Trần Trí Nghiệp giống như Trần Trí Phú, đều là người thông minh, mà vốn rằng ở Trần gia thôn hắn cũng là người có tài kinh doanh số một số hai, chỉ bởi vì đắc tội với đầu lĩnh đại lưu manh Hồ Tam của Tùng Giang mới bất đắc dĩ phải rời khỏi quê hương.
Mà đại ca Trần Trí Phú cũng sợ bị liên lụy, cho nên cũng kết thúc việc buôn bán linh kiện điện tử, sợ Hồ Tam tìm không thấy Trần Trí Nghiệp sẽ phát tiết trên người mình.
Về sau sự việc về Hồ Tam bị bại lộ, bị nhổ tận gốc, một đám tay chân cũng bị phán quyết, Trần Trí Nghiệp mới thở phào, anh em Trần Trí Phú, Trần Trí Nghiệp cũng bắt đầu khởi danh tại Trần gia thôn.
Được Trần Trí Nghiệp giúp đỡ, Trần Trí Phú rất nhanh đã thanh lập được một công ty nông sản, chuyên môn tiêu thụ một ít đặc sản của phương bắc, bởi vì em trai Trần Trí Nghiệp có tài chính hùng hậu, trang thiết bị tiên tiến, rất nhanh đã có danh khí, vài năm cũng tích lũy được không ít tài sản.
Đương nhiên khi so sánh với Trần Trí Nghiệp, Trần Trí Phú vẫn còn kém hơn không ít. Trần Trí Nghiệp người này rất có con mắt, am hiểu nịnh nọt, ông chủ người nước ngoài cũng không lớn, chỉ chừng chừng ba mươi, được Trần Trí Nghiệp nịnh hót như vậy, lập tức coi hắn là tâm phúc, rất nhiều chuyện đều giao cho hắn làm, dần dần Trần Trí Nghiệp nắm giữ phần lớn quyền hành ở công ty. Thậm chí khi Trần Trí Nghiệp đàm phán thành công vài vụ làm ăn, người ngoại quốc này còn rất cao hứng, đem một ít cổ phần công ty cho hắn, tuy không nhiều lắm nhưng so sánh với quy mô của công ty, cũng đủ biến Trần Trí Nghiệp trong nháy mắt thành phú hào.
Trần Trí Nghiệp không thể không nghĩ tới chuyện dùng một chút quyền lực cùng mưu kế đoạt công ty thu vào tay, dù sao đây là Trung Quốc, pháp luật cùng quy tắc Trần Trí Nghiệp còn hiểu hơn đám người ngoài kia, nhất là bản thân dần dần tiếp quản công ty, chính mình chỉ cần động tay động chân, cuối cùng công ty sẽ biến thành vật trong tay mình.
Nhưng mà Trần Trí Nghiệp cũng chỉ là nghĩ mà thôi, trên thực tế hắn cũng không dám làm như thế! Bởi vì ông chủ của hắn, Keck, ngoài kinh doanh ra cũng không phải là một nhân vật đơn giản! Phía sau hắn còn có một gia tộc khổng lồ duy trì!
Tuy Keck cũng không phải là đệ tử đích hệ của gia tộc kia, thế nhưng bất kể như thế nào hắn vẫn đến từ gia tộc đó, điểm này không thể nghi ngờ. Trần Trí Nghiệp cũng đã được nghe nói đám đại gia tộc đều muốn bao che cho tộc nhân của mình!
Có lẽ Keck cũng không phải là người thừa kế hoặc không được gia tộc coi trọng, thế nhưng ra bên ngoài, người nào khi dễ hắn cũng giống như là đánh lên mặt gia tộc, vô luận thế nào gia tộc cũng không dễ tha thứ cho loại chuyện này, đây là vấn đề liên quan tới mặt mũi của đến gia tộc, nếu nhịn xuống sẽ bị gia tộc khác cười nhạo!
Cho nên Trần Trí Nghiệp tuy thèm thuồng trước khối tài sản có thể dễ dàng đạt được, nhưng lại không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể thỏa mãn một chút tham lam trong lòng mà thôi.
Lúc trước đắc tội với một tên đại lưu manh Hồ Tam cho nên hắn mới phải trốn tới phương nam xa xôi này, nếu như trêu chọc vào loại gia tộc khổng lồ này, chính mình phải trốn ra ngoài trái đất a?
Trần Trí Nghiệp chỉ đành lặng lẽ chờ đợi, cũng không tiếp tục nắm giữ quá nhiều quyền lợi của công ty nữa, ngược lại càng thêm cung kính với Keck, trước khi làm việc đều hỏi qua ý kiến của Keck, điều này làm cho Keck càng thêm coi trọng cùng tín nhiệm Trần Trí Nghiệp. Chức vị của hắn cũng không ngừng được đề thăng, từ trợ lý chủ tịch, rồi thẳng tiến tới chức vị chức vị tổng giám đốc, tuy quyền lực không sai biệt lắm so với trước kia, vẫn là tâm phúc tuyệt đối của Keck.
Trần Trí Nghiệp cũng trở thành biểu tượng kiêu ngạo của Trần gia thôn, thậm chí so với Trần Phi một vị đại cục trưởng còn được tôn kính hơn, đây chính là một triệu phú a, Trần gia thôn là một thôn hỏ, từ xưa tới nay cũng không có xuất hiện qua!
Vốn Trần Trí Nghiệp cũng có lòng tốt, cả đời an phận làm công cho Keck, tuy không thể độc quyền, nhưng cũng được ăn không ít cặn, hơn nữa bản thân mình trong công ty chỉ dưới một người trên vạn người, quyền lực của mình cũng đã đạt tới đỉnh phong, mặc dù làm gì cũng phải đi xin chỉ thị của Keck, thế nhưng Keck chẳng qua là xem để có mà thôi, cũng rất ít khi từ chối, đại đa số là Trần Trí Nghiệp quyết định sao thì làm vậy.
Chuyện này đám người trong công ty đều biết, cho nên bọn họ kính trọng Trần Trí Nghiệp cũng y như với Keck.
Nhưng thế sự vô thường, chuyện động trời tuy hiếm nhưng vẫn xảy ra, lại phát sinh ngay trong công ty Trần Trí Nghiệp, mấy ngày hôm trước Keck đột nhiên nhận được thông tri của gia tộc, trong nhà xuất hiện một vài vấn đề, yêu cầu hắn lập tức trở về!
Chuyện Keck phải về nước, đương nhiên Trần Trí Nghiệp cũng biết, nhưng mà lúc trước Keck cũng thường xuyên về nước, ở lại đó một thời gian mới trở lại. Trần Trí Nghiệp đã quen với chuyện này, thế cho nên hắn liền vỗ ngực đảm bảo, trong thời gian Keck không có mặt tại công ty, nhất định sẽ cố gắng kinh doanh thật tốt, Keck cứ yên tâm.
Keck nghe xong lại không có ý kiến gì, chỉ cười cười, như vậy lại khiến Trần Trí Nghiệp có phần không yên, có phải là Keck lo lắng về mình? Trần Trí Nghiệp cố gắng nhớ lại hành động tự tung tự tác lúc trước của mình, cũng không có bất cứ điều gì quá đáng, cho tới bây giờ vẫn rất cung kính với Keck, mọi chuyện đều hỏi Keck sau đó mới làm.
Muốn dã tâm của mình đã bị Keck nhìn thấy, cũng không có khả năng! Trước kia mình có dã tâm, không sai, thế nhưng gần đây mình đã triệt để hết hy vọng căn bản cũng không còn có dã tâm đó nữa, không có biểu hiện gì ra.
Nghĩ tới đây Trần Trí Nghiệp càng thêm không yên, mỗi ngày càng thêm cẩn trọng, không dám có chút vô lễ, hắn lại rất rõ ràng, địa vị hiện tại của mình cũng đã có toàn bộ quyền thế rồi.
Hết thảy đều do Keck ban cho, một khi Keck đem quyền lực của hắn thu lại, cái gì hắn cũng không có nữa. Đám người dưới tay lúc trước tôn kinh hắn, cũng là bởi vì hắn là tổng giám đốc, nếu hắn không còn là tổng giám đốc nữa, ai biết hắn là thằng nào? Lúc Trần Trí Nghiệp đang hết sức bất an, Keck lại đột nhiên tìm Trần Trí Nghiệp nói chuyện.
Trần Trí Nghiệp không biết Keck trước khi đi tại sao lại tìm mình nói chuyện, lúc trước Keck trở về cũng chỉ đơn giản dặn dò mình vài câu mà thôi, lúc này lại muốn tìm mình nói chuyện, điều này khiến trong lòng Trần Trí Nghiệp rất bất ổn.
"Keck tiên sinh!" Trần Trí Nghiệp gõ cửa văn phòng, hắn phát hiện, bình thường Keck không thích người khác gọi hắn là chủ tịch, mà gọi là tiên sinh, tựa hồ như vậy càng khiến người khác có cảm giác thân sĩ vậy.
"A, Trần tiên sinh, mời vào!" Keck nghe được tiếng của Trần Trí Nghiệp, hắn liền ngẩng đầu lên, ý bảo Trần Trí Nghiệp tự đẩy cửa vào.
Lúc đầu Keck gọi Trần Trí Nghiệp là Trần tiên sinh, khiến hắn có phần không quen, nhưng mà thời gian dài, Trần Trí Nghiệp cũng thành thói quen, dù sao đây là sở thích của Keck, nhập gia tùy tục là tốt.
"Keck tiên sinh, tôi đã tới, ngài có gì phân phó sao?" Trần Trí Nghiệp cẩn thận đẩy cửa đi vào văn phòng của Keck, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại.
"Ngồi đi!" Keck nhìn Trần Trí Nghiệp cẩn thận từng ly từng tí, có phần nghi hoặc hỏi: "Hôm nay anh làm sao vậy?"
"Không sao, biết Keck tiên sinh phải về nước, hai ta phải chia tay, cho nên tâm tình của tôi không được tốt." Trần Trí Nghiệp thuận miệng tìm một cái lý do nói.
"Hả? Anh biết rồi?" Keck có chút kinh ngạc liếc mắt nhìn Trần Trí Nghiệp, nói: "Anh đã biết rồi, vậy tôi cũng không nhiều lời, anh theo tôi nhiều năm như vậy, bận bịu vất vả cho anh rồi!"
"Không có gì." Trần Trí Nghiệp nghe Keck nói như vậy, trái tim bịch bịch đập mạnh, chẳng lẽ Keck thật sự muốn sa thải mình sao?
"Anh đối với tôi thế nào, trong lòng tôi rõ nhất, tôi đối với anh thế nào, trong lòng anh cũng rõ nhất: "Keck nói: "Phần văn kiện này, anh xem rồi ký tên vào đi."
"Hả!" Trần Trí Nghiệp nhất thời đần ra, nhìn tờ văn kiện Keck đưa, hắn sững sờ, trong đầu trống rỗng! Chính mình thật sự bị sa thải sao? Chẳng lẽ Keck làm sao biết mình ở sau lưng làm điều mờ ám? Nhưng lúc trước không biết thế lực gia tộc sau lưng Keck a, sau khi biết, mình toàn tâm toàn ý tuyệt không có ý niệm đó trong đầu nữa mà!
"Trần tiên sinh, anh sao vậy?" Keck có phần ù ù cạc cạc nhìn Trần Trí Nghiệp đang thất thố.
"Không sao. Không sao." Trần Trí Nghiệp vội vàng bình tâm điềm đạm nói: "Keck tiên sinh, những năm gần đây tôi đều toàn tâm toàn ý với ngài, tôi hoàn toàn không có hai lòng với công ty, xin ngài tin tưởng tôi."
Nước mắt nước mũi của Trần Trí Nghiệp như chuẩn bị rơi xuống, cũng khó trách, từ trên đỉnh núi té xuống ai cũng sẽ không thấy dễ chịu gì.
"Trần tiên sinh, những lời này của anh, tôi đương nhiên biết, đúng là như thế, cho nên tôi mới làm tờ văn kiện này." Keck càng thêm khó hiểu, thầm nghĩ, Trần Trí Nghiệp này không phải là quá cảm động chứ? Dường như không giống a!
"A, vậy không phải là ngài muốn sa thải tôi sao?" Trần Trí Nghiệp có chút không rõ.
"Ai nói muốn đuổi việc anh? Anh xem xong tờ văn kiện này rồi nói sau!" Keck có phần dở khóc dở cười nhìn Trần Trí Nghiệp, đem văn kiện đưa tới trước mặt hắn.
Lúc này Trần Trí Nghiệp mới cẩn thận tiếp nhận tờ văn kiện, cẩn thận đọc, sau khi đọc lướt qua, hắn ngây cả người, trên mặt lộ ra thần sắc không thể tin được: "Keck tiên sinh, ngài muốn đem bốn mươi phần trăm cổ phần công ty cho tôi sao?"
Cũng khó trách Trần Trí Nghiệp lại không tin, lúc trước Keck đã cho hắn 10% cổ phần công ty, theo giá trị thị trường tầm 100 triệu gì đó, lúc này lại cho hắn bốn mươi mốt phần trăm, cộng lại không phải đã có năm trăm triệu sao?
Hơn nữa vấn đề mấu chốt không phải ở chỗ này, mà là tổng cổ phần của Trần Trí Nghiệp đã là 50%, nói cách khác hắn chính là chủ tịch của công ty!
Mình biến thành chủ tịch, vậy Keck làm gì? Huống hồ cổ phần công ty mặc dù không có đưa ra thị trường, thế nhưng cổ phần lại do rất nhiều người không chỉ riêng mình, số lượng cổ phần của những người khác tuy ít, nhưng cộng lại cũng là 5%, nói cách khác cổ phần trong tay cổ phần trong tay Keck chỉ còn lại 45% gì đó.
Điều này làm cho Trần Trí Nghiệp cực độ mê muội, đây rốt cuộc là sao? Chẳng lẽ Keck muốn thử mình? Nghĩ đến loại khả năng này, đầu óc Trần Trí Nghiệp lập tức thanh tỉnh, nói cách khác, Keck làm vậy há lại phù hợp với Logic?
Trần Trí Nghiệp nghĩ đến đây lập tức cung kính đem văn kiện này trả lại cho Keck, cẩn thận nói: "Keck tiên sinh, tôi cũng không phải là người tham lam, ngài đối với tôi không tệ, tôi sao có thể an tâm nhận mấy thứ này chứ?"
"Ha ha!" Keck nghe xong Trần Trí Nghiệp nói, sau đó cười to hai tiếng nói: "Anh yên tâm đi, Trần tiên sinh, tôi đã cho anh cổ phần công ty, cũng không phải là chuyện đùa, mà là trải qua quá trình suy nghĩ tỉ mỉ! Theo như lời nói lúc trước, những năm gần đây anh đối với tôi thế nào, trong lòng tôi rõ nhất, cho nên, cổ phần công ty này, cũng là thứ anh nên được!"
"Nhưng, phần thưởng này cũng quá lớn a!" Trần Trí Nghiệp nghe xong Keck nói, sau đó bán tín bán nghi: "Keck tiên sinh, phải biết rằng lúc trước tôi đã có 10% cổ phần công ty rồi, nếu như có thêm bốn mươi phần trăm này nữa, cổ phần của tôi sẽ là 50%. Nhưng ngài mới là chủ tịch của công ty mà!"
"Anh nhìn phía dưới văn kiện đi!"
"Hả?" Trần Trí Nghiệp lại cầm tờ văn kiện lật sang trang, nhìn thoáng qua một cái, hắn không khỏi sợ hãi than: "Keck tiên sinh, ngài để tôi làm chủ tịch sao?"
Phần văn kiện thứ hai trong tay Trần Trí Nghiệp chính là tờ văn kiện bổ nhiệm Trần Trí Nghiệp làm chủ tịch.
"Xem ra anh rất nghi hoặc tại sao tôi lại nói thẳng ra với anh đúng không?" Keck cười cười nói: "Vốn rằng tôi còn tưởng rằng anh cũng biết vì sao tôi rời đi, hiện tại xem ra anh cũng không biết!"
"Ngài phải về nước, chuyện này tôi cũng biết, nhưng mà ngài nói vậy là có ý gì?" Trần Trí Nghiệp nghi hoặc nhìn Keck.
"Đến hiện tại có một số việc cũng không cần gạt anh, thân phận của tôi, thật ra là người thuận vị thứ hai thừa kế của một đại gia tộc Châu Âu." Keck nói: "Lúc trước bởi vì còn có một vị đệ nhất thuận vị, cho nên cả đời này tôi không có hi vọng làm người kế thừa vị trí gia chủ, cũng không muốn tiếp tục lưu lại đấu đá với người ta, cho nên mới mang chút gia sản tới Trung Quốc gây dựng sự nghiệp. Dựa vào thế lực của gia tộc để làm ăn ở nước ngoài, nguyên bản tôi nghĩ cả đời phải ở chỗ này, lại không ngở rằng vài ngày trước tôi nhận được cấp báo của gia tộc, nói trong nhà xảy ra chuyện."
"Chuyện lớn sao?" Trần Trí Nghiệp nghi hoặc nhìn Keck.
"Không sai, là một chuyện rất lớn!" Keck nhẹ gật đầu nói: "Người đệ nhất thuận vị của gia tộc đã chết oan chết uổng! Kết quả tôi biến thành người kế thừa đệ nhất, lúc này tôi chính là mang thân phận thiếu gia chủ trở về!"
"Hả? Ngài sắp làm gia chủ?" Trong lòng Trần Trí Nghiệp đang điên cuồng xoay chuyển, rất nhanh nghĩ tới chuyện được mất, trong nháy mắt hiểu ra, nguyên lai Keck phải về làm gia chủ, như vậy chuyện làm ăn ở Trung Quốc không thể đích thân làm chủ, thế cho nên mới đem công ty cho người mà hắn tín nhiệm nhất quản lý! Hơn nữa một khi Keck làm gia chủ, chỉ sợ cũng không thể trở lại Trung Quốc nữa, huống hồ so sánh với vị trí gia chủ, điểm sinh ý nhỏ này chỉ sợ sẽ không lọt vào mắt Keck!
Nghĩ tới đây Trần Trí Nghiệp vội vàng vui vẻ nói: "Chúc mừng Keck tiên sinh thuận lợi kế thừa vị trí gia chủ!"
"Ha ha tôi cũng thật không ngờ mình lại biến thành gia chủ!" Keck nói đến đây, cũng thập phần vui vẻ, dù sao từ nhỏ đã sống trong bóng tối với vai trò là người thuận vị thứ hai, Keck há có thể cao hứng? Áp lực tích tụ rất nhiều năm, mà chênh lệch giữa hai vị trí lại không ít. Lúc này hắn không vui mừng mới lạ.
Sau khi biết được hết thảy, Trần Trí Nghiệp cũng an tâm, thuận lợi ký tên vào hai bản văn kiện, cùng Keck hoàn thành việc chuyển giao! Về phần cổ phần công ty mà Keck giữ lại, Trần Trí Nghiệp cũng không có ý định chiếm lấy, thậm chí hắn còn cảm thấy may mắn vì Keck không có trực tiếp giao hết cổ phần cho mình.
Trần Trí Nghiệp cũng không ngu, lần này Keck trở về làm gia chủ, lúc trước chưa làm gia chủ, Keck đã tạo rất nhiều mối quan hệ cho công ty, hiện tại làm gia chủ, quan hệ chẳng phải càng rộng thêm sao?
Mình cứ bám chặt lấy Keck, không lo sau này không phát tài! Tuy có đem toàn bộ cổ phần công ty cho mình, trong khoảng thời gian ngắn thoạt nhìn rất có lợi, thế nhưng cuối cùng cũng không phải là bền vững lâu dài!
Tiễn Keck rời đi, Trần Trí Nghiệp biến thành chủ tịch của công ty. Có câu gọi là: áo gấm về nhà!
Trần Trí Nghiệp cảm thấy, khi mình trở lại Trần gia thôn ở Tùng Giang một chuyến! Sự thành tựu của mình chỉ sợ sẽ là người huy hoàng nhất Trần gia thôn! Thế cho nên Trần Trí Nghiệp nghĩ tới liền làm, liền gọi một cuộc điện thoại cho anh trai Trần Trí Phú, nói cho hắn biết bản thân mình muốn trở về, mời tất cả người có uy tín ở Trần gia thôn tới ăn cơm!
Thế cho nên sau khi Trần Trí Phú nhận được điện thoại của em trai, người thứ nhất hắn điện chính là Trần Phi! Ngoại trừ em trai Trần Trí Nghiệp ra, hiện tại người ngưu nhất Trần gia thôn chính là Trần Phi, là cục trưởng cục cảnh sát Tùng Giang.
Nhưng mà lúc này đang trong hoàn cảnh đặc thù, Trần mẫu- Trần Phương Ngọc tiếp điện thoại, còn đang buồn bực nghĩ tại sao Trần Trí Phú lại điện tới, hay là hắn biết chuyện Trần Mộng Nghiên bị bắt cóc?
"Anh họ? Có chuyện gì à?" Trần Phương Ngọc có phần kỳ quái hỏi.
"Là như vậy, em tôi là Trần Trí Nghiệp đêm nay trở lại Tùng Giang, nó muốn mở tiệc chiêu đãi một vài người có uy tín tại Trần gia thôn." Trần Trí Phú nói: "Trần Phi lão đệ cũng là một trong những người thành đạt của Trần gia thôn, cho nên người thứ nhất tôi nghĩ tới chính là chú ấy, tối nay mọi người có rảnh không?"
"Như vậy à." Lúc này Trần Phương Ngọc mới minh bạch mục đích mà Trần Trí Phú điện tới, nguyên lai cũng không phải bởi vì chuyện tình của Trần Mộng Nghiên, Trần Phương Ngọc trái lại cũng yên tâm, dù sao loại chuyện này không phải là chuyện gì tốt, Trần Phương Ngọc cũng không muốn khoe khoang. Thế nhưng Trần Mộng Nghiên vừa về, cũng không biết có thể tham gia bữa tiệc này không, thế cho nên nàng do dự nói: "Anh họ, em không biết buổi tối nay lão Trần nhà em có chuyện gì bận hay không, dạo này đơn vị anh ấy bận lắm, suốt ngày tăng ca."