NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

"Cô… cô là tiểu thư?"

Đại danh của đại tiểu thư Hồ Điệp gia tộc Vương Tiếu Yên Vương Khắc Tiến đương nhiên là có nghe qua. Nhưng mà, Vương Tiếu Yên đã rời kh? ỏi gia tộc từ sớm, sống một cuộc sống độc lập, Vương Khắc Tiến cũng chưa từng tiếp xúc trực tiếp bao giờ, chỉ nghe nói về nàng lúc nói chuyện phiếm, có đề cập đến Vương Tiếu Yên, đại khái cũng biết được tuổi của Vương Tiếu Yên, cùng với việc nàng đến Trung Quốc.

Hắn cũng biết đến đây mà thôi, nhưng mà, khi thấy Vương Tiếu Yên xuất ra tuyệt học của gia tộc, Vương Khắc Tiến mới nghĩ đến. Người trước mắt này, rất có thể là đại tiểu thư của gia tộc Vương Tiếu Yên!

Điệp Vũ Vi Bộ là một môn công phu rất thượng thừa lại rất bí ẩn, ngay cả những sát thủ ưu tú của Hồ Điệp gia tộc cũng chưa chắc đã luyện được, chứ đừng nói là người ngoài! Mà Vương Tiếu Yên lại sử dụng Điệp Vũ Vi Bộ thuần thục như vậy, bản thân cái này cũng đã nói lên được vấn đề!

Vương Tiếu Yên cũng không cho rằng Vương Khắc Tiến học trộm, loại công phu này có thể học trộm sao? Nếu mà như vậy thì tất cả công phu của Hồ Điệp gia tộc đều đã lọt ra ngoài rồi, mà Hồ Điệp gia tộc cũng sẽ không còn là gia tộc đệ nhất thế giới nữa.

Cho nên, tính đi tính lại, chỉ có một khả năng duy nhất! Cho nên Vương Khắc Tiến mới thất kinh! Hắn đi ám sát, mà tự nhiên mục tiêu lại là tiểu thư của hắn!

Hắn làm sao mà không sợ hãi? Ám sát tiểu thư, quả thật là muốn tạo phản rồi! Nghĩ đến đây, cả người Vương Khắc Tiến đều run lên.

"Mày là ai?" Vương Tiếu Yên vô cùng mẫn cảm với cách gọi tiểu thư này, bởi vì chỉ có ở trong gia tộc của mình thì nàng mới được gọi là tiểu thư thôi: "Mày biết Điệp Vũ Vi Bộ?"

"Cô chính là tiểu thư Vương Tiếu Yên? " Nghe Vương Tiếu Yên lập lại cái tên Điệp Vũ Vi Bộ này, Vương Khắc Tiến càng thêm vững tin, người trước mắt chính là Vương Tiếu Yên.

"Mày là người của gia tộc?" Vương Tiếu Yên cũng không nói ra tên của Hồ Điệp gia tộc, chính là không muốn để cho Dương Minh biết đến thân thế của mình, để tránh cho Dương Minh thấy khó mà nhụt chí.

Vương Khắc Tiến gật đầu.

"Tên là gì? " Vương Tiếu Yên lại hỏi.

"Vương Khắc Tiến, đệ tử đời thứ ba" Vương Khắc Tiến thành thật trả lời, bây giờ đã xác định thân phận của Vương Tiếu Yên, như vậy thì câu hỏi của Vương Tiếu Yên chẳng khác nào câu hỏi của gia chủ, Vương Khắc Tiến đương nhiên là phải trả lời không được giấu diếm: "Trong túi của tôi, có tín vật của gia tộc"

Bởi vì trên cổ còn có con dao của Vương Tiếu Yên, cho nên Vương Khắc Tiến không dám làm loạn, vì thế chỉ nói tín vật nằm trong túi, chứ không có lấy ra.

Vương Tiếu Yên thuận lợi thò tay vào trong túi của Vương Khắc Tiến, quả nhiên phát hiện ra tín vật con bướm nhỏ trong túi, Vương Tiếu Yên gật đầu, lúc này mới tin tưởng Vương Khắc Tiến, thu con dao trên cổ hắn lại.

