"Cô không biết thì đừng nói lung tung, quản cái miệng của mình cho tốt." Liễu Chiết Nam cắt lời Tiểu Hạ lạnh lùng nói.
"Người ta là lo cho anh mà, trước mặt người khác em đâu nói như vậy." Tiểu Hạ nhất thời hoảng sợ vội vàng nói.
"Biết là tốt rồi, hiện tại tôi muốn thay đổi hình tượng ở trước mặt mọi người, cô đừng có làm hỏng chuyện tốt của tôi, nếu không thì.hừ hừ." Liễu Chiết Nam thản nhiên cảnh cáo.
"Yên tâm đi Liễu ca, em biết anh muốn là một tổng giám đốc tốt trong mắt cả tập đoàn mà!" Tiểu Hạ nở nụ cười ngọt như mía lùi.
"Một vị tổng giám đốc tốt sao? Xem như là thế đi..." Liễu Chiết Nam gật gật đầu: "Mà sau này cô phải gọi tôi là Liễu phó tổng nghe chưa, kêu bằng Liễu tổng khiến kẻ khác nghe được thì không tốt."
"Liễu phó tổng? Nam ca, trước kia không phải anh ghét nhất bị người khác gọi là phó sao?" Tiểu Hạ có chút nghi ngờ hỏi.
"Trước kia là trước kia còn bây giờ là bây giờ." Liễu Chiết Nam nói: "Chức vị hiện tại của tôi chính là một phó tổng, gọi là Tổng giám đốc thì nếu lão gia tử nghe được thì không tốt."
"Vâng, Liễu phó tổng của em, người ta đã biết rồi!" Tiểu Hạ nũng nịu đáp.
Rất nhanh Liễu Chiết Nam cùng Tiểu Hạ xuống lầu tới đại sảnh, lúc này ở đây đã có không ít công nhân tò mò vây quanh, những người này thấy Liễu Chiết Nam thì đều tự động nhường lối cho hắn tiến vào.
"Tất cả mọi người giải tán trở về làm việc, chuyện ở đây đã có Liễu phó tổng xử lý." Tiểu Hạ vội vàng quát đám người.
Tuy rằng Liễu Chiết Nam có vẻ thân thiện nhưng hiện đang là giờ làm việc. Đám công nhân hiện ra vẻ xấu hổ đang muốn rời đi thì lại nghe thanh âm phản đối vang lên.
"Không được, mọi người không thể đi, vừa thấy sếp đến thì sợ sao, vậy cha già của ta phải làm sao bây giờ?" Thì ra là đội phó đội vận chuyển Lưu Tiểu Lôi lên tiếng.
"Ha ha, chàng trai, tôi có hiểu được tâm trạng của anh, bất quá Liễu Chiết Nam này là người thế nào thì anh nên hỏi qua mọi người ở đây." Liễu Chiết Nam thản nhiên cười. Đám công nhân nghe vậy thì dừng bước, một gã nói:
"Liễu phó tổng đối với phúc lợi đãi ngộ của công nhân chúng ta rất quan tâm!"
"Đúng vậy, phó tổng luôn đứng ở góc độ người công nhân cho suy nghĩ chúng ta. Chú em nên tin tưởng ngài!"
"Anh có chuyện gì khó xử cứ nói, Liễu phó tổng nhất định đứng ra giúp anh giải quyết."
Nhất thời đám công nhân nhao nhao lên, đúng là trước kia Liễu Chiết Nam có chút ngang ngược nhưng hiện tại đã thay đổi thành một lãnh đạo tốt. Hắn đang ở đây thì đương nhiên phải mở miệng lấy lòng một phen.
Đám người tán dương sôi nổi khiến Liễu Chiết Nam cũng không ngờ! Thực ra hắn đã sắp xếp mấy gã công nhân ở trong này nói tốt để đạt được mục đích, nhưng hiện tại trong lòng hắn lâng lâng kỳ lạ. Không ngờ mới giả mù sa mưa một chút mà thanh danh trong công ty lại tăng cao như vậy.
Trong lòng Lưu Tiểu Lôi cũng ngạc nhiên, Liễu Chiết Nam thật đúng là tài lớn a! trong khoảng thời gian ngắn đã có thể phát uy như vậy. Xem ra đi theo Liễu phó tổng là một lựa chọn sáng suốt, tuy vậy mặt ngoài hắn làm ra vẻ nửa tin nửa ngờ.
"Đúng thế sao? Các ông các bà đừng gạt tôi. Tuy tôi đi Tùng Giang công tác đã nhiều ngày nhưng là trước kia cũng phục vụ nơi đây. Tuy không biết vị Liễu phó tổng này nhưng đâu có nghe nói công ty có phúc lợi gì?"
"Chàng trai, đừng nói lung tung!" Lúc này một người trung niên đi tới trước người hắn hạ giọng nói: "Trước kia là có Liễu tổng thanh tra cản trở nên một thân bản lĩnh của Liễu phó tổng mới không có chỗ thi triển. Hiện tại ngài chủ tịch anh minh điều Liễu Họa Mi đi rồi, lúc này Liễu phó tổng mới bắt đầu bộ lộ tài năng!"
Trung niên này vốn là một nguyên lão trong công ty, cũng là một tâm phúc của Liễu Chiết Nam. Hắn là phó phòng nhân sự Liễu Bàn Sâm, vốn là cháu họ xa của Liễu Giang Duyên, cũng coi như là chú họ của Liễu Chiết Nam.
Thanh âm của Liễu Bàn Sâm tuy khá nhỏ nhưng mọi người đều nghe rõ ràng. Chuyện Liễu Chiết Nam cùng Liễu Họa Mi tranh giành quyền lợi thì không phải là bí mật gì. Lúc cẩn thận nghĩ lại, quả thật sau khi Liễu Họa Mi đi rồi Liễu phó tổng quả nhiên làm được nhiều chuyện tốt. Lúc này Liễu Chiết Nam vẫn làm bộ như không nghe thấy, vẻ mặt tươi cười đi tới trước Lưu Tiểu Lôi:
"Thì ra anh là công nhân của tập đoàn. Cha già của anh cũng đã từng là công nhân của tập đoàn sao? Nếu như hai thế hệ nhà anh đã cống hiến cho tập đoàn, có khó khăn gì cứ nói ra tôi sẽ ưu tiên giải quyết! Trước mặt mọi người tôi hứa, chỉ cần công ty làm được mà không phạm pháp thì tôi nhất định sẽ giúp!"
"Tốt quá, đã có lời này của Liễu phó tổng, tôi cũng đã yên tâm!" Lưu Tiểu Lôi gật đầu lộ ra thần sắc vui mừng cùng cảm kích.
"Được, chúng ta đến phòng họp bàn thêm!" Liễu Chiết Nam nói.
"Vâng, cảm ơn ngài phó tổng." Lưu Tiểu Lôi gật đầu sau đó cùng Liễu Chiết Nam rời đi. Đám công nhân thấy không còn gì huyên háo cũng giải tán đi làm việc.
Đến phòng họp Liễu Chiết Nam phất tay ra hiệu với Tiểu Hạ: "Tiểu Hạ, cô quay về xem có việc gì quan trọng thì giải quyết được giải quyết, còn không thì bẩm báo với tôi sau, để tôi cùng anh Lưu này nói chuyện."
"Vâng, Liễu phó tổng" Tiểu Hạ vừa rời khỏi, Lưu Tiểu Lôi vội chạy tới mở cửa phòng họp, vẻ mặt trở nên nịnh hót cười nói: "Nam ca, tôi diễn có đạt không?"
"Ừ, rất tốt!" Liễu Chiết Nam thỏa mãn gật đầu: "Không ngờ anh diễn như diễn viên chuyện nghiệp vậy. Ky Phi chọn người thật chính xác!"
"Cảm ơn Nam ca khen ngợi, không biết chuyện của tôi..." Lưu Tiểu Lôi đang cười thì vẻ mặt lại trở nên lo lắng: "Chuyện cha tôi..."
"Yên tâm, tôi đã bảo Ky Phi liên hệ mấy tên cò chợ đen trong bệnh viện, nếu có quả thận thích thì sẽ mua lại. Tôi cũng bảo bệnh viện dùng thuốc tốt nhất, nếu nhất thời chưa tìm được quả thận thích hợp thì cha anh cũng không nguy hiểm đến tính mạng." Liễu Chiết Nam nói.
"Vậy thật phải cám ơn Nam ca, ngài biết đấy, từ nhỏ mẹ tôi đã lấy chồng kế. Chỉ mình cha nuôi lớn hai anh em tôi. Em tôi thì còn nhỏ, đầu mới cao hơn cái ô một chút. Lần này nếu cha có thể khỏi bệnh, có thể cho lưu lại cho em nhỏ một số tiền lớn. Xong chuyện chạy được cũng tốt mà Nam ca ngài muốn diệt khẩu cũng được, tôi quyết không một câu oán hận!" Lưu Tiểu Lôi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Nói chi những lời đao to búa lớn vậy, đến lúc đó anh tìm một chỗ trốn đi là được, chờ mấy năm khi tôi thành công, anh lại có thể đàng hoàng trở lại công ty, đến lúc đó với công lao của anh, ít nhất công ty sẽ giao cho chức vụ quan trọng. Từ ngày mai tôi sẽ đưa cha anh đến phòng bệnh hiện đại nhất, hết thảy cứ y kế hành sự là được!" Liễu Chiết Nam vẽ cho Lưu Tiểu Lôi miếng bánh thật to rồi bắt đầu phân phó.
"Tôi hiểu rồi Nam ca, nếu không còn gì tôi đi trước vậy." Lưu Tiểu Lôi thấy thời gian không sớm đứng dậy cáo từ.
"Ừm, chúng ta cùng ra" Liễu Chiết Nam cũng đứng lên rồi cả hai rời khỏi phòng họp, trong nháy mắt hắn liền khôi phục vẻ bình dị mà trên mặt Lưu Tiểu Lôi cũng phát ra vẻ cảm kích.
"Chị Họa Mi, nghe nói hôm nay Lưu Tiểu Lôi tới tổng bộ Giang Duyên đòi quyền lợi cho cha hắn" Kinh Tiểu Lộ đi vào văn phòng Liễu Họa Mi: "Lưu Tiểu Lôi vốn là nhân viên của công ty vận chuyển chúng ta, dám vượt cấp đi tổng bộ tập đoàn khiếu oan là có ý gì?"
"Chuyện này chị cũng vừa nghe nói qua." Liễu Họa Mi nói: "Tiếp tân tại đó cho hay gã anh Liễu Chiết Nam của chị đã giải quyết ổn thỏa. Việc này quả thực có chút kỳ quái, đại ca của chị vốn là hạng người không thấy lợi không động thủ, sao hắn lại xen vào giải quyết chuyện này?"
"Đúng thế, chuyện của Hứa Tiểu Bân đã nói rõ điểm này, sự tình gì không có lợi thì Liễu Chiết Nam tuyệt không nhúng tay" Kinh Tiểu Lộ nói: "Em tới là định thông báo cho chị việc này, xem ra chị Họa Mi đã nhận được tin tức."
"Chuyện Lưu Tiểu Lôi vượt cấp khiếu oan cũng có điểm hữu lý, hắn tuy là nhân viên công ty vận chuyển Giang Danh chúng ta nhưng cha hắn lại là công nhân cũ của tập đoàn Giang Duyên." Liễu Họa Mi nói: "Có điều chị nghĩ mãi cũng không ra. Đại ca chị làm thế là mục đích gì?"
"Ừm, chúng ta phải cẩn thận một chút"
"Thôi quên đi, việc của tập đoàn hiện không quan hệ đến chị, chúng ta hay cố gắng kinh doanh công ty vận chuyển cho tốt, nói không chừng lần này anh ta đột ngột trở nên tốt bụng." Liễu Họa Mi thở dài: "Đúng rồi Tiểu Lộ, tới giờ chị vẫn chưa thấy ông chủ của Danh Dương công ty, anh ta chưa trở về sao?"
"Em đâu biết..." Sắc mặt Kinh Tiểu Lộ chợt hồng lên" Thời gian trước anh ấy có gọi điện, nói cần thêm chút thời gian mới có thể trở về."
"Nghe nói anh ta là bạn trai của em?" Liễu Họa Mi nở nụ cười trêu chọc hỏi.
"Đâu có, anh ấy đã có bạn gái..." Kinh Tiểu Lộ lắc đầu phủ nhận theo bản năng.
Liễu Họa Mi không hỏi thêm, đây là việc riêng của Kinh Tiểu Lộ nàng muốn quản cũng không được. Khi trước nàng nghe Bạo Tam Lập nói mới biết Kinh Tiểu Lộ có quan hệ đặc biệt với Dương Minh, lão bản đứng sau Danh Dương. Điều này khiến nàng rõ ràng, vì sao lần đầu tới tổng giám đốc Bạo Tam Lập lại tôn kính với Kinh Tiểu Lộ như vậy.
Bất quá khi Liễu Họa Mi biết Dương Minh cùng Kinh Tiểu Lộ đang là sinh viên năm thứ nhất thì không khỏi kinh ngạc! Nàng nghĩ mình còn trẻ đã đảm nhiệm vị trí tổng thanh tra công ty tài vụ là rất tài giỏi, không ngờ Dương Minh kia còn tự lập ra cả công ty.
Thực lực của công ty Danh Dương và tập đoàn Giang Duyên tại Tùng Giang không thua kém gì nhau, hơn nữa công ty này mới lập được khoảng nửa năm.
Liễu Họa Mi thực muốn thấy mặt Dương Minh, xem hắn là hạng người nào, tài năng đến đâu mà xây dựng được công ty lớn như vậy.
Khi thấy Kinh Tiểu Lộ mặt đỏ nàng cũng chỉ là cười nhạt, trong lòng thầm nghĩ Kinh Tiểu Lộ thật là đa tâm, lại đang cho là nàng có ý đối với tình lang của thị.
Ngày hôm sau Liễu Chiết Nam tổ chức rầm rộ đưa cha Lưu Tiểu Lôi là Lưu Thiết Bì tới bệnh viện tốt nhất trong thành phố Giang Duyên, lại lập tài khoản có hơn mười vạn tệ tiền chi cho thuốc men.
Hành động này khiến mọi người triệt để tin phục, thấy Liễu Chiết Nam là một quan tổng tốt, biết lo lắng đến đời sống công nhân. Lúc này uy vọng của Liễu phó tổng trong công ty lên cao như núi, tiếng lành đồn xa khiến Liễu Giang Duyên lão gia tử một lần nữa dao động!
Liễu Chiết Nam tư chất bình thường nhưng làm chủ tịch không cần có nhiều năng lực kinh doanh. Chỉ cần tuyển một người quản lí là có thể bù lại điểm này. Một trong những điểm quan trọng là chủ tịch phải được lòng công nhân, không vì tư lợi, luôn có trách nhiệm khiến đám công nhân yên lòng, như vậy công ty mới liên tục phát triển đi lên!