"." Dương Minh không biết nên nói gì luôn: "Thế nào, ông muốn con cưới vị tiểu thư của Hồ Điệp gia tộc à?"
"Ta chỉ sợ sau này con hội hận, nuối tiếc cả đời thôi" Phương Thiên nhún vai nói: "Giống như ta vậy."
"." Dương Minh lại một lần nữa chẳng biết nên trả lời thế nào: "Sẽ không đâu, con khẳng định là không, con không có tình cảm gì với nàng ta cả"
Phương Thiên dùng ánh mắt thay cho lời nói, nhìn Dương Minh: "Được rồi, đây là quyết định của con, ta nói cho con biết, mất rồi sẽ không kiếm lại được, nếu con muốn thì tốt, những người muốn làm quen với tiểu thư của Hồ Điệp gia tộc đều không có cơ hội, con có mà không biết nắm chắc sao? '
"Chú Vương nhờ ông nói giùm à?" Dương Minh nhíu mày: "không phải vì ông thấy mặc cảm tội lỗi với Vương Nhược Thủy tiền bối, cho nên muốn con cưới tiểu thư của Vương gia này để bù đắp chứ?"
"Khụ khụ." Phương Thiên cười gượng hai tiếng.
Dương Minh có chút đắc ý nhìn Phương Thiên, nhún vai, đi ra khỏi phòng của Phương Thiên.
.
Bởi vì Hứa Tiểu Bân hận Liễu Ky Phi, cho nên cũng đã tỏ thái độ với cả cái hợp đồng với công ty bảo an Danh Dương. Người làm việc cuối cùng là hắn, nếu như miễn cưỡng chấp hành theo hợp đồng, thì cái công ty này được thành lập cũng không có khả năng tồn tại lâu, phỏng chừng là sẽ đi vào con đường kết thúc ngay.
Loại quan hệ không công bằng này, công ty bảo an Danh Dương không có khả năng toàn tâm toàn ý kinh doanh công ty, không chơi chiêu hay đâm lén là may rồi, trông cậy bọn họ thành thật làm việc căn bản không có khả năng.
Vì hợp tác là dựa trên cơ sở lợi ích đến từ hai bên, nếu một bên đắc lợi thì không thể gọi là hợp tác được, hợp tác mà không công bằng như vậy, ai mà muốn tiếp tục hợp tác chứ, công ty bảo an Danh Dương cũng không ngoại lệ.
Cho nên, cách làm của Liễu Ky Phi căn bản là hại mình, hắn chiếm được công lao, nhưng mình phải ở đây chùi đít cho hắn, quả thật là hành vi của mấy thằng khốn nạn. Đến lúc đó, công ty hoạt động không tốt, có thể là đóng cửa, thì cái này chắc chắn là sẽ đổ lên đầu mình, không có quan hệ đến Liễu Ky Phi!
Cho nên, Hứa Tiểu Bân càng nghĩ càng giận, vốn nghĩ Liễu Ky Phi đến để trợ giúp mình, bây giờ thì hay rồi, tiền mất mà tật còn mang! Hứa Tiểu Bân đương nhiên là không ngồi chờ chết, chuyện này vốn không liên quan đến mình, tại sao phải giấu diếm giùm cho Liễu Ky Phi? Lấy điện thoại ra, gọi cho Kinh Tiểu Lộ: "Kinh phó tổng, tôi là Hứa Tiểu Bân đây"
'Hứa tổng, thế nào rồi?" Bên Kinh Tiểu Lộ cũng đang lo lắng chờ điện thoại của Hứa Tiểu Bân.
"Kinh phó tổng, chuyện này tôi đã rõ ràng rồi, là Liễu Ky Phi ra tay, bây giờ cô đang ở đâu, tôi tìm cô, nói sự thật cho cô biế" Hứa Tiểu Bân cực hận Liễu Ky Phi, nếu như hắn ta không dùng thủ đoạn này đẩy ngã Vương Lệ Hà, thì nói không chừng Hứa Tiểu Bân còn có thể giấu giúp hắn, dù sao cái này cũng liên quan đến lợi ích của Liễu gia, nếu như nói sự thật cho Kinh Tiểu Lộ biết, thì có vẻ giống như là phản bội lại gia tộc vậy.
Nhưng mà bây giờ, giữa Hứa Tiểu Bân và Liễu Ky Phi đã có thù hận với nhau, hơn nữa căn bản là thù hận không thể chữa lành được! Ngay sau khi Hứa Tiểu Bân nhìn thấy Liễu Ky Phi làm vậy với Vương Lệ Hà, Hứa Tiểu Bân đã cách xa Liễu Ky Phi ra, và thề rằng tuyệt đối không để cho Liễu Ky Phi sống khá giả.
"Tôi còn đang ở hội quán thương vụ Tuệ Hải, anh biết được sự thật nhanh vậy sao?" Kinh Tiểu Lộ nghi hoặc, Hứa Tiểu Bân cũng chỉ mới trở về có nửa tiếng, làm sao mà biết rõ sự thật nhanh như vậy? không phải là nói cho qua chứ?
"không sai, chúng ta gặp mặt nói chuyện" Hứa Tiểu Bân khẳng định: "Bây giờ tôi đến ngay"
"Được, vậy anh đến đi" Kinh Tiểu Lộ tuy rằng không quá tin tưởng, nhưng mà nghe thấy Hứa Tiểu Bân khẳng định như vậy, cũng tạm thời tin tưởng, mà quan trọng nhất là, bây giờ căn bản là không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể tạm tin tưởng Hứa Tiểu Bân mà thôi.
Chuyện đã phát triển thành như vậy, cũng chỉ có thể nghe sự thật từ Hứa Tiểu Bân, bây giờ chỉ có thể trông cậy vào Hứa Tiểu Bân, chứ không thể xem thái độ của Liễu Ky Phi nữa, như vậy thì mới có thể thay đổi được tình thế, nếu không thì nó sẽ tiếp tục diễn ra.
Cho đến giờ, Kinh Tiểu Lộ vẫn luôn muốn làm ra thành tích, làm ra một chút năng lực bên cạnh Dương Minh, nàng muốn trở thành cánh tay của Dương Minh, là một người hữu dụng ccho Dương Minh, chứ không phải là một bình hoa. Khi đó, Dương Minh sẽ từ từ đến gần với nàng, và chuyện của hai người sẽ trở nên tự nhiên. Thế nhưng bây giờ, lần hợp tác đầu tiên đã có vấn đề, Kinh Tiểu Lộ đúng là ngay cả tâm tự sát cũng đã có, mình thật sự kém như vậy sao? Cái bẫy như vậy mà cũng lọt vào, quả thật là không khác gì một kẻ ngu.
Lần này, Hứa Tiểu Bân đến rất nhanh, trong lòng hắn đang hận Liễu Ky Phi, nên đi xe cũng nhanh như gió, không biết đã vượt đèn đỏ bao nhiêu lần, cho nên chỉ sau một lát là đã chạy đến hội quán thương vụ Tuệ Hải.
Bước nhanh đến bàn của Kinh Tiểu Lộ, sắc mặt của Hứa Tiểu Bân có vẻ rất âm trầm, ngồi xuống, hắn cũng không lảm nhảm gì, trực tiếp nói thẳng vào vấn đề: "Kinh phó tổng, tất cả đều là do thằng khốn nạn Liễu Ky Phi làm ra"
"Ơ?" Kinh Tiểu Lộ nghe cách xưng hô của Hứa Tiểu Bân về Liễu Ky Phi xong, cũng ngạc nhiên, hai người bọn họ không phải là cùng một phe sao? Cho dù Liễu Ky Phi gạt hắn những cái này, thì lợi ích cũng là cho tập đoàn Giang Duyên, tại sao Hứa Tiểu Bân lại chửi Liễu Ky Phi là thằng khốn nạn?
Hứa Tiểu Bân thấy biểu tình của Kinh Tiểu Lộ như vậy, mặt đỏ lên: "Tôi và Liễu Ky Phi có chút mâu thuẫn riêng, xin lỗi, là tôi quá kích động"
Kinh Tiểu Lộ nhíu mày, không ngờ rằng giữa Hứa Tiểu Bân và Liễu Ky Phi lại có mâu thuẫn, nhưng mà đây là chuyện nhà người ta, Hứa Tiểu Bân không nói, Kinh Tiểu Lộ cũng không hỏi, gật đầu ;" Tôi cũng đã đoán được hắn, nhưng mà, hắn làm như thế nào?"
"Hủ thơm! Hắn dùng một loại hủ thơm đặc biệt!" Nhắc đến hủ thơm, Hứa Tiểu Bân lại hận đến nghiến chặt răng, nếu như không phải có thứ chó má này, Vương Lệ Hà làm sao mà bị Liễu Ky Phi động vào được?
"Hủ thơm?" Kinh Tiểu Lộ lại nhíu mày, tựa hồ như nghĩ đến cái gì đó. Đúng vậy, ở trong phòng họp lúc đó cũng có châm hủ thơm, Kinh Tiểu Lộ lúc đầu không để ý, tưởng rằng chuẩn bị hủ thơm để làm cho bầu không khí thêm trang trọng, nhưng mà bây giờ nghe Hứa Tiểu Bân nói như vậy, cũng không khỏi lâm vào trầm tư.
"Đúng vậy" Hứa Tiểu Bân gật đầu: "Hủ thơm này là do Liễu Ky Phi mua của một ông già Thái Lan, sau khi châm xong, có khả năng gây ảo giác cho con người"
"Anh nói là, vì tác dụng của hủ thơm mà tôi và Vương Đãng Tra đều sinh ra ảo giác, ký tên lên hợp đồng một cách mơ hồ?" Kinh Tiểu Lộ có vẻ không tin.
"không sai" Hứa Tiểu Bân gật đầu: "Có thể khẳng định là, cái hợp đồng mà Lưu Lộ Do đưa cho cô, là hợp đồng thật, không có bất kỳ vấn đề gì, khi cô và Vương Đãng Tra kiểm tra hợp đồng, khẳng định là sẽ chú ý đến những chi tiết quan trọng, cái này không sai chứ?"
Kinh Tiểu Lộ gật đầu: "không sai, trong hợp đồng, những chổ quan trọng đương nhiên là cần xem kỹ"
"Cho nên, những chi tiết này cô và Vương Đãng Tra đã nhớ lâu" Hứa Tiểu Bân nói: "Khi Lưu Lộ Do tráo hợp đồng, cô cũng đã có hoài nghi rồi, cho nên kiểm tra lại hợp đồng lần hai, những điểm mà cô chú ý, cũng là những chi tiết này"
Kinh Tiểu Lộ gật đầu, ý bảo Hứa Tiểu Bân nói tiếp.
"Cái tác dụng của hủ thơm này chính là như vậy, những chi tiết mà cô xem, dưới tác dụng của hủ thơm, không có thông qua mắt để để não, còn não của cô đã bị hủ thơm làm sản sinh ảo giác, những thứ cô xem, kỳ thật chính là những ấn tượng trong ký ức của cô, cho nên vô luận là cô nhìn thấy gì trên hợp đồng, thì nó vẫn chính xác với số liệu trong đầu của cô, cho nên, cô và Vương Đãng Tra tự nhiên bị lọt vào bẫy của hợp đồng" Hứa Tiểu Bân giải thích.
"Thì ra là như vậy" Sắc mặt của Kinh Tiểu Lộ đã thay đổi, thủ pháp này lần đầu tiên nàng nghe đến. Những vụ lừa đảo trong lúc ký hợp đồng từ trước đến giờ cũng chưa từng xuất hiện tình huống này! Có thể nói, đây là chuyện rất khó đề phòng, không ngờ là lại bị đối phương làm.
Có thể nói lần này, mình thua không oan! Cái này không phải là năng lực của mình không được, mà là do đối phương quá cao tay, dùng đến phương pháp này để chơi mình.
"Đại khái là như vậy" Hứa Tiểu Bân nói.
"Làm sao mà anh biết được những cái này?" Kinh Tiểu Lộ bình tĩnh lại, hỏi Hứa Tiểu Bân, và cũng có chút hoài nghi, làm sao mà hắn biết? Phải biết rằng, hắn và Liễu Ky Phi là cùng một phe mà?
"Nếu trước đó, anh không biết gì cả, chắc chắn là Liễu Ky Phi đã gạt anh, hắn không nói cho anh biết. Nhưng mà làm sao trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, anh lại có thể biết được nguyên nhân chứ?" Kinh Tiểu Lộ không đợi Hứa Tiểu Bân trả lời, tiếp tục hỏi.
Hứa Tiểu Bân cười khổ, hắn biết là Kinh Tiểu Lộ sẽ không dễ dàng tin tưởng như vậy, trước đó, một tiếng trước hắn cũng không biết, cái tốc độ biết được sự thật này quá nhanh, đổi lại là người khác cũng không tin tưởng!
Hơn nữa, Kinh Tiểu Lộ nói cũng không sai, Liễu Ky Phi vốn đã cố gắng che dấu chuyện này, như vậy thì làm sao mà mình biết được sự thật chứ? Đến lúc này, Hứa Tiểu Bân không thể không nói ra sự thật, mình vì muốn báo thú, cho nên đem sự thật nói ra, mong rằng có thể gửi gắm lên người của Kinh Tiểu Lộ.
Mặc kệ là nói thế nào, công ty bảo an Danh Dương cũng rất có thế lực và bối cảnh tại Tùng Giang, về phần có thể chống lại tập đoàn Giang Duyên hay không, Hứa Tiểu Bân cũng không rõ ràng, nhưng mà chỉ cần có hy vọng là tốt rồi.
"Những cái này. là tôi. đoán" Hứa Tiểu Bân cười khổ nói.
"Đoán?" Kinh Tiểu Lộ trừng to mắt ra nhìn: "Anh đoán thế nào?"
"Bởi vì thủ đoạn này, Liễu Ky Phi cũng dùng trên bạn gái của tôi." Hứa Tiểu Bân cắn răng, trong lòng đau đớn,
"Dùng trên người bạn gái của anh, có ý gì?" Kinh Tiểu Lộ nghe mà không hiểu, những lời này nói như vậy ai mà hiểu 9duo57c chứ.
"Chuyện đã đến nước này, tôi cũng không gạt cô nữa, Kinh phó tổng, cô đừng cười tôi là được rồi" Biểu tình của Hứa Tiểu Bân trở nên oán giận và đau đớn.
"Hứa tổng, anh cứ nói đi, tôi không cười đâu" Kinh Tiểu Lộ nghĩ, tên Hứa Tiểu Bân này ngồi xuống đây lần thứ hai, có vẻ như không thích hợp, nghe lời của hắn có vẻ rất kỳ quái.
"Ngày hôm nay, sau khi tôi ký hợp đồng xong, rất là hài lòng, không nói gạt cô, nếu lần hợp tác này của chúng ta tiến triển thuận lợi, tôi ít nhất cũng có thể ngồi lên vị trí tổng giám đốc của công ty chi nhánh tại Tùng Giang này" Hứa Tiểu Bân nói, cũng không cố kỵ gì: "Lúc trở về, tôi và bạn gái của toi Vương Lệ Hà đều rất hài lòng, vì thế tự nhiên mà vậy, chúng tôi lên giường. chuyện kế tiếp, cô hẳn là cũng biết."
Tuy rằng Kinh Tiểu Lộ bình thường cũng hay nghe Cát Hân Dao nói về chuyện tình yêu nam nữ, bây giờ nghe một người đàn ông nói như vậy, sắc mặt vẫn không khỏi đỏ lên, thầm nghĩ, tôi cũng đã có làm đâu, làm sao mà tôi biết kế tiếp là gì? Nhưng mà lúc này không phải là lúc để nói về những chi tiết đó, Kinh Tiểu Lộ gật đầu, ý bảo Hứa Tiểu Bân cứ tiếp tục.
"Kết quả, đang làm được phân nửa, thì tôi nhận được điện thoại của cô" Hứa Tiểu Bân than thở: "Cô nói hợp đồng có vấn đề, lúc đó tôi liền hoảng sợ, cũng không quản chuyện dang làm nữa, vội vã chạy đến đây."
"Vậy có liên quan gì đến Liễu Ky Phi?" Kinh Tiểu Lộ đến lúc này cũng chưa nghe nói gì về chuyện của Liễu Ky Phi, nghe Hứa Tiểu Bân nói như vậy, không khỏi bất mãn cắt lời hắn.
"Liễu Ky Phi, sau khi tôi đi, hắn đã đột nhập vào trong phòng làm việc, dùng hủ thơm." Sắc mặt của Hứa Tiểu Bân lúc này cũng trở nên vô cùng xấu xí: "Trước đó, Vương Lệ Hà đang làm phân nửa với tôi, trong lòng đương nhiên là hy vọng tôi có thể nhanh chóng trở về, cho nên, dưới tác dụng của hủ thơm nàng ta coi Liễu Ky Phi trở thành tôi, cùng Liễu Ky Phi làm ra chuyện đó. lúc tôi trở về, bọn họ vừa làm xong, Vương Lệ Hà cũng phát hiện ra không thích hợp, hỏi Liễu Ky Phi, Liễu Ky Phi cũng vì muốn Vương Lệ Hà tiếp tục quan hệ tình nhân với hắn, cho nên cũng không giấu diếm, đem công hiệu của hủ thơm nói ra, đúng lúc bị tôi đứng ở cửa nghe được."
Tuy rằng ở giữa đã giảm bớt rất nhiều chi tiết, Hứa Tiểu Bân không nói tỉ mỉm, nhưng mà ý chính thì Kinh Tiểu Lộ vẫn có thể nghe ra được, nàng không khỏi líu lưỡi, không ngờ rằng ở giữa lại còn có cả một câu chuyện như vậy!
Lúc này cũng đã hiểu rõ, biểu tình của Hứa Tiểu Bân vì sao lại khó coi như vậy, cũng đã hiểu vì sao hắn lựa chọn nói sự thật cho mình biết mà không do dự, có lẽ Hứa Tiểu Bân đã hận Liễu Ky Phi rồi, muốn mượn chuyện này, mượn tay mình để trả thù Liễu Ky Phi.
"Thì ra là vậy. để anh nói ra những đau đớn trong lòng, thật sự rất xin lỗi. Tôi không nên hỏi nhiều như vậy" Kinh Tiểu Lộ áy náy, mặc kệ là Hứa Tiểu Bân xuất phát từ mục đích gì, thì bắt hắn kể lại những chuyện này cũng đã làm khó cho hắn.
"không có gì." Hứa Tiểu Bân cười khổ: "Chuyện này tôi tuyệt đối không bỏ qua, hợp tác của chúng ta không bởi vì sự phá rối của Liễu Ky Phi mà dừng lại, tôi sẽ đem sự thật báo cho tập đoàn biết, xin phép chủ tịch cho chúng ta ký lại hợp đồng một lần nữa"
"Vậy làm phiền anh" Kinh Tiểu Lộ nghe ý của Hứa Tiểu Bân như vậy, đương nhiên là rất cảm kích rồi, tuy rằng bây giờ đã biết được sự thật, nhưng mà cũng không có bất kỳ chứng cứ gì, cho dù có ra tòa thì cũng không có khả năng làm gì được Liễu Ky Phi.
"Kinh phó tổng, nếu không có chuyện gì nữa, tôi về trước, tôi cần yên lặng một chút" Hứa Tiểu Bân biết, cho dù có sửa hợp đồng, thì Kinh Tiểu Lộ tuyệt đối cũng không bỏ qua, thù này đã kết rồi, với thực lực của công ty bảo an Danh Dương, tuy không trả thù nổi tập đoàn Giang Duyên, nhưng trả thù một mình Liễu Ky Phi thì vẫn dư dả. Cái này chính là nguyên nhân khiến cho hắn thành thật nói với Kinh Tiểu Lộ.
"Hẳn là vậy, Hứa tổng, ngài cũng đừng quá khó chịu" Kinh Tiểu Lộ cũng vô cùng đồng tình với cảnh khổ của Hứa Tiểu Bân, người đàn ông này cũng thật xui xẻo, bị Liễu Ky Phi cắm cho cái sừng trên đầu.
Hứa Tiểu Bân thở dài một hơi, đứng dậy, bước nhanh ra ngoài cửa, rời khỏi hội quán thương vụ Tuệ Hải, nhanh chóng biến mất trong tầm mắt của Kinh Tiểu Lộ.
Có được sự thật và sự bảo đảm từ Hứa Tiểu Bân, Kinh Tiểu Lộ cũng cảm thấy dễ dàng hơn không ít, Hứa Tiểu Bân và Liễu Ky Phi, ai được tập đoàn ủng hộ, thì có lẽ sẽ là kết quả cuối cùng cho chuyện này.
Đem chuyện vừa rồi của Hứa Tiểu Bân nói cho Bạo Tam Lập và Vương Đãng Tra nghe, hai người nghe xong cũng ngẩn người nửa ngày, Bạo Tam Lập vỗ bàn: "Cái tên Liễu Ky Phi này đúng là chó má, tin rằng có Dương ca ở đây, cũng không buông tha hắn đơn giản như vậy"
"Phía sau hắn là Liễu gia, chúng ta dù có tức giận thì có thể làm gì được hắn?" Kinh Tiểu Lộ cũng không còn cách nào, nàng thật không ngờ là Liễu Ky Phi lại có bối cảnh lớn như vậy, sớm biết như vậy lúc đầu đừng trêu chọc hắn.
"Đúng vậy, Tiểu Lộ, nếu Hứa Tiểu Bân đã đáp ứng, bây giờ chúng ta cũng chỉ có thể chờ kết quả từ hắn thôi" Bạo Tam lập nói: "Nếu như hắn có thể lo xong chuyện này, món nợ với Liễu Ky Phi chúng ta tạm thời ghi lại, sau này có cơ hội nhất định sẽ trả, nhưng nếu như thất bại, thì chúng ta đem chuyện này cho Dương ca quyết định"
"Để em suy nghĩ đã." Kinh Tiểu Lộ không muốn nói rõ sự thật cho Dương Minh, nếu Dương Minh biết, khẳng định là sẽ xem thường mình, cảm thấy mình không có năng lực, nhưng mà nếu chuyện này đã đến mức không thể khống chế được, mình cũng không có biện pháp giải quyết, đến lúc đó đành phải làm phiền Dương Minh.
Bạo Tam Lập cũng hiểu được suy nghĩ của Kinh Tiểu Lộ, nghe Kinh Tiểu Lộ nói vậy, đành phải nói: "Vậy được rồi, Tiểu Lộ, em cứ nghĩ biện pháp đi, thật sự không được thì liên hệ với Dương ca"
Bạo Tam Lập cũng không còn cách nào, hắn cũng không muốn đắc tội với bên kia, cho nên bây giờ chỉ có thể là tính đến đâu hay đến đó thôi. Nói thế nào thì công ty này cũng là của Dương ca, sớm muộn gì cũng là của Kinh Tiểu Lộ, cho nên hắn lựa chọn tạm thời im lặng để Kinh Tiểu Lộ giải quyết.
Kinh Tiểu Lộ, cái thông minh của mày đi đâu rồi? Nàng ta nhất thời có chút căm tức, bây giờ mình vô dụng quá, bị người ta đùa giỡn như vậy, mà ngay cả đánh trả lại một cái cũng không có, quả thật rất mất mặt!
Từ trước đến giờ đều là mình ăn hiếp người ta, bây giờ bị người ta ăn hiếp lại, chỉ có thể trơ mắt ra mà nhìn, cái cảm giác này thật là khó chịu, Kinh Tiểu Lộ tự sinh ra một sự căm tức bản thân, sau đó tâm tình chậm rãi hồi phục lại. Nếu như đổi vị trí, mình là Liễu Ky Phi, làm như vậy, có thể lại sơ hở gì không?