"Không được tiết lộ bí mật của gia tộc, theo tôi đến đây!" Vương Tiếu Yên nhỏ giọng nói với Vương Khắc Tiến.

Dương Minh mặc dù cách không xa, nhưng mà giọng nói của Vương Tiếu Yên thì thầm đủ để Dương Minh không nghe được.

Quả thật là Dương Minh có dị năng nhìn xa, cũng có thể đọc môi ngữ, nhưng mà h? ắn không cần làm vậy với Vương Tiếu Yên, cho nên câu nói này của Vương Tiếu Yên hắn cũng không nghe rõ.

"Dương Minh, đây là sát thủ do gia tộc của em phái đến" Vương Tiếu Yên sau khi thương lượng với Vương Khắc Tiến xong, quay sang nói với Dương Minh.

Vừa rồi thấy Vương Tiếu Yên và Vương Khắc Tiến như vậy, Dương Minh cũng mơ hồ đoán ra được rồi, lúc này lại nghe Vương Tiếu Yên nói thế, lập tức gật đầu, quắc tay: "Chúng ta đi vào thôi!"

Dương Minh lên xe, vẫy tay với Vương Tiếu Yên và Vương Khắc Tiến, thấy Vương Tiếu Yên gật đầu, Vương Khắc Tiến mới ngồi lên phía sau xe.

Chiếc xe lết về bãi đậu xe ngầm của biệt thự Vương Tiếu Yên, dừng xe lại, Dương Minh, Vương Tiếu Yên, Vương Khắc Tiến đều xuống xe. Lúc này Vương Khắc Tiến cũng đã không còn sát khí, mà cung kính đi theo phía sau Dương Minh và Vương Tiếu Yên.

Nhưng mà, Dương Minh cũng không vì nguyên nhân Vương Khắc Tiến quen biết với Vương Tiếu Yên mà mất cảnh giác, ai biết được tên này có gạt người hay không? Cho nên Dương Minh luôn quan tâm đén động tĩnh của Vương Khắc Tiến.

Mãi cho đến khi vào trong phòng khách, Vương Tiếu Yên để cho Vương Khắc Tiến ngồi xuống ghế salon đối diện, Dương Minh mới thả lỏng cảnh giác, nhưng mà vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng Vương Khắc Tiến.

"Đưa tay băng bó trước đi!" Dương Minh nhìn thấy tay phải của Vương Khắc Tiến vẫn đang chảy máu, cho nên nói: "Yên Yên, em lên lầu, vào phòng ngủ, lấy cái hộp thuốc cho anh"

Nếu là người của gia tộc Vương Tiếu Yên, Dương Minh đương nhiên sẽ không phân biệt đối xử, dự dịnh cho hắn dùng một ít thuốc của Phương Thiên, những thứ này đều là phương thuốc bí truyền của Phương Thiên, dùng Đông y luyện chế thành, giá cả vô cùng đắt đỏ.

Vương Tiếu Yên cũng muốn băng bó cho Vương Khắc Tiến, nhưng mà nghe Dương Minh nói xong, lập tức hiểu rõ, Dương Minh cũng muốn giúp Vương Khắc Tiến, vì thế cảm kích nhìn Dương Minh một cái, rồi sau đó đi lên lầu.

Mặc kệ là nói thế nào, Vương Khắc Tiến cũng là người của gia tộc, cũng chính là thủ hạ của mình, Dương Minh quan tâm đến Vương Khắc Tiến, cũng đếnh là vì mặt mũi của Vương Tiếu Yên, cho nên Vương Tiếu Yên vô cùng cảm tạ Dương Minh.

"Cảm ơn anh!" Vương Khắc Tiến đương nhiên cũn ghiểu, Dương Minh kêu Vương Tiếu Yên đi lấy hộp thuốc của hắn, khẳng định là bên trong có thuốc tốt, không dễ dàng dùng.

Dương Minh khoát tay, nhìn Vương Khắc Tiến, nhàn nhạt nói: "Nhiệm vụ của anh, là giết tôi, hay Vương Tiếu Yên?"

"Là anh" Vương Khắc Tiến do dự một chút, rồi cũng không giấu diếm. Bây giờ xem ra, quan hệ của Dương Minh và Vương Tiếu Yên vô cùng tốt, nếu Dương Minh đã để hộp thuốc trong phòng ngủ của Vương Tiếu Yên, như vậy đã chứng minh rằng hai người ngủ cùng một chổ, nếu không thì Dương Minh cũng là bạn trai của Vương Tiếu Yên. Cho nên, với câu hỏi của Dương Minh, Vương Khắc Tiến cũng không giấu diếm: "Nhưng mà, người ủy thác còn kêu giết luôn cả người con gái bên cạnh anh, đương nhiên lúc đầu tôi không biết người bạn gái của anh là tiểu thư! Bởi vì trong tư liệu chỉ ghi là giết? anh và bạn gái của anh thôi!"

Đối với chuyện Vương Tiếu Yên là tiểu thư của gia tộc, Vương Khắc Tiến cũng không giấu, đoạn đối thoại trước đó của họ đã bị Dương Minh nghe được, hiển nhiên là Vương Tiếu Yên cũng có ý muốn giấu cái này, bởi vì câu cuối cùng của Vương Tiếu Yên, đã dặn hắn không được đề cập đến Hồ Điệp gia tộc cũng như những chi tiết cụ thể, cho nên đối với tên của gia tộc và những thứ khác, Vương Khắc Tiến cũng không đề cập.

Dương Minh gật đầu, xem ra Vương Khắc Tiến xác định là không biết cái gì mà đến đây để giết người, sau khi ra tay mới biết đối tượng là tiểu thư của mình.

Chỉ là, Dương Minh đang suy nghĩ, không biết là ai muốn hại mình và bạn gái của mình? Là ai có thù với mình nhĩ?

"Người ủy thác là ai?" Dương Minh hỏi.

"Không rõ lắm, là một nhiệm vụ được truyền qua mạng! Chúng tôi cũng không biết được thân phận của người ủy thác!" Vương Khắc Tiến lắc đầu.

Dương Minh đương nhiên biết điều này, rất nhiều nhiệm vụ đều được gửi nặc danh, cho nên đối với câu trả lời của Vương Khắc Tiến, Dương Minh cũng không nghi ngờ.

Vương Tiếu Yên mang hộp thuốc lại, giao cho Vương Khắc Tiến, Vương Khắc Tiến cũng không cần người hỗ trợ, mở hộp thuốc ra, tự băng bó cho mình.

Đây là một trong những năng lực cơ bản của sa1tt hủ, sau khi bị thương phải biết tự chữa trị cho mình. Bởi vì, có đôi khi chấp hành nhiệm vụ chỉ có một mình, bên cạnh không có người, cho nên khi bị thương phải biết tự xử lý vết thương.

Sau khi băng bó xong, Vương Tiếu Yên mới hỏi: "Là ai phái anh đến?"

"Là huấn luyện viên của tôi" Vương Tiếu Yên thành thật đáp: "Đây là một nhiệm vụ được nhận qua mạng, kêu tổ chức ám sát Dương Minh và bạn gái, trong tư liệu cũng chỉ có đề cập đến Dương Minh, không có nhắc đến người bạn gái, cho nên tôi cũng biết bạn gái của Dương Minh chính là tiểu thư"

"Thì ra là vậy" Vương Tiếu Yên nghe xong gật đầu, thầm nghĩ, cũng may là gặp phải mình đang đi với Dương Minh, nếu như gặp cảnh Dương Minh đi với người khác thì khi ra tay chắc chắn đã là một cái xác rồi, căn bản là không có cơ hội gặp mình.

"Người ủy thác là ai?" Vương Tiếu Yên cũng hỏi một câu y chang như Dương Minh.

"Nhiệm vụ này là một nhiệm vụ nặc danh!" Vương Tiếu Yên cười khổ: "Loại chuyện này, tổ chức cũng không hỏi"

"Được rồi, tôi đã biết, nhiệm vụ này dừng lại tại đây, anh trở về, cố gắng đều tra thân phận của người ủy thác. Thôi khỏi, chuyện này để tôi nói trực tiếp với cha" Vương Tiếu Yên khoát tay nói.

"Tiểu thư, tôi còn có một nhiệm vụ khác, sợ rằng không thể trở về ngay!" Vương Khắc Tiến không có gì phải giấu Vương Tiếu Yên, cho nên việc hắn còn một nhiệm vụ nữa, cũng thành thật khai báo ra.

"Còn một nhiệm vụ? Là nhiệm vụ gì?" Vương Tiếu Yên thuận miệng hòi.

"Là ám sát lão đại của một bang phái tại Tùng Giang!" Vương Khắc Tiến trả lời.

"Lão đại của bang phái?" Trong lòng Dương Min? h lập tức cả kinh, lập tức hỏi: "Đối tượng ám sát tên là gì?"

"Cái này…" Vương Khắc Tiến do dự, bởi vì nhiệm vụ ám sát cần phải bảo mật, không thể tùy tiện nói ra.

"Hỏi anh thì anh cứ nói, ấp a ấp úng cái gì?" Vương Tiếu Yên trừng mắt, quát Vương Khắc Tiến.

"Vâng, tiểu thư" Vương Khắc Tiến vội trả lời.

Thân phận của Dương Minh, tuy rằng thoạt nhìn là bạn trai của tiểu thư, nhưng mà cái thân phận này có được gia tộc tán thành hay không, như vậy thì không biết, cho nên Vương Tiếu Yên mới giữ bí mật với Dương Minh.

Bởi vì sát thủ trong gia tộc, đều biết chuyện của Vương Tiếu Yên cả, phần lớn mọi người đều rõ ràng, vị hôn phu của tiểu thư chính là đồ đệ của vua sát thủ, mà Vương Tiếu Yên trốn đi, cũng là vì muốn chạy trốn cuộc hôn nhân này.

Nhưng mà, tuy rằng Vương Tiếu Yên đã chạy trốn, nhưng có thể chạy khỏi số phận của gia tộc hay không thì không biết. Vì thế Vương Khắc Tiến mới giữ bí mật với Dương Minh, mà bây giờ, Vương Tiếu Yên đã nói như vậy, thì Vương Khắc Tiến không có khả năng giấu diếm cái gì nữa.

Tiểu thư lên tiếng, đại biểu cho người có quyền lực cao thứ hai tại gia tộc, cho nên Vương Khắc Tiến thành thật trã lời: "Là Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám, là lão đại hắc đạo của bang phái tại đây"

"Cái gì?" Tuy rằng trước đó Dương Minh nghe Vương Khắc Tiến nói là ám sát lão đại của bang phái, đã mơ hồ đoán ra được, nhưng mà lúc này nghe Vương Khắc Tiến nói như vậy, cũng sợ hãi kêu lên: "Anh muốn ám sát Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám?"

Vương Khắc Tiến không hiểu vì sao Dương Minh lại có phản ứng lớn như vậy, nhưng mà vẫn gật đầu nói: "Đúng vậy"

"Nhiệm vụ này cũng hủy bỏ luôn" Dương Minh phất tay nói: "Anh có thể trở về"

"A?" Vương Khắc Tiến có chút choáng váng, Dương Minh nói giống như là ra lệnh vậy, nhưng mà trong lòng Vương Khắc Tiến cảm thấy không thoải mái, thầm nghĩ, anh cùng lắm chỉ là bạn trai của tiểu thư thôi, có quyền gì ra lệnh cho tôi? Cho dù là tiểu thư cũng không thể tùy tiện ra lệnh hủy nhiệm vụ được? Nhiệm vụ đầu tiên, liên quan đến tiểu thư, cần phải hủy bỏ, nhưng mà nhiệm vụ thứ hai nhằm vào người ngoai, tại sao lại hủy bỏ đơn giản như vậy? Nếu mà hủy bỏ, thì mình trở về nên báo cáo thế nào?

"Hủy bỏ? Cái này không có khả năng!" Vương Khắc Tiến vô thức nói.

"Kêu anh hủy, anh cứ hủy, cái gì mà không có khả năng?" Vương Tiếu Yên cũng biết Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám. Lúc trước khi tổ chức Hắc Quả Phụ được đám người Lý Cường sát nhập lại thành tổ chức Hắc Hồ Điệp, nàng cũng đã gặp qua Hầu Chấn Hám và Bạo Tam Lập, cũng biết hai người này làm việc cho Dương Minh, cho nên lúc này Vương Tiếu Yên đương nhiên là đứng về phía của Dương Minh rồi.

"Tiểu thư…" Vương Khắc Tiến nghe Vương Tiếu Yên nói như vậy, cũng thấy khó xử: "Tiểu thư, nhiệm vụ đầu tiên bởi vì liên quan đến cô, cho nên cần phải hủy bỏ, tôi trở về cũng có thể báo cáo được, nhưng mà, nhiệm vụ này cũng hủy luôn, tôi trở về sẽ không biết nên bá? o cáo thế nào. Gia chủ cũng sẽ không đồng ý!"

"Thật không? Như vậy phải qua được cửa của tôi" Ánh mắt của Dương Minh trở nên lạnh lẽo, lạnh lùng nói với Vương Khắc Tiến.

Vương Khắc Tiến cũng không biết thân thủ của Dương Minh thế nào, trước đó chỉ giao thủ với Vương Tiếu Yên, Dương Minh cũng không có ra tay, nhưng mà nghĩ rằng Dương Minh cũng biết võ, khẳng định không chỉ giới hạn trong cái hộp thuốc kia.

"Tiểu thư, đừng làm khó tôi…" Vương Khắc Tiến đối mặt với uy hiếp của Dương Minh, thật sự không biết nên làm thế nào cho phải, đấu đá với Dương Minh, hiển nhiên là không nể mặt của Vương Tiếu Yên rồi, nhưng mà, nếu không thì Dương Minh sẽ ngăn cản hắn hoàn thành nhiệm vụ.

Vừa dứt lới, một cây phi châm đã đâm xuyên qua lỗ tai phải của Vương Khắc Tiến, trực tiếp bấm một lỗ cho hắn.

"A!" Vương Khắc Tiến nhất thời cả kinh, mặc dù vừa rồi hắn nói chuyện với Vương Tiếu Yên, nhưng mà ánh mắt vẫn luôn chú ý Dương Minh, nhưng hắn căn bản không nhìn thấy Dương Minh ra tay thế nào!

Nếu như phi châm này đâm lên chổ khác trên người của Vương Khắc Tiến, như vậy thì hắn phỏng chừng đã chết.

"Không nên làm những chuyện không biết tự lượng sức mình!" Dương Minh nhàn nhạt nói: "Anh là người trong gia tộc của Yên Yên, cho nên tôi mới khách khí với anh, nếu không, anh cho rằng anh còn có thể ngồi ở đây?"

Mồ hôi lạnh của Vương Khắc Tiến không ngừng toát ra, hắn không nghi ngờ tính thực tế trong lời nói của Dương Minh, không ngờ rằng Dương Minh còn có thể dùng ám khí, hơn nữa còn là loại ám khí cực nhỏ như vậy.

Trong giới sát thủ cao cấp, ám khí đối với bọn họ không có gì xa lạ, nhưng mà phần lớn ám khí đều mượn máy móc mới có thể bắn trúng mục tiêu, ví dụ như súng lục vậy. Còn loại trực tiếp ném ra ám khí như vậy, trong xã hội bây giờ có thể nói là càng ngày càng ít.

Bởi vì đầu tiên, muốn ném được ám khí phải có lực tay lớn, cái này phải được huấn luyện nghiêm ngặt mới có, nhưng cái này không phải là khó nhất, bởi vì sát thủ đều là những người có thể chịu khổ.

Nhưng mà điều thứ hai, không phải tất cả mọi người đều làm được, đó là ném mạnh mà chính xác! Có thể, có nhiều sát thủ là tay súng thiện xa, nhưng mà, nếu không có sự hỗ trợ của công cụ hiện đại, thì ai dám cam đoan rằng mình sẽ ném chính xác?

Bởi vì như vậy, cho nên có nhiều sát thủ cũng không hao tốn công sức để luyện tập việc ném ám khí, so ra thì hàng nóng dễ dùng hơn và thuận lợi hơn. Một viên đạn là giải quyết vấn đề, cần gì phải dùng đến ám khí?

Nhưng mà, trong vài tình huống, nhất là chổ đông người, không thể nào dùng súng được, nếu như có thể dùng ám khí mà yên lặng giải quyết mục tiêu, vậy thì ám khí so ra tốt hơn súng gắp trăm lùng.

Dương Minh có thể tùy ý ném ra vài phi châm trong nháy mắt, cái thủ pháp này thoạt nhìn tuy đơn giản, nhưng mà là trình độ mà có nhiều sát thủ cả đời không đạt được! Nhất là dùng đến phi châm!

Nếu như nói con dao hay hòn đá thì còn có thể được, nhưng mà phi châm vừa nhỏ lại vừa nhẹ, ném mạnh thôi cũng đã? khó khăn rồi.

Khi Dương Minh lộ ra chiêu này, Vương Khắc Tiến liền biết nhiệm vụ của mình sẽ khó hoàn thành, cho dù mình thừa dịp Dương Minh không để ý, rời khỏi Tùng Giagn, sau đó đi đường vòng trở về ám sát mục tiêu, thì cũng sẽ lộ ra, bởi vì như vậy Dương Minh khẳng định là chuyện này chỉ do Vương Khắc Tiến hắn làm!

Nếu có Vương Tiếu Yên tham gia, thì Vương Khắc Tiến hắn đừng nghĩ sẽ sống được tại Hồ Điệp gia tộc! Cho nên trong lúc nhất thời, Vương Khắc Tiến cảm thấy tiến thối lưỡng nan.

"Như vậy đi, chuyện này tôi sẽ nói với cha một tiếng, còn hai nhiệm vụ này anh cứ tạm dừng, nhìn xem ý tứ của cha thế nào, rồi tôi sẽ thông báo cho anh!" Vương Tiếu Yên cũng biết chổ khó xử của Vương Khắc Tiến, làm sát thủ của Hồ Điệp gia tộc, nếu như từ bỏ nhiệm vụ trở về, khẳng định sẽ bị gia tộc trừng phạt nghiêm khắc, nhưng mà nếu như có nguyên nhân, và được gia chủ đáp ứng, vậy thì sẽ không còn vấn đề.

"Cảm ơn tiểu thư, như vậy là hay nhất!" Vương Khắc Tiến nghe Vương Tiếu Yên nói ra biện pháp này, liền gật đầu đồng ý.

Nhưng mà, vấn đề quan trọng nhất vẫn chưa được giải quyết.

Từ lời nói của Vương Tiếu Yên, Vương Khắc Tiến cũng đã hiểu, kết quả cuối cùng là hủy bỏ nhiệm vụ, kêu hắn trực tiếp trở về. Nhưng mà, cứ như vậy, hai nhiệm vụ này đều không hoàn thành, vậy hắn còn cơ hội trở thành đồ đệ của đại sư thúc không?

Nhưng trong tình huống như vậy, không cho phép hắn phản đối, hắn cũng chỉ có thể mặc kệ.

"Được rồi, anh để lại phương thức liên hệ của anh, tôi sẽ liên lạc cho anh sau" Vương Tiếu Yên cũng không muốn vì chuyện của Vương Khắc Tiến mà làm chậm trễ thời gian, hôm nay là đêm cuối cùng của nàng với Dương Minh, không biết lúc nào mới có lại được, cho nên Vương Tiếu Yên đặc biệt quý trọng.

"Vâng, số điện thoại vệ tinh của tôi là…" Vương Khắc Tiến nói ra số điện thoại của mình, sau đó liền đứng dậy chào tạm biệt Dương Minh và Vương Tiếu Yên.

Vương Khắc Tiến có chút uể oải ra khỏi biệt thự của Vương Tiếu Yên, lúc này hắn vội vàng đến Tùng Giang, muốn hoàn thành hai nhiệm vụ này, nhưng mà thật không ngờ, ngay cả một cái cũng không hoàn thành được, đây là vận mệnh sao? Xem ra mình không có duyên với đại sư thúc rồi!

"Bốp!" một tiếng, một cái vỗ vai đập lên trên vai của Vương Khắc Tiến, Vương Khắc Tiến nhất thời cả kinh, sợ đến mức tóc gáy dựng đứng lên! Tại sao hôm nay lại gặp nhiều chuyện kì quái quá vậy?

"Ai?" Vương Khắc Tiến vô thức hỏi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi