hắn đưa cô về phòng ngủ mới rời đi, Trương Ý Nhi cũng không có ý định níu kéo, đêm nay cô muốn suy nghĩ về con đường tương lai mà trước đến giờ cô luôn mông lung, hiện tại dần dần rõ hơn, rõ một chút, một chút.
Nếu chỉ có sự ủng hộ của mình tôi, em sẽ mãi mãi là “người phụ nữ của Frederick Nhược Đông” mà không phải là Trương Ý Nhi.
Lời nói ấy của hắn cứ vậy xâm nhập chầm chậm rồi thẩm thấu thâu tóm lấy toàn bộ tâm trí.
Đúng vậy.


Con người sinh ra trên mảnh đất hình cầu, được sống dưới ánh Mặt trời, được hít thở tự do mà không cần phải mua Oxi, được giữ thăng bằng trên mặt đất nhờ có li tâm lực thông qua việc Trái Đất quay xung quanh Mặt Trời với tốc độ 30km/s… nếu chúng ta không tận hưởng những gì của vạn vật đã ban cho vậy thì quá phí phạm đối với sinh mệnh “trùng hợp” mà xuất hiện trên đời.
Mặt Trời là Mặt Trời, Trái Đất là Trời Đất.

Dù cho chúng có một sự liên kết chặt chẽ với nhau thì xét theo một khía cạnh nào đó nó vẫn tồn tại độc lập có mục đích, có chức năng chỉ thuộc về chính nó.
Và cô tự nuôi dưỡng, nâng cấp bản thân với mục đích để chứng minh chính mình có ý nghĩa.

Khi cô đủ mạnh, đủ năng lực để giữ thăng bằng chính mình trong thế gian với những mưu mô và toan tính, cô sẽ trở thành cánh tay đắc lực của hắn, trở thành người phụ nữ duy nhất của Frederick Nhược Đông như cái cách mà Trái Đất tự quay quanh trục, rồi chính nó lại đồng thời quay quanh Mặt Trời.

Nó làm một công đôi việc vẫn đảm bảo cả nó và Mặt Trời đều hoạt động tốt.

Nếu có một ngày Trái Đất ngừng quay quanh Mặt Trời, cũng là lúc ở một vũ trụ khác hoặc một cuộc đời khác Trương Ý Nhi cô đã chết.

Chỉ khi cô không còn sinh mạng, ngoài ra sẽ không bao giờ cô ngừng quay quanh hắn hay phản bội hắn..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi