NGẬN THUẦN NGẬN ÁI MUỘI

Bất quá còn một chuyện mà hai cha con Trương Tân không biết nữa, đó chính là Smith đã lén cho người bỏ mê dược vào hai ly Tequila của hai cha con Trương Tân.

Thứ mê dược này có tác dụng chi phối tư tưởng làm cho con người ta lâm vào trạng thái u mê không suy nghĩ chín chắn được.

Vốn sau khi đánh cuộc thua Kras thì Trương Tân đã tưởng là xong đời rồi nhưng mà Trương Tân lại không ngờ là Kras lại cho hắn gọi về nhà bảo người thân đến nói chuyện.

Vì vậy Trương Tân liền vội vàng gọi cho Vương Mị, bảo cô ta tìm cách liên lạc với Dương Minh đến hỗ trợ.

Trương Tân thấy Kras cho hắn gọi người thân đến hỗ trợ thì hắn liền chắc chắn là Kras muốn vòi tiền cho nên cũng không nghĩ nhiều làm gì.

Bất quá khi chứng kiến Dương Minh cùng Kras đi vào trong phòng chứ không nói đến chuyện thả người thì nhất thời hắn liền có chút kỳ quái.

Trương Tân thầm nghĩ: "Không phải chỉ là đền tiền thôi sao?"

"Dương tiên sinh, anh thấy rõ rồi chứ? Bạn của anh vẫn bình an vô sự đấy thôi. Bây giờ anh đã yên tâm đánh cuộc cùng tôi rồi chứ?" Kras thản nhiên cười, chỉ tay về phía hai cha con Trương Tân, nói.

"Dĩ nhiên là có thể!" Dương Minh gật đầu, ánh mắt của hắn lập tức chuyển về phía hai cha con Trương Tân, nhất thời khiến cho Trương Tân có chút kích động, còn Trương Giải Phóng thì có chút xấu hổ. Trương Giải Phóng thân là trưởng bối mà lại phải nhờ cậy vãn bối đến trợ giúp đúng là mất mặt thật.

"Lão đại, anh muốn đánh cuộc với hắn sao? Anh không nên làm thế.kỹ thuật của hắn rất cao siêu đó" Trương Tân vừa nghe Dương Minh nói muốn đánh cuộc cùng với Kras thì nhất thời nóng nãy, vội vàng hô to.

Mấy ngày nay, Trương Tân đã cẩn thận suy nghĩ. Hắn cho rằng một người bình thường thì nhất định không thể khiến cho giám đốc sòng bạc như Smith phải kính nể như vậy.

Nói cách khác tức là, xem bộ dáng của Kras thì chứng tỏ hắn chính là một đại nhân vật, mà đối với một đại nhân vật như Kras thì chắc chắn hắn sẽ ở trong phòng khách V.I.P mà đánh cuộc với vài tay đại phú hào mới đúng. Tại sao hắn lại tìm hai cha con Trương Tân mà đánh bạc? Hơn nữa còn là đánh bạc ở đại sảnh nữa kia chứ.

Bao nhiêu khúc mắc hiện ra trong đầu Trương Tân khiến cho hắn cảm thấy chuyện này chắc chắn không bình thường, vì vậy mà hắn lên tiếng nhắc nhở Dương Minh một câu.

"Dương tiên sinh, hình như bạn của anh không thích tôi cho lắm thì phải?" Kras thản nhiên nói.

"Trương Tân, yên tâm để tôi lo chuyện này đi" Dương Minh chăm chú nhìn Trương Tân, an ủi hắn một câu.

"Uhm!" Trương Tân nhìn thấy ánh mắt tự tin của Dương Minh liền biết là hắn đã sắp xếp xong cả rồi cho nên cũng yên tâm hẳn lên, không nói gì thêm nữa.

"Kras, mặc dù bây giờ chưa đến 9 giờ nhưng mà tôi rất bận cho nên anh có thể đánh cuộc luôn được không?" Dương Minh đảo mắt nhìn đồng hồ rồi nói với Kras một câu.

"Được, chuyện này không thành vấn đề. Nếu Dương tiên sinh đã nói vậy thì chúng ta bắt đầu luôn đi." Kras cho rằng Dương Minh đã dám đến đây thì chắc chắn sẽ không bình thản mà ra về được cho nên cũng không có ý kiến gì nhiều.

"Anh muốn chơi gì?" Nói xong Dương Minh liền tùy tiện ngồi xuống cái ghế chủ tọa ở gần đó.

Nhìn vào thì thấy Dương Minh rất tùy tiện, chỉ là hắn đã dùng dị năng xem xét kỹ tình huống rồi, cái ghế hắn ngồi khá khuất cho nên không thể dùng súng ngắm bắn qua cửa sổ được chỉ có thể dùng súng AK-47 bắn xuyên tường mà thôi. Nói cho đúng chính là chỗ hắn ngồi chính là góc chết duy nhất trong căn phòng này.

Bất quá Dương Minh cũng không lo lắng lắm bởi vì ở đây là đất Ma Cao, luật pháp rất là căng đối với mấy sòng bạc ở đây cho nên hắn tin là bọn chúng sẽ không dám dùng súng có hỏa lực mạnh làm kinh động mọi người đâu.

Mắt thấy Dương Minh ngồi ở ghế chủ tọa nhất thời Kras liền nhíu nhíu mày.

Vốn Kras còn định cho xạ thủ núp ở đâu đó ám sát Dương Minh nhưng mà không ngờ hắn lại ngồi đúng ngay góc chết trong phòng này.

Nghĩ đến đây Kras vội vàng nói: "Dương tiên sinh, ngài ngồi chỗ đó không được đâu.dù sao thì tôi cũng là người mời anh đến đây mà"

"Hay là chúng ta cùng ngồi ở đây đi khỏi phải phân bì cao thấp nữa" Kras vừa nói vừa chỉ tay về hai cái ghế ở gần cửa, nói.

"Con người của tôi rất mê tín, tôi cảm thấy chỗ này có thể mang lại may mắn cho tôi cho nên tôi sẽ không đổi chỗ đâu" Dương Minh nhún vai nói tiếp: "Nếu anh cảm thấy xa thì kéo ghế lại gần đây đi.bảo đảm tôi không có ý kiến gì đâu"

Nghe Dương Minh nói xong, Kras chẳng biết phải nói sao nữa. Bởi vì Dương Minh đã bảo là chỗ này mang lại may mắn cho hắn mà Kras lại một hai bắt hắn dời đi thì đến lúc hắn thua hắn đổ thừa là tại chỗ ngồi thì sao?

Vì vậy Kras liền dằn bực tức trong lòng lại, ngồi xuống cái ghế đối diện Dương Minh. Bất quá cái bàn đánh bạc này là loại bàn dài dành cho nhiều người cho nên vị trí mà hai người đang ngồi lúc này đúng là có hơi xa nhau một chút.

"Dương tiên sinh, ngài là khách cho nên ngài chọn đi." Kras châm một điếu xì gà, nhàn nhạt nói. (DG: Ý của Kras chính là bảo Dương Minh chọn kiểu chơi đó mà)

"Haha anh là chủ tôi là khách. Tùy anh chọn đi." Dương Minh khách sáo, cười nói.

"Được rồi, nếu anh đã nói vậy thì chúng ta chọn trò đơn giản một chút đi" Kras nói tiếp: "Xì phé được không?"

"Cũng được!" Dương Minh gật đầu, nhàn nhạt nói.

Xì phé có tên tiếng Anh là Black Jack, trò chơi này có xuất xứ ở nước Pháp sau đó lưu truyền ra khắp thế giới.

Trò chơi này có thể chơi nhiều người cùng một lúc. Kỳ thật nguyên lý của trò chơi này chính là chia 52 lá bài cho từng người chơi trong bàn, mỗi người 3 lá. Sau khi lật bài thì người nào lớn nhất sẽ thắng, tuy nhiên người có số điểm lớn hơn 21 sẽ thua ngay lập tức.

Black Jack đã có lịch sử từ rất lâu, ở trong các sòng bạc trên khắp thế giới thì Black Jack có rất nhiều tên, ví dụ như là 21, Xì phé, Potoon, Vingtetun,.

Năm 1700 thì Black Jack chỉ dành cho quý tộc ở Pháp nhưng đến năm 1931, cũng chính là năm mà Mỹ cho phép tổ chức đánh bạc thì Black Jack bắt đầu lan truyền đến Mỹ, sau đó lan rộng ra khắp các sòng bạc trên thế giới. Black Jack thay thế tất cả những trò chơi trước đây của giới cờ bạc và trở thành trò chơi được ưa chuộng nhất từ trước đến nay.

Cho nên Kras chọn trò này cũng là vì trò này đã lưu truyền khá rộng rãi cho nên hắn tin chắc là Dương Minh sẽ biết luật chơi trò chơi này.

"Dương tiên sinh, anh muốn tôi chọn người chia bài hay là do anh chọn?" Kras nhìn Dương Minh hỏi.

"Tùy anh đi!" Dương Minh cho rằng chia bài thì chẳng thể làm gì qua được dị năng của hắn nên tùy tiện nói.

"Smith, anh gọi một tên phục vụ sinh vào đây chia bài đi" Kras cũng không muốn chơi gian lận bởi vì đối với một tay thần bài mà nói thì gian lận chính là một sự sỉ nhục.

Rất nhanh, tay phục vụ sinh đã đi vào phòng. Sau khi hắn nghe Kras bảo là muốn chơi Black Jack thì hắn liền cung kính gật đầu.

Tay phục vụ sinh nhuần nhuyễn mở một bộ bài mới ra xòe trước mặt Kras và Dương Minh để hai người nghiệm bài.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi