NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

"Haha, không cần đâu, tôi biết loại chuyện này chỉ cần ông đứng ra là có thể giải quyết, ông rất có uy tín tại châu Âu, nhưng mà, gia tộc sát thủ cũng rất phiền phức!" Dương Minh nói, hắn không mong rằng Lao Feng sẽ nhúng tay vào, dù sao thì gia tộc sát thủ cũn g không đơn giản, hơn nữa cũng sẽ không để ý quá nhiều đến một gia tộc như gia tộc của Lao Feng, cho nên có thể nói là nước sông không phạm nước giếng, tựa hồ như lúc đầu mình tiếp xúc với Hồ Điệp gia to65cc vậy, bọn họ tồn tại độc lập, không cúi đầu trước măt người nào, cũng không nghe theo lệnh của ai khác.

Lao Feng nghe Dương Minh nói xong, nhất thời có chút xấu hổ, quả thật, lúc ông ta nói câu kia, cũng không hề suy nghĩ, chỉ có ý định muốn ra mặt thôi.

Bởi vì là chuyện của Dương Minh, cho nên Lao Feng mới nói như vậy, bây giờ nghe Dương Minh bảo không cần, cũng thở phào nhẹ nhõm: "Sư phụ, gia tộc sát thủ này, ngài tìm bọn họ có chuyện gì?"

"Ừ, có chút chuyện, bọn họ muốn gây phiền phức cho người nhà của tôi, cho nên tôi muốn đi tìm phiền phức cho họ" Lao Feng thoải mái nói: "Ông chỉ cần nói cho tôi biết cái đó là được rồi"

"A?" Lao Feng sửng sốt, Dương Minh muốn gây phiền phức cho gia tộc sát thủ? Mà còn nói chuyện thoải mái như vậy? Nhưng mà nghĩ đến biểu hiện của Dương Minh, như vậy cũng chẳng có gì lạ, sư phụ là một võ lâm cao thủ mà, một gia tộc sát thủ thì tính là gì?

"Sư phụ, con có món này muốn tặng cho ngài!" Nói xong, Lao Feng kêu quản gia đến, sau đó dặn ông ta đi lấy đồ.

"Dương Minh, rốt cục có chuyện gì?" Vương Tiếu Yên kinh ngạc nhìn Dương Minh, không biết Dương Minh vì sao lại muốn đi gây sự với gia tộc Charles.

"Chuyện này khó nói rõ được, nhưng mà thừa dịp Lao Feng đi lấy đồ, anh sẽ kể đơn giản cho em nghe!" Dương Minh cũng không giấu diếm: "Cha của Chu Giai Giai, chính là quản gia của gia tộc Charles!"

"A? Cha của Chu Giai Giai lại là quản gia của gia tộc Charles?" Vương Tiếu Yên nghe Dương Minh noi xong, nhất thời kinh ngạc, nàng không ngờ rằng hai người này lại có liên hệ với nhau: "Chẳng lẽ cha của Chu Giai Giai gặp phiền phức?"

"Thông minh!" Dương Minh gật đầu, khen: "Chuyện là như vậy, cái tên Charles kia, không biết làm thế nào, mà tự nhiên lại thích Giai Giai, hơn nữa còn biết cha của Chu Giai Giai là quản gia của nhà hắn, cho nên hắn kêu cha của hắn là Charley đến cầu hôn, Chu Thiên Tường không đồng ý, vì thế Charley liền uy hiếp, muốn ông ta rời đi! Nhưng mà trong lòng Chu Thiên Tường cũng rất rõ ràng, phỏng chừng lần này rời đi, Charley sẽ không bỏ qua, dù sao thì ông ta cũng biết nhiều bí mật của gia tộc Charles quá rồi!"

"Thật ra thì, nếu như ông ta có thể về hưu bình yên, có lẽ gia tộc Charles sẽ không làm ra chuyện gì, nhưng mà bây giờ xảy ra chuyện, Charley không biết sẽ làm ra chuyện gì gây bất lợi với Chu Thiên Tường, đúng không?" Vương Tiếu Yên cười hỏi.

"Cho nên anh phải đi xem thử, thuận tiện giải quyết chuyện này!" Dương Minh nói.

"Anh có chắc chắn sẽ làm cho Charley buông tha cho Chu Thiên Tường?" Vương Tiếu Yên buồn bực hỏi, Charley tại sao phải nghe lời của Dương Minh?

"Haha, ông ta cũng là sát thủ, đương nhiên sẽ biết sát thủ đáng sợ mức nào, nếu ông ta muốn động vào Chu Thiên Tường, được lắm, cuộc đời về sau của ông ta sẽ sống trong sự ám sát của anh, trừ phi là ông ta? ở mãi trong nhà, nhưng mà, ai biết được nhà có bị nổ hay không" Dương Minh gật đầu, cười âm hiểm nói/

Vương Tiếu Yên nghe xong, nhất thời rùng mình, Dương Minh quá độc ác rồi, chiêu thức gậy ông đập lưng ông này cũng dùng được, nhưng mà, đối với thân thủ của Dương Minh mà nói, lời này cũng không quá đáng, tối thiểu là sát thủ trong gia tộc của mình, theo Vương Tiếu Yên thấy, không ai mạnh như Dương Minh.

Cho nên, nếu Charley biết được thực lực của Dương Minh, phỏng chừng sẽ không dám động vào Chu Thiên Tường, huống chi Dương Minh cũng là một sát thủ, cứ như vậy, Charley có thể yên tâm là Chu Thiên Tường sẽ không tiết lộ cái gì.

Dù sao thì đàm phán với một người trong nghề, thì cũng tương đối dễ dàng hơn.

"Em đi với anh?" Vương Tiếu Yên hỏi.

"Không cần, anh tự đi được rồi, cho dù không được, thì cũng có thể an toàn trở về, nhưng mà em đi theo, anh còn phải chăm sóc cho em, gia tộc Charles dù sao cũng không phải chổ bình thường, tin rằng nhất định cũng có vài cao thủ!" Dương Minh khoát tay nói.

"Vậy được rồi, chú ý an toàn, chúc anh thành công!" Vương Tiếu Yên cũng không cãi, vì biết chuyện này quan trọng đến mức nào, cho nên không muốn gây thêm phiền cho Dương Minh, vì thế khi nghe Dương Minh nói xong, liền gật đầu đồng ý.

"Yên tâm đi, haha!" Dương Minh cũng không lo lắng, vuốt ve mái tóc của Vương Tiếu Yên.

"Đáng ghét, có người kia, đừng có động tay động chân với em" Mặt Vương Tiếu Yên đỏ lên, oán trách.

Lao Feng nhanh chóng đem bản đồ đường dẫn đến khu vực gia tộc Charles, phải nói rằng Dương Minh rất bội phục, vì cái bản đồ này được vẽ rất rõ, đánh dấu và ghi chú rất cẩn thận, làm cho Dương Minh rất khâm phục hiệu suất làm việc của người trong gia tộc Lao Feng.

Theo lý thyết, loại bản đồ hướng dẫn những chổ như vậy thường không có đánh dấu ghi chú cái gì cả, mà thủ hạ của Lao Feng có thể vẽ ra đường đi và ghi chú cẩn thận trong một thời gian ngắn, đây là một việc rất giỏi.

Dương Minh cầm lấy hướng dẫn, cũng không chậm trễ, liền lái chiếc xe của Lao Feng đưa cho mình vội vã chạy đi, theo tuyến đường trong bản đồ, xuất phát đến gia tộc Charles.

Tuy rằng Dương Minh chưa đến đây baoo giờ, hơn nữa lại không quen đường bên châu âu, nhưng mà có hướng dẫn cùng với ghi chú và đánh dấu, cho nên đi đường cũng không gặp nhiều khó khăn. Chỉ là lâu lâu có vi phạm vài luật giao thông, nhưng mà nghĩ rằng hóa đơn tiền phạt cũng sẽ được gửi về cho công ty của gia tộc Feng, mà Lao Feng thì căn bản không cần để ý mấy thứ này.

Bây giờ Dương Minh đang lái xe đi, mà tòa thành của gia tộc Charles cũng cách khu của gia tộc Feng khoảng ba giờ đường đi, cho nên Dương Minh cảm thấy rất may mắn.

Nếu như gia tộc Charles ở quá xa, thì Dương Minh sẽ không thể nào lái xe đến được, hẳn là sẽ ngồi máy bay của Lao Feng mà đến.

Nhưng mà, cái này cũng là tất nhiên, nếu không thì Charley sẽ không phải vào thành phố để hẹn gặp Charles trong một quán trà, vì thế Dương Minh có thể chắc chắn là giải quyết chuyện này trong tối nay.

Rất nhanh, ra khỏi thành phố, xe chạy theo đư? ờng núi, dựa theo hướng dẫn cùng bản đồ thì nơi này cách gia tộc Charles không còn xa.

"Ai đó? Lập tức xuống xe kiểm tra!" Khi đến gần khu vực của gia tộc Charles, Dương Minh liền bị mấy tên mặc đồ đen cản al5i, nhưng tên này khẳng định là người của gia tộc Charles, ở đây ngăn cản người lạ.

Dương Minh dừng xe lại, cười cười xuống xe, có chút tò mò hỏi: "Sao vậy? Lẽ nào ở đây có trạm thu phí?"

Dương Minh dùng tiếng Anh để nói chuyện, thoạt nhìn có vẻ rất giống một du khách đến đây để chơi.

"Đây không phải là chổ du lịch, đây là lãnh địa tư nhân, xin mời rời đi!" Một tên thấy cách ăn mặc và ngữ khí giống khách du lịch của Dương Minh, nhất thời thở phào, nói.

", …. nhưng mà phong cảnh ở đây rất đẹp, có thể dàn xếp một chút, cho tôi chụp vài tấm ảnh được không?" Dương Minh do dự nói.

"Không được, ở chổ chúng tôi có quy định, không được tùy tiện ra vào!" Tên này khoát tay, đối với dạng du khách như Dương Minh, bọn họ không phải là không gặp qua, trong vòng một tháng cũng gặp đến mấy người, cho nên cũng đã quen rồi.

Nhất là khuôn mặt phương Đông của Dương Minh, càng làm cho bọn họ thả lỏng, bởi vì càng như vậy, Dương Minh càng nhìn giống một người du khách.

"Haizzz, thật sự có chút đáng tiếc!" Dương Minh bất đắc dĩ lắc đầu nói, nói xong quay đầu đi, nhanh chóng xoay người lại mở cửa xe, nhưng mà, trong lúc Dương Minh xoay người lại, trên cổ của bốn tên bảo vệ này liền bị cắt đi, ngã xuống mặt đất.

Bốn tên này có thể coi là cao thủ, nếu không thì Charley cũng sẽ không để cho bọn họ phụ trách trạm kiểm soát đầu tiên, chỉ là bọn họ không hề đề phòng Dương Minh, mà tốc độ của Dương Minh thật sự quá nhanh, cho nên mới nhanh chóng bị hạ gục.

Tuy rằng Dương Minh không sợ đấu với bọn họ, nhưng mà lấy cứng đấu cứng thì sẽ làm chậm trễ thời gian, hơn nữa nếu làm ra động tĩnh quá lớn thì Dương Minh sẽ khiến cho trạm gác tiếp theo chú ý.

Cho nên Dương Minh mới chọn phương pháp giải quyết gọn và nhẹ này, chờ bốn tên cùng ngã xuống rồi, Dương Minh bước lại điểm huyệt ngủ của chúng, đề phòng một lát nữa chúng sẽ tỉnh lại.

Sau khi dọn xong, Dương Minh mới kéo ba tên này vào trong bụi, giấu đi, rồi cởi lấy đồ trên người của tên còn lại xuống, mặc lên trên người, sau đó ném tên này vào sau xe, leo lên, trong nháy mắt dùng dị năng để biến thành dáng dấp của tên này.

Dương Minh khởi động xe, chạy vào trong khu vực của gia tộc Charles, quả nhiên Dương Minh đoán không sai, bên trong còn có một trạm gác khác.

Dương Minh dừng xe theo lời bọn họ, sau đó mở cửa xe vươn đầu ra.

"aaa, tại sao lại là mày?" Người này hiển nhiên là biết tên bảo vệ bên ngoài, hắn dùng tiếng Ý để nói chuyện.

"Là tao, tao bắt được một tên lén lút, chuẩn bị báo cho gia chủ xử lý!" Dương Minh cũng dù? ng tiếng Ý trả lời, sau đó chỉ vào tên bảo vệ nằm sau xe.

"À, thì ra là thế, vậy mày đi nhanh đi!" Tên này sảng khoái phất tay, để cho xe của Dương Minh qua.

Vài trạm gác phía sau, Dương Minh cũng dùng phương pháp như vậy, không tốn nhiều sức mà có thể đi qua dễ dàng, không bị ngăn cản, điều này làm cho Dương Minh rất sảng khoái, dị năng này phải cảm ơn cô nàng Tô Nhã, nếu không thì có lẽ cả đời mình không biết.

Sau khi đến tòa thành, giấu chiếc xe vào một góc, Dương Minh xuống xe, nhưng mà lần này hắn đã biến thành bộ dáng của Chu Thiên Tường.

Vì ở Tùng Giang Dương Minh đã từng gặp Chu Thiên Tường một lần, cho nên chuyện này không làm khó hắn, sau khi thay đổi khuôn mặt xong, Dương Minh bỏ bộ đồ của tên bảo vệ ra, mặc bộ đồ lúc đầu của mình, nghênh ngang đi vào trong tòa thành.

Khi đi đến cửa lớn, lính gác ở đây vốn định ngăn cản, nhưng mà nhìn lại thì thấy đây là quản gia của gia tộc Chu Thiên Tường, mặc dù kì quái là quản gia ra khỏi thành lúc nào, nhưng mà vẫn cung kính chào hỏi: "Chu quản gia! Xin chào!"

Dương Minh gật đầu, không nói nhiều, trực tiếp đi vào bên trong.

Chu Thiên Tường xảy ra chuyện, trong tòa thành này chỉ có Charley và Chu Thiên Tường biết, cho nên những người khác vẫn chưa rõ.

Chu Thiên Tường thật đang ngồi trong phiền lo lắng nghĩ biện pháp kéo dài thời gian, cho nên khi Dương Minh giả dạng Chu Thiên Tường, cũng không bị ai chú ý, bởi vì Chu Thiên Tường thật không có khả năng xuất hiện đột ngột.

Dương Minh nghênh ngang đi vào bên trong tòa thành, rồi trực tiếp gọi một người hầu đến.

Chu Thiên Tường vốn là cấp trên của những người này, cho nên người hầu được gọi kia nghe thấy vậy vội vã chạy đến, cẩn thận hỏi: "Chu quản gia, có chuyện gì?"

"GThấy lão gia không?" Dương Minh hỏi.

"Lão gia? Lão gia chẳng phải luôn ở trong phòng sao?" Người hầu sửng sốt, vội trả lời.

"Ở phòng nào?" Dương Minh làm ra vẻ không để ý, hỏi, tỏ vẻ ra một người như Charley sẽ có rất nhiều phòng, phòng sách, phòng ngủ, phòng khách chẳng hạn.

"Thời gian ban ngày, lão gia đều luôn ở trong phòng sách cả, phòng trong cùng trên lầu" Người hầu tuy rằng cảm thấy kỳ quái, nhưng mà cũng không dám hỏi nhiều, thành thật trả lời.

"Ừ" Dương Minh gật đầu, sau đó: "Lo chuyện của cô đi"

"Vâng, Chu quản gia" Người hầu vội vàng nói, sau đó tiếp tục lo chuyện của mình, cũng không dám quản chuyện của lão gia và quản gia.

Dương Minh dễ dàng tìm thấy căn phòng của Charley, không khỏi lắc đầu, quản lý bên trong tòa thành này cũng quá lỏng lẻo rồi, không một chút cảnh giác gì cả!

Cái này là do hắn không biết thôi, thử hỏi xem ngoại trừ Dương Minh ra, còn ai có thể giả dạng thành bộ dáng của Chu Thiên Tường? Dương Minh giả dạng tướng mạo của Chu Thiên Tường xuất hiện bên trong tòa thành, làm sao mà khiến cho người ta hoài nghi.

Dương Minh đi đến phòng sách, đứng bên ngoài, gõ cửa.

"Mời vào!" Bên trong truyền ra giọng nói của một lão già, làm cho Dương Minh vô cùng kinh ngạc chính là, ông ta nói tiếng Hán, ngay cả? con trai của ông ta cũng nói tiếng Hán, nhưng mà nghĩ thấy, con trai của ông ta là người da vàng mà, nói tiếng Ánh cũng rất bình thường.

Dương Minh đẩy cửa phòng, đi vào, trong lúc đó liền khôi phục lại khuôn mặt của mình.

Charley căn bản là không đề phòng, dù sao thì người bình thường cũng không có khả năng bước vào bên trong tòa thành, ông ta cứ nhìn chằm chằm vào màn hình máy it1nh.

Trước kia thằng con có nói qua về tổ chức Hắc Hồ Điệp, cho nên sau khi trở về Charley liền để ý một chút, gia tộc Charles là gia tộc sát thủ đứng thứ ba trên thế giới, cho nên có quyền hạn rất cao trong giới sát thủ, muốn điều tra về Hắc Hồ Điệp chì là chuyện nhỏ.

Bọn họ gần đây chỉ có một nhiệm vụ, nhưng mà nhiệm vụ này đủ để chấn động giới sát thủ! Ám sát một thủ lĩnh của một thế lực vũ trang tại nước X? Loại nhiệm vụ này mà bọn họ cũng dám nhận, hơn nữa còn hoàn thành?

Điều này làm cho Charley mở rộng tầm mắt, nhiệm vụ như vậy, ngay cả ông ta cũng không dám tùy tiện nhận!

Làm không được, không chỉ đền tiền, mà còn phải bỏ mạng nữa, người của mình có thể sẽ vùi thây nơi ấy.

Nhìn nhìn người chỉ định, tự nhiên lại là của" vua sát thủ", điều này làm cho Charley có chút buồn cười, vua sát thủ đã thoái ẩn nhiều năm rồi, sao có khả năng tiếp nhận nhiệm vụ này? Nhưng mà, nhiệm vụ này sau đó lại rơi vào tay của Hắc Hồ Điệp, mà đối phương có thể giải quyết nó thành công, điều này làm cho Charley vô cùng tò mò.

Charley biết vua sát thủ chỉ có một người, cũng biết vua sát thủ là độc lập, cho nên cảm thấy kỳ quái về người ra nhiệm vụ cùng với người chỉ định" vua sát thủ" và người tiếp nhận là Hắc Hồ Điệp, thấy thế nào cũng có chút quái dị!

Trước đây người chỉ định đã công khai độ khó của nhiệm vụ này, nếu không phải là vua sát thủ thì không thể nào làm được, nhưng mà lúc ủy nhiệm, hình như đang đùa giỡn thì phải? Cái nhiệm vụ này có ghi chú rằng, nếu như thất bại có thể nhận nữa.

Một lần ám sát thất bại sẽ khiến cho đối phương cảnh giác, cho nên lần ám sát thứ hai sẽ không dễ dàng nữa! Vì thế, Charley thật sự đã có hứng thú với tổ chức Hắc Hồ Điệp này rồi.

Chẳng lẽ là do con bé Vương Tiếu Yên truyền dạy? Cũng chỉ có thể như vậy mới giải thích hợp lý được vì sao tổ chức Hắc Hồ Điệp dám nhận và hoàn thành một nhiệm vụ khó như vậy.

Dựa theo lẽ thường mà nói, trong khoảng thời gian này vua sát thủ sẽ không có hứng thú với việc nhận nhiệm vụ, cho nên người chỉ định sẽ dựa theo cấp bậc mà giao nhiệm vụ này lại cho Hồ Điệp gia tộc, cho nên nhiệm vụ này rơi vào tay con bé Vương Tiếu Yên cũng là bình thường!

Nhưng mà, lão già kia sẽ để cho con gái của mình nhận một nhiệm vụ nguy hiểm như vậy sao? Nghĩ như thế nào thì Charley cũng cảm thấy không thích hợp! Huống chi, nhiệm vụ này Charley cũng biết người của mình chưa chắc có thể hoàn thành được, mà Hồ Điệp gia tộc mạnh hơn mình nhiều, nhưng chắc rằng cũng bó tay với nhiệm vụ này, nhưng tại sao lại giao nhiệm vụ này cho Vương Tiếu Yên?

Lẽ nào, nhiệm vụ này là do Hồ Điệp gia tộc hoàn thành, sa? u đó công bố ra bên ngoài là tổ chức Hắc Hồ Điệp hoàn thành, để đánh tiếng cho tổ chức này?

Nhưng, vì sao phải làm vậy? Tổ chức Hắc Hồ Điệp nổi tiếng thì có lợi ích gì? Charley càng nghĩ càng hồ đồ, nhưng mà, nếu tiếp tục như vậy, giới sát thủ sẽ có một biến động lớn, nói không chừng cũng có thể gây ảnh hưởng đến gia tộc Charles cũng không chừng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi