NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

Chu Hỏa Tiến vội nói: "Tiểu Bạch, lấy phiếu ưu đãi một ngàn đồng đưa cho Kinh phó tổng đi"

Tiểu Bạch không hỏi nhiều, mở tủ ra, lấy mười phiếu ưu đãi ra đưa cho Kinh Tiểu Lộ, kể cả mấy tờ phiếu khi nãy của Kinh Tiểu Lộ: "Kinh phó tổng, đây là phiếu ưu đãi của cô"

"Cho tôi một ngàn?" Kinh Tiểu Lộ nhìn thấy xấp phiếu trong tay của Tiểu Bạch, nhất thời dở khóc dở cười, mình chỉ ăn có ba trăm đồng, mà còn dùng phiếu ưu đãi để tính tiền, lúc này lại được thêm một ngàn đồng nữa, như vậy chẳng phải là càng ăn thì càng được nhiều tiền sao? Kinh Tiểu Lộ cảm thấy rất buồn cười.

"Kinh phó tổng đừng hiểu lầm, tôi không có ý ép buộc cô đến ăn, tôi chỉ nghĩ rằng, cô có thể đến chổ này, là vinh hạnh của chúng tôi, làm cho chúng tôi cảm thấy vẻ vang!" Chu Hỏa Tiến vội giải thích: "Kinh phó tổng, cô cứ cầm đi, cô sẽ không khinh thường Chu mỗ chứ."

"Chu tổng, ngài." Kinh Tiểu Lộ bất đắc dĩ lắc đầu, đành phải nhận, nhưng mà vẫn nói: "Chu tổng, sự nhiệt tình của ngài tôi nhớ kỹ, tôi đưa danh thiếp cho ngài, sau này có chuyện gì, cứ gọi điện cho tôi"

"Tốt, tốt!" Chu Hỏa Tiến nghe Kinh Tiểu Lộ nói câu này xong, nhất thời kích động đến nổi giọng nói thay đổi, run tay cầm lấy danh thiếp của Kinh Tiểu Lộ, cẩn thận bỏ vào trong túi áo, cũng đem danh thiếp của mình ra, cầm bằng hai tay, nói: "Kinh phó tổng, tuy rằng chổ của tôi nhỏ bé, nhưng mà cô có bạn bè gì, muốn tổ chức tiệc gì, ngày lễ ngày tết hay là gặp mặt bình thường cứ đến đây, tôi sẽ giảm giá cho cô!"

"Vậy tôi sẽ làm phiền ngài nhiều rồi" Kinh Tiểu Lộ cười, cầm lấy danh thiếp của Chu Hỏa Tiến.

Đến lúc này, trong lòng Chu Hỏa Tiến mới thở phào một hơi, xem ra những chuyện mình làm trước giờ đã có hiệu quả rồi, Kinh Tiểu Lộ không vì chuyện của chị Trương mà hận mình, ngược lại còn tạo quan hệ với mình.

Đương nhiên, tuy rằng tướng mạo của Kinh Tiểu Lộ xinh đẹp, nhưng mà Chu Hỏa Tiến không dám có suy nghĩ bậy bạ gì, loại con gái như vậy, ông ta không dám đụng vào, có đụng thì cũng về nhà mà đụng cô em vợ thôi, tuy rằng so nhan sắc thì kém rất nhiều, nhưng mà như vậy cũng rất thỏa mãn rồi.

"Đúng rồi, Kinh phó tổng, anh của tôi có mở một làng du lịch tại Đông Hải, mùa hè có thể câu cá mùa đông có thể trượt tuyết, nếu bên công ty có tổ chức đi du lịch, tôi sẽ hỗ trợ liên hệ giùm cho" Chu Hỏa Tiến suy nghĩ một chút rồi nói: "Phương diện phí dụng, khẳng định là sẽ được giảm giá tối ưu!"

Chu Hỏa Tiến biết, nếu như nói là không tốn tiền, thì Kinh Tiểu Lộ khẳng định sẽ không đồng ý, từ chuyện tính tiền bữa ăn này thôi cũng đã nhìn ra, Kinh Tiểu Lộ không thích chiếm tiện nghi nhỏ, nhất là vì công ty, càng không cần phải chiếm chút tiện nghi mà thiếu nợ nhân tình người ta, chỉ cần giảm giá là tốt rồi, có thể chiếm được hảo cảm của nàng ta.

"Tốt, nếu như chúng tôi có nhu cầu trong phương diện này, khẳng định sẽ liên hệ với ngài!" Kinh Tiểu Lộ gật đầu: "Chu tổng, tôi có việc, đi trước, hôm nào rãnh rỗi trò chuyện sau"

"Tốt, Kinh phó tổng, tôi tiễn cô" Chu Hỏa Tiến vội nói, cùng Kinh Tiểu Lộ đi ra khỏi quán.

Sau khi lên xe rồi, Kinh Tiểu Lộ mới cười khổ nói: "Giai Giai, bạn cũng thấy đấy, những cái này đều là do Dương Minh mang đến, nếu như mình không nổ lực, thì chênh lệch với hắn ngày càng xa lên!"

"Như vậy thì mình chúc bạn nhanh chóng giải quyết chuyện trước mắt!" Chu Giai Giai nói: "Tiểu Lộ, bạn nhanh về công ty suy nghĩ chuyện hợp đồng đi, mình tự đón xe về trường được rồi"

"Đừng, để mình đưa về cho" Kinh Tiểu Lộ kéo tay Chu Giai Giai đang muốn xuống xe lại: "Đã trễ như vậy rồi, làm sao mà mình có thể để cho bạn tự đón xe về? Nếu như bạn xảy ra chuyện, Dương Minh chắc chắn sẽ làm thịt mình!"

"không cần đâu, đến lúc đó bạn lấy bản thân ra bồi thường cho Dương Minh, một người đổi một người, tin rằng hắn sẽ tiếp thu" Chu Giai Giai chọc lại một câu.

"Thôi đi, mình có địa vị gì trong cảm nhận của hắn, mình rất rõ ràng" Kinh Tiểu Lộ lắc đầu, khởi động xe.

Chở Chu Giai Giai trở về trường xong, Kinh Tiểu Lộ cũng không dừng lại, mà chạy nhanh đến công ty, thừa dịp trong suy nghĩ còn có linh cảm, Kinh Tiểu Lộ nắm bắt được, có thể sẽ phát hiện ra cái gì đó cũng không chừng.

Đi đến công ty, phát hiện một điều bất ngờ, Bạo Tam Lập chưa về, đèn trong phòng làm việc của hắn vẫn sáng, Kinh Tiểu Lộ gõ cửa, nghe thấy tiếng" mời vào" của Bạo Tam Lập, đẩy cửa phòng ra, phát hiện trong phòng không chỉ có một mình Bạo Tam Lập, mà còn có cả Hầu Chấn Hám, hai người đang ngồi trên ghế sô pha, nhìn phần hợp đồng kia.

"Bạo tổng, Hầu tổng, hai người đang." Kinh Tiểu Lộ vào cửa xong, liền chào hỏi hai người.

"Tiểu Lộ, sao em lại đến công ty?" Bạo Tam Lập kỳ quái hỏi: "Anh và lão Hầu đang nghiên cứu chuyện hợp đồng, nhìn xem có cách nào phản kích bọn họ không"

"Xin lỗi, Bạo tổng, chuyện này đều do em." Nghe thấy hai người trễ như vậy rồi mà còn nghiên cứu chuyện hợp đồng, Kinh Tiểu Lộ nhất thời ngượng ngùng.

"Chuyện này sao có thể trách em?" Bạo Tam Lập phất tay cười khổ: "Là do anh ký, muốn trách thì cũng chỉ trách anh thôi, không có liên quan đến em"

"Bạo tổng, cái hợp đồng đang ở trong tay anh sao?" Kinh Tiểu Lộ hỏi.

"En nói cái bản photo à? Cái bản gốc anh để trong tủ bảo hiểm rồi, bản photo trên bàn kia, có phần đánh dấu của em đó" Bạo Tam Lập chỉ về phần hợp đồng trên bàn.

Kinh Tiểu Lộ gật đầu, cầm lấy bản hợp đồng gốc và bản photo cũng không có gì khác nhau, cho nên Kinh Tiểu Lộ tiện tay cầm lấy bản photo, ngồi xuống ghế salon đối diện, cẩn thận coi lại.

Cái bản hợp đồng này, nàng đã đọc không dưới trăm lần, muốn tìm ra dấu vết trong đó là điều không có khả năng, tin rằng Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám cũng đã thử qua, nếu như có gì không thích hợp, thì cũng không đến mức làm cho ba người ngồi nhăn mặt nhíu mày ở đây.

Kinh Tiểu Lộ xem một lần, sau đó bỏ qua ý định xem tiếp, đây là điều vô dụng, cho dù mình có xem cả trăm lần, thì cũng không thể tìm ra được sơ hở.

Muốn phát hiện ra những dấu vết, thì không thể đứng trên góc độ bình thường xem xét được! Bất luận là tội phạm gì, cũng sẽ để lại dấu vết, Lưu Lộ Do đổi hợp đồng, khẳng định là sẽ lưu lại dấu vết, Kinh Tiểu Lộ nhắm mắt lại, cẩn thận nhớ đến chi tiết Lưu Lộ Do tráo hợp đồng.

Cái hợp đồng đầu tiên mà mình và Vương Đãng Tra xem đầu tiên khẳng định là thật, lúc đó nhìn thấy không có vấn đề gì, chủ yếu là xem xét những chổ quan trọng, cho nên dưới tác dụng của hủ thơm, làm cho đầu óc của mình và Vương Đãng Tra sinh ra ảo giác.

Lưu Lộ Do lấy hợp đồng, đưa cho Hứa Tiểu Bân ký tên, sau đó là hắn đóng dấu, cuối cùng mới đưa lại cho mình, nhưng mà trong quá trình đó, có một lần Lưu Lộ Do đưa lưng về hướng mình, cũng chỉ có một cơ hội đó mới có thể tráo hợp đồng, tin rằng Lưu Lộ Do khẳng định là đã dùng hợp đồng chuẩn bị trước để tráo với hợp đồng mà Hứa Tiểu Bân ký, bởi vì Hứa Tiểu Bân ký tên trang cuối cùng, cho nên cũng không cần phải thay đổi tờ đó, mà chỉ cần thay đổi nội dung ở giữa thôi, trang được đóng dấu.

Mà lúc đó, mình mặc dù có hoài nghi, nhưng mà dưới tác dụng của hủ thơm, rõ ràng là hợp đồng bị động tay vào rồi, nhưng không nhìn ra sơ hở gì, Vương Đãng Tra cũng thế, vì vậy mơ hồ ký tên và đóng dấu vào.

Lúc đó, mình đưa trả hợp đồng lại cho Hứa Tiểu Bân, Hứa Tiểu Bân còn chưa kịp cầm, thì đã bị Lưu Lộ Do đoạt! Hai mắt của Kinh Tiểu Lộ bỗng sáng ngời lên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi