"Tộc trưởng Lao Feng cũng ở trong đó. Người đánh Grib và Jess là khách quan trọng của Tộc trưởng Lao Feng. Tộc trưởng Lao Feng cũng nói ngài là người đi theo hai vị khách quý đó" Locke thấy cục trưởng Chase Norton cố ý muốn đi cản đành phải nói chuyện Tộc trưởng Lao Feng ở đây cho hắn nghe.
"Cái gì? Tộc trưởng Lao Feng?" cục trưởng Chase Norton sợ hãi. Hắn nhìn theo hướng Locke chỉ thì quả nhiên thấy Tộc trưởng Lao Feng đang lẳng lặng đứng bên lạnh lùng nhìn chiếc xe Mercedes – Benz.
"Điều cần nói tôi đã nói, còn đâu do anh tự quyết định" Locke hừ một tiếng rồi nói.
Cục trưởng Chase Norton vô cùng hối hận. Chuyện này là như thế nào? Sớm biết có Tộc trưởng Lao Feng ở đây, mình không nên đến dây. Bây giờ thì hay rồi. Mặc dù thị trưởng Mark là Lão Đại trực tiếp của mình. Nhưng Tộc trưởng Lao Feng thì hắn càng không thể đắc tội.
"cục trưởng Chase Norton, cứu không hả?" Thấy cảnh sát mãi không có phản ứng, Jess càng thêm lo lắng mà lớn tiếng kêu gào.
Dương Minh lúc này đã vung chân đá vào mặt Jess. Jess kêu thảm một tiếng, mắt trắng dã không thể nói gì được nữa.
Chase Norton bây giờ cũng không dám tùy tiện đi lên. Hắn vội vàng ra lệnh cho đám cảnh sát bỏ súng xuống, sau đó Chase Norton cẩn thận đi tới bên cạnh Lao Feng rồi cẩn thận nói:
- Tộc trưởng Lao Feng, chào ngài. Tôi là cục trưởng cục Công an thành phố Chase Norton.
Lao Feng không thèm nhìn Chase Norton một cái, chỉ khẽ gật đầu ra vẻ nghe thấy.
Chase Norton không hề khó chịu vì thái độ khinh thường này của Lao Feng, ngược lại hắn còn nịnh bợ mà nói:
- Xin hỏi đôi nam nữ trẻ tuổi bên trong có phản là bạn của ngài hay không?
- Bạn ư? Không phải.
Lao Feng lắc đầu nói.
- Ồ?
Chase Norton sửng sốt một chút rồi thầm nghĩ Tộc trưởng Lao Feng chẳng lẽ không nhận ra hai người ở bên trong? Như vậy có phải đại biểu mình có thể đi vào bắt người? Nghĩ đến đây Chase Norton vừa định có hành động thì lại nghe Lao Feng mở miệng nói. Mà những lời tiếp theo này lại làm cho Chase Norton túa mồ hôi lạnh. Hắn may mắn mình không quá gấp gáp.
"Tôi chỉ đi theo bọn họ? mà thôi" Lao Feng thản nhiên nói thêm một câu.
"Hả" Chase Norton trợn mắt há mồm. Tộc trưởng Lao Feng không ngờ chỉ là người đi theo bọn họ? Hai người Châu Á này rốt cuộc có thân phận gì. Chase Norton nghĩ đến đây liền cảm thấy mình căn bản không nên ở đây. Hắn vội vàng nói: "Vậy Tộc trưởng Lao Feng, nếu không có chuyện gì thì tôi đi trước"
"Chờ chút, lát nữa bắt hai tên tội phạm định giở trò với tiểu thư Thư Nhã đi" Lao Feng chỉ chỉ Grib và Jess đang nằm mọp trên mặt đất mà nói.
Chase Norton không khỏi giật mình. Bảo hắn bắt con trai Thị trưởng và phó Thống đốc bang, hắn không dám làm như vậy. Nhưng Lao Feng ra lệnh làm hắn không dám cãi nên có chút khó xử.
Lao Feng có vẻ nhìn thấy chỗ khó xử của Chase Norton. Chase Norton dù sao cũng khác Locke, đây là cấp dưới trực tiếp của thị trưởng Mark, hậu quả của chuyện này rất nghiêm trọng. không biết chừng tên Chase Norton còn phải mất chức.
"Cứ làm theo lời tôi, không ảnh hưởng đến anh đâu" Lao Feng thản nhiên nói.
Mặc dù Lao Feng không nói tiếp nhưng Chase Norton nghe ra được một ý trong lời đối phương. Như vậy tức là Tộc trưởng Lao Feng nói mình cứ làm theo lời ngài, mình sẽ không bị liên lụy. Nếu mình không làm theo lời Tộc trưởng Lao Feng, vậy xin lỗi, mình sẽ gặp họa.
Chẳng qua có Tộc trưởng Lao Feng cam đoan, Chase Norton cũng không còn phải lo lắng gì nữa. Dù sao hắn còn có gia đình với mấy thằng con nên nếu thật sự mất việc thì cuộc sống sẽ vô cùng khốn khổ.
Bây giờ Lao Feng nói như vậy, điều này đại biểu dù như thế nào thì Tộc trưởng Lao Feng sẽ bảo vệ hắn. Dù là hắn không làm cục trưởng cục Công an thành phố nữa, Lao Feng nhất định sẽ bố trí một công việc tốt cho hắn.
Cho nên Chase Norton không lo lắng gì nữa, hắn vội vàng gật đầu nói: "Vâng, tôi hiểu mình nên làm như thế nào"
Dương Minh mặc dù biết Lao Feng không quan tâm hắn có giết hai người này không. Nhưng Dương Minh thấy cảnh sát đến nên cũng không muốn làm lớn chuyện. Chẳng qua hắn vẫn vung chân đá thật mạnh vào Grib và Jess. Lúc này Jess cũng hiểu cục trưởng Chase Norton sợ hãi người phương Đông này nên không dám cứu hắn.
Jess là người rất thực tế, hắn cũng hiểu rõ với tình hình bây giờ mà nói mình mà chống cự cũng vô ích, hơn nữa còn bị đánh nhiều hơn. Vì thế hắn vội vàng cầu xin tha thứ: "Xin lỗi tiên sinh, tôi sai rồi, tôi rất xin lỗi"
Dương Minh hừ lạnh một tiếng. đối với thằng Jess ra vẻ yếu đuối như vậy hắn rất coi thường, chẳng qua bây giờ cũng là lúc nên thu tay. Hắn cũng muốn giết hai tên này nhưng bây giờ có nhiều người nên cẩn thận một chút là hơn.
"Cục trưởng tiên sinh, mời anh mang hai người này đi. Bạn tôi – Thư Nhã bị bọn chúng cho uống thuốc mê và định hãm hiếp. Cũng may tôi kịp thời phát hiện mà ngăn lại" Dương Minh quay đầu lại nói với Chase Norton. Lúc nãy Lao Feng và Chase Norton nói chuyện thì Dương Minh cũng nghe thấy rõ ràng, cho nên hắn trực tiếp nói với Chase Norton.
"Vâng, tiên sinh. Xin ngài yên tâm. Tôi nhất định sẽ xử lý nghiêm và có câu trả lời thuyết phục cho ngài" Chase Norton liền cam đoan.
Hai tên Grib và Jess bị đánh đến độ không thể? đi lúc này bị người giải lên xe. Chase Norton cũng dẫn đám cảnh sát ra khỏi trụ sở của Locke. Cả quá trình rất nhanh gọn. Bãi đỗ xe vốn rất ồn ào lúc này đã khôi phục bình tĩnh.
"Tộc trưởng Lao Feng, tôi rất xin lỗi khi xảy ra chuyện này" Locke xin lỗi.
"Tìm chiếc xe đưa Thư Nhã đến bệnh viện" Dương Minh bế Thư Nhã lên rồi nói.
"Nhanh một chút đi"
Cho dù Dương Minh từ miệng Jess biết đượ Thư Nhã chỉ uống thuốc ngủ nhưng hắn vẫn ccl. Dù sao người uống thuốc là Thư Nhã nên dù có một chút tác dụng phụ thì Dương Minh vẫn rất đau lòng.
"Tôi đã gọi điện thoại kêu bác sĩ tốt nhất thành phố đến đây. Bọn họ lập tức sẽ tới" Locke vội vàng nói. Trước đó hắn đã gọi điện yêu cầu bác sĩ đến đây. Đây là để hắn thể hiện sự trung thành với Lao Feng.
"Rất cảm ơn anh" mặc dù chuyện xảy ra ở chỗ Locke, nhưng trên thực tế Dương Minh không thể trách Locke. Cho nên Dương Minh cũng không nói gì nhiều với Locke. Nếu người ta còn gọi bác sĩ đến đây, Dương Minh còn phải cảm ơn Locke nữa.
"Không cần cảm ơn. Đây là việc tôi nên làm" Locke biết thân phận cao quý của Dương Minh nên đâu dám nhận lời cảm ơn của Dương Minh. Locke vội vàng xua tay nói.
Quả nhiên không lâu sau bác sĩ đã đến đây. Mấy bác sĩ biết thân phận của Locke, nhưng thấy Locke còn vội vàng chạy đi chạy lại thì bọn họ cũng có thể đoán được thân phận người bị bệnh không hề đơn giản.
Các bác sĩ vội vàng lấy cáng và đặt Thư Nhã lên trên rồi bắt đầu kiểm tra toàn diện. Từ vật chất lưu lại bên mép thì thấy Thư Nhã uống phải thuốc ngủ bình thường ở phương Tây, không có gì đáng ngại cho cơ thể người. Sau khi bác sĩ chính thức xác định không có nguy hiểm thì Dương Minh mới yên tâm.
"Bác sĩ, bây giờ nên làm gì?" Dương Minh vội vàng hỏi.
"Căn cứ phản ứng của người bệnh bây giờ thì thấy liều lượng thuốc uống phải không lớn. Cho nên tôi đề nghị không cần dùng biện pháp nào cả. Bệnh nhân ngủ vài giờ là sẽ tỉnh. Chúng tôi có thể làm cũng chỉ là rửa ruột cho bệnh nhân. Cách làm này mặc dù có thể làm bệnh nhân mau tỉnh nhưng sẽ làm cho bệnh nhân đau. Cho nên tôi không đề nghị làm như vậy" bác sĩ cẩn thận nói với Dương Minh.