"Hừ, lúc đầu cha còn tưởng rằng tướng quân Kars làm khó dễ, không ngờ là do tiểu tử này gây ra!" Lý Chí Thành hừ lạnh một tiếng, nói: "Xém tí nữa đã vì chuyện này mà phá hỏng quan hệ với tướng quân Kars!"
"Vậy chúng ta càng không thể bỏ qua cho thằng nhãi này được! Nếu đã đến địa bàn của chúng ta, phải cho hắn biết thế nào là lễ độ!" Lý Thiên Giai rất căm hận Dương Minh, vốn hắn có thích Hoàng Nhạc Nhạc, nhưng lại bị Dương Minh đọat trước, cho nên Lý Thiên Giai không có hảo cảm gì với Dương Minh cả.
"Hoàng gia đã bị chúng ta đều rất thảm rồi, còn làm thế nào nữa? Bên đó cũng không thể nào giữ được tập đoàn rồi, chuẩn bị xin phá sản đến nơi!" Lý Chí Thành bĩu môi nói.
"Vậy cũng không thể buông tha cho hắn!" Lý Thiên Giai khó chịu nói, chợt nghĩ đến một người, vội nói: "Hay là để cho Trương Kinh Nghiêu xử lý bọn chúng? Đúng rồi, vừa nãy Trương Tiểu Nạo giúp con ra mặt, nhưng mà không biết đã làm gì rồi, nhưng chắc là Trương Tiểu Nạo chẳng làm nên cơm cháo gì đâu, hay là cha gọi điện cho Trương Kinh Nghiêu xem? Với thân phận của cha, khẳng định là có thể thành công!"
"Ừ, nói cũng đúng!" Lý Chí Thành nghe xong gật đầu, thật r a ông ta cũng căm hận Dương Minh rất nhiều! Vì thế sau khi nghe Lý Thiên Giai đề nghị xong, liền gọi điện cho Trương Kinh Nghiêu.
"Lý tổng, xin chào!" Trương Kinh Nghiêu đối với Lý Chí Thành vô cùng khách khí, dù sao thì ông ta cũng có chuyện cần phải nhờ vả Lý Chí Thành mà.
"Xin chào Trương tổng, haha, có chuyện muốn làm phiền ngài rồi!" Lý Chí Thành cười nói.
"Phiền phức gì đâu, quan hệ của hai ta như vậy, chuyện của ông không phải là chuyện của tôi sao? " Trương Kinh Nghiêu nói: "Có chuyện gì cứ nói đi!"
"Là như vậy, hồi nãy Thiên Giai và Tiểu Nạo đi ăn, đã bị người của Hoàng gia làm nhục, chuyện này ông biết chưa?" Lý Chí Thành đầu tiên là muốn xác nhận một chút, để xem Trương Tiểu Nạo có đem chuyện này nói cho Trương Kinh Nghiêu biết hay không, sau đó mới quyết định.
"Chuyện này, đương nhiên là biết!" Trương Kinh Nghiêu nghĩ đến chuyện của Trương Tiểu Nạo, lập tức nổi giận, dù sao thì cũng là con trai của mình, bị người ta đâm thủng tay, làm sao mà không đau lòng: "Tiểu Nạo muốn dẫn người đi báo thù, kết quả là bị những người kia đánh lại, còn đâm thủng tay của Tiểu Nạo nữa, vừa mới băng bó xong!"
Lý Chí Thành nghe xong, liền biết đây là cơ hội tốt, vốn còn đang sợ Trương Kinh Nghiêu không chịu hỗ trợ, dù sao thì bây giờ Trương Kinh Nghiêu cũng đang trong tình hình thay máu đổi xương, nếu như mà gây ra chuyện lớn thì Lý Chí Thành cũng không thể đỡ được, nhưng mà đã có liên quan đến Trương Tiểu Nạo, chuyện này sẽ dễ giải quyết hơn, vì thế Lý Chí Thành vội nói: "Tiểu Nạo không sao chứ? Những tên này cũng quá kiêu ngạo rồi, không giáo huấn là không được!"
"Ừ, nghe khẩu khí của ông, hình như ông cũng căm hận bọn chúng?" Trương Kinh Nghiêu không rõ, tại sao Lý Chí Thành lại vì chuyện này mà gọi điện cho mình, Lý Thiên Giai chỉ bị người ta ném chén cơm vào đầu, cũng đâu phải là chuyện lớn gì, theo lý thuyết thì không cần Lý Chí Thành ra mặt, khẳng định là có nguyên nhân khác.
"Ân oán của tôi và Hoàng gia, hẳn là ông cũng biết. Ở nước X, mỏ vàng mà tôi chiếm được của Hoàng gia, thế nhưng là bị thằng nhãi đó, là cái thằng bên cạnh Hoàng Nhạc Nhạc đó, dẫn người đến đánh đuổi Thiên Vũ con trai của tôi đi, rồi cướp lấy mỏ vàng!" Lý Chí Thành nói: "Cho nên, tôi hận hắn thấu xương luôn!"
"Hắn? Có thể chiếm lại mỏ vàng?" Trương Kinh Nghiêu cảm thấy sửng sốt, nhưng mà, cũng bắt đầu tính toán, thế lực của Lý Chí Thành tại nước X ông ta cũng rất rõ, lần này ông ta hợp tác với Lý Chí Thành phần lớn là vì những hạng mục đầu tư bên nước X, cho nên thế cục bên nước X ông ta cũng hiểu đôi chút.
Lý Chí Thành ở nước X cũng có một lực lượng vũ trang không nhỏ, nhưng tại sao lại bị người ta đánh đuổi dễ dàng vậy chứ? Phương diện này khẳng định là có ẩn tình.
"Hắn đương nhiên là không thể, hắn mang theo một đám người mạnh mẽ cướp lấy mỏ vàng!" Lý Chí Thành căm hận nói.
"Hắn? Có lực lượng vũ trang?" Trương Kinh Nghiêu âm thầm kinh hãi, nếu như là một người như vậy thì bản thân mình có trêu chọc nổi hay không? Tấ? t cả đều là một đám liều mạng, mình có thể động vào nổi không?
"Ai mà biết được, tôi ở nước X nhiều năm như vậy, cũng chưa từng nghe qua Hoàng gia có lực lượng vũ trang riêng gì cả, khẳng định là lính đánh thuê mời từ nơi khác đến, chỉ cần có tiền là có thể làm được, cái này cũng không gì kỳ quái!" Lý Chí Thành quả thật là đã không coi Dương Minh ra gì, vốn cho rằng Dương Minh căn bản không có lực lượng gì, toàn là dùng tiền để mời tới.
Nếu không thì Hoàng gia đã sớm có một lực lượng vũ trang cường đại rồi, sao có thể bị tướng quân Kars thu hồi lại mỏ vàng chứ? Cho nên Lý Chí Thành căn bản cho rằng Hoàng gia chẳng là cái thá gì cả!
Nhưng mà, Trương Kinh Nghiêu lại không nghĩ vậy, có thể đứng vững chân tại một quốc gia chiến loạn như vậy, khẳng định không phải là người bình thường, người bình thường muốn tìm lính đánh thuê, chưa chắc đã được, có thể tìm được, cũng đại biểu cho thế lực một phương, mà người như vậy thì không dễ dàng trêu chọc vào được!
Trương Kinh Nghiêu trước đây là lão đại hắc đạo, cho nên cũng hiểu được đôi chút về vấn đề này, những người càng khó thăm dò, càng không dễ kết thù!
Nói cách khác, rất có khả năng sẽ mang lại phiền phức lớn! Ông ta chợt nhớ đến một câu chuyện, ở một quốc gia phương tây, một lão đại hắc đạo cũng có chút thế lực tại địa phương, trong một lần đi uống rượu tại một quán bar, trong lúc say rượu có đùa giỡn với một cô gái.
Vốn, chuyện này thoạt nhìn rất là bình thường, chẳng thể nào coi là việc lớn được! Nhưng mà, nó lại dẫn đến họa diệt môn! Sau này mới biết được, cô gái kia chính là tình nhân của một người trong tổ chức sát thủ, tên lão đại kia đã chọc giận vào tổ chức sát thủ, cho nên, dưới tình huống thần không biết quỷ không hay, cả nhà của tên lão đại ấy đều tự nhiên lăn đùng ra chết sạch chỉ trong một đêm.
Chuyện này tuy rằng không thể nào kiểm chứng thật giả được, nhưng mà lão đại hắc đạo các nơi luôn nghĩ nó là thật, và trong mọi thời khắc luôn tự nhắc nhở mình, có vài người không thể trêu chọc vào được.
Tổ chức sát thủ, tổ chức lính đánh thuê, vốn là những tổ chức kinh khủng, không phải là thứ mà hắc đạo có thể đối kháng được, người ta căn bản là không nói quy định, giết người hoàn toàn không cần mục đích, khiến cho người khác khó lòng phòng bị.
Cho nên, Trương Kinh Nghiêu nghĩ đến đây, trên trán ngay lập tức toát ra mồ hôi lạnh! Ông ta muốn ngay cản Hắc Hùng gây phiền toái, muốn đích thân nói chuyện với Dương Minh, để tìm hiểu tình hình bên trong.
"Được rồi, tôi biết rồi, chuyện này giao cho tôi" Trương Kinh Nghiêu cũng không muốn tốn thời gian với Lý Chí Thành nữa, nói vài câu có lệ xong liền nói: "Được rồi, cứ như vậy đi, tôi cúp máy!"
"Được được!" Lý Chí Thành còn cho rằng Trương Kinh Nghiêu muốn triệu tập người để xử lý Dương Minh, trong lòng rất đắc ý, cũng vội vã cúp điện thoại.
Trương Kinh Nghiêu không dám chậm trễ, vừa cúp điện thoại xong, liền gọi ngay cho Hắc Hùng, hỏi thăm sự tình, vì thế mới có cái cảnh hồi nãy.
Chiếc xe từ? bên ngoài thành phố chạy vào trong khu vực thành thị, dừng lại trước cửa một biệt thự to đùng, còn to hơn biệt thự của Hoàng gia gấp mấy lần, có thể tưởng tượng được thực lực của Trương Kinh Nghiêu tại nơi này như thế nào rồi.
Trương Kinh Nghiêu có rất nhiều tiền, chỉ là tiền không hợp pháp mà thôi, ông ta cần phải" rửa tiền", cho nên mới tìm đến Lý Chí Thành để hợp tác, đầu tư vào những hạng mục bên châu Phi, cứ như vậy, bởi vì nước X vốn không có gia nhập Liên Hiệp Quốc, cho nên căn bản là sẽ không điều tra vòng xoay kinh tế, rất dễ dàng để cho Trương Kinh Nghiêu hành động.
Còn bản thân Trương Kinh Nghiêu cũng không thật sự muốn đầu tư nữa, chỉ là muốn mượn cái cớ này để xoay vòng tiền mà thôi.
Sau khi dừng xe, Hắc Hùng xuống xe đầu tiên, chạy lại mở cửa xe cho Dương Minh, làm ra thế mời, nói: "Xin mời!"
Dương Minh và Vương Tiếu Yên, bình tĩnh bước vào trong, không chút sợ hãi, điều này làm cho Hắc Hùng âm thầm bội phục! Nãy giờ ông ta vẫn thầm quan sát Dương Minh, phát hiện ra thần sắc của Dương Minh dọc đường đi không có gì thay đổi, khi biết là Trương Kinh Nghiêu mời, cũng có phản ứng gì cả, hoàn toàn là một tư thế không sợ hãi.
Người như vậy, chắc chắn không phải là thần kinh có vấn đề, mà Hắc Hùng cũng không cho rằng Dương Minh bị thần kinh, vả lại nếu có bệnh thần kinh thì sẽ không thể nào trở thành bạn của Hoàng Vinh Tiến được.
Dương Minh đi vào trong biệt thự của Trương Kinh Nghiêu, Trương Kinh Nghiêu cũng âm thầm quan sát Dương Minh, thấy hình dạng trầm ổn của Dương Minh, do dự một chút, rồi quyết định tự mình xuống đón Dương Minh, để trực tiếp quan sát.
Những người có thể khiến cho Trương Kinh Nghiêu tự mình xuống đón là rất ít, nhưng mà đối với Dương Minh, Trương Kinh Nghiêu còn đặc biệt cẩn thận, nhất là sau khi nói chuyện với Lý Chí Thành xong.
Nế như Dương Minh thật sự có một lực lượng vũ trang cường đại riêng, chọc đến hắn, quả thật là tự tìm chết, vả lại đang trong thời khắc mấu chốt, Trương Kinh Nghiêu cũng không muốn có thêm phiền toái.
"Xin chào, hoan nghênh đến biệt thự của tôi làm khách, tôi là Trương Kinh Nghiêu!" Trương Kinh Nghiêu đi ra, chủ động vươn tay với Dương Minh.
"Dương Minh" Dương Minh vươn tay ra nắm nhẹ với Trương Kinh Nghiêu, nhàn nhạt nói.
"Tiểu Nạo… là con tôi, con nít không hiểu chuyện, mong hai người bỏ qua!" Trương Kinh Nghiêu cũng không lo lắng nhiều, một lát nữa nếu biết được thân phận của Dương Minh không có gì, thì ra tay cũng không chậm, bây giờ tôn kính một chút cũng không có lỗ.
Cho nên, không thể không nói, Trương Kinh Nghiêu là một người cầm lên được thì bỏ xuống được, cũng chỉ có người như vậy, mới có thể làm nên chuyện lớn, đương nhiên, còn có một loại người tuyệt đối cường thế, bất luận là trong thời khắc nào luôn có được sự cường thế của bản thân, người như vậy, cũng phải có cái dựa vào để tỏ ra cường thế.
Mà Dương Minh bây giờ, hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn đó.
"Không có gì, nhưng mà ông nên giáo dục hắn lại một chút, sau đó ít giao tiếp với Lý Thiên Giai đi, nếu không chết lúc nào cũng không biết!" Dương Minh nhàn nhạt nói, nhưng mà trong giọng nói sặc mùi uy hiếp, ý tứ vô cùng rõ ràng.
Quá bố láo, Trương Kinh Nghiêu nghe xong những lời này, sắc mặt nhất thời biến đổi, trước đó ông ta đối với Dương Minh chỉ là lễ phép thôi, nhưng mà Dương Minh vẫn tỏ thái độ lạnh lùng, điều này làm cho Trương Kinh Nghiêu vô cùng khó chịu…