Liễu Họa Mi đi một chiếc xe Audi màu hồng, cũng không tỏ ra kiêu ngạo, theo lý thuyết với thân phận thiên kim của Liễu Họa Mi như vậy, lái một chiếc xe thể thao người ta cũng cảm thấy bình thường, nhưng mà từ điều này có thể thấy được Liễu Họa Mi là một người rất giản dị.
"Liễu tổng, sau khi ngài đi, tập đoàn bên kia phải làm sao?" Tuy Kinh Tiểu Lộ cảm giác mình hỏi lời này có phần đường đột, nhưng mà lại nhịn không được mà buột miệng hỏi. Nhìn bộ dáng của Liễu Họa Mi, là có ý định thường trú tại Tùng Giang, mà hiển nhiên không có ý định trở lại thành phố Giang Duyên, như vậy không ảnh hưởng tới công tác của nàng sao?
"Bộ tài vụ tạm thời giao cho đại ca tôi Liễu Chiết Nam phụ trách." Liễu Họa Mi mỉm cười nói: "Tuy tôi còn kiêm vị trí tổng giám tài vụ, thế nhưng trên thực tế cũng không còn liên quan đến tôi nữa."
"A?" Kinh Tiểu Lộ có chút kinh ngạc, lúc này xem ra Liễu Họa Mi sao giống như bị ám toán vậy? Mà cái tên Liễu Chiết Nam kia sau khi bị đả kích, chẳng những không có thất thế ngược lại được phụ trách bộ tài vụ, tập đoàn Giang Duyên này nghĩ cái quỷ gì vậy?
"Có phải là cảm thấy tôi bị người ta ám toán hay không?" Liễu Họa Mi thấy phản ứng của Kinh Tiểu Lộ như vậy, nàng cười cười biết Kinh Tiểu Lộ đang nghĩ gì.
"Quả thực là có cảm giác này." Kinh Tiểu Lộ ngược lại không hề giấu diếm, thành thực nhẹ gật đầu nói.
"Là quyết định của lão gia tử, tôi cũng hết cách!" Liễu Họa Mi nhún vai nói: "Nhưng mà ra ngoài rèn luyện cũng không hẳn là một chuyện xấu."
"Nói cũng đúng!" Kinh Tiểu Lộ nghe ra tựa hồ trong lời nói của Liễu Họa Mi có ẩn ý khác, nhưng nàng cũng không dám hỏi nhiều, rốt cuộc là chuyện nhà người ta, cũng không tiện nói ra bên ngoài: "Chúc cho tương lai chúng ta hợp tác vui vẻ!"
"Hợp tác vui vẻ!" Liễu Họa Mi cười nói: "Sau này không cần gọi tôi là Liễu tổng, trực tiếp gọi tôi là Họa Mi đi, chúng ta coi như là người trên cùng một trận tuyến mà."
"Tốt nha, chị Họa Mi, sau này gọi em là Tiểu Lộ nhé!" Kinh Tiểu Lộ vui sướng đáp ứng. Liễu Họa Mi so ra lớn tuổi hơn Kinh Tiểu Lộ một chút, cho nên gọi nàng là chị.
"Được, Tiểu Lộ, tôi tới Tùng Giang còn chưa có chỗ ở nha, cô là chủ, vậy tìm cho tôi một khách sạn nhé, trước tiên phải thuê một phòng đã!" Liễu Họa Mi không có chỗ ở Tùng Giang, mà cũng không biết lần này ở lại Tùng Giang trong bao lâu, cho nên nàng muốn tìm một căn phòng ở lại một đoạn thời gian!
"Hi hi, nói đến khách sạn, vậy tốt lắm!" Kinh Tiểu Lộ cười nói: "Khách sạn quốc tế Tùng Giang chính là xí nghiệp cấp dưới của công ty Danh Dương chúng em, em bảo bọn họ để cho chị một gian phòng là được ròi, phí tổn do bọn em lo."
"A? Công ty của các cô, các cô cũng kinh doanh khách sạn sao?" Nghe xong Kinh Tiểu Lộ nói, trái lại Liễu Họa Mi hơi kinh ngạc, nàng không ngờ sản nghiệp của Danh Dương ở Tùng Giang cũng không nhỏ, còn có cả kinh doanh khách sạn nữa. Lúc trước điều tra bối cảnh của công ty bảo vệ bảo vệ, Liễu Họa Mi lại không có phát hiện công ty bảo vệ này có xí nghiệp cấp dưới a?
Kinh Tiểu Lộ thấy vẻ mặt của Liễu Họa Mi, đoán chứng lúc trước Liễu Họa Mi đã điều tra bối cảnh tài sản của công ty bảo an Danh Dương, thế cho nên nàng giải thích: "Chị Họa Mi, thật ra công ty bảo vệ Danh Dương cùng công ty hữu hạn phát triển giải trí Danh Dương là một, bởi vì công ty bảo vệ mang tính đặc thì, phải trực tiếp là cấp dưới của cục cảnh sát, cho nên mới không có liên lạc với giải trí Danh Dương."
"Thì ra là vậy!" Liễu Họa Mi nghe xong Kinh Tiểu Lộ giải thích, khẽ giật mình, xem ra xem ra chính mình đã đánh giá thấp thực lực của đối phương: "Các người đã là một nhà, tôi đây cũng không khách khí nữa!"
"Tốt nhất là như thế a!" Kinh Tiểu Lộ cũng không hy vọng Liễu Họa Mi coi mình như xa lạ, dù sao thời gian dài sau này, hai người còn vui vẻ hợp tác nữa.
Tập đoàn Giang Duyên, từ khi Liễu Họa Mi đi tới Tùng Giang, tập đoàn có biến hóa rất rõ, vốn rằng vẫn có rất nhiều người ngồi quan sát, nhưng giờ họ đều không hẹn mà hướng tới trận doanh của Liễu Chiết Nam.
Liễu Họa Mi bị ám toán rời đi, Liễu Chiết Nam cũng không cần lo lắng hết thảy, trực tiếp tiếp nhận quyền quản lý bộ tài vụ của công ty, điều này không thể không nói khiến rất nhiều kẻ gió chiều nào xoay chiều nấy ló mặt.
Nguyên đám người vốn ngả theo phe Liễu Chiết Nam, giờ phút này rất đắc ý, một khi hắn thành công thượng vị, nhất định sẽ tiến hành thanh tẩy toàn bộ trong công ty, đến lúc đó bọn họ sẽ thuận lợi thăng tiến a.
Mà ngay cả đám người lúc trước không ủng hộ Liễu Chiết Nam, giờ phút này đang cảm thấy rất bất an, đồng thời đang suy nghĩ xem có nên ngả theo trận doanh của Liễu Chiết Nam hay không. Một thời gian địa vị của Liễu Chiết Nam tại tập đoàn Giang Duyên tăng lên một độ cao xưa nay chưa từng có, mà ngay cả người em trai Liễu Chiết Tiều kia cũng nhượng bộ lui binh không dám cứng rắn đối đầu với hắn.
Trên hội đồng quản trị Liễu Chiết Nam cũng dần dần có quyền lên tiếng, mà ngay cả thân làm tổng giám đốc Liễu Hoa, dưới nhiều tình huống cũng bắt đầu coi trọng đứa con của lão! Bởi vì Liễu Giang Duyên lão gia tử tựa hồ như làm ra một chuyện rất kỳ quái! Đại đa số lời nói của Liễu Chiết Nam trên hội nghị, hợp lý cũng tốt không hợp lý cũng tốt Liễu Giang Duyên lão gia tử cơ bản đều bật đèn xanh!
Cái này chính là tín hiệu bất thường, khiến đám người còn đang do dự bắt đầu chuẩn bị nghiêng về phía Liễu Chiết Nam.
Tùng Giang, một công ty mới chính thức treo biển thành lập, do công ty bảo vệ Danh Dương bỏ vốn một 150 triệu, chiếm 51% cổ phần, Giang Duyên thị tập đoàn Giang Duyên bỏ vốn 120 triệu, cộng thêm nhân viên công ty lúc trước chiếm 49% cổ phần.
Nhìn như tập đoàn Giang Duyên chiếm tiện nghi, nhưng mà đây cũng là chuyện mà sau khi Kinh Tiểu Lộ cùng Bạo Tam Lập suy nghĩ kỹ mới quyết định, sự tình lúc này có hơi quanh co, toàn bộ nhờ vào Liễu Họa Mi chu toàn, nếu như không phải có Liễu Họa Mi, sự tình vẫn còn đang tranh chấp. Cho nên Kinh Tiểu Lộ không ngại thiệt thòi một chút, cho Liễu Họa Mi được hưởng lợi.
Huống hồ tuy công ty bảo an Danh Dương vẫn chiếm vị trí chủ đạo, nhưng còn chưa có khai triển sản xuất, đều phải nhờ tập đoàn Giang Duyên thông báo tuyển dụng cùng huấn luyện.
Công ty mới thành lập tên gọi là công ty TNHH Danh Giang, do Kinh Tiểu Lộ đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc, Hứa Tiểu Bân đảm nhiệm vị trí phó tổng thường vụ, Liễu Họa Mi làm thành viên ban giám đốc, mà chủ tịch lại do Bạo Tam Lập kiêm nhiệm.
Phương diện tập đoàn Giang Duyên, tuy hiện tại danh tiếng của Liễu Chiết Nam đang lên vùn vụt, cũng không có làm khó dễ công ty Tùng Giang bên này, đối với một số yêu cầu huấn luyện nhân viên cùng với điều tạm một ít nhân viên tới, Liễu Chiết Nam rất sảng khoái đáp ứng.
Không biết là bởi vì hắn cảm thấy Liễu Họa Mi đã không còn khả năng tạo ra bất cứ uy hiếp gì, hay là vì Liễu Giang Duyên lão gia tử, hắn không dám làm quá phận, tóm lại hết thảy đều muốn bình an vô sự, có Liễu Họa Mi ngồi tại công ty tại Tùng Giang, hết thảy mọi chuyện đều thuận lợi.
Điều này làm cho làm cho Hứa Tiểu Bân lúc trước còn chưa yên tâm thở dài một hơi, nguyên bản còn nghĩ bản thân phải rời khỏi tập đoàn, lánh tạm ở một địa phương nào đó, dù sao Liễu Ky Phi lần này không thể thành công thượng vị phó tổng giám đốc bộ tài vụ, cũng là vì chuyện của Hứa Tiểu Bân.
Tuy Liễu Ky Phi chưa có thượng vị, nhưng mà vẫn là tâm phúc của Liễu Chiết Nam, cho nên Hứa Tiểu Bân sợ gia hỏa này tới trả thù mình. Nhưng mà hiện tại xem ra Liễu Ky Phi tựa hồ như mai danh ẩn tích, không có đi ra gây sự, cũng không có mượn tay Liễu Chiết Nam gây phiền toái cho mình.
Kể cả khi mình đảm nhiệm chức phó tổng của công ty TNHH Danh Giang, Liễu Chiết Nam cũng không nói lời nào, như thế lại khiến Hứa Tiểu Bân có phần buồn bực, có phải Liễu Chiết Nam này làm cao rồi nên quên, cho nên không muốn so đo với loại nhân vật nhỏ bé nữa?
Tóm lại hết thảy điều này đều vẫn diễn ra rất bình thường, mà Kinh Tiểu Lộ rốt cục cũng thở dài một hơi. Dưới tình huống Dương Minh không có ở nhà, một mình mình hoàn thành một đơn hàng cực lớn này. Tuy trong lúc đó đã xảy ra vài vấn đề khúc chiết, thiếu chút nữa bị rơi vào cạm bẫy của đối phương, nhưng mà cuối cùng vẫn biến nguy thành an! Nói cách khác cho dù Dương Minh có trở về cũng không nói gì, trong nội tâm của Kinh Tiểu Lộ cũng sẽ không dễ chịu. Mà hiện tại chuyện này hoàn toàn dựa vào lực lượng bản thân mình giải quyết, có lẽ Dương Minh còn phải khen ngợi mình nữa!
Ngồi ở trong văn phòng sáng ngời rộng rãi, Kinh Tiểu Lộ âm thầm nhìn màn hình di động, cuối cùng mình cũng không phải là bình hoa. Mình cũng có thể trợ giúp hắn phát triển sự nghiệp, nhưng mà sự trợ giúp này vẫn còn quá nhỏ bé, thậm chí còn rất xa mới đến độ khiến hắn không thể rời bỏ mình, xem ra mình cần phải cố gắng hơn!
Hy vọng mình có thể làm được, có một ngày Dương Minh sẽ thật sự phát hiện hắn không thể thiếu mình. Kinh Tiểu Lộ biết đó mới chính là hạnh phúc thực sự của mình. Vương Tung Sơn đã rời đi được ba ngày.
Nhưng một điểm tin tức cũng không có. Điều này làm cho trong lòng Dương Minh cùng Vương Tiếu Yên xuất hiện một tia bất an.
Từ ngày hôm qua, Dương Minh đã cảm thấy có điểm không đúng, Vương Tung Sơn thành công cũng tốt, thất bại cũng được, hẳn là phải có tin rồi chư, thế nhưng hiện tại, lại không hề có động tĩnh gì.
Mặc dù nói không có tin tức là tốt, nhưng mà cũng không thích hợp khi ở trên người Vương Tung Sơn, bởi vì Vương Tung Sơn có mang theo trang bị đặc biệt của gia tộc Hồ Điệp, tùy thời có thể phát ra báo động.
Chẳng qua là bên trong gia tộc không có thu được bất cứ tín hiệu báo động nào. Tình huống như vậy càng trở nên phức tạp, một là Vương Tung Sơn còn chưa kịp phát ra tín hiệu, đã gặp bất trắc. Hai là phụ cận gia tộc Lancer có thiết bị chống tín hiệu, cho nên tín hiệu không phát ra được.
Đương nhiên khả năng thứ hai rất hiếm, bởi vì gia tộc Lancer là một gia tộc bình thường, bên trong cũng phải có thiết bị liên lạc với ngoại giới, không có khả năng thiết lập một số hệ thống thu phát tín hiệu đặc biệt, huống hồ, trang bị của gia tộc Hồ Điệp được nối thẳng tới vệ tinh, thông qua vệ tinh phát ra tín hiệu, cho nên khả năng tín hiệu bị chặn thật rất nhỏ.
"Dương Minh, em có chút lo lắng về ba ba." Vương Tiếu Yên nhíu chặt lông mày nhẹ nhành tựa bên người Dương Minh.
Gia tộc Hồ Điệp, không riêng gì Vương Tiếu Yên lo lắng, những người khác cũng rất gấp, kể cả Phương Thiên, Vương Nhược Thủy, Mộc quản gia bọn người, bất quá bọn họ đều không muốn nói ra miệng, sợ hai người tiểu bối Dương Minh cùng Vương Tiếu Yên lo lắng.
Mà đám đệ tử của gia tộc Hồ Điệp coi Vương Tung Sơn giống như thần vậy, trong mắt bọn họ, gia chủ sao có thể có chuyện chứ? Nhưng mà không như mong muốn, cả gia tộc Hồ Điệp đều tràn ngập hào khí lo lắng.
"Đệ tử phụ trách tình báo nói thế nào?" Dương Minh thở dài hỏi.
"Em không biết, em cũng không có hỏi, nếu không chúng ta đi hỏi cô cùng Mộc quản gia đi?" Mặc dù Vương Tiếu Yên là đại tiểu thư của gia tộc Hồ Điệp, nhưng mà những chuyện này đều do Mộc quản gia một tay quản, hiện tại Vương Nhược Thủy cũng đã trở lại, lại càng không cần Vương Tiếu Yên quan tâm.
"Cũng tốt, nói không chừng có tin tức cũng nên!" Dương Minh cười cười an ủi.
Vương Tiếu Yên cười khổ, nàng biết Dương Minh đang an ủi mình, nếu có tin tức mà nói chẳng lẽ Mộc quản gia cùng cô cô còn không báo cho mình sao?
Phương Thiên, Vương Nhược Thủy cùng Mộc quản gia đều ngồi ở phòng họp của gia tộc Hồ Điệp, hai ngày qua này ngoại trừ thời gian dùng cơm cùng nghỉ ngơi, ba người cơ hồ đều ngồi ở đây, chờ đệ tử gia tộc báo tin mới.
Ban đầu, Phương Thiên đám người cho rằng không có chuyện gì, cho rằng một khi Vương Tung Sơn đã xuất mã, tới ám sát một tên thiếu gia quần áo lụa là như Gould quả thực là một chuyện dễ dàng không tốn khí lực, thế nhưng hai ngày nay không có bất cứ tin tức nào, khiến trái tim mọi người đều trầm xuống. Lòng tin lúc đầu cũng tan thành mây khói, bởi vì sự tình quá mức quỷ dị, Vương Tung Sơn không phải loại người không biết đại cục, bất luận là có thành công hay không, cũng sẽ liên lạc lại với gia tộc, thế nhưng trên thực tế cũng không hề giống như vậy, khó tránh khỏi có người nghĩ tới có chuyện không tốt xảy ra.
"Cô, Mộc quản gia, có tin tức gì về ba ba của cháu không?" Vương Tiếu Yên đẩy cửa phòng bước vào, sau khi thấy thần sắc lo lắng của mọi người, trái tim nàng không khỏi bịch bịch đập mạnh. Xem ra suy đoán của mình hơn phân nửa biến thành sự thật rồi.
"Vẫn còn chưa có." Mộc quản gia cười khổ lắc đầu nói: "Yên Yên, cháu đừng có gấp, thân thủ của gia chủ bất phàm, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."
"Gia tộc Lancer bên kia có phản ứng gì đặc biệt không?" Thái độ của Dương Minh lại khác, hắn không trực tiếp hỏi thăm chuyện tình của Vương Tung Sơn, mà ngược lại hỏi chuyện tình của gia tộc Laner.
"Không có, theo tin tức của đám đệ tử phụ trách tình báo, gia tộc Lancer trước sau như một vẫn điên cuồng trả thù đám gia tộc lúc trước không chịu trợ giúp kia, hiện tại rất nhiều gia tộc đều ẩn núp, ngay cả sản nghiệp buôn bán cũng đóng cửa." Mộc quản gia nói.
Dương Minh nghe xong Mộc quản gia nói, sau đó hắn khẽ thở dài nói: "Xem ra lúc này, chú Vương thật sự là lành ít dữ nhiều rồi."
Lời của Dương Minh nói khiến không khí trong phòng họp đột nhiên trầm xuống! Tuy trong lòng mọi người cũng đã nghĩ tới, nhưng mà không ai dám nói ra, bởi vì chỉ cần có một tia hi vọng, bọn họ cũng không hi vọng điều trong lòng mình nghĩ trở thành sự thực, thế nhưng bị Dương Minh nói ra, nguyên bản bọn họ có một tia ảo tưởng, lúc này đột nhiên tiêu tán.
"Tại sao lại xác định như vậy?" Phương Thiên nhìn Dương Minh hỏi, người bạn già của mình sinh tử còn chưa rõ, trong lòng Phương Thiên cũng rất gấp.
"Nếu như chú Vương thành công lấy đầu Gould mà nói, như vậy gia tộc Laner sao lại không có phản ứng gì?" Dương Minh im lặng phân tích: "Gould đã chết, bọn họ nào còn tâm tư trả thù đám minh hữu kia? Nếu như chú Vương không thành công, mà chạy thoát, như vậy sao gia tộc Lancer lại không có phản ứng gì bọn họ hẳn sẽ đem tất cả chú ý tập trung toàn lực bắt chú Vương, cũng không có thời gian đi trả thù đám minh hữu kia. Cho nên từ phản ứng của gia tộc Lancer, chỉ có một khả năng, đó chính là chú Vương đã bị gia tộc Lancer bắt được."
"Ý anh là ba của em đã bị gia tộc Lancer bắt rồi?" Vương Tiếu Yên thất kinh hỏi.
"Rất có khả năng này!" Dương Minh nhẹ gật đầu nói: "Bất quá anh nghĩ, chú Vương sẽ không nguy tới tính mạng, nếu như chú Vương thật sự bị gia tộc Lancer bắt, mà đối phương thật sự muốn tiêu diệt cả nhà chúng ta cùng chúng ta không chết không thôi, như vậy bọn chúng đã sớm không cần cố kỵ giết chết chú Vương, hơn nữa còn đem tin tức này công bố ra ngoài."
"Dương Minh nói có đạo lý!" Mộc quản gia nghe xong Dương Minh phân tích, sau đó nhẹ gật đầu: "Thế nhưng nếu như gia chủ thật sự rơi vào trong tay gia tộc Lancer, như vậy gia tộc Lancer vì sao không công bố tin tức này ra ngoài?"
"Có lẽ bọn chúng cũng chưa nghĩ tới làm thế nào mới đạt được lợi ích lớn nhất." Dương Minh cười lạnh nói: "Tám phần là muốn ép chú Vương đàm phán, nhưng lại chưa biết lợi dụng thế nào, cho nên tạm thời chưa công khai ra ngoài!"
Dương Minh thật ra đã đoán đúng, gia tộc Lancer quả thực nghĩ như vậy! Keweitan muốn dùng Vương Tung Sơn làm con tin, để bức bách Vương Tiếu Yên gả cho Gould, thế nhưng Vương Tung Sơn tạm thời không đáp ứng, gia tộc Lancer cũng không còn cách nào, chỉ có thể để Vương Tung Sơn suy nghĩ, khi nào thông suốt sẽ thả lão ra!
Mà sở dĩ không truyền ra tin tức Vương Tung Sơn bị bắt cũng là sợ chuyện này vừa lộ ra sẽ có rất nhiều đệ tử của Hồ Điệp gia tộc tới trả thù, đến lúc đó càng phiền toái, không tránh khỏi thương vong, đến chỉ sợ song phương sẽ rơi vào cục diện không chết không thôi, muốn tháo bỏ oán thù giữa hai nhà sẽ không còn dễ dàng nữa.
Cho nên để tránh cục diện này phát sinh, gia tộc Lancer không còn cách nào khác, quyết định giấu tin tức này xuống, dù sao kéo dài một ngày sẽ được một ngày, không chừng Vương Tung Sơn lại đột nhiên nghĩ thông suốt, hết thảy sẽ giải quyết thuận lợi thôi!
Cho dù Vương Tung Sơn không nghĩ thông, khăng khăng một mực không đồng ý, đến lúc đó có đối sách khác cũng không muộn, dù sao quyết định lúc này là không để tin tức truyền ra.
"Điều này trái lại rất có thể!" Mộc quản gia nhẹ gật đầu nói: "Như vậy kế tiếp chúng ta phải làm gì đây?"
Mộc quản gia đã sớm nghe nói bản lĩnh của Dương Minh không hề tầm thường, sau khi gặp Lão Buffon là gia chủ của gia tộc Buffon, lại có thể là đệ tử của Dương Minh, cho nên vô ý thức lão liền đưa Dương Minh trở thành người chủ đạo, việc gì cũng hỏi thăm Dương Minh trước.