NGĂN CẢN CHỒNG CŨ VAI PHẢN DIỆN HẮC HÓA

Lăng Chân đã không còn là đứa trẻ run rẩy mỗi lần lên hot search nữa rồi.

Năm đó lần đầu tiên lên hot search hình như là do được Cố Duy khen ngợi mà hot, bởi vì sợ bị mắng trên hot search nên cứ cách vài phút là cô lại lên đọc thử hai lần, rất sợ hãi.

Cho tới bây giờ số lần cô lên hot search đã không thể đếm xuể rồi, đáy lòng Lăng Chân nắm chắc, vô cùng bình tĩnh, sẽ không nôn nóng vội vàng đi thanh minh hay đáp lại.

Nhưng cô không ngờ Ngụy Tỷ lại có thể nhìn thấy nó nhanh như vậy, Weibo của blogger đó rất nực cười, trên đó còn nói rằng Thẩm Ngôn Sơ là nam thần thời đi học của cô.

Lăng Chân liếc nhìn Ngụy Tỷ, lặng lẽ phán đoán tâm trạng lúc này của anh.

Người đàn ông cài chắc các cúc áo của mình và lại trưng ra bộ dạng cấm dục, anh nhìn thấy đôi mắt chớp chớp của cô thì hơi nhướng mày: "Sao vậy?"

Lăng Chân hỏi: "Giận rồi à?"

Ngụy Tỷ dừng một chút mới hiểu được ý của cô, anh cong môi, đi tới ngồi xuống bên giường cô: "Không phải em bảo anh phải tự tin lên một chút sao?"

Khuôn mặt nhỏ của Lăng Chân len lén ửng đỏ.

Đúng là cô đã từng nói như vậy...

Ngụy Tỷ đưa tay vén mấy cọng tóc mai hỗn loạn của cô ra sau tai, cười khẽ: "Không phải em đã nói rằng anh tốt hơn cậu ta rất nhiều sao."

Ánh mắt của anh đầy trêu chọc, Lăng Chân bị nụ cười của anh làm cho khó chịu, sự ghen tuông chưa được giải quyết tối hôm qua lại nổi lên lần nữa.

Là tự tin…Nhưng bây giờ anh ấy là tự tin thái quá luôn rồi!

Sở dĩ thấy hot search đó nhanh như vậy chẳng phải là vì ngày nào cũng đều xem! Wei! Bo! hay sao?

"Thì tốt hơn anh ta." Lăng Chân tức giận nói: "Nhưng cũng chẳng ra làm sao cả!"

Ngụy Tỷ chống tay, cúi người gần hơn: "Vậy thì anh phải thể hiện thêm một chút nhỉ."

Lăng Chân đẩy anh ra, đứng dậy ra khỏi giường, trên người mặc một chiếc váy ngủ bằng vải bông mềm mại màu trắng, nhưng khí thế giận dỗi lại y như một tiểu nữ vương: "Không cần! Em có thể tự giải quyết!"

Sau khi hot search đó được đăng tải, fan cp của hai bên cãi nhau kịch liệt.

Fan cp của Sơ Nhất mắng Lăng Chân có tâm cơ bạch liên, ngấm ngầm phá hỏng chuyện tình của Di Bảo và anh Ngôn Sơ, bản thân đã có chồng mà vẫn đứng núi này trông núi nọ không biết xấu hổ!! 

Nhiều người trong số đó là fan của Giản Ôn Di, bọn họ đã có bất bình sâu sắc với Lăng Chân từ khi nổ ra cuộc tranh chấp vai nữ thứ trong <>, và tất nhiên lúc này sẽ lao ra chiến tuyến.

Fan cp của "vợ chồng trân trọng" mắng đối phương là blogger lên mạng mà không mang theo não, cái gọi là trợn trắng mắt đơn giản chỉ là một bức ảnh chụp màn hình ác ý mà thôi! Hơn nữa tiên nữ của bọn họ đã có đại lão rồi thì thèm gì anh Sơ của bọn họ cơ chứ?? Giản Ôn Di mới thực sự là bạch liên hoa làm bộ làm tịch trong chương trình!!

Hai bên tranh cãi dữ dội, nhưng mục đích của Tăng Hồng cho hành động lần này không phải là để fan của đối phương trở giáo cắn người mình. Thực ra hot search này là để cho những khán giả qua đường và khán giả tiềm năng nhìn thấy kẻ bại hoại chính là fan qua đường của cp bên kia. 

Hot search treo lên chưa được bao lâu thì hiện tại trên Weibo đã có rất nhiều âm thanh thế này.

[Đệch! May mà tôi vẫn chưa gia nhập, suýt nữa thì đã ăn shit rồi]

[Quả nhiên, tôi thấy mọi người xung quanh cắn nhau hung hăng như vậy là đã thấy không ổn rồi...]

[Phục luôn, tôi vẫn nên kiên định gia nhập fanclub của Sơ Nhất đi, tình yêu trong phim thần tượng không thơm sao??]

Giản Ôn Di vẫn luôn theo dõi chiều gió trên Weibo, tất nhiên là cô ta biết đây là hành vi của công ty mình.

Thực ra cô ta cũng không thích những đòn dìm hàng và đâm chọt sau lưng trong vòng fan, nhưng cũng hết cách rồi. Lần này <> là một thử nghiệm đã ngăn cản hướng phát triển trong tương lai của cô ta và Ngôn Sơ, chỉ có ngòi lửa này mới có thể giúp hai người lấy thân phận tình nhân tiếp tục đứng trong giới giải trí sau này.

Vì vậy, bắt buộc phải loại bỏ hết những nhân tố bất lợi.

... Hơn nữa, trên thực tế, những gì Weibo kia nói cũng đâu có sai, đúng không?

Tuy rằng nay đã khác xưa, nhưng ban đầu Lăng Chân thích Ngôn Sơ là sự thật vì vậy bọn họ chỉ lợi dụng khơi lại lần nữa thôi mà.

Giản Ôn Di theo dõi Weibo rất lâu, cảm thấy hướng gió chung đang thay đổi từng chút một, ngay cả trong phần livestream tập hai của <> cũng có người bắt đầu bàn về chuyện này.

Cô ta thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ, chị Hồng nói giao cho chị ấy quả thực là không sai. Vì vậy Giản Ôn Di để điện thoại xuống, cả một buổi sáng dạ dày đã rỗng tuếch, cuối cùng cũng có thể đi ăn chút gì đó rồi.

Nhưng ngay lúc cô ta bấm nút tắt màn hình, điện thoại đột nhiên "đing đong" một tiếng, hiện lên một email mới.

Giản Ôn Di nhấp vào xem.

[Tôi là Lăng Chân. Thứ này có cần tôi giúp cô nhớ lại một chút rồi công khai không?]

Giản Ôn Di sửng sốt, sau đó dời tầm mắt xuống và nhìn thấy tệp đính kèm của email.

Là một bản ghi âm.

Lúc này cô ta vẫn còn hơi mờ mịt, cho đến khi cô ta mở tệp ra theo bản năng thì sắc mặt đột nhiên thay đổi!

"Cô không tự mình làm... Cô không tự tay nhốt tôi vào toilet, cũng không tự tay chụp lén ảnh tạp chí của tôi, nhưng cô lại ngầm cho phép người khác đi làm, không phải sao?"

"Tôi hi vọng cô hiểu rõ, tôi không hề có chút hứng thú gì với Thẩm Ngôn Sơ của cô, xin cô đừng xem tôi là tình địch, lại tiếp tục dùng thủ đoạn sau lưng tôi."

Đó là giọng của Lăng Chân, rành mạch rõ ràng, ngắn gọn và xúc tích.

“Vậy…bây giờ có thể xin lỗi được chưa?” Cô hỏi.

Vài giây sau, Giản Ôn Di nghe thấy giọng nói của chính mình: "... Tôi xin lỗi."

Bản ghi âm kết thúc.

Sắc mặt Giản Ôn Di hoàn toàn tái mét.

...

Sau khi gửi email đó đi, Lăng Chân thong thả chờ đợi phản hồi.

Cuối tuần này, Ngụy Tỷ cũng không có đi ra ngoài, khi bước ra khỏi phòng nhìn thấy bộ dạng của cô, anh có chút buồn cười.

Cô gái nhỏ dựa vào ghế sô pha, đôi chân nhỏ nhổng lên và đắc chí rung lắc.

Con mèo trông thì rất dễ bắt nạt, nhưng thực tế một khi bị khiêu khích sẽ cào người ta rất đau, bản thân có thể tự bảo vệ mình, không cần ai ra mặt.

Không chỉ có thể mà còn làm rất tốt cơ.

Lăng Chân quả thực đang đắc chí, cái cảm giác mà đối phương muốn kiếm chuyện với mình trong khi mình lại vừa hay nắm nắm được nhược điểm của họ thật là tuyệt vời!

Cô không có ý định trực tiếp công khai ghi âm. Cô không ngốc, chỉ cần vẫn chưa tung ra thì cô sẽ mãi nắm được nhược điểm này! Về sau, Giản Ôn Di sẽ không bao giờ dám tác yêu tác quái nữa, cô có thể trực tiếp giải quyết hết mọi vấn đề phiền phức chỉ trong một lần, quả là sảng khoái!

Đợi khoảng hai mươi phút sau, Giản Ôn Di gửi một tin nhắn tới: [Xin lỗi.]

Trên mặt chữ theo đúng nghĩa đen có thể cảm nhận được cô ta đang rất ấm ức. Nhưng Lăng Chân rất lạnh khốc, cô vắt chéo chân, ngón tay gõ chữ lách tách: [Mong cô xin lỗi tôi trên hot search và làm rõ như sau: Một, Lăng Chân không hề chủ động liên lạc hay can thiệp vào mối quan hệ của hai người. Hai, vai nữ phụ trong <> là do mọi người dựa vào khả năng của mình mà cạnh tranh công bằng. Ba, hy vọng mọi người suy nghĩ lý tính và ngừng phát tán những tin đồn ác ý.]

Gõ xong và gửi đi, lại đợi thêm mười phút nữa.

Tin nhắn hồi đáp từ bên kia: [... Được.]

Tảng đá mà công ty mình nâng lên lại đập trúng chân của mình, nhưng vẫn phải tự lấy chân ra và nói lời xin lỗi với tảng đá. Nghĩ vậy thôi là đã thấy cay.

Giản Ôn Di biết rõ ý định của Lăng Chân, cô ta sẽ không bao giờ công khai đoạn ghi âm đó nên cô sẽ luôn bị cô ta chèn ép.

... Nhưng cô chỉ có thể nghe theo.

Nửa tiếng sau, Weibo dài của Giản Ôn Di xuất hiện trên hot search.

Lăng Chân mở Weibo kia ra, như dự liệu từ trước, quả nhiên tất cả đều được viết theo ý của cô khiến cô vô cùng hài lòng.

Cuối Weibo, Giản Ôn Di nói: "Tôi chân thành xin lỗi cô Lăng Chân vì ảnh hưởng của vụ việc này, hy vọng sau này, chúng ta có thể tập trung vào cuộc sống riêng của mình, ai nấy đều an yên."

Lăng Chân gật đầu, ai nấy đều an yên, tốt nhất là cả đời không qua lại với nhau.

Giản Ôn Di ở bên kia, điện thoại của Tăng Hồng lập tức gọi tới, hiếm khi nổi giận: "Ôn Di, em đang làm gì vậy?!"

Cô ta đăng cái weibo này lên, tất cả sự triển khai cả buổi sáng của mọi người đều bị đạp đổ!

Giản Ôn Di không có mặt mũi để giải thích, cô ta ấp úng một lúc lâu thì bị ngắt máy, tâm lý hoàn toàn sụp đổ.

Sau khi cư dân mạng đọc xong những lời giải thích và xin lỗi của Giản Ôn Di thì mạnh mẽ tiến vào Weibo của Lăng Chân, mắng là làm sai rồi lại đi xin lỗi, fan cảm thấy thương tiểu tiên nữ, nhưng Lăng Chân không hề đáp lại.

Mãi đến tối, Lăng Chân mới nắm lấy Ngụy Tỷ đang đi ngang qua, vươn tay ôm cổ anh, sau đó giơ cánh tay còn lại lên, “Tách” một tiếng chụp một bức ảnh.

Trong bức ảnh, Ngụy Tỷ vô thức phối hợp cùng cô cúi đầu xuống, ánh mắt tập trung vào khuôn mặt cô, gò má hoàn mỹ. Còn Lăng Chân thì hướng về ống kính tươi cười, dung nhan mộc mạc, xinh đẹp mọng nước một cách lạ thường.

Ngụy Tỷ: "Sao vậy?"

Vài phút sau, bức ảnh này được Lăng Chân đăng lên Weibo.

Caption viết là: [Chúc các bạn ngày nào cũng vui vẻ.]

Chưa đến ba giây, fan cp đã lên chiến trường và bắt đầu tru tréo thảm thiết hết khả năng của mình.

[Đệch, hôm nay là ngày tốt gì mà cp của tôi phát kẹo rồi?!?]

[Ah ah ah ah ngọt quá đi! Mẹ luôn yêu các con!]

Và bình luận hot nhất nhanh chóng ngoi lên: [Để mình dịch hộ bảo bối nhà mình một chút nhé: "Hôm nay trên hot search là mấy trò nhảm nhí gì thế? Nam thần gì vậy? Chồng tôi không ngon à? Mong bạn nữ bạn nam nào đó đừng ké fame nữa, cảm ơn!]

Lăng Chân cong môi cười.

Ở đối diện, Ngụy Tỷ cũng vừa đọc xong Weibo của cô, khóe môi chậm rãi cong lên.

Sau đó, anh lấy điện thoại của Lăng Chân, kéo cô lại và hỏi: "Thể hiện tình yêu à?"

Lăng Chân không thèm thừa nhận.

Cô lắc vai, hừ một tiếng: "Vậy mà anh ngày nào cũng đi xem mấy bạn fan hâm mộ của anh cơ."

Ngụy Tỷ nhướng mày, không biết lời buộc tội của cô từ đâu ra.

"Dưới phần bình luận của anh có rất nhiều người khen anh đẹp trai." Lăng Chân nhìn anh: "Còn có người muốn gả cho anh kia kìa!"

Ngụy Tỷ bật cười: "Đó là không thể nào."

Anh không hề đọc trang chủ của mình, đăng nhập mỗi ngày chỉ để xem các bài viết có cô và anh thôi.

Lăng Chân "chật" một tiếng và thì thầm: "Đương nhiên là vậy rồi..."

Ngụy Tỷ cong môi, trực tiếp bế cô đưa về phòng.

Lăng Chân vội vàng đánh vai anh: "Làm gì vậy!"

"Đột nhiên cảm thấy…" Ngụy Tỷ hôn lên cái cổ trắng nõn của cô: "Chúng ta trong sáng như vậy, là không thích hợp."

Lăng Chân đỏ mặt.

Lúc trước ở bên ngoài, cô cũng đã thích nghi với việc ngủ chung giường với Ngụy Tỷ. Nhưng sau khi ngủ cùng nhau mười ngày, vẫn giữ đúng mực nha, vậy ý không trong sáng của Ngụy Tỷ chính là...

Lăng Chân vội vã vùng vẫy nhảy ra khỏi vòng tay anh và chạy về phòng mình, nhưng cửa phòng không thể đóng được, Ngụy Tỷ đã vươn tay chặn lại. Cô vừa nhảy lên giường trùm kín chăn thì Ngụy Tỷ đã ngồi xuống bên cạnh cô.

Người đàn ông đưa tay vén chăn lên, lộ ra nửa khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cúi người hôn lên trán và chóp mũi cô.

Lông mi của Lăng Chân run rẩy, một lúc lâu sau mới run giọng nói: "Em chưa chuẩn bị tốt."

Ngụy Tỷ hôn lên mi mắt cô: "Không cần chuẩn bị."

Lăng Chân: "Nhưng em sợ."

Ngụy Tỷ nâng cằm cô lên hôn một cái.

Sau đó, cảm nhận được phản ứng rất rụt rè của Lăng Chân.

Anh dừng lại và nở nụ cười bất lực.

Rõ ràng là thuần khiết không thể tưởng, nhưng trời sinh lại giống yêu tinh như thế, còn biết là sau khi cự tuyệt sẽ cho một ít ngọt ngào để xoa dịu. Cái này không ai dạy cô hết, vô thầy cũng tự thông.

Môi của Ngụy Tỷ và cô quấn quýt triền miên chốc lát, Lăng Chân thở hổn hển, điều chỉnh hô hấp, sau đó mềm nhũn nói: "Anh đừng vội, em sẽ nỗ lực có được không."

Ngụy Tỷ không thể làm gì được cô.

Chữ “không” cũng không thể đáp lại được.

Anh đứng dậy và kéo góc chăn lại cho Lăng Chân. Sau đó khẽ hôn lên trán cô, dỗ dành cô đi ngủ rồi lặng lẽ ra khỏi phòng.

Anh không buồn ngủ, nghĩ đến những gì Lăng Chân nói nên đã mở trang chủ Weibo của mình và xem thử, quả thực là có rất nhiều người bày tỏ.

Ngụy Tỷ suy nghĩ một hồi, bấm vào nút cài đặt, bật chế độ chế độ riêng tư cho các danh mục.

Bằng cách này, có thể bình luận sẽ ít hơn, vì cô ấy quan tâm.

Ngụy Tỷ nghĩ đến giọng điệu chua ngoa của cô gái nhỏ, cong môi cười rồi trở về phòng mình.

Vừa rồi lúc mở hộp thư, có thấy một vài inbox riêng của những người không theo dõi, hầu hết đều là những người hâm mộ thể hiện sự yêu thích của họ.

Chỉ có một nick không có ảnh đại diện, nickname là Loạn Mã và nội dung tin nhắn cũng rất kỳ lạ.

Anh ta nói: [Anh sống cũng không tệ nhỉ]

Tác giả có lời muốn nói: Đừng sợ!

(Không cần sợ ha ha ha, cứ tin vào nhãn hiệu lời vẫn siêu ngọt của tui!)

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi