NGẮM TRĂNG - NHẤT KHỐI TIỂU TÂY BÍNH

Trăng khuyết lặng lẽ ló ra bên mái hiên.

Giống như chỉ có thể nắm được một nửa sự lãng mạn lưu luyến.

Đêm ở Edinburgh, bao phủ bởi làn khói xanh lạnh lẽo, mọi âm thanh đều yên tĩnh.

Loảng xoảng, cửa phòng khách sạn gần như bị đụng mở, nam nữ ôm hôn từ cửa di chuyển đến mép giường. Lê Phù ngửa mặt, hai chân mảnh khảnh dưới làn váy trắng bị Châu Ánh Hi chặn lại dưới thân, một tay anh ôm gáy cô, một tay ôm chặt thắt lưng cô. Khi hôn kịch liệt, thân dưới hai người nhanh chóng dán sát vào nhau đến mức kín mít.

Trong căn phòng yên tĩnh, là tiếng môi hôn triền miên.

Nụ hôn mang theo men say, khiến Lê Phù dần mất đi chút lý trí cuối cùng, những tế bào tham lam kích thích trong cơ thể dường như bị kích hoạt. Hai tay cô chen qua cánh tay Chu Ánh Hi, muốn khoác lên vai anh, để hôn càng sâu.

Có một loại cảm giác kì diệu lan dưới đáy lòng cô.

Hình như cô rất thích hôn anh.

Thích cái loại căng thẳng khi dịu dàng khi lại mạnh mẽ này.

Bỗng nhiên, Châu Ánh Hi siết chặt gáy Lê Phù, mở hai mắt ra, ánh sáng trong mắt bừng cháy, đẩy sự cẩn thận vốn xem như báu vật ra khỏi cơ thể, hôn càng ngày càng mạnh, càng ngày càng sâu.

“Ưm, ưm…” Cô bị hôn đến tê dại toàn thân, có tiếng ngâm nga tràn ra từ cổ họng.

Động tác lúc này so với lúc nãy càng thêm kịch liệt, khi tình cảm dâng trào, Châu Ánh Hi xoa bàn tay đang đặt sau lưng Lê Phù, từ trên váy vươn về phía dây buộc, linh hoạt cởi nơ bướm. Dây lưng rơi xuống, toàn bộ bàn tay ấm áp thăm dò tấm lưng phẳng mịn màng không chút thịt thừa của cô, ngón tay xoa trên da thịt trơn bóng, khiêu khích khiến cô có hơi ngứa.

Lê Phù bắt đầu nức nở, biết cô không chịu nổi sức mạnh của mình, Châu Ánh Hi thả lỏng môi, nhưng anh cũng không dịu dàng hỏi han cô, mà nhẹ nhàng xoa xoa lỗ tai đỏ mọng của cô, trong giọng nói dịu dàng mang theo chút xấu xa không giống tính cách anh: “Còn nghi ngờ tôi là gay không?”

Toàn bộ đầu óc hỗn loạn của cô chỉ có thể hô hấp, không đáp lại được chữ nào.

Lê Phù chậm rãi ngẩng đầu lên, nhưng chưa kịp nhìn ánh mắt của Châu Ánh Hi, cô đã bị sức lực không thể thoát khỏi đẩy lên giường, hai bóng dáng ngã xuống chăn bông mềm mại, lún xuống một độ sâu.

Khác với lần trước, lần này là Châu Ánh Hi đè lên người cô.

Trong phòng không bật đèn, ánh trăng tĩnh lặng trong trẻo nhưng lạnh lẽo từ ngoài cửa sổ chiếu vào, vừa khéo có một luồng sáng nhẹ nhàng rơi trên mặt Lê Phù, hai má ửng đỏ kích thích Châu Ánh Hi. Anh cúi đầu, ngón cái đỡ mặt cô lại lần nữa quấn lấy đầu lưỡi cô, anh cảm thấy máu trong cơ thể đều đang nóng lên. Nhưng dường như anh không thể kiềm chế muốn ôm trọn hơi thở của cô, chiếm hữu tất cả của cô.

Hôn quá mạnh, Lê Phù suýt nữa hít thở không thông, cô vô thức bấu lấy cổ tay của anh. Theo biến hóa góc độ hôn của anh lắc lắc đầu, lưỡi cũng bị anh mút đến tê dại, không ngừng phát ra tiếng ưm a, mười ngón tay vẫn để lại trên cổ tay anh những vết cào đỏ tươi.

Khi quấn quýt hôn cô, ngực Châu Ánh Hi đè lên bộ ngực sữa mềm mại, phập phồng ma sát khiến anh dần mất đi sự lịch sự thường ngày. Vốn chỉ định hôn chút rồi dừng, nhưng dục vọng trong lòng anh mơ hồ quấy phá, không đủ, vẫn chưa đủ, anh còn muốn chiếm hữu nơi khác của cô.

Đạo đức, chuẩn mực, dạy dỗ, vào giờ khắc này tất cả đều vứt ra sau đầu.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Anh dùng cái cớ “Trò chơi cá vàng”, hoàn mỹ khiến mình đắm chìm lúc nửa đêm.

“Ưm…”

Lê Phù rên nhẹ một tiếng, dưới tình huống cô không chút phòng bị, dây đeo của lễ phục bị một bàn tay mạnh mẽ kéo xuống. Khi thân trên trần trụi của cô lộ ra dưới đáy mắt anh, Châu Ánh Hi mới phát hiện đêm nay cô không mặc nội y, chỉ dán miếng dán tránh bị lộ.

Trong mắt anh dần sinh ra cảm xúc không vui: “Không mặc đồ lót mà còn dám khiêu vũ với mấy tên kia?”

Nếu không phải vì dáng vẻ gợi cảm của người phụ nữ dưới thân, anh chưa bao giờ biết hóa ra mình cũng có ham muốn chiếm hữu.

Cũng sẽ không phát hiện, hóa ra mình cũng có dục vọng không khống chế được.

Châu Ánh Hi đưa tay nhẹ nhàng xé miếng dán ngực xuống, ngực sữa trắng nõn nảy lên, ánh mắt anh căng thẳng nhìn chằm chằm vào bầu ngực mê người kia. Ngực Lê Phù tuy không lớn, nhưng dáng ngực rất đẹp mắt, trong màu trắng lộ ra màu hồng nhạt, từng bước quyến rũ anh chìm sâu.

Anh mở lòng bàn tay bọc lấy hai bên ngực mềm mại của cô, đây là lần đầu tiên anh chạm vào thân thể của phụ nữ, nghe cô thở hổn hển từng tiếng. Sự kiềm chế của anh đã sớm vỡ tan thành từng mảnh, chỉ có thể kích thích sức lực trong tay anh mạnh thêm. Đôi tay vuốt ve trên phím dương cầm kia, lúc này lại làm chuyện cực kỳ dung tục.

“Đau, đau quá...” Lê Phù chìm trong men say cũng cảm nhận được sức lựa của hai bàn tay trên ngực, giống như muốn xoa nát ngực của cô, đau đến mức khiến cô nhíu mày.

Hai cục thịt trắng nõn tràn ra từ kẽ tay anh, Châu Ánh Hi cảm nhận được xúc cảm vừa trơn mượt vừa đầy đặn, giọng nói cũng trở nên khàn khàn: “Muốn nhẹ hơn?”

“Ừm.” Lê Phù như chú mèo nhỏ lẩm bẩm thút thít.

Châu Ánh Hi cúi đầu, nhìn khuôn mặt bị anh làm đến mơ màng, khẽ cười: “Nhưng nhẹ hơn thì sao có thể thoải mái được.”

Khác với Lê Phù say rượu mới trở nên quyến rũ, Châu Ánh Hi không dính một giọt cồn nào, dường như cũng thay đổi vỏ bọc. Mặt nạ nhã nhặn nho nhã bị xé ra, lúc này chính anh cũng thấy xa lạ.

Là “cầm thú” dần lộ ra cảm giác chiếm hữu.

Sức lực trong tay Châu Ánh Hi không hề giảm bớt, ngược lại càng xoa càng dữ, ngực sữa mềm mại trong tay anh bị xoa đến biến dạng. Khi ngón cái nhẹ chạm vào nụ hoa, thân trên Lê Phù hơi nâng lên, phát ra tiếng rên rỉ quyến rũ, khoái cảm mãnh liệt tràn ra từ ngực.

Thấy hình như Lê Phù thích như vậy, thế nên, Châu Ánh Hi lại nhéo nụ hoa mẫn cảm mấy lần, lúc nhẹ lúc nặng. Tiếng rên rỉ động lòng người của cô kéo dài không ngừng.

“A, a...” Tiếng rên rỉ của cô bỗng biến thành tiếng thở dốc dồn dập.

Bởi vì Châu Ánh Hi trực tiếp vùi đầu ngậm lấy bầu ngực trắng sữa của cô, trong đầu là hình ảnh của bộ AV kia, anh dựa theo cách của nam chính mà cắn mút bầu ngực sữa của cô, để lại một loạt dấu răng trên da thịt trắng nõn. Sau đó anh ngậm trọn bầu ngực vào trong miệng, mút từng chút một, cắn từng chút một, trên da thịt trắng sữa bị hơi thở ẩm ướt dính dính bao bọc.

Lê Phù bị cắn mút đến mức gần như lôi từng sợi dây thần kinh trong người ra, lắc đầu, quyến rũ cầu xin trong men say: “Đừng cắn mà, đau quá... Đừng có cắn mà…”

Cơ thể của cô run nhẹ, nhưng cô cảm thấy người đàn ông ở trên người mình không có ý dừng lại, vẫn ngậm chặt ngực cô như trước, thậm chí còn cắn lên đầu vú. Cô đau đến tê dại, tay duỗi xuống phía dưới tóm chặt tóc sau gáy anh, chân cũng căng thẳng.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Tóc bị Lê Phù cào loạn, nhưng Châu Ánh Hi chìm trong sắc đẹp của cô, gần như quên hết tất cả, không nghe thấy âm thanh của xung quanh. Anh một lần ăn hết hai núm vú của cô, lúc buông ra, trên răng là nước bọt dính dính.

Cô giống như mỹ nhân đáng thương bị bắt nạt hung bạo.

Đầu của anh vẫn đang bị Lê Phù bấu chặt, không thể ngẩng đầu lên, hô hấp nóng rực chỉ có thể phả lên khe ngực của cô.

Không xác định được là do cồn, hay do khoái cảm nuốt chửng ý thức, đột nhiên Lê Phù muốn tìm kiếm cái gọi là “công bằng”. Cô bắt đầu chủ động, đưa tay cởi cúc áo của Châu Ánh Hi, anh quỳ trên người cô, chỉ nhìn cô cởi quần áo mình với ánh mắt nóng rực.

Sau khi cô cởi cúc áo, anh phối hợp giơ tay lên, sau đó cô ném âu phục xuống đất.

Thân thể nâng lên, Lê Phù tiếp tục cởi cúc áo sơ mi của Châu Ánh Hi, cởi cúc áo cuối cùng xong, nhưng cô không ném áo sơ mi đi. Dưới áo sơ mi trắng rộng mở, là dáng người cường tráng không hề liên quan đến vẻ ngoài của anh, vai rộng eo hẹp, khe rãnh rõ ràng, cơ bắp cân xứng rắn chắc.

Khí chất nóng bỏng của người đàn ông trên người anh, lần đầu tiên khiến cô cảm nhận được cảm giác áp bức.

Bất ngờ không kịp đề phòng, Châu Ánh Hi đẩy ngã Lê Phù, lật mặt cô lại, mặt cô bị ép vùi vào trong gối, cô mơ hồ không còn ý thức đoán xem anh muốn làm cái gì. Nhưng rất nhanh cô đã cảm giác được có đầu lưỡi lướt qua lưng mình, mềm mại tê dại, ngứa ngáy.

Châu Ánh Hi đè lên eo mềm của Lê Phù, hôn lên xương bướm của cô. Trong giây phút thất thần, bên tai anh vang lên tiếng nhạc trên sàn nhảy yến hội cách đây không lâu, cũng hiện lên hình ảnh cô khiêu vũ cùng những người đàn ông khác nhau, nụ cười rạng rỡ của cô, mười ngón tay của cô và những người đàn ông kia siết chặt nhau, còn có vòng eo bị bàn tay bẩn thỉu vuốt ve.

Chỉ cần suy nghĩ nhiều một chút, đôi mắt của anh đã bị châm lên sự phẫn nộ.

Mà sự phẫn nộ khiến môi lưỡi anh hôn mút từ sau lưng Lê Phù lên đến trên lưng, đầu óc đã sớm không tỉnh táo lúc này càng thêm điên cuồng. Mỗi một chỗ những người đàn ông kia vuốt ve qua anh đều hôn lên một lần, ngây thơ lại ngang ngược, muốn trên người cô chỉ có thể lưu lại hơi thở và dấu vết của mình. Thậm chí ngay cả cánh tay của cô cũng không có buông tha.

Hôn lung tung không có lý trí, như muốn ăn tươi nuốt sống Lê Phù.

Sau lưng truyền đến cảm giác ngứa ngáy, cũng khiến cô dần mềm thành một bãi nước.

Hôn cho đến khi hô hấp Châu Ánh Hi hỗn loạn, hơi ngẩng lên, thân dưới cương đến khó chịu, thân thể vừa mới ôm hôn triền miên, phần dưới của anh đã sớm cứng lên. Anh cúi đầu, ánh trăng chiếu trên giường, nhạt nhòa, lễ phục của Lê Phù đã bị vén lên mông, quần lót ren màu trắng lộ trong không khí, nhìn thấy cặp mông trắng nõn mềm mại, cổ họng anh như nghẹn lại.

Hình như ngoài trời lại đổ mưa.

Mưa chảy dọc xuống mái hiên, làm mờ đi cảnh đêm ngoài cửa sổ.

Cuối cùng, Châu Ánh Hi Khắc kiềm chế dục vọng, chỉ cách lớp ren nhẹ nhàng hôn lên mông Lê Phù. Sau đó ôm lấy cô từ phía sau, cằm đặt nhẹ trên đỉnh đầu cô, vén sợi tóc lộn xộn ra sau tai, cúi đầu nhìn nửa gương mặt ửng hồng của cô, cười : “Lê Phù, tôi không phải cá vàng, là cá mập.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi