NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

Victoria nằm trên giường bệnh, lẳng lặng nghĩ lại những chuyện vừa xảy ra, ngày hôm nay đã mang lại cho nàng quá nhiều bất ngờ, vượt qua sức chịu đựng của nàng.

Khát vọng tự do, tự nhiên đơn giản rơi xuống đầu nàng như vậy. Victoria có một cảm giác không thật, giống như đang nằm mơ vậy.

Điều khiển từ xa Dương Minh không lấy lại, và Victoria cũng giữ lại nó, nàng bảo để dành lại, coi như là một kỷ niệm. Ngày mai, sẽ bước đi trên một cuộc sống mới?

Victoria rất sợ cảm giác tỉnh lại, tất cả đều sẽ trở về như cũ, cho nên đến tận nửa đêm mới ngủ. Nhưng mà, ngày hôm sau tỉnh lại, vẫn thấy cái điều khiển từ xa trong tay, lúc này nàng mới vững tin, mình không có nằm mơ.

"Cốc cốc cốc." Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

"Mời vào" Victoria tưởng đâu là y tá đến thay thuốc cho nàng, cho nên cũng không để ý, bình tĩnh nói.

Cửa phòng mở ra, người vào đầu tiên là bác sĩ Jessi, nhưng mà, phía sau ông ta lại chính là một người làm cho Victoria oán hận và sợ hãi từ trong đáy lòng! Cái người này, chính là chủ nhân cũ của nàng, Babi.

Sự oán hận và sợ hãi này tự nhiên nảy sinh trong người nàng, tuy rằng bây giờ Victoria không còn quan hệ gì với Babi, nhưng mà những năm tháng khuất nhục dưới tay của Babi, đã làm cho nàng nảy sinh cảm xúc này.

"Victoria, cô thế nào? Có tốt hơn không?" Babi cẩn thận đi vào trong phòng, vẻ mặt thân thiết hỏi Victoria.

Babi là một người giỏi giao tiếp, hắn ta khó khăn lắm mới có được mối quan hệ với Dương Minh, đương nhiên muốn nghĩ biện pháp kéo dài rồi, mà Dương Minh lại cứu chữa cho Victoria, Babi nghĩ rằng là do Dương Minh coi trọng sắc đẹp của nàng, bởi vì hắn không nghĩ ra, một người tàn phế như Victoria thì có gì hấp dẫn Dương Minh.

Mà cuộc nói chuyện ngày hôm qua của Victoria và Dương Minh, tuy rằng Jessi nghe được, nhưng mà nếu Dương Minh không cho phép, thì ông ta tuyệt đối sẽ không nói chuyện này ra, bệnh viện này thuộc biên chế của quân đội, cho nên bọn họ sẽ không tiết lộ chuyện gì cả.

Cái này, tuy Jessi biết nguyên nhân vì sao Dương Minh muốn cứu Jessi, nhưng mà nguyên nhân này cũng không có khả năng nói cho Babi nghe, về phần Babi nghĩ thế nào, thì đó là chuyện của Babi, còn đối với câu hỏi của Babi, Jessi chỉ cười cười, cũng không có nói gì khác.

Nhưng mà, càng như vậy, càng làm cho Babi hiểu lầm, hắn ta còn tưởng rằng nụ cười của Jessi là nụ cười mờ ám, cho nên trong lòng kinh sợ, vì thế khi bước vào phòng của Victoria, hắn mới cẩn thận như vậy.

"?" Victoria nhất thời kinh ngạc về thái độ của Babi, không biết vì sao một Babi luôn cao cao tại thượng nhưng lại đột nhiên biến thành như vậy? Victoria ngạc nhiên mở to mắt ra, cả nửa ngày cũng không nói được chữ nào.

"Victoria, tôi biết, trước kia tôi đối xử với cô rất quá đáng, nhưng mà, khi đó, cô là nô lệ của tôi. Thân phận của cô bây giờ vô cùng cao quý, cô là đại nhân thì cũng đừng chấp tiểu nhân, đừng để chuyện này trong lòng, được chứ?" Babi nói, nhưng thấy Victoria không trả lời, trong lòng khả định là Victoria đã hận mình rồi, hơn nữa, bây giờ thấy Victoria ở trong một phòng bệnh cao cấp như vậy, còn có những bác sĩ y tá trực hai mươi bốn tiếng liee6n tục, đã làm cho Babi biết rằng, địa vị của Victoria trong lòng Dương Minh là rất lớn. Nếu như vậy, cô gái nhỏ này sẽ rất được sủng ái, và khó trách khỏi thù hận về những hành động ngày trước của mình, đến lúc đó, dưới sự trả thù của Dương Minh, chẳng phải mình sẽ xong đời sao?

Nghĩ đến những chuyện ngoài ý muốn xảy ra gần đây, Babi mới nhanh chóng chạy đến phòng bệnh của Victoria để cầu xin nàng tha thứ.

"?" Victoria càng khó hiểu, thân phận của mình đã trở nên cao quý khi nào? Bây giờ chỉ là được tự do thôi, nhưng mà cũng không có liên quan gì đến hai chữ" cao quý" cả! Trên thế giới này, người tự do rất là nhiều, đếm số còn không hết nữa, lẽ nào những người này đều cao quý? Phải biết rằng, một thằng ăn mày trong xóm nghèo cũng có tự do. mà Victoria phát hiện ra tình cảnh của mình cũng không khác những người như vậy.

Babi thấy bộ dáng của Victoria như vậy, trong lòng hoảng sợ, thầm khẳng định nàng ta rất hận mình, muốn có được sự tha thứ của Victoria, sợ rằng nói miệng là không được.

"Victoria, Dương tiên sinh coi trọng cô, là may mắn của cô. Nhưng mà, bên cạnh Dương tiên sinh không thiếu người đẹp, cho nên, nếu cô muốn được Dương tiên sinh yêu thương, thì trước tiên phải học cách lấy lòng đàn ông." Babi nhìn thấy lời xin lỗi của mình không có tác dụng, vì thế liền thay đổi chiến thuật. Hắn chấp tay lại, làm ra vẻ một người bạn, nói chuyện với Victoria về tương lai của nàng, dạy nàng làm sao đứng vững bên cạnh Dương Minh.

"Sặc!" Victoria mở to mắt ra nhìn, cái gì mà bên cạnh Dương tiên sinh không thiếu người đẹp? Người đẹp bên cạnh hắn có liên quan gì đến mình chứ? Mình cùng lắm chỉ là vệ sĩ cho bọn họ mà thôi, chứ mình vì sao lại cần Dương Minh yêu thương?

"Victoria, thân phận của cô. à, xin lỗi, tuy rằng nhắc lại những chuyện này, có vẻ coi thường cô, nhưng mà những lời tôi nói đều là sự thật, mong cô có thể hiểu cho. bây giờ tôi đứng trên góc độ của một người bạn để nói với cô những lời này!" Babi cũng không biết nên dùng tay để biểu lộ thế nào, nhưng mà thành ý thì đã thể hiện đủ.

"Sau đó?" Victoria nghe mà không hiểu gì cả, nhưng lúc nàng thấy Babi luống cuống tay chân, nhất thời có chút buồn cười. Đây chính là Babi đã từng kiêu ngạo trước mặt mình sao? Bây giờ ở trước mặt mình lại giống như một đứa con nít, một sự thay đổi quá lớn, làm cho Victoria cứ tưởng đang nằm mơ.

Victoria muốn biết rõ, Babi vì sao lại phải làm vậy, cho nên mới nói vậy để hắn ta tiếp tục.

Nhìn thấy Victoria đã chịu mở miệng, trong lòng Babi vui vẻ, Victoria đã có chút phản ứng, xem ra chiêu này đã có tác dụng rồi, vì vậy vội nói: "Trước đây cô chưa từng tiếp xúc với chuyện nam nữ. mượn tôi làm ví dụ, những người phụ nữ bên cạnh tôi không ít, nhưng mà cái hấp dẫn tôi nhất không phải là đẹp nhất, là mà có sức hút nhất! Sức hút của phụ nữ, có thể bồi dưỡng và thay đổi, cho nên lần này tôi đến đây chủ yếu là muốn nói với cô mấy thứ này!"

"Ồ?" Victoria cũng đã rõ ràng mục đích đến đây của Babi, cái gì mà sức hút của phụ nữ, cái gì mà loạn cả lên vậy, chẳng lẽ Babi bị té đập đầu? Victoria cho đến bây giờ vẫn chưa thấy Babi ăn nói và hành động như vậy.

"Muốn chiếm được trái tim của Dương tiên sinh, Victoria, cô cần phải nổ lực nhiều!" Babi nói, sau đó móc ra một cái hộp nhỏ đặt vào tay của Victoria, rồi nói: "Ở đây tôi có vài đoạn phim tặng cho cô, bên trong là những đoạn phim ghi lại phương pháp huấn luyện nữ tình báo của một tổ chức tình báo nổi tiếng thế giới, khả năng hấp dẫn đàn ông của các nàng phải nói là loại nhất, nếu như cô học được phân nửa, vậy có thể."

"Huấn luyện nữ tình báo?" Victoria cầm lấy cái hộp từ tay của Babi, tự lập lại một lần.

"Đúng vậy, tôi đã tốn rất nhiều sức lực mới có được nó!" Babi vội vã khoe khoang: "Được rồi, Victoria tiểu thư, tôi cũng không quấy rầy cô nghỉ ngơi nữa, lúc khác tôi sẽ ghé thăm cô. Ngoài ra tôi cũng có đem tới một vài loại trái cây, loại cô thích ăn nhất, để bên cạnh giường bệnh"

Trước đây Victoria thích ăn trái cây gì, Babi hiển nhiên là không biết, nhưng mà suốt đêm qua hắn ta đã phân tích sinh hoạt của một số ít nô lệ trong tay mình mà đưa ra được sinh hoạt của Victoria.

Bình thường, Babi không hề keo kiệt trong phương diện ăn uống, bởi vì nếu muốn những người này bán mạng cho hắn trên võ đài, thì cần phải cung cấp đầy đủ về phương diện ăn uống.

Babi nói xong những lời này, cũng đứng dậy, cười gật đầu với Victoria, sau đó mới rời ra ngoài.

Victoria cầm cái hộp trong tay, nhìn chằm chằm Babi rời đi, lắc đầu nói: "Rốt cục là chuyện gì? Babi bị điên?"

Bác sĩ Jessi nhìn thấy Victoria như vậy, bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Victoria tiểu thư, Babi tiên sinh cho rằng Dương tiên sinh thích cô, muốn cô làm người phụ nữ của mình, cho nên mới có thái độ như vậy."

"A!" Victoria nghe Jess nói xong, sắc mặt nhất thời đỏ ửng, thật ra bây giờ Victoria đã là một cô gái bình thường, sau khi đã tháo hết xiềng gông trên người và biến thành một người tự do.

Nhớ lại những lời Babi nói nãy giờ, Victoria rốt cục đã hiểu, thì ra là Babi nghĩ mình được Dương Minh thích! Nhưng mà, Victoria không hiểu được, tại sao Babi lại có thái độ cúi đầu với mình? Có đôi lần lên võ đài, nàng cũng nhìn thấy bạn của Babi mang theo vài người phụ nữ, nhưng mà Babi cũng không có nịnh nọt họ, mà ngược lại còn rất lạnh nhạt, bởi vì trong mắt những người như Babi, đàn bà chỉ là những thứ phụ thuộc, chỉ có quyền lực và tiền bạc mới làm cho bọn họ phấn khởi.

Thậm chí, có một lần một người phụ nữ của bạn Babi đã nói bậy, đắc tội với Babi, và bị người bạn kia lột sạch đồ ra trước mặt mọi người, cái này cũng gián tiếp nói rõ, tình hữu nghĩ của đàn ông không cần có đàn bà lẫn lộn trong đó.

Nhưng mà, cảnh tượng diễn ra trước mắt Victoria, làm cho nàng thật sự rất khó hiểu, rốt cục không nhịn được hỏi: "Nhưng mà, cho dù là vậy, thì Babi cũng không cần phải làm như vậy, thái độ của hắn ta."

Jessi nghe Victoria nói xong, cười khổ lắc đầu nói: "Cho dù cô bắt hắn quỳ xuống, hắn ta cũng sẽ quỳ không chút do dự"

"Quỳ? Điều này cũng có thể sao?" Victoria kinh ngạc hô lên.

"Tôi cũng hiểu suy nghĩ của cô, nếu như, cô chỉ là một người phụ nữ của một người bạn bình thường, như vậy thì Babi khẳng định là sẽ không có thái độ như vậy, nhưng mà, thân phận của Dương tiên sinh bao trùm lên trên đầu của những người khác, thì những người phụ nữ bên cạnh ngài ấy, cho dù không được sủng ái, cũng có thể trở nên cao cao tại thượng" Jessi chậm rãi nói: "Dương tiên sinh tuyệt đối có quyền lực trên lãnh thổ này, cho nên, thân phận của cô cũng đã thay đổi"

Jessi biết được ý định của Dương Minh đối với Victoria, cho nên nói chuyện cũng không cần kiêng nể, nói rõ chuyện này cho Victoria nghe, giải thích cho nàng, và đồng thời giúp nàng phục vụ chủ nhân một cách tốt hơn trong thời gian tới.

"Cao cao tại thượng?" Trước đây Victoria chưa từng có cảm giác như ngày hôm nay, lúc đầu nàng cho rằng Babi đã đứng đầu trong xã hội thượng lưu ở đây, nhưng bây giờ xem ra, còn có người cường thế hơn cả Babi nữa.

Mà cái này cũng bởi vì một người có tên là Dương Minh, để cho Babi cao cao tại thượng cũng phải nịnh nọt mình, cũng làm cho mình từ một nô lệ có thân phận thấp nhất, mà trở thành một người giống như nữ hoàng vậy.

Tất cả những điều này, đều là do người đàn ông tối hôm qua mang đến, hắn, rốt cục là người thế nào? Victoria trở nên hoảng hốt, loại thân phận quá cao này, làm cho nàng càng thêm khẳng định, sự lựa chọn của mình là chính xác.

Bây giờ nàng không phải là người phụ nữ của Dương Minh, và cũng không có khả năng, trong mắt của Dương Minh, căn bản là không có sự thèm muốn sắc đẹp của nàng, mà chỉ có một sự quan tâm rất bình thường.

Nhưng mà, trong lòng của Victoria cũng có một chút hư vinh nho nhỏ, ít nhất là nàng có thể mượn danh nghĩa của Dương Minh để hù dọa Babi.

Điều này làm cho tâm hồn nho nhỏ của nàng cũng có một chút thỏa mãn. Đúng vậy, từ một nô lệ, mà đùng một cái leo lên đầu chủ nhân ngồi, ai mà không khoái chứ?

Victoria thở phào một hơi, gật đầu nói: "Cảm ơn ông vừa rồi đã không nói ra chuyện này, ít nhất là tôi cũng có thể trút được chút thù trong lòng tôi"

"Tôi có quyền nói cho Babi biết sao, suy nghĩ của hắn ta, đều là suy nghĩ của hắn thôi" Jessi nhún vai nói: "Trên thực tế, cô là vệ sĩ của những người phụ nữ bên cạnh Dương tiên sinh, Babi cũng sẽ nhìn cô bằng cặp mắt khác, đây là sự chênh lệch thân phận, sự chênh lệch giữa hắn và Dương tiên sinh, quả thật quá xa"

Jessi nói vậy, đương nhiên là đã nhìn thấy thái độ của Lý Cường và tướng quân Kars trước mặt Dương Minh. ngay cả tướng quân Kars và Lý Cường cũng phải kính nể, Babi thì tính là gì.

.

"Lý Chí Thành. ừ, xử lý hắn thế nào?" Dương Minh miễn cưỡng duỗi lưng ra, quay sang hỏi Hoàng Nhạc Nhạc bên cạnh còn chưa tỉnh ngủ.

". em cũng không biết, em ngủ thêm một lát nữa đi!" Hoàng Nhạc Nhạc mở mắt ra, nhìn nhìn đồng hồ báo thức trên đầu giường, phát hiện ra còn sớm, vì thế mơ màng ngủ tiếp.

Dương Minh cười cười, bước xuống giường, thời gian của hắn là có hạn, cho nên cần phải xử lý Lý Chí Thành trong một ngày, về phần Lý Chí Thành muốn bán gấp mỏ vàng và quặng sắt trong tay, Dương Minh cũng có nghe nói, bởi vì Babi đã đặc biệt báo cáo chuyện này cho Dương Minh.

Có cơ hội thiết lập quan hệ với Dương Minh, Babi đương nhiên là không bỏ qua rồi, Dương Minh cũng không có ý kiến gì về hành động của Babi cả, có đôi khi, khủng hoảng tâm lý kẻ thù, còn hơn là hành hạ chúng.

Phỏng chừng rằng cả nhà Lý Chí Thành đang có tâm tình này, hoảng sợ không chịu được, mình còn chưa trả thù cụ thể, mà bọn họ đã lâm vào tình cảnh tự hù dọa mình.

Nhớ lại làm cho Dương Minh cảm thấy buồn cười, hai quặng mỏ trong tay, muốn bán cũng không được mà khai thác cũng không xong, sợ rằng đây là một chuyện đau khổ nhất trong cuộc sống.

Dương Minh dự đoán không sai, Lý Chí Thành lúc này, mặt mũi trắng bệch, giống như là Bạch Vô Thường trong phim vậy, ngồi trong phòng, bên cạnh còn có Lý Thiên Giai và Lý Thiên Vũ.

"Nhất định là. nhất định là Dương Minh trả thù!" Sắc mặt của Lý Chí Thành tái nhợt, lời nói tuy kích động nhưng mà cũng có sự khủng hoảng: "Nếu không, vì sao không ai muốn mua mỏ vàng và quặng sắt chứ? Đây chính là một con gà đẻ trứng vàng, những người khác lại tự nhiên không có hứng thú, nếu không phải Dương Minh gây áp lực, vậy thì phải giải thích như thế nào?"

Lý Thiên Giai và Lý Thiên Vũ cũng im lặng, Lý gia bây giờ đã lâm vào cảnh tiến thối lưỡng nan rồi. Tiến thêm một bước nữa, bọn họ không dám, ai biết tiếp tục kinh doanh ở đây sẽ mang đến hậu quả gì?

Nhưng mà, lùi một bước, bọn họ cũng lùi không được. Không ai dám mua quặng mỏ trong tay họ cả, đây là sáu tỷ đô đấy, không phải là một số lượng nhỏ, sao có thể từ bỏ được? Số tiền của Hoàng Hiếu Phương cũng chỉ có năm tỷ mà thôi.

"Cha, con nghĩ, chúng ta bây giờ chỉ có thể từ bỏ thôi, con thấy, dưới áp lực của Dương Minh, không ai dám nhận quặng mỏ của chúng ta đâu, mà chúng ta cũng không thể nào tiếp tục kinh doanh được, con thấy, chúng ta nên từ bỏ đi.' Lý Thiên Giai do dự nói.

"
Từ bỏ?" Lý Chí Thành hô lên: "Nhưng mà cái này là sáu tỷ đô đấy, không chỉ có tiền của Hoàng Hiếu Phương, mà còn có tiền của công ty đấy, chúng ta từ bỏ như vậy, chẳng phải là chịu thiệt lớn sao?"

"
Chịu thiệt, có thể so với bỏ mạng tại đây sao?" Lý Thiên Giai khuyên: "Không thể vì tiền mà không cần mạng được? Núi xanh còn đó, sợ gì không có củi đun, nói thật, ở nơi như vậy, một chút an toàn trong lòng con cũng không có, ở đây không có pháp luật, không có quy tắc. Tướng quân Kars và Lý Cường mới là pháp luật, bọn họ muốn xử lý chúng ta, chỉ cần một câu nói thôi!"

Lý Chí Thành làm sao mà không biết lời nói của Lý Thiên Giai là sự thật? Nếu nhu không biết, thì ông ta đã không từ bỏ quặng mỏ trong tay rồi, chính bởi vì ông ta biết điều này, cho nên muốn nhanh chóng rời khỏi đây, nhưng mà bây giờ xem ra hiển nhiên là kế hoạch của ông ta không được rồi, không ai dám mua quặng mỏ trong tay ông ta cả.

Lý Thiên Vũ tuy rằng cũng hiểu được, tổn thất như vậy rất lớn, nhưng đây là biện pháp duy nhất, vì thế cũng tán thành, nói: "
Cha, chúng ta không còn lựa chọn nào khác!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi